Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 737 - Vận mệnh bị sửa đổi

Ngày thứ hai, từ sớm Tần Phong đã tỉnh lại ở ký túc xá, sau đó kéo theo Karla đang nằm ỳ ở trên giường dậy, hai người nắm tay bước chậm trên con đường nhỏ, đi về phía Tháo Thí luyện.
"Bạo Quân tiểu ca ca, ngươi nhất định phải cố gắng đột phá tầng thứ nhất a! Karla cũng nỗ lực hơn, tranh thủ trong ngày hôm nay đột phá được tầng thứ 60 tầng, để Cassius gia gia cùng Tử Hoả gia gia nở mày nở mặt một phen."
Karla ghì chặt cánh tay của Tần Phong trước ngực, vẻ mặt mong đợi nói rằng.
"Ừm. . ."
Tần Phong thì đen mặt, nếu như hắn nói cho Karla biết, thành tích thực sự của hắn không phải tầng thứ nhất, mà là tầng thứ 300, không biết nàng sẽ có phản ứng như thế nào.
Cùng là Hạ Vị Thần Minh Karla, vậy mà cũng có thể lên tới tầng 60, khiến cho Tần Phong cũng phải ngạc nhiên. Xem ra, nha đầu kia cũng lưu lại át chủ bài của mình.
Đương nhiên, nếu nàng muốn xông quan tầng thứ 100, thì vẫn còn xa vời lắm. Tầng 300 này Tần Phong biết rõ, khi cánh cửa mở ra, Karla sẽ đối mặt với khó khăn cỡ nào!
Trông thấy nàng tràn đầy hi vọng, Tần Phong cũng không muốn đả kích ý chí chiến đấu của nàng, sờ sờ nàng đỉnh đầu nói: "Karla, cố gắng lên, tin tưởng vào chính bản thân mình."
"n, Bạo Quân ca ca!"
. . .
Sau một hồi, khi hai người xuyên qua một cánh rừng nhỏ u tĩnh, đột nhiên một bóng người hiện lên trước mắt. Người này toàn thân mặc ái choàng màu trắng, mái tóc bạch kim, thần sắc nghiêm nghị. Bởi vì hắn xuất hiện, trong không khí thi thoảng phát ra tiếng lạo xạo như băng vụn nứt ra.
Cây cối xung quanh đều bị bao phủ bởi một tầng băng sương trong suốt.
ID của người này, Bắc Cực Thần Long Typhon!
"Typhon thúc thúc, ngươi đây là. . . ?"
Nhìn thấy đoàn trưởng xuất hiện, Karla rõ ràng có chút khẩn trương, thần sắc sợ sệt..
"Ha ha, Karla, Typhon thúc thúc dọa đến ngươi như vậy sao?"
Bắc Cực Thần Long hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tần Phong bên cạnh, "Karla, Typhon thúc thúc muốn mượn ngươi Bạo Quân ca ca một chút, chốc lát trả lại cho ngươi, thế nào?
"Ưm. . . ."
Nghe Typhon đoàn trưởng chế giễu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Karla đỏ bừng, vội vàng nói: "Bạo Quân ca ca cũng không phải là người của Karla, Typhon thúc thúc không cần nói mượn." Nói xong liền che mặt chạy đi.
"Nha đầu này. . ."
Nhìn bóng lưng Karla bối rối rời đi, trong thần sắc của Typhon hiện lên sự hiền lành, sau đó lại liếc nhìn Tần Phong, nói rằng: "Thanh niên, ngươi đi tản bộ với bản đoàn trưởng một chút đi!"
"Vâng, Typhon đại nhân." tuy rằng khá khó hiểu vì sao vị đoàn trưởng này lại đến tìm
mình, nhưng Tần Phong vẫn gật đầu một cái.
"Thanh niên, ngươi tin tưởng vào Vận Mệnh sao?"
Bước chậm trong rừng cây sáng sớm, Bắc Cực Thần Long Typhon chợt hỏi.
"Vận Mệnh?"
Tần Phong bị vấn đề đột nhiên này mê hoặc, gãi đầu gãi tai. Dường như gần đây hai chữ này không ngừng vang lên bên tai Tần Phong, vì vậy hắn nói: “Tại hạ không tin vào số mệnh, chỉ tin chính mình!"
"Ha ha, tốt lắm, một cái nghé mới sinh không sợ cọp."
Typhon cười cười, sau đó nâng lên ánh mắt, nhìn về đàn kiến đang thong thả bò lên cây, nói rằng: "Số Mệnh của con kiến đã được quyết định từ khi sinh ra, cho dù cố gắng hơn nữa chỉ trở thành một con kiến khổng lồ, đây chính là Vận Mệnh.”
Nói xong, quay đầu nhìn Tần Phong, ánh mắt như điện: "Tựa như người Địa cầu các ngươi từ sinh ra đến lúc tử vong chỉ có một trăm năm, so với các nhân vật mạnh mẽ khác trong Thàn vực còn kém rất nhiều."
"Nhân loại, cho dù ngươi có cố gắng hơn nữa, ở trong mắt của Thần Long cũng chỉ là một đám kiến thợ cường tráng mà thôi. Đây chính là vận mệnh của các ngươi."
Nhắc tới nhân loại, trong mắt Typhon có loại hèn mọn hết sức tự nhiên. Loại ánh mắt này Tần Phong rất quen thuộc, chính hắn khi nhìn con sâu cái kiến chắc hẳn cũng là ánh mắt này.
Nghe Typhon nói, tuy rằng khó nghe, nhưng không thể không thừa nhận Typhon nói rất có đạo lý.
Con kiến cho dù cố gắng hơn nữa cũng không có khả năng là đối thủ của nhân loại. Nhân loại có cố gắng hơn nữa, cũng không thể đánh bại một cái hắt xì của Long Tộc. . . Đây là chuyện đã được định sẵn từ trước khi sinh ra, cũng có thể nói là Vận Mệnh đã an bài l.
Tuy rằng có rất nhiều cố sự nhân định thắng thiên, nhưng kia đều là truyền thuyết, mà không phải sự thực. Tần Phong cũng là trải qua quá nhiều chuyện trong Thần vực, chi nên hiểu rõ nhân loại, Trái Đất tương đối với thế giới Thần Vực mà nói, quả thực là quá nhỏ bé. . .
Thế nhưng hắn vẫn giải thích: "Chủ Thần đại nhân, tại hạ đã từng là một nhân loại nhỏ bé, nhưng hiện giờ đã có đủ lực lượng để đánh bại thần linh!"
"Ngươi?"
Typhon từ chối cho ý kiến, nhìn Tần Phong liếc mắt, như có điều suy nghĩ nói: "Thanh niên, ngươi đúng là một cái ngoại tộc, cho dù là bản long năm đó cũng không thể có được nhiều thành tựu huy hoàng như ngươi bây giờ. Cái này có lẽ là do đã có người sửa lại vận mệnh cho ngươi."
"Sửa Vận Mệnh?"
Đồng tử Tần Phong bỗng nhiên co rút lại, trái tim đập bịch bịch, trong miệng có chút miệng khô lưỡi khô.
Như Typhon nói, vận mệnh nguyên bản của hắn chính là hi sinh trong cuộc chiến bảo vệ Trái đất, sau đó day dứt ân hận chết đi. Nhưng hắn lại được trọng sinh, từng bước trở thành Thần linh, lực lượng của hắn trở nên vô cùng cường đại.
Vận mạng của hắn, quả thật bị người sửa lại!
"Tương truyền, ở nơi sâu nhất của Thần Vực, có một địa phương tên là Vận Mệnh Trường Hà. . ."
"Tương truyền, chỉ có đệ nhất cường giả Thần vực mới có cơ hội đi đến nơi đó. . ."
"Tương truyền, đứng ở trên bờ Vận Hà, hứa nguyện vọng, sẽ có cơ hội sửa lại những quyết định trong quá khứ, Vận Mệnh có thể khiến cho hoa héo khô một lần nữa nở rộ, Vận Mệnh có thể làm cho lin hồn đã tiêu tán của một vị Thần Minh sống lại, Vận Mệnh có thể khiến cho quang âm lại một lần nữa hàng lâm. . ."
"Nhưng tất cả những thứ này đều phải trả giá giá tương ứng!"
Bắc Cực Thần Long khoát tay, ánh mắt có chút thất thần trong khoảng khắc, sau đó lại tự giễu cười cười: "Những thứ này chỉ là truyền thuyết mà thôi, nếu như có thể đi đến Vận Mệnh Trường Hà, dù phải trả giá đến mấy bản long cũng bằng lòng. . ."
Nói xong lại lắc đầu, hắn với tay móc ra mấy thứ đồ đưa cho Tần Phong.
"Thanh niên, có lẽ là vận mạng chỉ dẫn, có lẽ là nguyên nhân bí ẩn nào đó, ta đã nhìn ra thu hoạch của ngươi mấy ngày nay không tồi chút nào. Cầm lấy đồ vật này đi, có lẽ nó sẽ trợ giúp được cho ngươi trong con đường kế tiếp."
Sau đó, vị đoàn trưởng của Trật Tự quân đoàn này xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận