Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 511 - Chỗ tránh nạn khi mạt thế tiến đến

"Cái này, đây là?"
Lạc Vi nhìn toà kiến trúc to lớn trước mắt, trong khoảng thời gian ngắn nàng có rất nhiều nghi vấn, thế cho nên đại não còn chưa kịp sắp xếp ngôn ngữ đâu.
"Hắc hắc, theo ta đi vào nhìn một cái xem nào!"
Tần Phong cũng thở ra một hơi dài, toà tháp đại bác hội tụ tinh hoa kỹ thuật của Titan thần tộc cũng khiến cho hắn rất tò mò.
Tiếp đó, Tần Phong lại từ trong Thần vực lấy ra một thứ đồ giống như bảng điều khiển, đeo trên cánh tay, ân, đây chính là máy điều khiển vũ khí tự động của tháp đại bác.
Sau một trận thao tác, xác ngoài trơn tuột của pháo đài đột nhiên xuất hiện một cánh cửa kim loại làm nơi nhập khẩu.
Trước khi tiến vào tháp đại bác, Lạc Vi lại gọi điện thoại báo cho Hồng lão, để hắn phái người thủ vệ xung quanh, canh phòng nghiêm ngặt không cho phép ai tiến vào.
. . .
Vừa tiến vào tháp đại bác, đập vào mi mắt là đại sảnh cao to rộng lớn chừng 10 mét, hoàn toàn thuần một sắc bạc ngân, phong cách cực kì khoa huyễn, chính giữa đại sảnh là một màn hình thuỷ tinh cực đại, mặt trên hiện lên cảnh tượng diễn ra bên ngoài tháp.
Mà vách tường xung quanh cũng đồng dạng làm từ kim loại mà thành.
Khi Lạc Vi đi đến bên một vách tường, phía trên hiện lên một cái nút, biểu hiện có thể điều chỉnh độ trong suốt của mặt tường, khẽ nhấp một phen, bức tường liền trở nên trong suốt, giống như một cửa sổ thủy tinh cao tận trần nhà. Nhưng từ bên ngoài nhìn vào bức tường vẫn là mặt kim loại trắng đục.
Hai người tiếp một tầng dạo quanh, toàn bộ mặt sảnh trừ bộ phận cơ giới ra, còn lại đều là phòng ốc chiếm diện tích chừng 1500m2, trong đó có 20 căn phòng khép kín, hai phòng bếp, hai phòng ăn, cùng với ba cái thư phòng.
Nhất là phòng bếp, đồ dùng bên trong không phải loại bình thường, mà là một cái lò vi sóng hình vuông giống như một hộp dụng cụ, bên trên miêu tả chỉ dẫn chỉ cần cho nguyên liệu nấu ăn vào trong đó sau đó điều chỉnh các hạng tham số là máy sẽ tự động làm ra thức ăn, vô cùng thần kỳ.
Đáng tiếc nơi này không có sẵn nguyên liệu nấu, hai người cũng chỉ đành thôi.
Tần Phong ở một bên tấm tắc lấy làm kỳ, một bên yên lặng mở ra chi tiết cụ thể của tầng lầu này.
. . .
“Tầng một tháp đại bác Titan”
Độ cao: 10 mét.
Tiện ích: phòng ngủ x 20 phòng, phòng bếp x 2 phòng, phòng khách x1 phòng, phòng chứa đồ x 3 phòng, . . .
Miêu tả: Nơi đây là chỗ ở của những nô lệ nhỏ yếu của Thần Tộc, cho nên thiết kế cực kỳ đơn sơ.
. . .
"Wtf. . ."
"Cái cmn đơn sơ, chất lượng khoa học kỹ thuật nơi này đủ để nghiền ép trình độ khoa học kỹ thuật của Trái Đất mấy trăm năm rồi. . ."
Tần Phong thổ huyết.
Ngược lại tầng thứ nhất là có thể an trí không ít người ở lại, nhất là khi ngày tận thế tới, bất kỳ địa phương nào cũng đều rất nguy hiểm, mà tháp đại bác Titan có được hơn 1000 ức bền không thể nghi ngờ là nơi tị nạn tuyệt vời nhất. Thế nhưng đến lúc đó, để cho người nào tiến vào đại tháp phải xem hắn có ưng mắt hay không.
Kế tiếp, hai người lại đi đến thang máy, đi thăm những tầng lầu khác.
n, bởi tầng cao 10 mét, toàn bộ kiến trúc tổng cộng là 30 tầng, trong đó từ tầng 1~ 20 đều có cùng cấu tạo giống như tầng một, dùng để ăn ở.
Mà từ tầng 21~ 28 được trang bị đầy đủ các loại cơ giới, nhà kho thiết bị linh tinh.
Tầng 29 là nơi phòng chỉ huy chiến đấu, .
tầng 30 là một nơi giải trí, có hồ bơi, phòng massage, ngoại trừ này đó, vị trí trung tâm toà tháp là một nòng pháo vô cùng to lớn, trong thời kỳ chiến tranh, nòng pháo này sẽ giống như những cây khạc lửa liên tục bắn ra Titan đại pháo.
Hiện nay, ở trong nhà kho có tổng cộng 20 viên Titan đạn pháo, tức là có thể phát động công kích 20 lần.
"Hư đệ đệ, kiến trúc này là do ngươi mang ra từ trong Thần Vực sao?. . ."
"Hả, nó còn có thể bắn pháo?"
Trong bể bơi ở tầng 30, sau khi nghe xong Tần Phong giải thích, Lạc Vi có chút mù mịt.
Lúc này vách tường đã được thiết kế thành trong suốt, ánh mặt trời trực tiếp xuyên qua, chiếu xạ lên làn da mịn màng của Lạc Vi, cùng với đôi thỏ ngọc trắng nõn, đôi chân thẳng tắp.
"Hắc hắc, đem chân để lên người ta, đệ đệ cũng muốn bắn pháo. . ."
Tay Tần Phong lướt qua hai chiếc bánh bao mềm nhẵn, khoé miệng cong lên ý cười tà mị, ân, đã thăm quan xong, hiện chính là lúc làm việc chính sự. Cô nàng này ở trong game đã đồng ý giúp hắn “một chút việc nhỏ” nhưng là đừng quên đó nha.
"Ngô, đệ đệ ngươi càng ngày càng biến thái. . ."
Lạc Vi liếc Tần Phong trắng mắt.
Sau đó,. . .
. . .
"Đám sương trắng này có lai lịch gì nha. . ."
"Đúng vậy, thực sự là tà môn, vừa rồi còn trời xanh hửng nắng, đột nhiên giống như có cơn địa chấn, rồi lại xuất hiện đám sương mù lớn như vậy, ngươi nói có kỳ quái hay không?”
"Đồng chí, có thể hay không để cho chúng ta vào xem?"
"Đây là tiểu khu của chúng ta, dựa vào cái gì ngăn chúng ta, nếu không cho ta đi vào ta sẽ đi tìm lãnh đạo của các ngươi!”
Ở phía ngoài lớp mây mù, các chủ hộ trong khu biệt thự đều tò mò tụ tập qua đây, muốn đi vào trong tìm hiểu tình hình, đều bị một đội thủ vệ cản lại, hơn nữa đám binh sĩ này súng vác vai, đạn lên nòng, dù cho đám người này có là thiên vương lão tổng, nhân vật có mặt mũi của Giang Nam cũng không ăn thua.
"Chuyện gì đang xảy ra?"
Lúc này, đột nhiên có một thanh âm uy nghiêm truyền đến, người nói chuyện chính Ma Đô thủ phủ, Hạng Hoa Long.
Nhìn thấy Hạng Hoa Long tới, mọi người xung quanh ngay lập tức yên tĩnh, ánh mắt còn có chút kính nể.
Ở Ma Đô, Hạng thủ phủ chính là hạng người thông thiên hai giới hắc bạch đều kính nể.
Hạng Hoa Long dường như cực kỳ hưởng thụ ánh mắt của mọi người, sau đó tò mò nhìn về đám sương mù, đi tới trước mặt sĩ binh nói: "Tránh ra, để cho ta đi vào."
"Bất luận kẻ nào cũng giống nhau, không được đi vào." Chiến sĩ mang súng lạnh băng nói.
"Ha, ngươi thuộc đơn vị nào, biết nơi này là khu biệt thự Hương Cung sao? Biết nơi này ai là chủ khai thác sao?" Hạng Hoa Long hơi tức giận.
Lấy địa vị của hắn ở Ma Đô, cho dù là mấy vị quyền lực đỉnh cấp của Ma Đô cũng sẽ phải nể mặt mũi.
Thế nhưng lần này tên binh sĩ kia dường như cũng nhận ra thân phận của Hạng Hoa Long, thế nhưng thần sắc vẫn băng lãnh như cũ, nói: "Chúng ta thuộc Thương Long quân, phụng mệnh bảo hộ tiểu thư an toàn, hiện tại tiểu thư đang ở bên trong cùng Tần Đại sư trao đổi chuyện quan trọng, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào."
"Thương. . . Thương Long quân?"
"Tiểu thư?"
Hạng Hoa Long nghe được mấy chữ này, thần sắc lập tức giống như bị sét đánh. . .
Người khác có thể không rõ ràng, nhưng hắn vẫn là biết, ở Hoa Hạ, Thương Long quân là bộ đội cấp cao nhất, chủ yếu phụ trách bảo hộ gia quyến của các nguyên thủ quốc gia cũng như chấp hành những mệnh lệnh cơ mật tối cao.
Khi Thương Long quân đã xuất động, thì thân phận của vị đại tiểu thư kia cũng được miêu tả sinh động. . .
Sau khi suy nghĩ cẩn thận những thứ này, Hạng Hoa Long không nói hai lời, trực tiếp lau mồ hôi lạnh trên trán, quay đầu đi liền. . .
Nhưng mà mới đi chưa được hai bước, hắn lại có nghi hoặc, Tần Đại sư, lúc nào nhận biết vị đại tiểu thư kia?
Vậy nữ nhi của mình làm sao bây giờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận