Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 187:Cũng không biết tiểu tử này là không may vẫn là không may!

**Chương 187: Cũng không biết tiểu tử này là may mắn hay xui xẻo!**
Văn Đào hiện tại lo lắng nhất vẫn là những phần tử phạm tội đã trốn thoát trước đó sẽ ra tay với cư dân xung quanh.
Mặc dù Lý Thôn không có người, nhưng phụ cận vẫn còn những thôn xóm khác!
Một khi những người này ra tay với người dân ở các thôn xóm khác, hậu quả sẽ khôn lường!
Sự khẩn trương trong lòng khiến Văn Đào cau mày, hắn vội vàng ấn lấy lông mày, một lần nữa truyền đạt mệnh lệnh chỉ huy.
"Hiện tại liên hệ với quân đội gần nhất ở xung quanh! Thông báo cho bọn họ lập tức đuổi tới khu vực phụ cận Lý Thôn tiến hành công tác sơ tán!"
"Tất cả các con đường ra vào khu vực Giang Thành lập tức thiết lập trạm kiểm soát! Bất kể là người hay xe ra vào khu vực, tất cả đều phải kiểm tra!"
"Tổ một, hai, ba tiến đến hỗ trợ tổ tám, chín, mười phòng thủ đường nhỏ!"
Mặc dù sự tình bắt đầu trở nên nghiêm trọng, nhưng Văn Đào vẫn luôn giữ cho đầu óc mình tỉnh táo.
Hắn kỳ thực căn bản không hề muốn tiến hành điều tra loại bỏ những chuyện này.
Bởi vì nếu một khi tiến hành, trong quá trình loại bỏ, nhưng phàm là loại bỏ đến những nhân vật nguy hiểm, những nhân vật nguy hiểm đó rất có thể sẽ trực tiếp ra tay với nhân viên công tác của bọn hắn!
Nhưng bây giờ... Văn Đào không có biện pháp nào khác!
Phải đảm bảo an toàn cho đại bộ phận, chỉ có thể tiến hành công tác loại bỏ cơ bản nhất, khu vực dân cư nội thành đông đúc, nếu không chú ý để những người này tiến vào nội thành, hoặc là từ nội thành đến địa phương khác, thì càng thêm nguy hiểm............
Thủ đô.
Trong phòng họp vô cùng lo lắng.
Biểu cảm của mỗi người đều hết sức nghiêm túc.
Mọi người có thể ngồi được vào vị trí cục trưởng này, có thể nói là không hề dễ dàng, thậm chí đại bộ phận đều đi lên từ những chức vị cơ sở nhất.
Có thể tới giai đoạn này, bọn họ lập được công lao cũng nhiều vô số kể! Đứng trước tình huống như vậy, những đại lão này cũng đều biết rõ sẽ phải gánh chịu những nguy hiểm như thế nào.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều hiểu, Văn Đào đưa ra quyết định như vậy là chuyện bất đắc dĩ.
Kỳ thính trưởng căng thẳng khuôn mặt, không ngờ tình huống sẽ phát triển đến mức độ này.
Mã bộ trưởng càng thêm khẩn trương!
Là tổng cảnh giám, hắn không hy vọng có bất kỳ một vị cảnh sát nào trong hành động lần này phải chịu bất cứ thương tổn gì!
Nhưng hắn cũng đồng dạng không hy vọng có bất kỳ một người dân vô tội nào bị đám lưu manh này sát hại!......
Giang Hạo, Lương Quyền mấy người canh giữ ở bên này, căn bản không biết hiện tại Kỳ thính trưởng ở bên cạnh có tâm trạng như thế nào.
Bọn hắn hiện tại nhìn về phía trước, mặt nước vốn còn có chút hơi nước trắng mờ mịt, theo thời gian biến hóa, phạm vi tầm mắt có thể nhìn thấy bằng mắt thường cũng đang dần dần thu hẹp lại.
Hiện tại bọn hắn đại khái có thể nhìn thấy khoảng cách chừng hai mươi mét.
Nhưng phạm vi hai mươi mấy mét này là vô cùng đáng sợ, nếu quả thực ở chỗ này phát hiện những phần tử phạm tội đang chạy trốn, một khi đụng độ ở địa phương này, đồng thời còn nổ súng, thì...... Không thể đảm bảo có thể hay không xảy ra chuyện gì.
Giang Hạo không lo lắng cho bản thân.
Chỉ là sợ Lương Quyền bọn hắn......
Đi theo hắn tới mấy người đều là cảnh sát nhân dân cơ sở, nói thật, bình thường bắt kẻ gian, hòa giải tranh chấp của cư dân chính là những việc bọn hắn thường làm nhất, nào đã từng đụng độ qua súng thật đạn thật bao giờ.
Ngay tại lúc Giang Hạo lo lắng, chợt phát hiện có điểm không bình thường!
Hắn nheo mắt nhìn về phía trước, tựa hồ có người đang di chuyển trong bụi cỏ!
Giang Hạo với tính cảnh giác cao độ lập tức cầm lấy bộ đàm, hạ giọng nhắc nhở, "Tổ chín phát hiện tình huống! Có người đang di chuyển trong bụi cỏ, không xác định được số lượng cụ thể, nhưng ít nhất có năm người trở lên!"
"Tổ chín thỉnh cầu chi viện cảnh lực!"
Lúc này không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Hắn có thể bảo vệ tốt chính mình, nhưng phía sau còn có Lương Quyền bọn hắn ở đây, không thể chỉ lo cho mình mà không nghĩ đến các huynh đệ.
Giang Hạo ngay sau đó vẫy tay ra phía sau, hạ thấp người.
Lương Quyền mấy người ở ngay phía sau, phát hiện Giang Hạo ra hiệu, mấy người trong nháy mắt căng thẳng thần kinh!
Không xong rồi, mẹ nó, bọn hắn thật không ngờ đám phần tử liều mạng kia lại mò tới bên này!
Mấy người đều vô cùng cảnh giác giơ vũ khí của mình lên.
Một khi phần tử phạm tội tới gần! Lập tức nổ súng!
Dù nói thế nào cũng phải nhanh chóng giải quyết được mấy tên phần tử phạm tội trong thời gian ngắn nhất mới được!
Nhưng Giang Hạo bọn hắn không biết rằng, tính cảnh giác của mấy tên phần tử phạm tội kia là rất cao!
Niệu ca mấy người đang ẩn nấp trong bụi cỏ tiến về phía trước bỗng nhiên dừng lại!
Hắn khoát tay ra sau, "Chờ một chút!"
Ngay sau đó, ánh mắt hắn nhìn về phía trước, quan sát tình hình.
Nhưng nhìn một hồi, dường như không phát hiện ra điều gì không ổn, chỉ là hắn luôn cảm thấy trong khoảnh khắc vừa rồi, trong lòng dường như có cảm giác bồn chồn, rất bất an!
Cái loại cảm giác này tựa như là đã nhận ra nguy hiểm vậy.
Ở nước ngoài đi theo người khác làm lính đánh thuê lâu như vậy, hắn đã sớm mẫn cảm với loại cảm giác nguy hiểm này đến tận xương tủy!
Niệu ca tiếp tục nhìn về phía trước, ý đồ quan sát được thêm những thứ khác thường.
Hắn bỗng nhiên quay đầu, nhìn người bên cạnh, "Ngươi đến phía trước xem thử, quan sát hai bên đường! Chú ý xem có chỗ nào không đúng không."
Người bị Niệu ca gọi không nói hai lời liền đi về phía trước.
Còn lại Niệu ca và đám người kia cũng không có đứng tại chỗ, mà là ẩn mình vào phía sau cái cây bên cạnh, ẩn nấp hoàn hảo sau những thân cây.
Giang Hạo không ngờ rằng, Niệu ca này lại có tính cảnh giác cao như vậy.......
Lúc này.
Văn Đào nghe rõ giọng nói của Giang Hạo, đột nhiên đập vào mặt bàn, vẻ kinh hãi xen lẫn chút khẩn trương!
Vốn dĩ để Giang Hạo đến bên này, là nghĩ đến để hắn phụ trách những việc như phòng thủ đường xá, nói như vậy thì không có bao nhiêu nguy hiểm!
Hơn nữa, chỉ cần sau khi hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo, còn có thể nhận được một cái công lao tập thể!
Nhưng hắn không ngờ, mẹ nó như vậy mà còn có thể để Giang Hạo đụng phải đám phần tử liều mạng kia, nếu tiểu tử này thật sự có chuyện gì bất trắc, không cần nói Lâm Đại Hồng cùng Lâm Chỉ Tình sẽ hận chết hắn, mà ngay cả chính hắn trong lòng cũng sẽ không qua được!
"Các tiểu tổ khác toàn bộ tiến về phía Giang Hạo!"
"Nghe rõ ràng! Là tất cả các tiểu tổ khác, lập tức tiến về phía Giang Hạo!"
"Mời tay bắn tỉa lập tức chuẩn bị sẵn sàng, tìm địa điểm thích hợp nhất tại vị trí tổ chín để chờ lệnh!"
Nhận được tin tức, các tiểu tổ khác lập tức tiến về phía Giang Hạo!
Nếu không phải yêu cầu Văn Đào nhất định phải ở lại trong xe chỉ huy mọi người hành động, hắn khẳng định sẽ lập tức chạy tới bên kia Giang Hạo để trợ giúp bọn hắn.......
Giờ phút này.
Hình ảnh giữa màn hình lớn trong phòng họp thủ đô đã chuyển đổi sang hình ảnh do thiết bị của Giang Hạo ghi lại.
Kỳ thính trưởng thấy rõ ràng tên được hiển thị ở góc dưới tấm hình.
Xem xét kỹ thì ra thật sự là tên Giang Hạo, Kỳ thính trưởng suýt chút nữa không nhịn được, muốn đứng bật dậy khỏi ghế.
Mí mắt hắn giật liên hồi!
Nên nói tiểu tử này là xui xẻo hay may mắn đây?
Nhiều con đường như vậy, sao lại đi về phía con đường do tổ của Giang Hạo hắn phòng thủ chứ?
Tiểu tử này hôm nay thật sự là quá xui xẻo rồi!
Lão Kỳ cũng không phải không tin tưởng Giang Hạo bọn hắn, mà là cảnh sát nhân dân, cảnh sát hình sự, cảnh sát vũ trang và đặc công có nội dung huấn luyện hàng ngày khác nhau, khi gặp phải tình huống nguy hiểm, phản ứng phần lớn không bằng những cảnh sát khác.
Hắn hiện tại gấp như kiến bò trên chảo nóng, chỉ lo lắng tổ của Giang Hạo xảy ra chuyện......
Lão Hồng cũng phát hiện, nhìn xem cái tên Giang Hạo kia, mí mắt giật liên hồi.
Bầu không khí trong phòng càng thêm ngưng trọng, tĩnh lặng đến mức mọi người thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau......
Bạn cần đăng nhập để bình luận