Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 543 - Bắn! Titan đại pháo!

"Tiểu Cáp, chạy mau đi. . ."
"Xong rồi, toàn bộ xong rồi, Boss truyền kỳ đổ bộ đất liền, Ma Đô sắp xong đời rồi!"
"Một con Boss truyền kỳ và mười con Boss lĩnh chủ, cho dù là Tần Đại sư xuất mã cũng rất khó đánh bại a!"
"Ma Đô sắp luân hãm sao?"
"Ghê tởm thật sự, Nhật Bản vẫn không nguôi tâm tư xâm lược nước ta!"
Trên kênh phát sóng trực tiếp của Đấu Ngư Tiểu Cáp, mọi người đều xem rõ hình ảnh truyền phát từ đài truyền hình, tất cả ồ lên. Boss Truyền kỳ tiến vào hiện thực, quả thực n quá đáng sợ!
Tiểu Cáp càng là sợ đến vẻ mặt trắng bệch, thế nhưng nàng nhìn thấy xe lẫn giữa các binh sĩ đứng ở bờ biển là một bóng người mặc quần áo ưu nhã, một tay chắp sau lưng đứng ở lan can, có vẻ thản nhiên đối mặt với Địa Ngục đại quân. Đó chính là Tần Đại sư!
. . .
"Hoa Hạ cơ quan tính tẫn, e rằng cũng không nghĩ tới sẽ có Ác ma từ láng giềng xâm lấn a!"
"Welles trung tướng tuy là hy sinh rồi, nhưng cuối cùng hắn vẫn đang thực hiện quang vinh nghĩa vụ của quân nhân Mỹ."
Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Donald thở dài một hơi.
Trong cuộc xâm lược đổ bộ này, không hề nghi ngờ rằng Hoa Hạ có tổn thất nhẹ nhàng nhất. Nếu như Trái Đất có thể gắng gượng qua nguy cơ lần này, kia ván bài quyền lực trong tương lai e rằng Hoa Hạ sẽ càng có lợi thế hơn.
Mà cuộc đổ bộ của Ác ma Nhật Bản đối với nước Mỹ mà nói có thể nhất cử lưỡng tiện giải quyết mối họa lớn trong lòng. Ý kiến này cũng được các tướng quân còn lại gật đầu chấp thuận. Nhật Bản xâm lược Hoa Hạ, quả thực phù hợp với quyền lợi của nước Mỹ. . .
Ầm ầm. . .
Lúc này, mặt biển 30 km phía ngoài trước mặt Tần Phong đã hóa thành những cơn sóng thần đánh tới, tất cả ác ma ở dưới mặt biển lao nhanh hướng về Ma Đô. Ma thi thì từ từ bơi sau, khuôn mặt vặn vẹo nhìn về phía binh sĩ trên bờ.
Xuyên qua ống nhòm. Tần Phong nhìn thấy trên Reagan chiến hào một bóng người quen thuộc, đầu dài hai sừng ác ma, sắc mặt dữ tợn, trong tay cầm một thanh đao võ sĩ, đó chính là hội viên của Amaterasu, Miyamoto Musashi.
Đối phương đang cầm ống nhòm trong tay, dường như cũng nhìn thấy Tần Phong, sau đó, bộ đàm liền vang lên cả một câu khẩu ngữ tiếng Hán sứt sẹo
"Tần Đại sư, chúng ta lại gặp mặt. . ."
"Ngươi là người Hoa Hạ mà Miyamoto Musashi ta thưởng thức nhất, để tỏ lòng tôn kính, ta sẽ từ từ nhấm nuốt máu thịt ngươi, ăn tươi nuốt sống, sau đó đem xương của ngươi luyện chế thành khô lâu hộ vệ."
Miyamoto Musashi nhấn nhá nói. Ở trong game hắn không cách nào chiến thắng được Tần Phong, nhưng hiện tại bên cạnh hắn là một con Boss truyền kỳ, mấy con Boss lĩnh chủ trợ giúp, muốn đánh bại Tần Phong quá ư dễ dàng.
Nghe lời nói của Miyamoto, trong kênh điện đàm vang lên dồn dập tiếng hít thở căng thẳng. Không ít quan chỉ huy cảm thấy run rẩy, quân địch có Boss Truyền kỳ, còn phía bọn họ tuy có Tần đại sư mạnh đến như bug hình người di động, nhưng kết quả như thế nào cũng không ai dám đoán trước.
"Tần Đại sư, ta là Trương tướng quân, quan chỉ huy tối cao của quân đội Ma Đô, hiện tại, ta chính thức mệnh lệnh cho ngươi rút khỏi bờ biển, đi về Hàng Châu tị nạn, trận quyết chiến này hãy để cho quân đội Ma Đô đơn độc tiến hành."
Lúc này, trong một mã vô tuyến điện khác vang lên giọng nói của Trương tướng quân. Đúng vậy, nếu như Tần Phong bỏ mạng ở nơi này, không thể nghi ngờ đó sẽ là một tổn thất cực đại của toàn bộ Giang Nam địa khu, đối với toàn bộ Hoa Hạ, thậm chí là đối với toàn bộ văn minh Trái Đất. Vì vậy, vô luận như thế nào, cho dù Ma Đô thất thủ, hắn đều phải cam đoan Tần Phong được an toàn.
"Lui lại?"
Tần Phong khóe miệng cong lên, chậm rãi nói: "Thật ngại quá, Trương Tướng Quân, trong từ điển của ta không bao giờ có hai chữ “Lùi lại”."
n, trên thực tế, lấy mười ngàn điểm lực lượng và ba ngàn điểm thể chất của mình, cùng với Thần ẩn hạng liên, Gabriel chi dực, thập bội tốc đánh, đa trọng tốc biến, cho dù Boss truyền kỳ cũng không thể làm gì được chính mình.
Chẳng qua trong thời gian ngắn xác thật hắn cũng không thể tận diệt toàn bộ chi quân đội này. Đáng tiếc Haeger đang ở thành thị khác quét sạch ác ma, bằng không có Boss truyền kỳ ở, tiêu diệt toàn bộ đội quân này cũng không nói chơi.
"Trương Tướng Quân, ngài hãy mệnh lệnh hết thảy sĩ binh lui về các công sự cao ẩn nấp đi." Tần Phong suy tư một hồi nói.
n, để tránh cho Ma Đô mỹ lệ phồn hoa bị ác ma hủy diệt, hắn quyết định sử dụng đại chiêu.
"Tần Đại sư, ngài đây là?"
Trương Tướng Quân khó hiểu.
"Bây giờ, ta mời mọi người xem một trận biểu diễn, thế nào?"
Tần Phong từ tốn nói, sau đó hắn mở ra bảng điều khiển tháp Titan đang treo trên tay, lựa chọn ấn một cái nút bắn, chợt, trước mặt Tần Phong bỗng xuất hiện một tấm màn ánh sáng bao gồm đầy đủ hết bản đồ phạm vi 300km xung quanh Ma Đô.
"Tích. . ."
"Xin lựa chọn mục tiêu công kích." một giọng nói thanh thúy vang lên.
"n, công kích Boss Truyền kỳ quân địch - Dung Nham Đại Ác Ma."
Tần Phong xác nhận trên bản đồ, điểm điểm vào đốm đỏ đang nhanh chóng xông về phía này.
"Tích. . ."
"Mục tiêu đã tập trung, trang bị đang trong quá trình khởi động, 1%, 5%, 10%, 15%. . .
"Tích. . ."
"Bán kính công kích là 10 km, có thể sẽ gây nên sóng thần, xin hãy chú ý an toàn."
Giọng điện tử lại vang lên.
"10 cây số, vừa vặn bao phủ toàn bộ đội quân này, hơn nữa sẽ không lan đến gần Ma Đô."
Tần Phong cũng hít sâu một hơi, lẳng lặng chờ đợi tháp đại bác bắn ra.
. . .
"Lão đại, chạy mau nha!"
Bởi vì khu biệt thự Hương Cung đã bị rửa sạch sạch sẽ, thủ phủ Hạng Hoa Long ở dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt của một đám hộ vệ, đang ở trong tiểu khu tản bộ, sau đó liền thấy được trên biển quảng cáo truyền phát trực tiếp từ bờ biển truyền về. Hắn vô cùng sốt ruột, hiện tại, Hạng Hoa Long không những coi Tần Phong là lão đại của mình, còn coi hắn như “chuẩn con rể”, sao có thể mong hắn gặp nguy hiểm? Nếu hắn chết, nữ nhi bảo bối của mình làm sao bây giờ?
Ầm ầm. . .
Cũng đúng lúc này, tòa nhà có phong cách kiến trúc vô cùng huyền huyễn kia đột nhiên chấn động, trên đỉnh tháp mở ra một lỗ tròn sâu hoắm, nòng sung đại bác đang từ từ dò ra, toàn thân khẩu đại bác lóe ra ánh bạch kim, trông cực kỳ giống sản vật của văn minh cấp cao.
Tiếp lấy là một tiếng tiếng nổ vang, từ nòng súng phụt ra một viên đạn pháo tốc độ nhanh không nhìn kịp mắt, kéo theo cái đuôi sáng chói cả vùng trời, bắn vụt ra sau đó biến mất ở phía ngoài bãi biển.
"Phốc. . ."
"Trong tòa nhà cất giấu một khẩu đại pháo?"
Nhìn một màn này, thủ phủ sợ đến ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận