Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 510 - Pháo đài liên hoàn Titan mang vào thế giới hiện thực

"Ting ting. . ."
"Ứ ừ, đệ đệ, chờ tỷ tỷ thay quần áo rồi đến âm tìm ngươi. . ."
Mới logout, Tần Phong đã nhận được tin nhắn của Lạc Vi, không khỏi vui vẻ, hắn rất chờ mong màn trình diễn cosplay mèo trắng của vị Lạc gia thiên kim này.
Thế nhưng trước đó hắn còn có chuyện quan trọng cần phải làm, vì vậy nhắn lại một câu: "Trước cùng ta đi xem công viên tiểu khu đã, trở về mới “ăn” ngươi sau."
Kế tiếp, sau một hồi rửa mặt chải đầu, Tần Phong mặc một chiếc T-shirt sạch sẽ khoan khoái, quần bò, đi ra biệt thự Hương Cung số 2.
. . .
Trước cửa biệt thự đang có một vài vị hàng xóm dắt chó đi dạo tụ tập nói chuyện phiếm, mọi người đều là giám đốc các xí nghiệp ở Giang Nam hoặc là quản lý cấp cao của đại công ty, khi nhìn thấy Tần Phong đều đến vây quanh nói chuyện với hắn.
"Tần Đại sư, lâu rồi không gặp, có thời gian cùng nhau uống trà nha."
"Tần Đại sư, nghe người ta nói công phu của ngài đã đạt đến trình độ đăng phong tạo cực, có thể chỉ giáo chúng ta một vài chiêu hay không?"
"Tần Đại sư, lúc nào nhờ ngài dẫn tiến chúng ta đến gặp mặt Hạng tổng giám đốc a."
Đám doanh nhân thành đạt này đều cung kính nịnh nọt Tần Phong. Dù sao, hiện tại trong khu biệt thự Hương Cung, có ai mà không biết đến danh tiếng của “Tần đại sư”? Không ai không biết, không người không hiểu. Đương nhiên, điểm mấu chốt là, vị Tần đại sư này hiện chính là khách quý của Thủ phủ Ma Đô, Hạng Hoa Long, nếu như có thể thông qua Tần đại sư quen biết với Hạng thủ phủ, như vậy việc buôn bán của họ sẽ được giúp ích rất nhiều, thậm chí còn có thể cải biến vận mệnh gia tộc.
"Khụ khụ, ta chỉ là hiểu chút võ vẽ ngoài da thôi."
Tần Phong khiêm tốn cười cười, tận thế sắp đến đít rồi, đám lão già này còn sốt ruột làm mộng phát tài, thật sự làm hắn hết hứng nói chuyện.
“Tin tin. . .”
Cũng đúng lúc này, tiếng động cơ gầm rú vang lên, một chiếc Porsche 911 màu đỏ rượu dừng trước cửa biệt thự.
Cửa xe mở ra, một khuôn mặt gần như hoàn mỹ từ trên xe bước ra ngoài. Cô gái tóc mềm rũ bên tai, áo quần trắng trong thuần khiết, đôi chân thon dài thẳng tắp, đi một đôi giày cao gót lả lướt tiến đến.
Mà tất cả mọi người đang vây quanh Tần Phong bắt chuyện đều nhìn thấy cô gái này, tức thì ngây dại. . . Nếu như bọn họ không nhìn lầm, cô gái này chính là chủ nhân của căn biệt thự Hương Cung số 99, cũng là hộ biệt thự thần bí nhất.
Đối với thân phận của nàng, bọn họ cũng biết cái đại khái, không gì ngoài hơn là thiên kim của đệ nhất gia tộc ở Yến Kinh, ngay cả vị Thủ phủ Ma Đô mà bọn họ kính ngưỡng cũng không xứng đến xách giày cho nàng.
Nhưng mà, tại sao cô ấy lại xuất hiện ở đây?
Trong lúc bọn hắn còn đang tò mò, cô gái với gia thế hiển hách này đã đi đến nhào vào trong lòng Tần Phong, sau đó yêu kiều ôm lấy cánh tay của hắn dắt đến chỗ ngồi kế bên ghế lái, lên xe giẫm chân ga, chiếc xe thể thao màu đỏ đun tuyệt trần chạy đi, để lại sau lưng ánh mắt soi mói của một đám lão già. . .
"Há, hai người này là người yêu à?"
"Không ngờ Tần Đại sư lại là bạn trai của chủ nhân căn biệt thự số 99, cái này. . ."
"Bình thường chúng ta muốn cùng cô bé này nói chuyện một câu cũng khó khăn, thế mà lại nũng nịu đối với Tần Đại sư như vậy. . ."
"Vẫn là Tần Đại sư lợi hại, vừa đến hơn nửa năm, đầu tiên là cùng thiên kim Thủ phủ mắt đi mày lại, sau lại cua được chủ nhân biệt thự số 99. . ."
"Đúng vậy, leo lên được vị này e là sau này thành tựu của Tần đại sư còn phải hơn cả Hạng thủ phủ!"
"Aiz, có chút ghen ghét a!"
"Chỉ hận không đẹp trai được như Tần Đại sư. . ."
"Nào, không được sờ soạng, xuống xe."
Một hồi sau, Porsche dừng ở sát bên cạnh cửa công viên, Lạc Vi lấy ra cái tay đang nghịch ngợm giữa hai chân mình kia, sửa sang lại chút áo quần, sau đó liền cùng Tần Phong xuống xe.
Biệt thự Hương Cung là khu vực nhà ở cao cấp nhất Ma Đô, xây dựng một cái công viên rộng 10 hecta bên trong làm nơi ngắm cảnh, trồng đủ loại thực vật quý hiếm từ trên khắp toàn cầu, cảnh sắc cực kì xinh đẹp.
Hai người đi trên con đường mòn lát đá xanh, đi đến chỗ mặt cỏ lớn nhất trong công viên.
"Đệ đệ thối, tới nơi này làm cái gì, chẳng lẽ ngươi muốn ở đâu. . ."
Lạc Vi nhìn bốn bề vắng lặng, cắn cắn đôi môi ở bên tai Tần Phong nhẹ nhàng nói, không biết nàng nghĩ tới điều gì, gương mặt ửng đỏ, tim đập cũng chợt gia tốc lên.
"Ha ha, đợi lát nữa mới đến lượt ngươi."
Tần Phong nhéo nhéo cái mũi tinh xảo của Lạc Vi, có chút vô ngữ, cô nàng này mỗi ngày đều đòi, thật không chỉ đơn giản là cái sắc nữ. . .
Ngấy ngấy nũng nịu một hồi, hắn cười thần bí nói: "Lạc Vi, hiện tại ngươi nhắm mắt lại, ta cho ngươi xem một niềm vui bất ngờ."
Lạc Vi lườm hắn một cái, "Cắt, sẽ không là cho tỷ tỷ xem đại bảo bối của ngươi đi!. . ."
Sau đó liền nhắm hai mắt lại.
. . . Phù. . .
Tần Phong thở ra một hơi dài, lúc này ở trong tầm mắt của hắn, dưới góc phải có một khung màn hình trong suốt, bên trong chính là hình ảnh của một mô hình kiến trúc to lớn, đó chính là Tháp pháo Titan tự động mà Tần Phong mang ra từ Thần vực.
Địa ngục đại quân sắp xâm lấn Ma Đô, hiện cũng là thời điểm an trí một chút toà pháo tháp cường đại này.
Một chút suy tư, Tần Phong dùng ý niệm kéo lấy tháp đại bác, chuẩn bị đưa nó đặt ở bão cỏ trước mặt.
"Ting! Trò chơi thông báo: Tháp pháo Titan tự động có kỹ năng phun ra sương mù để ẩn giấu không cho người khác tìm hiểu bí mật của đại tháp, xin hỏi có kích hoạt hay không?"
Một thanh âm nhắc nhở vang lên.
"Kích hoạt."
Tần Phong gật đầu, tháp đại bác này nhưng là một cái quái vật lớn cao 300 thước, đột nhiên xuất hiện ở trong công viên của tiểu khu sẽ khiến cho người khác sợ hãi, nếu có một tầng sương mù che lấp, tất nhiên là cực tốt.
Tiếp lấy, hắn đem tháp đại bác đặt trên mặt cỏ. . .
Sau đó không gian trước mắt đột nhiên xuất hiện một toà đại tháp cao 300m màu ngân bạch, kiến trúc có hình lập phương, trông như một sản phẩm của tương lai khoa học kỹ thuật, bốn vách tường thoạt nhìn tựa như thuỷ ngân lưu động.
Theo toà đại tháp này hạ xuống, cả khu đất xung quanh có chút rung động nhẹ, giống như một trận địa chấn nhỏ. . .
Chợt, sương mù màu trắng từ trong tháp phun ra, đem trọn toà kiến trúc bao phủ. . .
"Chuyện gì xảy ra, có động đất?"
Ma Đô thủ phủ Hạng Hoa Long mới từ trong trò chơi logout, đột nhiên cảm giác mặt đất chấn động, vô ý thức nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó bỗng chốc bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình.
Chỉ thấy trong công viên tiểu khu, đột nhiên nhô ra một cỗ mây mù cao hơn ba trăm thước, dường như đang bao vây lấy vật gì đó ở bên trong. . .
"Ha? Các ngươi xem, bên kia có chuyện gì xảy ra?"
Ở cửa căn biệt thự Hương Cung số 2, mấy vị lão tổng vẫn còn đang bàn tán chuyện Tần Đại sư cùng vị thiên kim thần bí cũng chú ý tới mây mù trên bầu trời, gương mặt kinh hãi.
Sau đó bọn họ nhanh chóng dắt chó đi đến bên cạnh nơi có sự việc phát sinh.
"Ngoan, mở mắt ra."
Theo một giọng nói êm ái, Lạc Vi nghi ngờ mở mắt, ân, trận rung động vừa rồi khiến cho nàng sợ hãi, sau đó, nàng thình lình phát hiện mình đang ở trong một mảnh mây mù. Mà bãi cỏ trống rỗng trước mặt lúc này lại xuất hiện một toà nhà thần bí, phảng phất như kiến trúc của người ngoài hành tinh sắp đặt dưới Trái Đất. . .
"Hả? Đệ đệ, cái này, đây là. . ."
Khuôn miệng nhỏ nhắn của Lạc Vi kinh ngạc mở to, đôi tròng mắt mỹ lệ tràn đầy sự kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận