Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 1087 - Trận đại chiến cuối cùng! (3)

"Bọn tiểu tử, đừng quấn quít lấy ca ca nữa, nàng ta đã sắp điên rồi, muốn hủy diệt thế giới, nhanh chóng cản lại nàng a!" Nhìn một đám đều quay xung quanh Tần Phong, Tiểu Uyển không khỏi lắc đầu.
"A? Được."
Cá Heo lúc này mới phản ứng được, chú ý tới Linh ở phía xa xa đang điên cuồng hủy diệt hết thảy, vội vàng ngoắc tay kêu gọi chín vị còn lại cùng bay đi.
Thời khắc này, Linh đã gần như điên cuồng, căn bản không nhận ra mười người các nàng, nhưng trong tiềm thức nàng lại tránh đi không công kích mười người chị em của mình.
"Nhanh, bắt lại tỷ tỷ!"
"Tỷ tỷ điên rồi, chúng ta mau tới ngăn cản nàng!"
"Bắt lại nàng!"
"Ta ôm lấy cánh tay tỷ tỷ. . ."
"Oa, tỷ tỷ đá ta!"
"Hu hu. . ."
Mười vị đại Boss chen nhau lên, toàn bộ ôm chặt cứng lấy Linh, không cho nàng động đậy. Nhìn một màn này, ngay cả Tần Phong cũng không khỏi sững sờ, hắn phí sức lực chín trâu hai hổ cũng không bằng một chiêu “vô lại” này sao?
Trên thực tế, chiêu thức ấy của các nàng quả thực đã đưa đến tác dụng nhất định. Linh tuy là điên rồi, nhưng trong tiềm thức vẫn sẽ không bao giờ thương tổn mười người tỷ muội của mình, sau khi bị các nàng ôm lấy, Linh đã rất khó xuất thủ.
Thế nhưng, huyết sắc trong mắt nàng càng ngày càng đậm, càng ngày càng điên cuồng. Chiêu thức “vô lại” này của mười vị đại Boss có thể ngăn cản nàng một lúc, nhưng lại không ngăn cản Linh được suốt đời a. . .
Rốt cục, qua một khắc đồng hồ sau, Linh lần thứ hai bạo phát, nàng thét lên một tiếng, trong nháy mắt chấn bay mười vị đại Boss, giữa hai tay lại hội tụ vô số đạo lợi nhận kinh khủng. . .
“Chung cực - Vận Mệnh Nát Bấy!”
“Chung cực - Vận Mệnh Nát Bấy!”
“Chung cực - Vận Mệnh Nát Bấy!”
Oanh, oanh, oanh. . .
Huyết sắc chi nhận này là bản cải tiến thăng cấp hơn rất nhiều của Vận Mệnh Nát Bấy. Chiêu thức ấy vừa ra, một viên tinh cầu ở cách đó cực xa bị nghiền nát. . .
Toàn bộ không gian lại tiếp tục sản sinh ra vô số lỗ đen, tất cả vật chất vũ trụ đang chảy vào trong lỗ đen, quy về Hỗn Độn. . .
Tần Phong không ngừng xuất thủ ngăn cản, nhưng tiếc là Trật Tự Nát Bấy của hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Linh bây giờ. . .
"Lẽ nào. . . tất cả sắp chấm dứt rồi sao?"
Tần Phong nhổ ra một búng máu, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng. Tuy là dần dần không địch lại Linh, nhưng phía sau hắn còn có thân nhân mà hắn phải bảo vệ, không đến lúc cuối cùng, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha!
"Không biết. . . Nàng thế nào rồi?"
Đúng lúc này, Tiểu Uyển lại quay người lại, nhìn về phía Trật Tự thành, ánh mắt mơ hồ đang mong đợi điều gì. . .
Răng rắc. . .
Đột nhiên, một tia chớp đột nhiên từ phía Trật Tự thành bay ra, rơi vào trong tinh không, là một thiếu nữ có mái tóc dài như suối, thần sắc tự nhiên hào phóng. Nàng nhìn Tần Phong toàn thân tắm máu, vẻ mặt áy náy: "Xin lỗi, Tiểu Phong, ta đã tới chậm."
Thiếu nữ này chính là Lạc Vi.
"Ngực to muội muội, nhanh chạy đi, chiến đấu nơi này đối với ngươi là quá nguy hiểm."
Tần Phong vỗ vỗ gò má của nàng, nói.
"Nguy hiểm? Tiểu Phong ca ca, ta đã sống qua vô tận tuế nguyệt, có lẽ chính là vì đợi giờ khắc này."
Lạc Vi lại đột nhiên cười khúc khích.
"Đợi giờ khắc này?"
Tần Phong khó hiểu.
"Không sai."
Tiểu Uyển gật đầu giải thích: "Tiểu Phong ca ca, năm đó từ biệt ở Vận Mệnh kỷ nguyên, Tiểu Uyển liền chuyên tâm nghiên cứu huyền bí của Pháp tắc Nát Bấy. . . sau khi dung hợp với pháp tắc này, trải qua hàng tỉ kỷ nguyên tìm hiểu, Tiểu Uyển đã dần dần hiểu rõ, pháp tắc Nát Bấy chứa đựng hai lớp áo nghĩa cường đại, một cái là Hỗn Loạn, một cái là Trật Tự. . . chỉ có hai lớp áo nghĩa này không ngừng đan xen, pháp tắc Nát Bấy mới có thể bộc phát ra vô tận công kích."
"Từ trước tới nay, Tiểu Uyển đã dần dần tách biệt ra hai lớp áo nghĩa. . ."
"Trong đó Trật Tự áo nghĩa hóa thành bản thể của ta. . . Trật Tự chi long Alceria. Hỗn Loạn áo nghĩa hóa thành tỷ tỷ của ta. . . Hỗn Loạn chi long Apodina. . ."
"Bởi vì hai lớp áo nghĩa này trời sinh thủy hỏa bất dung, cho nên ta và tỷ tỷ từ nhỏ đã mâu thuẫn không ngừng, thậm chí đến nỗi quyết liệt. . . Nhưng bởi vì đồng thời thích ca ca, cho nên hai lớp áo nghĩa lại có thể dung hợp lại. . ."
Nghe Tiểu Uyển giải thích, Tần Phong càng hoang mang hơn. Tiểu Uyển, Lạc Vi một đôi tỷ muội lại thoát thai từ hai lớp áo nghĩa của Pháp tắc Nát Bấy?? Điều này bảo hắn làm sao mà tin được?
Hỗn Loạn.
Trật Tự.
Vốn tương khắc tương sinh, không cách nào dung hợp. Bảo sao hai nàng ngày ngày đánh tới đánh lui, tranh đấu cả một cái kỷ nguyên.
"Ca ca, ta và Lạc Vi đồng thời thích ngươi, cho nên chỉ có ngươi thôi động Luân Hồi Pháp Tắc mới có thể có thể giúp chúng ta dung hợp cùng một chỗ. . . Còn như kết quả sẽ ra sao, có thể thành công hay không. . . Tiểu Uyển cũng không biết. . ."
Tiểu Uyển mỉm cười, chợt giơ tay lên phách một chưởng đánh vào vai trái Tần Phong, chưởng phong thâu nhập một tia Trật Tự áo nghĩa. Lạc Vi cũng giơ tay lên, đánh vào vai phải Tần Phong, thâu nhập một tia Hỗn Loạn áo nghĩa.
Hai lớp áo nghĩa trên bản chất là hai loại pháp tắc cường đại bắt đầu va chạm trong cơ thể Tần Phong, vừa va chạm đồng thời lại không ngừng bất hòa, khiến cho thân thể của hắn đau đớn như sắp bị xé rách.
“Luân Hồi Pháp Tắc!”
Tần Phong cắn răng một cái, không ngừng luân hồi bảo vệ nhục thân của chính mình, vậy mới giúp hắn có thể thừa nhận hai loại áo nghĩa va chạm. . .
Thời gian đưa đẩy, mười vị đại Boss liên thủ kiềm chế Linh, mà Tần Phong thì bắt đầu dung hợp hai loại áo nghĩa. . . ba người Tần Phong, Tiểu Uyển, Lạc Vi giống như tiến vào trạng thái thiền định, quên hết mọi thứ, chuyên tâm dung hợp.
Rốt cục, sau một hồi lâu, Tần Phong bỗng nhiên mở mắt, đôi con ngươi đen nhánh như lỗ đen, giống như có thể hấp thụ tất cả.
"Thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận