Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 541 - Thì ra ngươi chính là Đệ Nhất Cẩu

Ngày thứ hai, sau một đêm sủng hạnh, Tần Phong vừa mới ngủ dậy liền có tiếng đập cửa vang lên, Tần Phong ra mở cửa, là Gina đang đỏ mặt đứng đó.
"Tiểu Phong ca ca, cái kia, người kia muốn gặp ngươi."
Ánh mắt Gina phức tạp nói rằng.
Nàng nói “người kia”, chính là thủ phủ Hạng Hoa Long, vì quan hệ cha với con gái luôn căng thẳng nên nàng luôn không thích nhắc đến hắn.
"Thủ phủ muốn gặp ta?"
Tần Phong buồn bực, đối với cái vị thủ phủ thích sĩ diện này, Tần Phong cũng không quá để ở trong lòng, nếu hắn không phải là người thân của Lina, Gina, tiểu cô cô, Tần Phong cũng không cho phép Hạng Hoa Long vào ở tầng thứ nhất của tháp Titan.
Vì vậy gật đầu một cái nói, "n, bảo hắn đi lên tầng 29 phòng chỉ huy chờ ta."
Trong tháp Titan, từ tầng 17 đến tầng 20 dùng để sinh hoạt, tầng 21 đến tầng 28 là các phòng chức năng, tầng 29 là phòng chỉ huy tầng 30 là không gian riêng.
Sau một hồi, Tần Phong cùng tứ nữ đi xuống tầng 29 phòng chỉ huy, gặp thủ phủ Ma Đô Hạng Hoa Long.
"Hạng đổng, ngài tìm ta có chuyện gì?" Tần Phong uống ngụm trà, hỏi.
"Ta, ta. . ."
Hạng Hoa Long ngày thường uy phong lẫm lẫm, lúc này thần sắc lại có vẻ quái dị, sau đó cắn răng một cái nói: "Lão, lão đại, ta, ta là Đệ Nhất Hào, tiểu đệ của ngài ở trong game đây. . ."
"À thế à. . . Phốc. . ."
Nghe hết lời xong, một ngụm trà nóng hổi phun ra từ miệng Tần Phong, hai mắt hắn trừng lớn nhìn vị Hạng thủ phủ, người có vô số địa sản ở Ma Đô, hắc bạch lưỡng đạo đều phải kính nể, vô luận như thế nào cũng không thể tin được hắn lại chính là tên tiểu đệ hở tý là tâng bốc, cung kính Đệ Nhất Hào.
"Hả, thì ra ngươi chính là tên vua nịnh nọt kia sao?"
Muội muội Lina khẽ run nhè nhẹ, trong lòng nghĩ đến phụ thân ở ngoài lạnh lùng vô tình, đắm chìm thương trường nhiều năm lại sắm vai một tên tiểu đệ trong Thần vực. . . Lại nghĩ tới mấy lần hai chị em đùa giỡn với Tần Phong gọi hắn là b aba, không khỏi đỏ mặt như thiêu.
"Trách không được, Đệ Nhất Hào đối xử tốt với chị em chúng ta như vậy. . ." Tỷ tỷ Gina hơi cắn môi.
Trên thực tế, nàng đã sớm cảm nhận thấy Đệ Nhất Hào có chút gì đó rất quen, mà đối phương lại cực kì chiếu cố cahmw sóc mình và em gái, cách làm rất giống với một vị cha già đang ăn năn chuộc lại lỗi lầm. . . .
"Hoa Long, ngươi, vậy sao ngay từ đầu ngươi không nói ID trò chơi cho chúng ta biết. . ."
Tiểu cô cô Hạng Vũ Hà thở dài, nghĩ tới thường ngày mình bị hội trưởng Bạo Quân đùa giỡn trong kênh công hội, nói vậy đều đã bị anh trai thấy hết, khuôn mặt nàng không khỏi đỏ như máu.
"Ai. . ."
Hạng Hoa Long thở dài một hơi, nhìn ngắm hai cô con gái, trong mắt lóe lên một tia lệ quang.
Sở dĩ hắn không nói ra ID trò chơi, cũng bởi vì sợ hai cô con gái vốn chán ghét không muốn chơi với mình, mà hắn luôn khao khát có con gái làm bạn, nếu không vậy thật sự là một đá kích đối với tuổi già của hắn.
"Haiz. . . thôi được rồi, ta đều biết hết."
Tần Phong cũng lúng túng gật đầu, mỗi ngày hắn đều trêu ghẹo hai cô con gái cùng với em gái của Hạng thủ phủ trong kênh chat công hội trước mặt hắn, giờ ngẫm lại thật đúng là có chút quá đáng. Mà công hội Ly Hận Thiên do hắn một tay thiết lập thì năm cái hội viên lại đều là người một nhà, vốn người nịnh nọt luồn cúi nhất trong công hội lại là “chuẩn nhạc phụ”, mấy mối quan hệ này cũng thật đủ rối loạn và lung túng.
"Hạng đổng, đã ngài là thành viên của Ly Hận Thiên, như vậy quyền lợi ở lại tầng thứ nhất Tháp Titan vĩnh viễn thuộc về ngài, còn những thứ này, coi như phần thưởng của công hội đối với ngài a!"
Tần Phong móc ra 5 quả thuộc tính, cùng với ba món chiến lợi phẩm khác đưa cho Hạng Hoa Long. Nói như thế nào thì nói, Hạng Hoa Long luôn trung thành cảnh cảnh, lại là “nhạc phụ”, quà biếu là không thể thiếu được.
Kế tiếp, Tần Phong lại đem 10 quả thuộc tính và chiến lợi phẩm còn thừa lại chia cho tứ nữ, sau đó mới trốn khỏi không gian có chút ngột ngạt này.
Hiện tại hắn yêu cầu một chút thời gian để suy nghĩ, vì vậy lạng lẽ ra ngoài đánh quái.
"Không, ái này không phải lỗi của ta, này không phải lỗi của ta. . ."
Trong một club xa hoa của Tokyo, Miyamoto Musashi đẩy cửa chạy ra khỏi phòng, đôi mắt hắn đỏ ngòm, bên trong tràn đầy sự hối hận.
Lúc này trên đầu Miyamoto đã sinh ra cặp sừng ác ma, toàn thân chảy xuôi dung nham nóng bỏng, phát ra khí tức Ác ma. Hắn đã không còn một chút nòa dáng dấp của nhân loại, triệt để hóa thành Ác ma. Đằng sau lưng hắn, mẫu thân, ông ngoại, đệ đệ, muội muội bốn người đã biến thành các đoạn thi thể dầm dề máu chảy. Hôm qua, khi Đại quân Địa Ngục hàng lâm, nguyên bản đang thảnh thơi ăn món cơm cà ri do mẹ làm, nói chuyện vui vẻ hòa thuận với mọi người, trong đầu Miyamoto đột nhiên hiện lên một đôi mắt đỏ thắm, cùng với hình ảnh của những nhiệm vụ huyết tinh trong Thần vực, sau đó hắn mất đi khống chế, tưởng tượng như đang tiến hành nhiệm vụ trò chơi mà hành động, đợi đến khi hắn tỉnh thần, trong phòng đã ngập mùi máu tươi cùng với hình dạng bên ngoài biến hóa.
Miyamoto mất đi tất cả người thân, ngơ ngác du đãng trên đầu đường phố Tokyo, lúc này trên đường lại có vẻ vô cùng trật tự, bởi vì quân đội hoàn toàn từ bỏ việc chống lại, cho nên Địa Ngục dễ như trở bàn tay khống chế toàn bộ thành thị.
Tấm biển quảng cáo to sừng sững đang chiếu buổi phát biểu của thủ tướng, trên đầu hắn cũng mọc ra hai cặp sừng Ác ma, đang ra lệnh cho tất cả người dân không được chống cự, đầu hàng vô điều kiện, cũng tuyên bố Nhật Bản sắp tiến vào một thời kỳ mới bắt đầu.
Phía dưới màn hình, một gã Ác ma đang bắt giữ vài tên nhân loại trốn tránh trong trạm xe điện ngầm, há to miệng nhanh chóng gặm cắn, máu me đầy đất.
Hình ảnh như vậy không ngừng diễn ra, đám ác ma này giống như quỷ chết đói, không ngừng cắn nuốt nhân loại. Miyamoto ngửi được mùi máu tươi, giống như phản xạ, cả người bỗng có chút sôi trào. . .
"Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm. . ."
Miyamoto nghiến răng nghiến lợi, đầu không ngừng đánh vào cột điện, cho tới giờ khắc này hắn mới hiểu được, thì ra quốc gia này ngay từ đầu đã biết đến cuộc xâm lược, đồng thời không chút do dự lựa chọn đứng trong trận doanh Địa Ngục. Đại giới, chính là đem tất cả bình dân hiến cho Ác ma. Đương nhiên, những người giống như Miyamoto vốn đang chơi nhân vật địa ngục, sẽ bị ác ma coi là cùng trận doanh, không thụ công kích.
. . .
"Miyamoto, ngươi nên chấp hành nhiệm vụ!"
Lúc này, đột nhiên một bóng người xuất hiện ở trước mắt Miyamoto, đó là hội trưởng Amaterasu công hội, Yamamoto Saburo, lúc này trên đầu vị hội trưởng cũng có hai cặp sừng, cả người âm u mà đáng sợ.
"Khốn nạn, ngươi ngay từ đầu cũng biết kết cục này, ngươi hại chết người thân của ta! Ta muốn giết ngươi!"
Nhìn người dẫn dắt hắn đi vào Địa Ngục trận doanh, Miyamoto giận tím mặt, xông lên cào cấu.
"Miyamoto, ta làm tất cả cũng chỉ vì Đại Nhật Bản!"
Yamamoto hội trưởng dễ như trở bàn tay ngăn chặn Miyamoto, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, nói: "Miyamoto, giãy dụa là phí công, lực lượng của Địa Ngục vô cùng cường đại, chỉ có trở thành người của Địa Ngục trận doanh, Nhật Bản chúng ta mới có thể chân chính thống trị Trái Đất, trở thành đại biểu duy nhất của nhân loại, hơn nữa thọ mệnh lâu dài."
"Miyamoto, lên đường đi, hãy dẫn dắt các vị đại nhân của Địa Ngục đi đến Hoa Hạ, nơi đó, có vô số mới máu tươi mới mẻ mỹ vị đang chờ ngươi."
Nghe lời Yamamoto khuyên, trong ánh mắt Miyamoto dần dần lộ ra một sắc màu cuồng nhiệt, thì thào lẩm bẩm: "Hoa Hạ, ta Đại Nhật Bản sẽ chinh phục Hoa Hạ. . ."
"Ta, muốn ăn sạch bọn họ. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận