Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 432 - Uy lực của Siêu cấp thể chất!

“Hắt xì1”
Cửa phòng tự động mở ra, tiểu cô cô Hạng Vũ Hà sửa sang lại quần áo, bởi vì đi gặp người nam nhân kia, nàng cố ý chọn một bộ quần áo Yoga thấp ngực, dưới cổ lộ ra một cái khe trắng nõn, sau đó vặn vẹo bờ mông nhỏ đi vào.
"Khụ, Tiểu Phong ngươi?"
Tiểu cô mụ mới vừa vào phòng, liền thấy một thanh niên cao 1m9, trên thân bắp thịt hoàn mỹ, tỏa ra khí tức kiện mỹ đang nhìn chòng chọc mình cùng bộ ngực của mình.
"Khụ, Vũ Hà tỷ không nhận ra ta sao?"
Tần Phong từ thang lầu đi xuống, khóe miệng tràn đầy tiếu ý.
"Ai, không phải, hình như ngươi trở nên cao hơn, còn có. . ."
Theo người đàn ông kia tới gần, hô hấp của tiểu cô mụ hơi gấp rút, nam nhân hoàn mỹ như vậy chỉ có thấy được trong các trận thi đấu thể thao a, mà khi ánh mắt nàng nhìn xuống dưới, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không khỏi hơi mở ra.
Nơi đó, nàng nhìn thấy một cái lều nhỏ chọc trời.
"Vũ Hà tỷ, ngươi hình như đỏ mặt nha."
Tần Phong đi tới trước mặt nàng, dùng tay xoa bóp cái cằm tinh xảo, hắn có thể cảm giác được người con gái trước mặt tim đập rộn lên, tựa hồ đang mạnh mẽ nhẫn nhịn điều gì.
"Không có không có, hơi nóng mà thôi."
Hạng Vũ Hà quay mặt qua chỗ khác, núi đồi bởi vì vặn vẹo mà phồng lên.
"Hắc hắc, nếu nóng thì ăn chút sữa chua là tốt rồi."
Tần Phong miệng cười, hai tay hơi dùng sức, đè xuống kiều nhuyễn tiểu cô mụ, để nàng quỳ xuống.
"Ngô, ngô, ngô!"
Không bao lâu sau, Hạng Vũ Hà liên tiếp kêu lên những thanh âm hàm hồ không rõ, dường như cực kỳ đau đớn lại run rẩy.
Sau hai giờ.
Tần Phong đổi lại bộ tây trang quản gia vừa đưa tới, trước kia vóc người của Tần Phong có chút nhu nhược, căn bản mặc tây trang không nổi. Mà bây giờ, bắp thịt của hắn đem tây trang mặc phồng lên, phối hợp thêm vóc người cao 1m9, nhãn thần lãnh khốc, dáng dấp hoàn toàn giống như tên côn đồ mặc tây trang vào người.
Mà tiểu cô mụ thì im lặng đi theo bên cạnh, vừa rồi người đàn ông này thật đúng là đã dọa đến nàng, không chỉ to hơn trước đây gấp hai, hơn nữa còn khiến cho nàng nhiều lần bất tỉnh, thân thể thực sự ăn không tiêu.
"Tiểu Phong, đều tại ngươi làm lâu như vậy, Hoa Long cùng hai nha đầu kia đã di đến Hồng thị võ quán, chúng ta đi nhanh lên một chút ."
Tiểu cô mụ yêu kiều, liếc mắt nhìn Tần Phong.
" n, đi võ quán nhìn xem, buổi tối trở lại cùng ta."
Thấy bốn phía không ai, Tần Phong tự giác ở trên cái mông nhỏ của nàng vỗ một cái.
"Ngô, buổi tối còn muốn?"
Tiểu cô mụ Hạng Vũ Hà cắn đôi môi, khuôn mặt đỏ bừng.
"Đệ đệ của ta thực sự là càng ngày càng lợi hại!"
Hương Cung biệt thự, Hồng thị võ quán, một cô nàng buộc tóc đuôi ngựa, mặc quần áo võ trắng như tuyết luyện công, đang thừa dịp nghỉ ngơi nhàm chán lướt diễn đàn.
Cô gái này chính là Lạc Vi.
Hiện tại, trong diễn đàn khắp nơi đều thảo luận nội tình mới ở thú nhân Vương Quốc: Hết thảy Giang Nam công hội đều đang vội vàng thành lập phân bộ ở Thú nhân vương quốc.
Các công hội còn lại đều đố kỵ muốn chết trạm Giang Nam.
"Tiểu Hành, nghe nói gần đây Hương Cung biệt thự xuất hiện một vị Tần Đại sư, ngươi có biết không?"
Lúc này, một ông lão gầy gò, mặc quần áo luyện công ngồi đối diện vuốt chòm râu hoit.
"Hồng gia gia, hình như là có người như vậy."
Lạc Vi gật đầu.
Lão nhân này tên là Hồng Nhạn Thu, là một vị tộc lão của Chung Nam Sơn Hồng gia.
Rất sớm trước đây, Hồng lão liền nhận Lạc gia mời, phụ trách dậy công phu cho các hậu bối Lạc gia ở Yến Kinh, sau khi sự kiện Hắc Vân xuất hiện, gia tộc lo lắng cho an toàn của Lạc Vi, liền phái Hồng lão tới dạy nàng võ thuật, thuận tiện mở ra một gian võ quán.
"Hắc hắc, kể cho ta nghe một chút, khó được một lần tới Ma Đô, lão nhân ta ngược lại là muốn kiến thức một chút Ma Đô võ đạo cao thủ a."
Hồng lão khẽ cười, nhưng bên trong mâu quang lại hiện lên một tia xem thường.
Cao thủ võ đạo có danh tiếng trên giang hồ hắn đều nghe nói qua, hơn nữa đại bộ phận đều có liên hệ rất thân với các đại gia tộc Yến Kinh, còn như cao thủ họ Tần thì hắn chưa từng nghe nói.
"Ai nha, Hồng thúc, cái loại nhà giàu mới nổi như Hạng Hoa Long làm gì có ánh mắt, nhất định là bị bọn bịp bợm giang hồ lừa đảo."
Lạc Vi cười khanh khách nói.
Sau đó trở về suy nghĩ một chút, bởi vì cùng một cái tiểu khu, nàng ngẫu nhiên cũng nhìn thấy vị "Tần Đại sư" kia mấy lần, đối phương là một thanh niên nhìn cực kỳ nhu nhược nhưng ánh mắt lại cực kỳ sáng ngời. Cũng chẳng biết tại sao, đối với Tần Đại sư, nàng luôn có loại cảm giác quen thuộc.
Mà lúc này, bên ngoài truyền đến một hồi ồn ào, chợt vài bóng người đi đến, cầm đầu là thủ phủ bụng phệ Hạng Hoa Long, cùng với muội muội hắn, chuyên gia tài chính trứ danh Hạng Vũ Hà, còn có hai thiên kim Hạng Tiểu Lỵ, Hạng Tiểu Na.
Không thể không nói, Hạng thủ phủ có gien không tồi, ba cái mỹ nữ một cái so một cái xinh đẹp, ngay cả Lạc Vi cũng không khỏi nhìn nhiều mấy lần.
Ngoài ra, còn có thân ảnh của một thanh niên, mặt như Quan Ngọc, thân hình cao ngất, bên dưới bộ tây trang màu đen là cơ bắp thịt khối hoàn mỹ.
Vị Tần Đại sư này còn cao hơn, rắn rỏi hơn so với trí nhớ của nàng.
"Phốc! Vị Tần Đại sư này không phải là siêu mẫu nam đấy chứ?"
Trái tim Lạc Vi bang bang nhảy.
"Khụ, Tần Đại sư, vị này chính là Chung Nam Sơn Hồng gia Hồng Đại sư, chưởng pháp đánh khắp Yến Kinh không địch thủ, vị này chính là Ma Đô Tần Đại sư."
Vừa vào nhà, thủ phủ Hạng Hoa Long vội vàng giới thiệu.
“ n, Hồng Đại sư tốt."
Tần Phong lễ phép cười cười, đưa tay phải ra nắm tay.
Hồng lão gia tử tay vuốt chòm râu, căn bản không có ý định bắt tay, vị "Tần Đại sư" này dĩ nhiên lại là một thanh niên, điều này làm cho Hồng lão gia tử không khỏi thất vọng.
Sau đó lắc đầu, "Hừ, trong núi không hổ, hầu tử xưng vương, một tên hậu sinh miệng còn hôi sữa cũng dám tự xưng đại sư, nực cười, nực cười nha."
"Sax. . . "
Tần Phong xấu hổ, nói thầm, cmn mình đã đắc tội lão đầu này chưa nhỉ?!!
"Khụ, Hồng Đại sư, ngài đừng xem thường Tần Đại sư nhỏ tuổi, một thân thực lực cũng không phải là để trưng cho đẹp, tại hạ cam đoan với ngài nha."
Hạng Hoa Long vội vã hoà giải nói.
"Hừ, đi ra đi thôi."
Hồng lão gia tử thở dài một tiếng, hạ lệnh trục khách: "Hồng mỗ ta cả đời này nhất nhìn không nổi chính là có người giả thần giả quỷ, giả làm võ đạo đại sư bại hoại danh dự người trong võ đạo, hiện tại lui ra đi, bằng không đừng trách Hồng mỗ chưởng hạ không lưu thủ."
Dứt lời, Hồng lão gia tử bàn tay thình lình phiếm hồng, một chưởng như nhanh như tia chớp bổ trúng cái bàn làm bằng gỗ thật bên người.
Rầm một tiếng, bàn gỗ cát hóa thành bảy tám đoạn, người trong phòng đều hít sâu một hơi, vị Hồng lão gia tử này xác thực có công lực thâm hậu.
"Ngô, Tiểu Phong, chúng ta đi thôi."
Tiểu cô cô Hạng Vũ Hà sắc mặt trắng bệch, lôi kéo góc áo Tần Phong, hơi lộ ra hoảng sợ nói, nàng rất sợ nam nhân của mình phải chịu một tia thương tổn a!
Nhưng mà, Tần Phong nhưng không có ý lùi bước.
Khóe miệng hắn nhẹ cười, lộ ra một tia tiếu ý, nói rằng: "Hồng Đại sư chưởng pháp không sai, tại hạ Tần Phong, ngược lại nguyện ý lãnh giáo một chút công phu tiền bối...."
"Thanh niên, ngươi không sợ chết?"
Hồng lão híp mắt lại, "Nói đi, thỉnh giáo như thế nào?"
"Như vậy, ta đứng bất động, trước tiên chịu Hồng Thái sư mười chưởng, sau đó, Hồng Đại sư bất động, nhận ta một chưởng là được."
Tần Phong cười nói .
"Cái gì?"
Nghe được Tần Phong nói như vậy, mọi người đều kinh hãi.
Mà trên khuôn mặt gầy đét của Hồng Đại sư hiện lên nổi giận, vung ra một chưởng, thanh niên này rõ ràng đang muốn vũ nhục hắn, vì vậy gật đầu: "Cũng được, ngươi đã muốn chết, kia đừng trách đại sư ta hôm nay thành toàn ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận