Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 206:Đuổi tới tốt nhất, đuổi không đến quên đi

Chương 206: Đuổi kịp thì tốt, không đuổi kịp thì đành chịu
Giọng nói của Giang Hạo kéo sự chú ý của bác tài xế trở lại.
Hắn lại một lần nữa quan sát Giang Hạo, mẹ ơi, tiểu tử này trông có vẻ ngoài hai mươi tuổi, chẳng lẽ cảnh sát trẻ tuổi bây giờ đều lợi hại như vậy sao?
Chỉ trong hai, ba lần, hơn nữa lại không có bất kỳ sự trợ giúp hay vũ khí nào, cứ như vậy mà bắt gọn hai tên tội phạm truy nã này, đúng là biến thái!
"Được, được, tôi lập tức gọi điện!"
Bác tài xế lập tức lấy điện thoại di động ra...
Cùng lúc đó.
Trong phòng nghỉ của Đại lễ đường.
Còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ họp, nhưng hiện tại các vị lãnh đạo tham gia hội nghị đã đến đây ngồi chờ.
Hàng năm, những cuộc họp như thế này khiến bọn họ vừa hồi hộp lại vừa mong đợi.
Dù sao chỉ có vào thời điểm này, mới có thể thấy được sự so sánh giữa tỉnh mình và các tỉnh khác.
Cục trưởng Kỳ hiện đang ngồi cùng một chỗ với Lão Hồng và mấy người quen thuộc khác.
Lão Hồng đưa một tách trà cho cục trưởng Kỳ, chậc chậc cảm thán, "Hôm nay ông cứ vui vẻ đi, tôi thấy, người có mặt mũi nhất hôm nay chính là ông."
"Video nổ súng hôm qua của tiểu tử Giang Hạo kia đều đã được phát xuống dưới, ai cũng muốn học tập."
"Vẫn là ông thoải mái a! Năm nay có Giang Hạo là một cảnh sát mới, ông Kỳ ông cứ âm thầm vui mừng đi!"
"Tôi dùng âm thầm vui mừng sao?" Lão Kỳ cười híp mắt nhận lấy trà Lão Hồng đưa, "Tôi rõ ràng là vui mừng ra mặt!"
"Nhìn bộ dạng hỏng bét của ông kìa!"
"Hôm qua Bộ trưởng Mã không phải đã bảo ông tối nay đến sao? Hai người các ông... nói chuyện gì vậy?"
"Có thể nói chuyện gì chứ, chẳng phải là ông ta bảo tôi thông báo cho Giang Hạo đến thủ đô sao, giờ này chắc người cũng sắp đến rồi."
Lời nói bình tĩnh này của hắn lại làm cho mấy người xung quanh không bình tĩnh nổi.
Cái gì? Giang Hạo muốn tới thủ đô?
Tất cả mọi người không nghĩ tới Bộ trưởng Mã lại để Giang Hạo đến thủ đô, để Giang Hạo đích thân đến thủ đô, hơn nữa còn vào đúng ngày khai mạc đại hội báo cáo công tác, thật là, bọn họ dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được Giang Hạo đến đây là muốn làm cái gì.
"Được a Lão Kỳ..." Trong mắt Lão Hồng một tia kinh ngạc thoáng qua, "Quảng Tỉnh các ông hôm nay sợ là sẽ nổi danh lớn!"
"Nhỏ giọng một chút."
Lão Kỳ nháy mắt ra hiệu với mấy lão huynh đệ, "Tôi chỉ nói với mấy người các ông thôi, trước đừng nói với những người khác."
"Ông già này đúng là nhịn đủ để tung chiêu lớn, chuẩn bị đợi đến lúc họp mới công bố sao?"
"Đến lúc đó mọi người không phải sẽ kinh ngạc đến phát hoảng sao?"
"Đều quen biết nhau nhiều năm như vậy, các ông lại nói tôi hỏng bét như vậy, tôi là loại người đó sao?"
"Chẳng lẽ không phải sao?"
"Khụ!"
Cục trưởng Kỳ lập tức đổi chủ đề, "Buổi sáng bảy giờ rưỡi máy bay, bây giờ chắc phải đến cửa chính rồi chứ, sao còn chưa có tin tức cho tôi?"
"Không có tin tức cho ông?" Lão Hồng mí mắt chớp chớp, "Vậy ông không nỡ gọi điện thoại hỏi người đón cậu ta xem chuyện gì xảy ra sao?"
Lão Kỳ sau khi được nhắc nhở, mới nhớ tới có thể gọi điện thoại hỏi thăm.
Không phải hắn không muốn gọi điện thoại, mà là hôm nay buổi sáng bận rộn nhiều việc, sáng sớm còn phải họp, còn phải xử lý việc trong tỉnh, không có thời gian nghĩ đến những việc khác.
Nhưng lần này gọi điện thoại, mới biết được chiếc xe đón Giang Hạo xảy ra sự cố, để Giang Hạo tự mình chạy tới.
"Tự mình tới?"
"Được, tôi biết rồi."
Cục trưởng Kỳ thu hồi nụ cười, trong lòng luôn cảm thấy có chút bất an.
Coi như Giang Hạo tự mình đến, vậy cũng hẳn là phải đến rồi chứ, sao không thấy Giang Hạo nhắn tin đến?
Lão Hồng mấy người nghe xong cũng hiểu rõ, là do xảy ra sự cố, để Giang Hạo tự mình đến đây, nhưng... bây giờ lại không thấy người đâu!
"Gọi điện thoại hỏi thăm tình hình Giang Hạo xem thế nào."
"Đúng vậy, Lão Kỳ, ông trước..."
Ngay tại lúc mọi người thúc giục Cục trưởng Kỳ gọi điện thoại cho Giang Hạo, có người vội vàng chạy đến cửa phòng nghỉ ngơi.
"Các vị lãnh đạo, Bộ trưởng Mã buổi chiều cần tham gia hội nghị khác, đại hội báo cáo công tác cần phải triển khai sớm hơn, làm phiền các vị di chuyển đến phòng họp lớn."
Sớm hơn?
Mí mắt Cục trưởng Kỳ giật một cái, Giang Hạo vẫn chưa đến...
Nhưng cuộc họp này lại bị đẩy lên sớm hơn!
Xem ra vừa rồi hắn đã cao hứng quá sớm, cũng không biết Giang Hạo rốt cuộc có thể đuổi kịp hay không.
Phùng trưởng phòng nhắc nhở, "Đi nhanh lên đi, đi trước đến đó báo danh, cậu ta nếu có thể đuổi kịp thì tốt nhất, không đuổi kịp thì cũng không còn cách nào."
Lão Kỳ trừng mắt, "Ông ngược lại nói nhẹ nhàng!"
Nhưng hắn là cục trưởng công an Quảng Tỉnh, nghĩ đến cảnh sát ưu tú trong tỉnh vốn có thể ở trong phòng họp lớn nhận khen ngợi của Bộ trưởng Mã, nhưng lại bởi vì sự cố ngoài ý muốn mà mất đi cơ hội, hắn... không cam tâm a!
"Đi thôi!" Lão Hồng cũng khuyên, "Bây giờ ông có trừng mắt cũng vô ích, ai bảo cậu ta còn chưa tới, lâm thời lại dời lên sớm hơn, không có cách nào khác."
"Đi thôi, đừng chậm trễ thời gian."
Mấy người đều thúc giục Cục trưởng Kỳ.
Cục trưởng Kỳ chỉ có thể kiên trì cùng mọi người đi phòng họp, khi đi mới phát hiện, mẹ nó, hắn còn không có số điện thoại di động của Giang Hạo!
Lần này còn phải tìm Văn Đào để hỏi số điện thoại di động của Giang Hạo, đến phòng họp lớn ngồi xuống xong, Cục trưởng Kỳ lập tức gọi điện thoại cho Văn Đào.
"Xin chào, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không có người bắt máy..."
"Xin chào, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không có người bắt máy..."
Lão Hồng nhìn Cục trưởng Kỳ không ngừng lặp đi lặp lại gọi điện, lắc đầu liên tục, "Ông gọi cho Văn Đào? Không chừng cậu ta hiện tại đang bận rộn với vụ án tối hôm qua."
Lời này làm cho Cục trưởng Kỳ tỉnh ngộ.
Đúng vậy, nhiệm vụ tối hôm qua mặc dù kết thúc, nhưng vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết, Văn Đào thời điểm này không có nhận điện thoại, khẳng định là đang bận.
"Cái này... Chẳng lẽ Giang Hạo thật sự không đuổi kịp sao?"
Cục trưởng Kỳ nắm chặt điện thoại, đừng nói đến việc có bao nhiêu sốt ruột!
Bộ trưởng Mã đã liên tục nhắc nhở hắn gọi Giang Hạo đến sớm, để tránh đến lúc đó có tình huống đột xuất, hắn đã cho dời lịch sớm hơn, Giang Hạo cũng đã lên máy bay theo kế hoạch.
Vậy mà cuộc họp lại dời lên sớm hơn, Giang Hạo vẫn chưa tới!
Phải biết trong đại hội này có phần khen ngợi Giang Hạo, nếu như hắn không xuất hiện, vậy... để lại ấn tượng xấu cho mọi người là chuyện nhỏ, trọng điểm là có thể hay không vì hắn không đến mà hủy bỏ khen ngợi thật đúng là khó mà nói...
Đây chính là hai cái hạng đặc biệt a!
Bao nhiêu cảnh sát theo đuổi cả đời cũng không thể chạm tới hạng đặc biệt! Hắn Giang Hạo lại có tận hai cái! Nếu thật sự không có, thật sự muốn thổ huyết!
Cục trưởng Kỳ không nhịn được nhìn về phía cửa phòng họp lớn, không ngừng cầu nguyện trong lòng.
Giang Hạo à Giang Hạo, cậu nhất định phải đến a!
Theo thời gian từng chút trôi qua, Cục trưởng Kỳ không đợi được Giang Hạo, ngược lại là đợi được Bộ trưởng Mã!
Ông vừa xuất hiện, liền đại biểu cho việc hội nghị sắp bắt đầu.
Đi theo Bộ trưởng Mã bên cạnh là mấy vị lão làng trong ngành cảnh sát, mấy người nhao nhao hướng về phía dãy bàn phía trước nhất mà ngồi, đối diện với những người ngồi phía dưới.
Bộ trưởng Mã sau khi ngồi xuống, đưa mắt nhìn toàn bộ phòng họp lớn.
Chỗ ngồi trong phòng họp đều được sắp xếp dựa theo số người, người đã đến đông đủ hay chưa, kỳ thật chỉ cần nhìn qua là biết được tình hình cụ thể.
Nhưng sau khi đánh giá một vòng, sắc mặt bình tĩnh của Bộ trưởng Mã bỗng nhiên thay đổi.
Hàng cuối cùng bên cạnh, vị trí thứ nhất là trống không!
Đó là chỗ ông đặc biệt sắp xếp cho Giang Hạo ngồi, vị trí này mặc dù không được chú ý, nhưng phải biết, những người ngồi ở đây đều là cục trưởng các tỉnh.
Là một cảnh sát mới, Giang Hạo có thể có chỗ ngồi trong đại hội lần này, đã là vô cùng giỏi rồi!
Bộ trưởng Mã khẽ nhíu mày hai giây.
Là bởi vì hội nghị bị dời lên sớm hơn, Giang Hạo không biết, cho nên mới không đuổi kịp sao?
Nhưng ông đã nhiều lần nhắc nhở Lão Kỳ thông báo cho Giang Hạo đến sớm.
Bộ trưởng Mã chỉ nhíu mày hai giây, lập tức liền khôi phục lại bình thường, ánh mắt của ông rơi vào phía Cục trưởng Kỳ.
"Lão Kỳ, dường như không thấy bóng dáng đồng chí Giang Hạo, cậu ấy còn chưa đến thủ đô sao?"
Đồng chí Giang Hạo?
Đông đảo các trưởng phòng ở đây khi nghe rõ lời Bộ trưởng Mã nói, trong lòng giật mình!
Bọn họ tối hôm qua đã có ấn tượng với cái tên "Giang Hạo", hơn nữa ấn tượng còn vô cùng sâu sắc...
Bộ trưởng Mã vừa rồi hỏi cái gì? Hỏi Giang Hạo còn chưa tới thủ đô? Cảnh sát mới kia cũng muốn tham gia đại hội lần này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận