Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 525 - Thu hoạch của Hoa Hạ đại khu


"Lẽ nào, tất cả đều là sự thật?"
Yến Kinh, trong Trung Tâm giám sát vệ tinh quốc gia, Giám sát trưởng, thủ tịch khoa học gia - Hạ lão nhìn ảnh chụp mới nhất do vệ tinh truyền về, khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
Lúc này từ ngoài không gian nhìn về phía Trái Đất, trên quả tnih cầu màu xanh lam này xuất hiện từng “đốm ban” đen to lớn, đánh dấu trên bầu trời các thành phố chủ chốt như New York, Washington, Paris, Luân Đôn, Berlin, Yến Kinh, Ma Đô, Tokyo, Osaka, . . .
Mà những thành thị này toàn bộ đều là các trạm trung tâm của Thần Vực.
"Báo cáo Hạ lão."
"Căn cứ tình hình mới nhất, tại tất cả các khu vực xung quanh của đám mây đen đều xuất hiện từ trường dao động kịch liệt, cường độ dao động ước chừng ngang bằng với song điện từ sinh ra từ 5 vạn tấn vũ khí hạt nhân." một nhân viên chi tiết báo cáo.
"Lẽ nào Trái Đất thật sẽ lâm vào một trận hạo kiếp?"
Hạ lão gật đầu, hắn liền nghĩ tới những tin tức do Lạc gia đại tiểu thư cung cấp, chính là những “Đóm đen” trên bầu trời chính là các cánh cửa truyền tống trong Thần Vực, nhân loại đã sinh trưởng mấy vạn năm, cuối cùng sẽ tao ngộ cuộc xâm lăng đầu tiên của “Người ngoài hành tinh” vào Trái đất.
"Quân đội dàn xếp như thế nào?"
Hạ lão lại hỏi một vị tướng quân đã bước vào tuổi trung niên bên cạnh, trên vai vị tướng này là một quả sao vàng sáng chói, hiển nhiên chính là quân hàm Thiếu tướng.
"Hạ lão yên tâm, từ khi thu được đại tiểu thư tình báo, quân đội đã nhanh chóng hành động, tiến hành bố trí phòng ngự trọng điểm đối với 14 thành thị chủ chốt của quốc gia, những nơi đầu mối giao thông then chốt, đập thủy điện, kho lương, . . . cũng được an bài bộ đội chuyên môn bảo vệ, nói chung, nhất định sẽ cam đoan sinh mệnh và tài sản của nhân dân được an toàn.
Giọng nói của tướng quân run nhè nhẹ, cho tới giờ khắc này, hắn vẫn có chút không dám tin tưởng rằng, vài ngày sau, nhân loại sẽ đối mặt với địch nhân lớn nhất từ lúc sinh ra tới nay. . .
"Tốt, hy vọng ông trời phù hộ cho Hoa Hạ ta!"
Hạ lão lại thở dài một hơi, sau đó chỉ vào màn hình lớn nói: "Từ hình ảnh vệ tinh nhìn lên, bởi vì ta Hoa Hạ chủ công Quang Minh trận doanh, cho nên thế lực Địa Ngục bản thổ không phân ra quá nhiều binh lực tiến công Hoa Hạ. Cho nên bầu trời Hoa Hạ là những nơi đám mây nhỏ nhất, phỏng chừng đến lúc đó, cường độ tiến công của Địa Ngục cũng sẽ yếu đi một chút so với các quốc gia khác. Thế nhưng. . ."
Nói xong, Hạ lão lại đem ánh mắt nhìn về nước láng giềng Nhật Bản, ở trên bầu trời, bốn cái “đốm đen” cực lớn đang phiêu phù, còn lướn hơn 14 đám mây trên bầu trời Hoa Hạ cộng lại.
"Thế nhưng, Nhật Bản có lẽ sẽ có đại quy mô Ác ma đổ bộ, mà sau khi Ác ma thành công khống chế các thế lực bản thổ, rất có thể sẽ tiến công Hàn Quốc, cùng với vùng duyên hải của ta, cái này nhất định chúng ta phải cẩn thận ứng đối."
n, ngoại trừ phòng bị đại quân Ác ma đổ bộ vào quốc nội, còn phải phòng bị đại quân ác ma đến từ Nhật Bản, điều này cũng tương đối nhức đầu.
"Hạ lão, hải quân đã tập kết tại Bột Hải, Hoàng Hải, Đông Hải, chỉ cần Ác ma dám từ trên biển tiến công vào lãnh thổ Hoa Hạ, chắc chắn bản tướng sẽ để cho bọn chúng có đi mà không có về, hữu tử vô sinh!"
Tên tướng quân kia nói như đinh chém sắt.
"Được lắm, Hoa Hạ, phải nhờ các ngươi. . ."
Hạ lão thở dài một tiếng.
. . .
"Bạo Quân đại lão, cùng đi uống rượu đi! Đại quân Ác ma đã lui, cũng không còn địa phương đánh quái, tất cả mọi người đều hi vọng có thể uống với đại lão một chén a!"
Trước cửa một quán rượu trong Griffin thành, Dương Thành Công Tôn Dương vuốt chòm râu hoa râm, vẻ mặt cao hứng nói với Tần Phong. Lúc này, tuy là chiến tranh chưa kết thúc, nhưng cách ngày chấm dứt chiến sự chỉ còn một ngày theo quy định, bọn họ bận rộn hơn nửa tháng trời vất vả lắm mới có thời gian nghỉ ngơi, nhất định muốn kéo Tần Phong cùng đi uống một chén.
"Bạo Quân đại lão, nhất định phải cùng uống một ly nha."
Một gã người chơi thuộc trạm Tây Lương cũng nói.
"Đại lão, lần này nhờ có ngài, chúng ta mới có thể lọt vào Bảng xếp hạng các trạm phục vụ, các huynh đệ đều chân thành muốn kính đại lão một ly, cảm tạ ngài."
Một gã người chơi trạm Trung Nguyên cười nói.
"Bạo Quân đại lão, nhất định phải nể mặt anh em chúng tôi nha, ngày hôm nay không say không về!"
"Uống đến hừng đông."
"Ngày hôm nay nhất định phải cùng Bạo Quân đại lão uống một chén!"
"Ha ha, lão tử chơi game nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ không bội phục bất cứ ai, Bạo Quân đại lão, ngài là người đầu tiên khiến cho ta tâm phục khẩu phục a!"
Các hội trưởng đều kích động nói.
"Ngạch, chư vị, vẫn là lần sau đi. . ."
Tần Phong sờ mũi một cái, hiện tại hắn phải đi gặp Lucifer, đem 13 triệu giọt máu Ác ma cùng với Bản đồ bảo tàng của Thâm Uyên Cự Long Slarda giao cho hắn. Mặt khác, lần tiếp theo gặp lại Lucifer còn không biết là năm nào tháng nào, nhất định phải kỹ càng mưu tính một chút.
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì, thần bí nói: "Chư vị, rượu có thể uống sau, nhưng ta có một chỗ nhất định sẽ khiến các ngươi thấy hứng thú!"
"Địa điểm nào?" Công Tôn Dương hoit.
"Nguyệt Nha Hồ, ta nghĩ có một chút đồ vật nơi đáy hồ sẽ khiến chư vị cảm thấy hứng thú, nhớ kỹ trước khi đi mang theo đồ lặn cùng balo đựng đồ a!"
Tần Phong nhanh chóng chia sẻ địa điểm bảo tàng của Dung Nham Cự Long Salara cho mọi người, sau đó rời đi.
"Đáy Nguyệt Nha Hồ sẽ có thứ gì?"
Tất cả mọi người hồ nghi, sau đó liền tập kết đội ngũ, trùng trùng điệp điệp chạy về phía Nguyệt Nha Hồ.
n, tuy là bọn họ đoán không ra đáy hồ sẽ có cái gì, nhưng chỉ riêng lời nói của Bạo Quân cũng đủ để bọn họ coi trọng việc này.
Nửa ngày sau, Dương Thành công hội, Hoàng Vi công hội, Thú Huyết công hội, cùng với tổng cộng chín mươi nghìn người chơi Hoa Hạ đi tới Nguyệt Nha Hồ.
Nhìn kho hàng to lớn trước mắt, đám Công Tôn Dương đều hít sâu một hơi. Cho tới giờ khắc này, bọn họ mới hiểu rõ, vì sao Dung Nham Cự Long Salara sẽ ở trên bờ hồ Nguyệt Nha sống chết với Bạo Quân đại lão, thì ra, là Bạo Quân đại lão cướp đoạt được bảo tàng của lão long này.
"Hội trưởng, bên trong kho hàng có rất nhiều tài liệu, đều là tài liệu kiến trúc."
Lúc này, một gã người chơi chỉ vào kho hàng, đột nhiên nói.
Hoa Hạ khu mỗi bên hội trưởng cũng theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy ở trong góc đang chất chồng từng núi vật liệu đá, gỗ, mỏ sắt ,. . . số lượng lên đến mấy triệu mấy trăm đơn vị.
"Đù, phát tài nha!"
"Ha ha, cho dù là chút canh thừa của Bạo Quân đại lão, cũng là đại bảo tàng đối với chúng ta!"
"Chỗ tài liệu này đủ để chia cho chin vạn người chúng ta!"
"Buôn bán có lời, buôn bán có lời rồi!"
"Có những tài liệu này trong tay, chúng ta có thể xây dựng thêm mấy tòa kiến trúc. . ."
"Vẫn là Bạo Quân đại lão thương xót cho Hoa Hạ đại khu chúng ta. . ."
Các đại hội trưởng vui vẻ ra mặt, tiến tới ngọn núi tài liệu kiến trúc kia, vừa đi vừa cò kè mặc cả, thương lượng như thế nào chia cắt những báu vật này.
Nhưng mà, khi đến gần, Công Tôn Dương luôn cảm thấy những tài liệu kiến trúc này có chút không giống với tài liệu bình thường, vì vậy liền kiểm tra thuộc tính của từng thứ một.
“Viễn cổ đá hoa cương”
Miêu tả: Đá hoa cương của thời kỳ viễn cổ, không những mỹ quan còn có độ bền siêu cao cùng phòng ngự chắc chắn.
“Viễn cổ đá cẩm thạch”
“Viễn cổ Lôi Mộc”. . .
“Viễn cổ Hàn Thiết”. . .
. . .
"Những thứ này, những thứ này đều là tài liệu kiến trúc thời viễn cổ???"
Khi đọc rõ thông tin cụ thể của tài liệu, Công Tôn Dương nhát mắt lâm vào ngây dại, sau đó, toàn bộ kho hàng, vang lên tiếng hoan hô như sấm dậy, mãi không dứt. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận