Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 91:Chúng ta tổ tông chơi rau lúc, các ngươi còn tại ăn sống thịt bò đâu!

**Chương 91: Tổ tiên chúng ta chơi rau từ đời nào rồi, các ngươi còn đang ăn thịt bò sống!**
Cùng lúc đó.
Giang Hạo đã xin phép Sở Lý nghỉ ra ngoài.
Hắn bỏ ra gần nửa giờ đồng hồ mới đi đến địa điểm hẹn cẩn thận, vừa tới nơi, liền bị nhà hàng Tây trước mắt làm cho sững sờ.
Nói thật, hắn từ nhỏ đến lớn chưa từng ăn qua một bữa cơm Tây nào, bởi vì hắn thấy không có gì ngon, nhiều lắm là nếm qua mấy lần hamburger khoai tây chiên, nhưng đường đường chính chính cái gì bít tết, hắn căn bản không có hứng thú gì.
Nhưng người ta đã chọn đến nơi này, hắn cũng không tiện nói gì, chỉ đành đi vào gặp mặt, ngược lại cũng không đến mức toàn thân không được tự nhiên.
Sau năm phút.
Hắn đi vào trong nhà hàng.
Đã định trước một phòng riêng, khi mở cửa bước vào, đập vào mắt hắn là một cô gái hết sức bình thường, hoàn toàn không cùng một loại hình với Lâm Chỉ Tình, đồng thời cũng không có loại cảm giác khiến người ta hai mắt tỏa sáng như Lâm Chỉ Tình.
Giang Hạo khẽ gật đầu, không nói gì, ngồi xuống vị trí đối diện cô gái.
Mà Émi, khi nhìn thấy bộ dạng của Giang Hạo, trong lòng lộp bộp hai lần.
Nàng điều tra tin tức của Giang Hạo, biết người này phi thường có tiềm lực, đồng thời cũng rất trẻ trung, nhưng trên mạng không tìm thấy bất kỳ tin tức nào liên quan đến dung mạo của Giang Hạo.
Bây giờ xem ra, trái tim của Émi vậy mà đập mạnh một cái...!
Người này không phải dạng dương cương tuấn tú bình thường, thân cao này cùng Kevin đứng chung một chỗ, cũng tương xứng, nhưng nói thật, gương mặt này cùng khí chất này, so với Kevin tốt hơn nhiều lắm!
Émi vốn chỉ muốn, vì quốc gia của nàng tốt, hy sinh chính mình để dụ dỗ Giang Hạo thì phải làm thế nào đây?
Nhưng hiện tại xem ra!
Đây coi là hy sinh gì chứ! Đem Giang Hạo lừa gạt đến quốc gia của nàng, đối với quốc gia nàng tốt, mà đối với nàng cũng tốt!
Chợt, Émi nở một nụ cười rạng rỡ, chủ động đưa tay về phía Giang Hạo, "Xin chào! Giang tiên sinh, tôi tên là Từ Tĩnh, hiện tại đang đảm nhiệm công việc chủ trì một chuyên mục ở đài truyền hình."
Chủ trì công tác?
Giang Hạo hơi kinh ngạc, cô gái trước mắt này vậy mà là một người chủ trì? Nhưng... Người chủ trì còn cần cùng người khác xem mắt sao? Những người làm chủ trì, làm diễn viên, thứ không thiếu nhất không phải là đàn ông sao? Giao thiệp xã hội rộng như vậy, sao lại phải xem mắt...
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Giang Hạo không nói ra những lời muốn nói trong lòng.
“Ta biết, bất quá hôm nay ta đến cũng là muốn nói với cô một tiếng, kỳ thật ta đã có bạn gái.”
“Ngươi có bạn gái?”
Mí mắt Émi giật giật, "Nhưng dì không có nói với tôi, Giang tiên sinh, có phải dì không đồng ý cho anh và cái cô bạn gái kia ở cùng nhau không?”
“Kỳ thật đến tuổi này của chúng ta, môn đăng hộ đối cũng rất trọng yếu, dì ấy rất thích tôi.”
Giang Hạo không nghĩ tới mình nói như vậy, cô gái trước mắt tựa hồ không có ý định từ bỏ, còn nói những lời này...
Hắn suy tư hai giây, “Không nói đến những chuyện khác, ta chỉ là có chút nghi hoặc, cô làm thế nào liên hệ được với mẫu thân của ta?”
Mặc dù Từ Tĩnh này không xinh đẹp, nhưng thật sự là một người chủ trì! Nếu là người chủ trì, Giang Hạo không tin Từ Tĩnh sẽ cùng hắn xem mắt, trực giác nói cho hắn biết có chút vấn đề!
Nghe xong lời này, Émi bản thân cũng run lên hai giây.
Thân phận này của mình cùng Giang Hạo xem mắt, dung mạo này, Giang Hạo không động tâm thì thôi, còn có thể ở thời điểm mấu chốt này hỏi những vấn đề mất hứng này.
Nhưng Émi, với tư cách là một người chủ trì làm nhiệm vụ lâu dài ở Hoa Quốc, khả năng phản ứng cũng rất nhanh.
Cô lập tức cười nói, “Kỳ thật anh biết đấy, trong giới chúng tôi, rất nhiều bạn bè làm tin tức quen biết nhau, hôm đó tôi xem video của anh có chút xuất thần, xem đi xem lại mấy lần, bị bạn tôi nhìn thấy.”
“Cô ấy... Cô ấy cho rằng ta đối với anh có......” Émi ra vẻ ngượng ngùng, “Là cô ấy giúp ta liên hệ với mẫu thân của anh, không nghĩ tới mẫu thân anh lại rất thích tôi.”
“Ta cảm thấy việc này ít nhiều có chút không tốt lắm, nhưng lại không chịu nổi dì ấy mỗi ngày đều gọi điện thoại cho ta.”
Giang Hạo nghe xong, ra vẻ suy tư.
Kỳ thật những lời người này nói với mẹ hắn giống nhau như đúc, nhưng trực giác của hắn nói cho hắn biết, không nên tùy tiện tin tưởng lời của cô gái trước mắt, với lại loại trực giác này còn vô cùng mãnh liệt!
Hắn vừa rồi quan sát Từ Tĩnh khi nói tới cảnh sát, thậm chí còn có thể cảm giác được trong mắt Từ Tĩnh lộ ra sự xem thường và ghét bỏ.
Làm trong giới này, đối với thần thái của người khác đều phi thường mẫn cảm, có chút không thoải mái đều có thể cảm giác được rõ ràng.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài có người gõ cửa.
Émi nhìn ra phía ngoài một chút, thấy Giang Hạo không lên tiếng, cô dứt khoát mở miệng đáp lại, phá vỡ sự trầm mặc lúng túng này.
“Vào đi.”
“Thưa cô, món khai vị ốc sên đặc sắc của tiệm chúng tôi đã sẵn sàng, xin hỏi bít tết của anh chị muốn chín mấy phần ạ?”
“Năm phần là được.”
Émi quay đầu nhìn Giang Hạo, “Đúng rồi, chắc anh cũng được chứ? Bò bít tết năm phần là ngon nhất.”
“Không cần.” Giang Hạo không muốn đêm nay lại bị đau bụng, “Chín, hoặc là đổi một phần mì cũng được.”
Émi lại sững người mấy giây, dường như lại có mấy phần ghét bỏ.
Cho đến khi nhân viên phục vụ rời đi, Émi mới cười ha hả nhìn Giang Hạo, “Kỳ thật chắc anh chưa ăn qua bít tết chính tông, nhà hàng Tây bên các anh đều không được chính tông, tôi thích ăn ở những nhà hàng Tây chuẩn vị, nó khiến tôi có cảm giác như ở nhà.”
Giang Hạo nghe xong, trong nháy mắt trong lòng khó chịu.
Cái gì gọi là nhà hàng Tây bên các anh?
Không phải Từ Tĩnh cô cũng cùng quê với hắn sao?
Trực giác mãnh liệt lần nữa mách bảo hắn! Người trước mắt thật sự không thích hợp!
Nhưng hắn khẳng định không thể để Từ Tĩnh phát giác được mình đối với cô ta hoài nghi cùng không tín nhiệm, chỉ có thể qua loa một câu, “Vậy sao? Vẫn tốt chứ.”
“Mấy món rau ở nước ngoài có gì ngon, tổ tông chúng ta từ thời nào đã chế biến ra hàng trăm món rau rồi, đám nhóc con nước ngoài kia còn chỉ biết cắt thịt bò sống.”
“Cô xem, còn ăn ốc sên.”
Giang Hạo lắc đầu cười nhạo.
Émi đang muốn cầm cái xiên xiên lên ốc sên trong mâm, nhưng khi nghe Giang Hạo chửi bới quê quán cô ta, lông mày không tự chủ nhíu lại.
Cô ta không biết rằng, Giang Hạo vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của cô ta.
Vốn nghĩ đến trực tiếp giải thích xong, cự tuyệt xong liền đi, nhưng bây giờ Giang Hạo lại muốn ở lại, hắn ngược lại là muốn xem cô gái này rốt cuộc có lai lịch gì.
“Đúng rồi, quê cô ở đâu? Học đại học ở đâu? Nhìn khí chất của cô có vẻ cũng không tệ lắm.”
Giang Hạo không để tâm khen ngợi, lại làm cho Émi trong lòng lâng lâng.
“Cái này đều bị anh nhìn ra, kỳ thật nếu tôi lớn lên ở Hoa Quốc, đoán chừng khí chất cũng giống như những cô gái ở đây.” Émi cười nhiệt tình, “Nhìn xem, kỳ thật ta thấy trên đường phố, có mấy cô gái có khí chất đâu.”
“Cha tôi, khi tôi học tiểu học lớp hai, lớp ba gì đó liền mang tôi ra nước ngoài, ở Úc, đồng thời cũng học ở bên đó.”
“Sau đó, tôi liền nghĩ, mặc dù lớn lên và học ở bên đó, nhưng học thành rồi thì luôn muốn trở về.”
“Ồ?”
Giang Hạo ra vẻ hiếu kỳ, “Tất cả quá trình học tập của cô đều ở bên kia? Kỳ thật ở bên kia làm việc đối với cô mà nói hẳn là dễ dàng hơn, sao lại trở về?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận