Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 333 - Biệt thự số 1 Hương Cung, Thủ phủ khiếp sợ!

"Tần Phong"
Lực lượng: 1562
Nhanh nhẹn: 13
Trí lực: 23
Thể chất: 12
Sau khi logout, Tần Phong kiểm tra lại thuộc tính của mình, quả nhiên phát hiện ra thuộc tính lực lượng tăng hơn 1550 điểm, đạt đến 1562 điểm.
"Khoang lạnh của Tiểu Uyển cần dịch chuyển một chút, vừa lúc ta thử xem sao."
Tần Phong đi đến trước khoang lạnh, sau đó hai tay vòng lấy khoang thuyền, nhấc lên, khoảnh khắc, khoang thuyền nặng 5 tấn này liền bị hắn nhấc bổng lên một cách dễ dàng, sau đó bê về một phía khác của căn phòng.
Kết quả này khiến cho Tần Phong rất hưng phấn.
Hắn chỉ tuỳ tiện dùng lực, là có thể bê được đồ vật nặng đến 5 tấn, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng được.
Trong lúc suy tư, Tần Phong cầm lấy ly inox chuẩn bị đi rót nước.
Loảng xoảng!
Nhưng mà, ly inox cứng rắn là vậy, ở trong tay của hắn lại mềm mại như một lon coca, dễ dàng bị hắn bóp nát.
"Đậu, xem ra ta phải kiềm chế lại sức lực của mình mới được."
Tần Phong lắc đầu, đem ly inox ném vào thùng rác, sau đó đi ra cửa chuẩn bị xuống lầu.
Phách!
Chốt cửa bằng đồng thau bị hắn nhẹ nhàng gạt qua, lại tách thành hai nửa.
"Phốc..."
Tần Phong thổ huyết, xem ra hắn cần phải huấn luyện lại cách sử dụng sức lực của mình, nếu không, căn biệt thự này cũng sẽ bị mình phá huỷ mất!
Sau khi luyện tập mất một lúc, Tần Phong mới cảm giác có thể khống chế lực đạo một cách tự nhiên, hắn đẩy cửa đi ra khỏi biệt thự, chuẩn bị đi dạo một vòng.
"Hả? Xe hơi nhà ai đậu chỗ này thế này?"
Vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy một chiếc Ford đậu trước sân nhà mình, trong khi thông thường, mỗi căn biệt thự Hương Cung đều có gara oto riêng, chẳng qua chủ nhà nơi đây mỗi người thường có mấy chiếc, căn bản không đủ chỗ để.
"Hừm, nơi đây không cho đậu xe."
Tần Phong nhíu mày, đi tới đầu xe vươn tay đẩy nhẹ. Chiếc xe Ford này vốn là mẫu xe siêu cấp lớn, nặng tới 8 tấn...
"Đi..."
Tần Phong vỗ nhẹ một cái, hơi dùng lực, xe hơi đỗ ở đây đã bị khoá kín bốn bánh, muốn đẩy đi hết sức khó khăn, nhưng dưới cánh tay của hắn vẫn nhẹ nhàng như không, dần dần di chuyển....
Bốn lốp xe không di động, mà là ma sát với mặt đường, mạnh mẽ bị đẩy về phía sau.
Không đến một hồi, chiếc xe này đã bị hắn đẩy đến đường lớn, bốn lốp xe cũng kéo lê trên mặt đường hai vệt đen tuyền, ở chỗ Tần Phong tỳ tay lên đã in đậm dấu của một bàn tay.
"Hừ, lần sau ai lại không có mắt, ta một chưởng đập nát chiếc xe luôn cho nhanh!"
Hắn nhíu mày, ân, sân nhà hắn há là để kẻ khác đỗ bừa.
"Ting!"
Lúc này, điện thoại di động rung lên, là tin nhắn từ group chat của hắn và hai "tiểu nữ nhi".
"Phong ca ca, không xong, hôm nay ba ba ta muốn mời ngươi ăn cơm."
Gina nói.
"Phong ca ca, ba ba nói tất cả chúng ta tụ tập ăn một bữa cơm, làm thế nào bây giờ?" Lina cũng gửi tin nhắn đến.
Có thể thấy được, hai tỷ muội rất hoảng sợ.
"Tiểu Phong, làm thế nào bây giờ, Hoa Long bảo ta mời ngươi tới nhà ăn cơm chiều, hắn... hai ngày này còn từng triệu tập sát thủ đến nhà, chẳng lẽ là muốn giết chết ngươi?"
Tin nhắn của tiểu cô cô cũng đến.
Đù, lại còn gọi cả sát thủ....
Xem ra vị thủ phủ Ma Đô này có ý ra tay với mình....
"Ha ha, không phải sợ, buổi tối nấu canh ba ba nhiều một chút là được."
Khoé miệng Tần Phong cong lên, sau khi cơm nước xong, thuận tiện "chén" luôn gia quyến a...
...
Buổi tối vừa lên đèn, trong căn biệt thự số 1 Hương Cung đã bày một bàn tiệc linh đình, Đệ Nhất Hào ngồi trên ghế salon, nói chuyện với vài tên bảo tiêu, ân, lát nữa một khi phát hiện có gì không đúng, ngay lập tức xông vào bắt lấy tên cóc đòi ăn thịt thiên nga kia.
Mà hắn không chú ý đến, hai nữ nhi cùng muội muội đang đứng ở một bên đều lộ rõ vẻ lo lắng trên mặt.
Cũng không mất nhiều thời gian, ngoài cửa liền truyền đến một loạt tiếng bước chân, chợt, cửa lớn rộng mở, một khuôn mặt tuấn lãng, ăn mặc lịch sự tiến đến.
"Ha ha, nguyên lai là Tần Phong tiên sinh, xin mời ngồi."
"Tần Phong tiên sinh, lão gia nhà chúng ta đợi đã lâu."
Chứng kiến Tần Phong tiến đến, hai gã bảo tiêu ngay lập tức tiến lên đón, hai người này đi lại nhanh nhẹn, trên người mang theo một cỗ sát khí mơ hồ, rất rõ ràng trên tay từng dính qua không ít mạng người, chắc là sát thủ.
"Xin chào hai vị."
Tần Phong nhíu mày, vươn tay ra định bắt tay.
"Ha ha, Tần Phong tiên sinh đây tuổi còn trẻ, tuấn tú lịch sự, nhìn qua chính là thế gia tử đệ nha."
Một tên bảo tiêu cười nhạt, dựa theo phân phó của Đệ Nhất Hào, trên tay bắt đầu dụng lực, chuẩn bị cho vị hàng xóm này một cái đau khổ ngầm.
"Ha ha..."
Tần Phong cảm nhận được lực đạo của đối phương, không khỏi mỉm cười lộ ra hai hàm răng trắng noãn, 1562 điểm lực lượng của hắn còn chưa có chỗ thi triển ra đây này, không ngờ đã có người tiến lên khiêu chiến. Vừa lúc thoả mãn trí tò mò a!
Nghĩ vậy, Tần Phong âm thầm vận sức...
Rắc rắc...
Kèm theo thanh âm xương gãy vang lên, tên hộ vệ kia chợt biến sắc, trở nên cực kì đặc biệt, sau đó mồ hôi đầm đìa, có vẻ cực kì đau đớn.
Hắn chỉ cảm thấy năm ngón tay của mình dường như bị bóp nát bởi cánh tay của người máy năm vạn cân.
"Ha ha, hạnh ngộ, hạnh ngộ...."
Tần Phong nắm nắm hai cái, sau đó buồn ra, ân, tiếp tục cầm chắc bàn tay của đối phương biến thành thịt nát mất.
"Khụ khụ, hạnh ngộ...."
Tên bảo tiêu kia ôm lấy tay, mồ hôi hột lớn như hạt đậu tuôn ra, nhìn Tần Phong giống như nhìn Diêm vương vậy.
"Ha ha, vị nhân huynh này, chúng ta làm quen một chút..."
Tần Phong lại đưa tay ra, chuẩn bị làm quen gã bảo tiêu còn lại.
"Tại hạ... tại hạ chỉ là một gã bảo vệ nhỏ bé, không dám làm quen với đại sư..."
Tên kia sợ đến tay run lên, một màn vừa rồi hắn đều nhìn vào trong mắt, kém chút nữa đồng bạn của hắn bị phế đi một bàn tay.
Bây giờ có cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám nắm tay gã thanh niên trước mặt này a!
Mà lúc này, Đệ Nhất Hào vẫn luôn im lặng quan sát từ đầu đến cuối, dường như suy nghĩ rõ ràng vấn đề gì, cười ha ha nói:" Tần đại sư nha, thật là không nghĩ tới, ngài lại là truyền nhân của một gia tộc lánh đời, tới, may mau mời ngồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận