Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 1013 - Hỏa thiêu thôn trang

Khi biết nông phu trước mắt chính là cha đẻ của đại Boss tương lai, Vận Mệnh Trường Hà, trong lòng Tần Phong vô cùng khiếp sợ. Trên đường đi về, hắn cũng gặp qua không ít cư dân của Lưu Thủy trấn cùng với thôn dân của một số thôn làng xung quanh, tất cả đều là thần linh, có một số là chủ thần, thậm chí tứ giai chủ thần, còn như cấp bậc cao hơn chủ thần ngược lại là không thấy. Người người đều là thần linh, xem ra, người của Thủy Linh tộc này mạnh mẽ ngoài dự kiến của Tần Phong.
"Chủ thần? Chủ thần rất lợi hại đúng không, Thủy Linh tộc chúng ta trời sinh đã là chủ thần, người có lực lượng của chủ thần, khi làm ruộng sẽ càng có sức lực. . ."
Khi Tần Phong nói ra nghi ngờ trong lòng, John lão cha chỉ bĩu môi. Chủ thần gì gì đó, thật đúng là không đáng giá tiền a. . .
"Thế nhưng, lão John, vì sao ta không thấy các cao giai chủ thần khác, hình như người của Thủy Linh tộc các ngươi đa số đều có thực lực từ nhất giai chủ thần đến ngũ giai chủ thần. . ."
Tần Phong lại hỏi. n, dọc theo đường đi, tất cả những cư dân của Lưu Thủy trấn đều là chủ thần từ một đến năm giai, không có một người nào có cấp bậc cao hơn, điều này thật là kỳ quái.
"Cái này. . . "
Nghe Tần Phong hỏi, sắc mặt của lão John chợt biến đổi, sau đó pha trò nói: "Có lẽ là trùng hợp thôi, Lưu Thủy trấn chúng ta quả thực bao giờ xuất hiện cao giai chủ thần. . . dù sao các chủ thần bình thường dùng để làm ruộng cũng đủ rồi, tại sao lại phải trở thành cao giai chủ thần đâu?"
"A. . ."
Tần Phong nghe được trong lời lão John có cổ quái, điều này làm cho hắn mơ hồ cảm thấy, có lẽ Thủy Linh tộc cũng không đơn giản. Chủng tộc này trời sinh là chủ thần, lại không có một người nào là cao giai chủ thần, hơn nữa, tuy thân là chủ thần, lại hoàn toàn không có thần lực tương xứng. Thực sự là kỳ quái. . .
"Được rồi, lão John, con gái của ngài, Linh, nàng cũng là một vị chủ thần sao, chủ thần mấy giai?"
Tần Phong lại bóng gió dò hỏi.
n, trước hết hắn phải tìm hiểu xem thực lực của Linh hiện giờ như thế nào, mới thuận tiện định ra kế hoạch tiếp theo.
"Linh nhi? Nàng. . . Nàng là một vị ngũ giai chủ thần, mà nàng còn chưa tới 14 tuổi, vậy mà đã có thực lực như vậy. . ."
Nói đến Linh, sắc mặt lão John chợt ngưng trọng, trong ánh mắt hiện lên sự lo lắng.
"Lão John, chẳng lẽ ngài không hy vọng con gái của mình có thực lực cao cường hay sao!"
Tần Phong nhạy cảm nhận thấy được sự khác thường của lão John.
"Ai. . . Có đôi khi, lực lượng quá mạnh mẽ chính là lời nguyền a. . ."
Lão John hít sâu một hơi, sau đó như nhớ lại chuyện gì khó chịu khuôn mặt tràn đầy bi thương, cắm đầu không tiếp tục nói chuyện với Tần Phong. Cứ như vậy, hai người im lặng bước trên con đường đi về Lưu Thủy trấn.
. ..
Nửa giờ sau, một luồng gió nhẹ quất vào mặt, mang theo mùi hồ tiêu cháy khét thoảng ra từ cồn cát phía trước.
Vừa ngửi thấy mùi cháy khét này, hai người biến sắc, vội vã leo lên cồn cát, sau đó liền chứng kiến, cách đó không xa, có một thôn trang đang chìm sâu vào biển lửa. . . Không ngừng có tiếng kêu rên, cầu cứu từ trong thôn trang truyền ra, thậm chí mắt trần có thể thấy không ít thôn dân đang bị ngọn lửa bao vây, gào thét chạy trốn. . . Nhưng đáng tiếc, thôn trang đã bị một đội quân mặc giáp sắt in hình đầu sư tử bao vây, bất kỳ người nào chạy ra khỏi thôn trang đều bị người của quân đội cầm cung nỏ bắn chết. . .
Tiếng kêu khóc của thôn dân kèm theo ngọn lửa cháy hừng hực, vang vọng phía chân trời. . .
"Đây là. . . quân đội của Thần Sư Hoàng, tại sao bọn họ lại đốt cháy thôn trang này?"
Nhìn thôn trang bị đốt thành tro bụi, Tần Phong không khỏi cau mày. Hắn là thanh niên thế kỷ 21, đối với hành động diệt tuyệt này vô cùng phản cảm, mặc dù những người bị đốt chết này là tộc nhân của đại Boss Vận Mệnh Trường Hà.
"Hà Thần phù hộ. . . Tại sao lại đối xử như vậy với tộc nhân của ta. . ."
Mà lão John thì phù một tiếng quỳ xuống đất, nhìn thôn trang đang thiêu đốt, trong mắt chứa đầy nước mắt.
Bởi vì sự cố đột phát, hai người bèn núp trong bụi cỏ sợ người của quân đội phát hiện ra, chờ qua non nửa ngày, khi toàn bộ thôn trang đều đã bị đốt thành tro bụi, đội quân này mới rời khỏi, hai người cũng từ trong bụi cỏ đi ra.
"Lão John, Thủy Linh tộc khongo phải phụ trách trồng trọt lương thực và thảo dược cho Thần Sư Hoàng sao? Vì sao bọn họ lại đốt cháy thông xóm của các ngươi?"
Tần Phong nhịn không được nghi ngờ trong lòng, hỏi.
"Vì sao? Bởi vì. . . Đây cũng là lực lượng của nguyền rủa a!"
Lão John bi thương nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận