Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 542 - Kết cục của hạm đội thứ bảy

"Đáng tiếc, loại dược thủy này không thể khiến cho muội muội hoàn toàn tỉnh lại."
Hai ngày sau. Mỗi ngày Tần Phong đều ra ngoài đánh quái, lại thu hoạch thêm mười mấy chai trị liệu dược thủy, toàn bộ đều tiêm cho muội muội Tiểu Uyển. Dưới tác dụng của nước thuốc, cơ năng của thân thể nàng đã khôi phục bình thường, nhưng trí óc vẫn rơi vào trạng thái ngủ say.
Điều này khiến cho Tần Phong cực kỳ phiền muộn, hắn bỗng nhiên cảm thấy, muốn trị hết bệnh của muội muội e rằng không chỉ hoàn toàn nhờ được vào dược thủy, sau lưng có thể sẽ có rất nhiều khúc chiết.
Hắn không khỏi nhớ tới khi muội muội còn bé, trên người phát sinh rất nhiều chuyện kỳ quái. . .
Trong hai ngày này, đại bộ phận cánh cửa không gian ở Ma Đô đều đã được phá hủy, tuy vẫn có Ác ma lẻ tẻ du đãng nhưng đã không còn tạo thành bất cứ uy hiếp nào. Quân đội trú đóng Ma Đô đã bắt đầu chuyển đến Hàng Châu, Tô Thành hỗ trợ giải quyết Địa ngục đại quân. Mà Haeger thì bị Tần Phong phái đến các địa khu xung quanh hỗ trợ quét sạch quái vật.
Nói chung, tình thế hiện tại của Giang Nam rất khá. Thế nhưng một ngày này, khi Tần Phong đi ra bãi ngoài của Ma Đô, nhìn về phía bầu trời u ám phía Đông Bắc, chân mày không khỏi nhíu lại.
Trong hai ngày này, tin tức từ Nhật Bản bị vài phóng viên ký giả ngoại quốc liều chết truyền ra. Đảo quốc luôn thích đi theo hướng cực đoan này đã cử quốc đầu hàng Địa Ngục, thủ tướng quốc gia cũng đã trở thành người phát ngôn của Địa Ngục tại Trái Đất. Những người không có nhân vật Địa Ngục trong game, lão niên, trẻ em đều trở thành thức ăn cho Ác ma, các người dân còn lại thì bắt buộc bị chuyển hóa thành Ác ma, Chuyển biến của Nhật Bản khiến cho cả thế giới ồ lên kinh ngạc, nhưng điều Tần Phong lo lắng nhất chính là Nhật Bản rất có thể sẽ dựa thế Địa Ngục mà khởi xướng đợt tấn công thứ nhất.
Từ trên bản đồ đến xem, phía bắc Nhật Bản là Nga, phía tây là Hàn quốc, phía Nam là Philippines, phía Đông là nước Mỹ, mà hướng Tây nam, thì là Hoa Hạ, Giang Nam địa khu.
"Hy vọng đám người điên này không có ý đồ gì với Hoa Hạ, bằng không, ta sẽ cho các ngươi biết cái gì là có đi mà không có về!" Tần Phong nhìn bầu trời u ám, trong lòng nghĩ.
"Trương Tướng Quân, đây là khen thưởng của Yến Kinh đối với Giang Nam chiến khu, chúng ta biểu hiện ưu dị, ngắn ngủi hai ba ngày đã đánh tan đại quân ác ma, thủ trưởng tối cao tự mình phát công văn khen ngợi, đồng thời hi vọng chúng ta sẽ làm tấm gương tốt cho các chiến khu trên cả nước học tập nha!"
Trong tổng bộ chỉ huy ở trung tâm Ma Đô, một gã phó thủ chỉ vào email điện tử trên màn hình, kích động nói.
Trong email này có bức thư do chính tay thủ trưởng tối cao viết và ký tên.
"Haiz, thật là hổ thẹn, hổ thẹn nha. . ."
Vành mắt Trương Tướng Quân ửng đỏ, đối với một gã quân nhân mà nói, có thể thu được thủ trưởng tối cao của quân đội tự mình ngợi khen là niềm tự hào vinh dự cao nhất.
Chẳng qua, trong lòng hắn cũng biết, Giang Nam chiến khu có được thành tích này đều dựa vào công lao của Tần đại sư và hộ vệ của hắn. Nếu không, muốn ổn định lại toàn bộ Giang Nam ít nhất cũng phải hi sinh mấy trăm ngàn người.
"Cảnh báo! Bên ngoài bãi biển 50 km phát hiện một cánh cổng Địa Ngục. . . ."
"Cảnh báo! . . ."
"Cảnh báo! . . ."
Cũng đúng lúc này, đột nhiên một trận còi cảnh báo dồn dập vang lên, Trương Tướng Quân ngẩng đầu nhìn màn hình, có thể thấy trên mặt biển mênh mông đang từ từ hình thành cánh cửa không gian cao chừng một nghìn mét, khi cánh cửa hoàn toàn hiện ra, một con hàng không mẫu hãm chậm rãi xuất hiện, từ bề ngoài đến xem, đây chính là con tàu Reagan - thuộc về hạm đội thứ bảy của Mỹ. Trên boong thuyền trống rỗng như u linh, lẳng lặng phiêu đãng trên mặt biển.
Tiếp lấy, phía sau lục tục lại có thêm vài chiếc hàng không mẫu hạm chui ra, đều là quân hạm của hạm đội thứ bảy nước Mỹ đang trú đóng tại Nhật Bản. Hết thảy đội thuyền đều không có một bóng người.
"Đây là chuyện gì xảy ra?"
Trương Tướng Quân nhìn hạm đội quen thuộc trước mắt, nghi hoặc hỏi.
"Gì thế này? Tại sao Hạm đội thứ bảy của chúng ta lại xuất hiện ở hải vực Hoa Hạ?"
Ngoại ô vùng Washington, trong một căn hầm trú ẩn bí mật rộng chùng 150 mét, Bộ Quốc Phòng Mỹ Donald nhìn hình ảnh trên màn hình, thần sắc vô cùng kinh ngạc.
Trải qua mấy ngày chiến đấu kịch liệt, địa ngục đại quân ở Mỹ đã bị ngăn chặn, thủ lĩnh tối cao của Nhà Trắng và Lầu Năm Góc đều dời đến trụ sở bí mật này, điều khiển chiến đấu từ xa
Mà từ ngày đầu tiên Địa ngục xâm lấn, nước Mỹ đã mất đi tin tức của Hạm đội thứ bảy.
"Welles trung tướng đâu?"
"Tất cả binh sĩ đi đâu rồi?"
"Vì sao không thấy ai hết?"
Trong phòng chỉ huy, kín phòng tướng lĩnh đều đứng dậy, kinh ngạc nhìn chiến thuyền trong màn ảnh.
Ầm ầm. . .
Trong lúc bất chợt, hình ảnh chấn động, chỉ thấy trên boong thuyền đột nhiên toát ra một đội hải quân Mỹ, thế nhưng lúc này trên người họ đều máu tươi dầm dề, đi đường xiêu xiêu vẹo vẹo, giống như đã điên rồi, ánh mắt biến thành đỏ ngòm.
Mà Hạm trưởng của thuyền Reagan, Welles trung tướng, trên đầu càng là mọc ra hai cây sừng ác ma. . .
Hết thảy đại binh đều đã biến thành Địa Ngục ma thi!
Rầm rầm. . .
Ma Thi xông ra, đứng trên boong thuyền nhìn về phía Hoa Hạ sĩ binh, điên cuồng vũ động hai tay như muốn ăn tươi đối phương.
"WTF. . . ."
"Oh No. . ."
"WTF, Nhật Bản đã làm gì Hạm đội thứ bảy của chúng ta vậy?"
"Đáng thương Welles trung tướng. . ."
"Nhật Bản quả thật quá kinh tởm, bọn họ đã phản bội chúng ta. . ."
Nhìn thấy đồng báo chiến hữu của chính mình bị hóa thành Ma Thi, bên trong phòng chỉ huy bao phủ một bầu không khí bi thương.
Ầm ầm. . .
Ngoài khơi đột nhiên vang lên một tiếng ầm vang, cuốn cao cuộn sóng mấy chục mét, một con đại Boss chậm rãi từ trong đầu sóng bơi ra.
Đó là một con Boss Dung Nham, thân cao một trăm thước. . .Rõ rang đó là một con Boss truyền kỳ!
Thấy một màn này, Trương Tướng Quân ở trong phòng chỉ huy Ma Đô ngồi phịch xuống ghế, trên mặt không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, giờ khắc này, hắn đã cũng hiểu được. . .
Nhật Bản và đại quân Địa Ngục, xâm lấn Hoa Hạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận