Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 1015 - Lời nguyền của thiếu nữ

Nhà của lão John tọa lạc tại góc tây nam của Lưu Thủy trấn, là một gian tiểu viện nhỏ.
Khi hai người về đến nhà, cánh cổng mở ra, một bé gái đầu buộc hai túm tóc đuôi ngựa, khuôn mặt non nớt, dáng dấp tựa như búp bê xuất hiện ở phía sau cánh cửa.
"Cha, sao bây giờ người mới về!"
Cô bé ước chừng mới mười ba bốn tuổi, vừa trổ mã yêu kiều, nhào vào trong lòng lão John, gương mặt không ngừng cọ cọ.
"Linh nhi, phụ thân gặp một chút việc cho nên về trễ."
John lão cha sủng nịnh sờ sờ đuôi ngựa của nàng.
"Cha, ngài. . . đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao ngực ngài nhiều máu như vậy. . ."
Rất nhanh, tiểu nha đầu đã phát hiện dị thường.
"Không có gì đáng ngại, ta gặp phải mấy con ác lang của quý tộc ở dã ngoại. . ."
John lão cha vừa nói vừa chỉ chỉ Tần Phong, "May mà được vị dũng sĩ này xuất thủ cứu giúp, Linh nhi, còn không mau bái kiến dũng sĩ."
"Ngô. . ."
Lúc này tiểu nha đầu mới chú ý tới, trong bóng đêm còn đứng một gã nam tử trẻ tuổi. Nam tử này trông khác với người của Thủy Linh Tộc, có vẻ cường tráng hơn nhiều, giữa hai lông mày mơ hồ hiện ra ung dung quý khí.
Tựa hồ là sợ người lạ, vừa nhìn thấy một thanh niên đứng đây, cô bé chợt đỏ mặt, sau đó xấu hổ trốn phía sau lưng lão John, tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt góc áo của cha mình.
"Khụ khụ. . ."
Tần Phong không khỏi ho khan một cái, hắn cũng không nghĩ đến, Vận Mệnh Trường Hà thanh danh hiển hách hậu thế, thống trị không biết bao nhiêu cái kỷ nguyên này hồi bé lại dễ xấu hổ như vậy. Xin nhờ, ra dáng đại Boss một chút được không?
Mà nhìn dáng vẻ khẩn trương của nàng, Tần Phong cũng nỗ lực nặn ra một nụ cười vô hại, cười nói: "Tiểu nha đầu, tới, cho thúc thúc ôm một cái. . ."
"Ngô. . ."
Nghe Tần Phong nói, cô bé dường như càng khẩn trương hơn, cả người đều trốn phía sau lão John, len lén lộ ra một đôi mắt đen to linh lợi âm thầm quan sát Tần Phong.
"Ha ha, dũng sĩ chớ trách. Linh nhi thích ở nhà, rất ít khi ra khỏi cửa, cũng rất ít khi nhìn thấy người lạ, cho nên có chút sợ người lạ."
Nhìn thấy biểu hiện của nữ nhi, lão John cũng không khỏi cười ha ha, sau đó xoay người, vươn cánh tay lực lưỡng xách tiểu nha đầu đi ra, dặn dò: "Linh nhi, vị dũng sĩ này là ân nhân cứu mạng của phụ thân ngươi, không có hắn, chỉ sợ ngày hôm nay ngươi không còn nhìn thấy phụ thân nữa, còn không mau cảm ơn dũng sĩ, cho dũng sĩ ôm một cái."
"Ngô. . ."
Nghe phụ thân nói như vậy, cô bé mới vừa rồi còn xấu hổ cực kỳ lúc này mới khôi phục một ít, đôi mắt trong suốt cảm kích nhìn Tần Phong, trịnh trọng nói: "Dũng sĩ, phụ thân là người quan trọng nhất của Linh nhi, ngươi cứu phụ thân một mạng, cũng ngang với cứu Linh nhi một mạng, sau này, Linh nhi mặc dù thịt nát xương tan cũng sẽ báo đáp ân tình của dũng sĩ."
Nói xong, tiểu nha đầu giống như cố lấy dũng khí, vọt vào trong lòng Tần Phong.
"Khụ, thúc thúc chỉ tiện tay giúp đỡ mà thôi, khụ khụ, Linh nhi, ngươi bây giờ chính đang tuổi lớn, nhất định phải ăn nhiều đu đủ một chút, bồi bổ thân thể. . ."
Ôm ấp thân hình non nớt trong lòng, Tần Phong không khỏi khẽ cười nói. n, người của Thủy Linh tộc có vóc người thiên gầy, thậm chí gầy như que củi, Linh nhi lại đang lúc phát triển, gầy càng thêm gầy, quả thực ngực với mông không khác gì nhau. . . này không tốt lắm nha.
Cùng lúc đó, Tần Phong cũng tra xét thuộc tính của Linh nhi, dù sao đây chính là đại Boss tương lai, nhất định phải biết được thực lực trước mắt của đối phương mới được.
Tên: Linh.
Kỷ nguyên: Vận Mệnh kỷ nguyên.
Tuổi tác: 13 tuổi 275 ngày.
Thần vị: Ngũ giai chủ thần.
Trạng thái: Thần sư nguyền rủa, Thanh Tiên nguyền rủa.
Miêu tả: Một cô bé thoạt nhìn có chút không bình thường.
“Thần sư nguyền rủa”
Miêu tả: lời nguyền do Thần Sư Hoàng tộc thi hành, có thể phong ấn đại bộ phận thần lực của người bị nguyền rủa, khiến cho thực lực giảm xuống, ảnh hưởng đến thân thể cơ năng của người bị thi chú, giảm bớt thọ mệnh, tăng cao tỷ lệ chết.
“Thanh Tiên nguyền rủa”
Miêu tả: Một loại nguyền rủa không biết tên, có thể trì hoãn trên diện rộng tốc độ phát triển của người bị thi chú, có tác dụng phụ cực đại.
"Thần sư nguyền rủa?"
"Thanh Tiên nguyền rủa?"
Nhìn hai lời nguyền này, Tần Phong không khỏi bối rối, thậm chí mơ hồ còn có cảm giác phẫn nộ.
Một cô bé nhỏ như vậy đã bị người thi triển hai loại nguyền rủa ác độc lên người, đây quả thật là điên rồi! Chẳng trách từ trên người cô bé này Tần Phong luôn cảm giác có một tia suy bại, thì ra là bị hai loại nguyền rủa này làm hại. Ngoài ra, nha đầu kia không thích ra ngoài, tính cách tự bế phỏng chừng cũng do lời nguyền đem lại.
"Ngô, thúc thúc. . . thúc thúc, ngươi có thể buông ra Linh nhi được không?" Tiểu nha đầu giãy giụa nói.
"A? Được, được. . ."
Tần Phong hít sâu một hơi, quyến luyến không thôi buông lỏng cánh tay, sau đó mới đi theo hai người vào sân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận