Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 249 - Hắc Liên dược tề, chấn kinh tứ toạ!

"Phụ... phụ vương, đây, đây là dược tề hài nhi chuẩn bị cho ngài, có thể trợ giúp một chút cho bệnh tình của ngài."
Dưới sự ý bảo của Tần Phong, Tam vương tử Muradin cầm một bình thuốc nhỏ màu đen, có chút bối rối tiến lên phía trước.
Tam vương tử hiến thuốc?
Đại vương tử, Nhị vương tử và các quý tộc đều cực kì kinh ngạc, lúc này thấy Tam vương tử một thân y phục mộc mạc, đứng giữa một đám quý tộc quần áo hoa lệ, càng lộ rõ vẻ nghèo hèn hủ lậu.
"Vị Tam vương tử này sinh hoạt ở tầng chót, có thể dâng ra thuốc gì hay chứ?"
"Trông đen thùi lùi, nhất định là một loại dược tề thấp kém."
"Chắc là thuốc dành cho người nghèo."
Các quý tộc ngạo mạn châu đầu ghé tai. Trên thực tế, Ải Nhân buôn bán khoáng thạch cùng đồ khí, cho nên cực kì giàu có, các quý tộc sinh hoạt cực kì xa hoa.
Bọn họ có sự miệt thị rất tự nhiên đối với Tam vương tử sống ở tầng cuối cùng này.
"Phụ vương, nhi thần cho rằng lọ thuốc này không thể dùng a, vạn nhất uống vào có vấn đề gì, khiến cho bệnh tình ngài xấu đi thì làm thế nào?"
Đại vương tử nhăn mày lại.
Lão tam này, không nói ngày đó đào thoát ám sát, hôm nay lại chủ động trình diễn miễn phí thuốc nước, khiến cho hắn có cảm giác là lạ.
"Tam đệ, ngươi còn không mau lui xuống, thân thể phụ vương hệ trọng ngàn cânC há là có thể tuỳ tiện dùng thuốc của ngươi. Lui ra đi." Nhị vương tử Engel quát.
Tuy đều là vương tử, nhưng Đại vương tử cùng Nhị vương tử có mẹ đẻ xuất thân cao quý, cho nên đối với Tam vương tử do thị nữ sinh ra, tất nhiên nhìn không vừa mắt.
"Phụ vương, ta... ta..."
Muradin giống như một đứa trẻ lúng túng không biết làm sao bây giờ, đứng đực ra ở nơi đó.
Chứng kiến Tam vương tử vị chúng bạn xa lánh, trong mắt quốc vương loé lên tia không đành lòng, thở ra một hơi, nói:" Mà thôi, Muradin cũng có hiếu tâm, hiến lên đây đi!"
Đối với Tam vương tử, đã từng quốc vương cũng rất là yêu thương, nhưng thân làm quốc vương, sao lại không biết sự sủng ái có tác hại như thế nào đối với một gã vương tử không có bối cảnh cường đại. Hơn nữa còn nhiều nguyên nhân khác khiến cho Haierma không thể không ngó lơ nhi tử này.
...
"Phụ vương, đây là Hắc Liên dược tề, có công dụng an lòng trừ tà."
Muradin dâng thuốc lên.
"n."
Quốc vương gật đầu, một tay đỡ trán đang co rút đau đớn, một tay đi đón lấy dược tề, nhưng mà, ngay khi tay hắn không cẩn thận chạm vào tay Muradin trong nháy mắt, thần sắc bỗng nhiên chấn động.
Sau đó, si ngốc nhìn đứa con thứ ba vốn luôn tầm thường này.
Hôm nay, Muradin có đeo trang bị ẩn giấu tu vi, nhưng làm sao thoát khỏi mắt của Quần Sơn chi vương.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Haierma ý vị thâm trường nói, sau đó vặn mở nắp bình dược tề, một ngụm uống cạn...
"Bệ hạ, không thể uống a..."
"Bệ hạ, xin hãy nghĩ lại...."
"Phụ vương, nếu không hãy để cho nhi thần thử độc trước..."
"Phụ vương, không thể!"
Những người khác liên tục khuyên can, nhưng lão quốc vương đã một ngụm uống cạn, sau đó, sắc mặt hắn bằng mắt thường có thể thấy được bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Không bao lâu, đã trở nên hồng nhuận.
Dường như, bệnh tình đã khỏi rồi.
"Cái này... sao có thể..."
"Bệ hạ, bệnh của ngài?"
"Thật không thể tưởng tượng nổi..."
Các quý tộc cảm thấy choáng, quốc vương Haierma đã bị bệnh nhiều năm, tìm y hỏi dược khắp nơi, uống bao nhiêu loại thuốc nhưng vẫn không có hiệu quả.
Nhưng mà, chỉ một chai dược tề đơn giản của Tam vương tử liền trị khỏi bệnh của lão?
"Ha ha, cái đầu chết tiệt này cuối cùng cũng đỡ đau!"
Quốc vương Haierma cười ha ha, vô cùng ngoài ý muốn nhìn về phía Tam vương tử, "Muradin, ngươi làm rất tốt, thuốc ngươi dâng lên, tuy không thể trị hết bệnh của ta, nhưng đã hoàn toàn hoá giải đau đầu."
"Người đâu, ban thưởng ghế ngồi, để Muradin ngồi bên cạnh bản vương, ha ha!"
Vị trí bên cạnh lão quốc vương, là cực kì tôn quý.
Đến Đại vương tử, Nhị vương tử cũng rất ít khi có thể ngồi chỗ đó. Lần này, sắc mặt các quý tộc Ải Nhân kinh hãi, Tam vương tử luôn luôn im lặng này, chẳng lẽ không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền nhất phi trùng thiên?
"Phụ vương, loại dược tề này, là do bằng hữu của con đưa tặng."
Tam vương tử quay người lại, cảm kích liếc nhìn Tần Phong, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu hắn được nghe phụ vương khích lệ, mà, toàn bộ những thứ này đều do Tần Phong ban tặng.
"Ha ha, tốt, người đâu, cũng ban thưởng ghế ngồi cho vị dũng sĩ này, an vị ở hàng thứ nhất a!"
Quốc vương cao hứng gật đầu.
Đối với một chủng tộc phi Ải Nhân mà nói, có thể ngồi hàng ghế đầu trong đại điện vương cung, đã là đãi ngộ cực kì tôn sùng.
"Tạ ơn bệ hạ."
Tần Phong sờ sờ lỗ mũi, đi nhanh về hàng thứ nhất. Thực ra, hắn đối với việc ngồi chỗ nào cũng không sao cả, nhưng nếu như ngồi ở hàng thứ nhất, chẳng phải ngồi trước mặt tên Sương Lang Ngạo Thần kia? Hắn rất muốn chiêm ngưỡng sắc mặt của tên kia một phen.
...
Mà lúc này, Đại vương tử nhìn hết thảy, trong mắt loé lên một tia hung ác.
Bệnh tình lão quốc vương giản bớt, có nghĩa là thời gian tại vị lâu hơn, mà chuyện ghê tởm hơn, là tên Tam vương tử này lại đột nhiên được quốc vương biệt đãi.
"Phụ vương, để cho một nhân loại ngồi ở hàng thứ nhất, ngang hàng với các quý tộc Ải Nhân chúng ta, dường như có chút không thích hợp."
Một bụng lửa giận của Đại vương tử đều trút xuống đầu Tần Phong.
"Phụ vương, nhân loại đều vì tư lợi, lòng tham không đáy, khiến cho hắn ngồi ở hàng thứ nhất thật sự không hợp tình hợp lý."
Nhị vương tử cũng cau mày.
"Nhị vương tử nói đúng."
"Bệ hạ, chẳng lẽ ngài định để một tên nhân loại đê tiện ngồi chung với các quý tộc chúng ta sao?"
"Bệ hạ, nhân loại đều nên đứng ở phía sau."
Các quý tộc cũng nói.
Sở dĩ bọn họ nói vậy, bởi thứ nhất là không quen nhìn một nhân loại cưỡi lên đầu mình.
Thứ hai, Tần Phong là hộ vệ trưởng của Tam vương tử, đả kích hắn, cũng có nghĩa chèn ép Tam vương tử, giúp đỡ cho vị vương tử mà mình ủng hộ.
"Bệ hạ, theo ta được biết, tên nhân loại này phẩm cách thấp kém, thật sự không xứng đáng đứng ở vương cung của chúng ta, tại hạ kiến nghị lập tức đuổi hắn ra ngoài."
Sương Lang Ngạo Thần cũng đứng lên, ghen tỵ nhìn Tần Phong. Hắn là người có danh vọng cao nhất Ải Nhân, lại phải ngồi phía sau hắn, thật là thúc thúc có nhẫn nhưng thẩm thẩm thì không thể nhịn!
"Ah, ngươi còn muốn đuổi ta?"
Tần Phong cổ quái nhìn Sương Lang Ngạo Thần, sau đó khoé miệng nhếch lên khinh thường, nói:" Như vậy, ngươi có biết thân phận của ta là gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận