Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 598 - Tần đại sư xuất thủ, thu mua Linda!

"Tần Đại sư, ngươi cuối cùng đã tới."
Nửa giờ sau, sau khi ăn cơm trưa cùng tứ nữ, Tần Phong nhanh chóng tốc biến tới bãi biển, vừa đến nơi liền thấy Trương Tướng Quân có vẻ sốt ruột lại gần.
"Sao thế? Tình huống như thế nào?" Tần Phong một tay chắp sau lưng, từ từ hỏi.
"Haiz, Tần Đại sư, một lời khó nói hết nha."
Sắc mặt Trương Tướng Quân có chút khó coi, giải thích: "Hiện nay, Linda tướng quân suất lĩnh 740 vạn Quang Minh viện quân đã tạm an trí ở xung quang, bước tiếp theo là triển khai phòng thủ toàn Giang Nam. Thế nhưng Linda tướng quân này tính tình lạnh nhạt, không chịu tiếp xúc trao đổi với chúng ta, hơn nữa khi ta cùng các vị tướng lĩnh khác thỉnh cầu nàng phái binh tiếp ứng cho các trạm phục vụ khác của Hoa Hạ, còn bị nàng mắng cho một trận." Vừa nói, Trương Tướng Quân liền thở dài một hơi.
Hắn bị mất mặt mũi là chuyện nhỏ, nhưng nếu như các trạm phục vụ còn lại của Hoa Hạ, nhất là những chỗ lạc hậu nghèo nàn không nhận được tiếp viện, rất có thể sẽ không kháng trụ được sức tiến công của Địa Ngục, lâm vào cảnh sinh linh đồ than."
"Hửm?"
Tần Phong cũng không nghĩ tới tính tình vị nữ tướng quân này còn hỏa bạo như vậy, khóe miệng không khỏi nhếch lên, "Đi, dẫn ta đi gặp mặt Lindau tướng quân."
Không bao lâu sau, đoàn người đi đến một khách sạn gần đó, Linda tướng quân được thu xếp chỗ nghỉ ở khách sạn này, lên phòng gặp nàng, nàng đang đứng trước cửa sổ nhìn ra mặt biển, thưởng thức hoàn hôn buông xuống Trái đất.
Ánh chiều tà từ ngoài cửa sổ bắn vào, phủ lên mái tóc óng mượt của nàng, tỏa ra ánh sáng lung linh thánh khiết, sợi tóc rũ xuống đầu vai trắng như tuyết, có loại cảm giác đẹp đến mức làm người ta hít thở không thông.
Không hổ là Truyền kỳ nữ tướng quân, một bóng lưng cũng hơn xa đại đa số mỹ nữ trên Địa cầu.
"Nhân loại, ngươi tìm bản tướng quân có chuyện gì?"
Dường như cảm giác được có người tới, Linda xoay người, lộ ra khuôn mặt anh khí hoàn mỹ không tì vết, hai tròng mắt như hổ phách nhìn chằm chằm Tần Phong.
"Khụ khụ. . ."
Bị đôi màu vàng của nàng nhìn thẳng, Tần Phong cảm giác tê dại như bị điện giật, khẽ mỉm cười nói: "Linda tướng quân, tại hạ đến đây là muốn cùng ngài tham thảo một chút chuyện hỗ trợ viện binh cho các địa khu khác của Hoa Hạ."
"Phái viện binh?"
Con ngươi xinh đẹp tuyệt trần của nàng lạnh lùng, gương mặt đông cứng: "Nhân loại, liên quan tới an bài viện quân, bản tướng quân tự có quyết định, ngươi không có quyền can thiệp. Nếu như không có chuyện gì, có thể lui ra rồi."
Lời vừa ra khỏi miệng liền muốn tiễn khách, thái độ cực kỳ ngạo mạn cùng lạnh lẽo cô quạnh.
"Aiz. . ."
Trương Tướng Quân đi theo Tần Phong khẽ thở dài một hơi, hắn thấy chuyến thăm lần này cũng lấy kết quả không công mà về. Muốn bàn chuyện với vị tướng quân lạnh lẽo cô quạnh đến làm người ta giận sôi này chẳng có tác dụng.
Nhưng Tần Phong cũng không vì thế mà nản chí, vô cùng bình tĩnh nói: "Linda tướng quân, 740 vạn viện quân toàn bộ đặt ở Giang Nam địa khu không thể nghi ngờ là rất lãng phí. Huống hồ, trợ giúp các chiến khu còn lại trên Trái Đất cũng là để đối kháng Địa ngục đại quân, có gì không thích hợp?"
"Nhân loại, ngươi đang lên mặt dạy dỗ bản tướng quân?"
Bàn tay Linda tướng quân hạ xuống chuôi kiếm bên hông, tròng mắt màu vàng óng hiện lên vẻ tức giận, chợt một đạo khí lãng vô hình từ quanh thân nàng vòng vòng tỏa ra.
Ùng ục. ..
Không khí bốn phía phảng phất như bị nấu sôi, phát sinh tiếng động trầm đục, Trương Tướng Quân dưới uy lực của khí lãng, thân thể không cách nào khống chế, từng bước lui ra tới ngoài cửa, sắc mặt hết sức xấu hổ.
Thế nhưng, Tần Phong dưới không khí quay cuồng lại vũng vàng như định hải thần châm, cười nhạt đứng yên tại chỗ.
"Ồ?"
Ánh mắt của Lindau tướng quân hiện lên một tia bất ngờ, vừa rồi nàng sử dụng chút tiểu kĩ xảo, bất kể là nhân vật nào có thể chất dưới 1000 cũng sẽ đều bị khí lãng thổi bay. . .làm sao tên nhân loại yếu đuối trước mắt này lại hoàn hảo không hề tổn hao gì? Lẽ nào trong thế giới lạc hậu này đã có người có 1000 điểm thể chất trở lên?
Dưới lòng hiếu kỳ nàng tiện tay kiểm tra thuộc tính của tên nhân loại trước mắt.
“Tần Phong”
Lực lượng: 9242.
Mẫn tiệp: 13685.
Trí lực: 90.
Thể chất: 11910.
"Ồ. . ."
"Không ngờ tên nhân loại nho nhỏ này vận mà có hơn năm nghìn điểm lực lượng, một vạn mẫn tiệp, một vạn thể chất."
Cho dù là luôn luôn băng sơn không thay đổi sắc mặt như Linda tướng quân cũng bị thuộc tính cùng kỹ năng của Tần Phong làm cho kinh ngạc, thuộc tính của hắn so với tưởng tượng của nàng cao hơn nhiều lắm. Vì vậy, cũng thu bớt tính tình, chậm rãi mở miệng: "Nhân loại, lần mạo phạm này bản tướng quân tha thứ cho ngươi. Thế nhưng viện quân đóng quân ở đâu là chuyện do Trật Tự Nghị Hội quyết định, là chuyện ván đã đóng thuyền, không cách nào thay đổi."
"Hắc hắc, Linda đại nhân, ngài biết đấy, quy củ là chết, người là sống."
Tần Phong mỉm cười, xem ra hắn phô bày chút thuộc tính quả khiến cho ấn tượng của nàng với mình thay đổi, giọng điệu êm ái không ít.
Hắn tiếp tục du thuyết: "Linda đại nhân, chỉ cần ngài có thể nghĩ biện pháp phái một đội quân đội trợ giúp các chiến khu còn lại của Hoa Hạ, tại hạ nguyện ý dâng một phần lễ vật đảm bảo để cho tướng quân hài lòng. "
n, đây là hối lộ trắng trợn.
"Lễ vật?"
Khóe miệng Linda cong lên, dường như không nghĩ tới thổ dân một nơi cằn cỗi này cũng có dũng khí đút hối lộ cho mình, không khỏi cười nói: "Nhân loại, chỉ bằng ngươi, có thể lấy ra thứ gì để bản tướng quân hài lòng?"
Là một vị Truyền vị tướng quân vô cùng hiếm thấy, ngôi sao mới chói mắt trong Quang Minh quân đoàn, có thứ gì tốt mà nàng chưa từng thấy qua, rất khó tin tưởng nơi này sẽ có đồ vật khiến nàng rung động.
"Ngài chắc chắn chứ?"
Tần Phong cười cười, sau đó bình tĩnh móc ra từ trong túi một viên kim tệ có chút cổ xưa, cầm ở trong tay khua khua, "Hắc hắc, không biết, món đồ này có khiến Linda đại nhân động tâm không?"
"Một kim tệ cũng đòi thu mua bản tướng quân?"
Linda cảm giác có chút buồn cười, đôi mắt hổ phách phân ra một chút sự chú ý lên miếng kim tệ trên tay Tần Phong, sau đó nhíu mày.
“Cổ Thần kim tệ”
Miêu tả:. . .
"A?"
Lindau tướng quân xoa xoa hai tròng mắt, tưởng mình nhìn nhầm rồi, liên tiếp xác định lại mấy lần, lúc này mới thật sự xác định trên tay Tần Phong lúc này chính là một Cổ Thần kim tệ! Thứ đồ vật mà ngay cả Thần minh cũng phải bảo bối!
Trên gương mặt trắng nõn của nàng chỉ còn lại sự kinh dị. . . bất kể như thế nào, nàng cũng không thể tin được một gã nhân loại bình thường lại có thể tiện tay lấy ra một tấm Cổ Thần kim tệ.
"Ha ha, Linda đại nhân, nếu như ngài vẫn không muốn đồng ý với đề xuất của tại hạ, vậy thì tại hạ cũng chỉ đành cất lại miếng kim tệ này, có tiền mà không có chỗ tặng thật đúng là đáng tiếc nha. . ."
Tần Phong cố ý than thở một cái, làm bộ muốn cất miếng kim tệ vào túi áo.
"Từ từ, nhân loại, chờ đã!"
Linda tướng quân có chút luống cuống, nàng tựa hồ thực sợ Tần Phong cứ vậy mà cất miếng kim tệ đi, dưới tình thế cấp bách, vội vã đưa tay bắt lấy cánh tay Tần Phong ôm vào trong ngực, "Nhân loại, bản tướng quân có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, cho nên miếng kim tệ này. . ."
"Ha ha, nếu đã đồng ý, đương nhiên miếng kim tệ này là của tướng quân đại nhân. Thế nhưng, trước đó Linda đại nhân trước buông cánh tay tại hạ ra được không?"
Tần Phong xấu hổ cười nói.
Uy, đừng xem cánh tay của Linda nhỏ bé tinh tế, xúc cảm cũng trơn mềm, nhưng là một vị Truyền kỳ tướng quân hiếm thấy, lực tay của nàng lớn đến thần kỳ, người bình thường bị nàng bóp một cái như vậy, không bị nát gãy xương là may rồi.
"A, được thôi. . ."
"Quả nhiên là Tần Đại sư, vừa ra tay đã thu phục được Linda tướng quân!"
Nhìn tình thế phát triển bên trong gian phòng, Trương Tướng Quân đứng ở cửa cũng vô cùng kinh ngạc, chính vì hắn biết rõ sự khó chơi của vị nữ tướng quân này, nhưng Tần đại sư vừa xuất hiện đã hóa giải được nan đề, không thể không khiến hắn nể phục.
Bất quá, nội tâm Trương Tướng Quân còn khá kỳ quái, vừa rồi Tần Đại sư đã lấy ra đồ vật gì, có thể khiến cho đường đường Truyền kỳ tướng quân như Linda phải biến sắc ngay tại chỗ như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận