Võng Du Chi Ta Có 10 Lần Tốc Độ Đánh

Chương 1085 - Trận đại chiến cuối cùng!

Ngày này, Tần Phong đi tới quảng trường, nhìn lên tinh khung vô biên vô tận, nhàn nhạt nói với Zollys: "Zollys, đây là ngày thứ mấy kể từ khi ta trở về?"
"Chủ nhân, hôm nay đã là ngày thứ 365 ngài trở về, vừa trong 1 năm." Zollys ôm lấy cánh tay Tần Phong, cười nói. Trong một năm này, mỗi ngày chủ nhân đều ở cùng với nàng, đây cũng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời Zollys. Nàng sung sướng giống như quay trở lại thời điểm hai người mới gặp mặt.
"365 ngày, tốt lắm, Linh quả nhiên là đứa bé ngoan, cho thúc thúc 365 ngày hạnh phúc cuối cùng." Khóe môi Tần Phong cười khổ.
"Linh?"
Zollys vểnh vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn: "Chủ nhân, Linh là ai vậy?"
"Linh sao. . . nàng là một cô bé tính khí bốc đồng, nàng đang ở chỗ đó, Zollys ngươi nhìn xem. . ."
Tần Phong giơ tay lên, chỉ về hướng cực xa trong tinh không.
Chợt, hắn thình lình nhìn thấy, một dòng ngân hà kéo dài vô tận đang trùng trùng điệp điệp chảy về phía Trật Tự thành.
Cùng lúc đó, ở bốn phía Trật Tự thành bắt đầu xuất hiện vô số lỗ đen, không gian bắt đầu nứt toác, chảy ra những dòng suối vô tận, đan vào nhau giống như một bức tranh thủy mặc. . .
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ Trật Tự thành đã bị dòng nước vô biên vô tận bao vây. . .
Cảm thụ được thần lực mênh mông trong nước sông, Zollys, các vị Thần Long còn lại của Trật Tự thành, các Titan đều thần sắc đại biến.
Trong vũ trụ có một truyền thuyết, đó chính là chúa tể của toàn bộ vũ trụ, hết thảy vận mệnh của các Tổ Thần đều do một con sông dài chưởng quản, con sông dài này có tên là Vận Mệnh Trường Hà!!
Vận Mệnh giận dữ, vạn tộc yên diệt!
Vận Mệnh giận dữ, kỷ nguyên chung kết!
Mà lúc này, Vận Mệnh Trường Hà, đã hàng lâm đến Trật Tự thành. . .
. . .
Ào ào. . .
Trong dòng nước vô biên vô tận, một thiếu nữ có khuôn mặt sạch sẽ, mắt đen tóc đen, để hai bàn chân trần phảng phất không dính một hạt bụi chậm rãi đi ra. Thiếu nữ từ trên cao nhìn xuống Trật Tự thành, ánh mắt cuối cùng ngừng lại trên người Tần Phong, khóe miệng hơi cong lên: "Thúc thúc, đã hàng tỉ cái kỷ nguyên trôi qua, chúng ta thực sự là đã lâu không gặp nha."
Bên dưới Trật tự thành, vô số vị Thần Long, Titan đi tới trên đường phố, bọn họ ngước mặt lên nhìn thiếu nữ cao cao tại thượng, hoảng sợ cùng không tin được vào mắt mình. Ai có thể nghĩ được rằng, chúa tể vũ trụ trong vô số kỷ nguyên, Vận Mệnh Trường Hà, dĩ nhiên lại là một vị thiếu nữ mỹ lệ, hơn nữa, dường như còn có quan hệ không nhỏ với thiếu chủ của Trật Tự thành, thậm chí xưng là "Thúc thúc".
Ngoài ra, từ trên người vị thiếu nữ này, chúng thần rõ ràng cảm thấy được một khí tức cực kỳ kinh khủng, dường như nàng chỉ cần động động ngón tay là có thể làm cho cả Trật Tự thành tan tành mây khói, thậm chí làm cả kỷ nguyên hủy diệt!!
. . .
"Thúc thúc. . . cái này thế giới vô tình này đã đến lúc nên hủy diệt, ngài, nguyện ý cùng Linh đi tới tử vong sao?"
Thiếu nữ nhìn Tần Phong, trong mắt đầu tiên là vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, sau đó là vô tận ai oán. Đúng vậy, phụ mẫu nàng, tộc nhân của nàng, mười vị thủ hạ chí thân đều chết thảm ở Vận Mệnh kỷ nguyên, lúc này, ngoại trừ thúc thúc, nàng không còn hứng thú với bất luận kẻ nào.
Hủy diệt tất cả là ý nghĩ duy nhất trong lòng thiếu nữ.
"Linh, thúc thúc có thân nhân phải bảo vệ, không thể trơ mắt nhìn ngươi hủy diệt tất cả. Hãy quay đầu đi! Trờ về là ngươi của ngày xưa! Nếu như các nàng còn sống, cũng sẽ không muốn nhìn thấy ngươi như vậy."
Tần Phong lắc đầu, cho dù Linh là đại boss, nhưng từ sâu trong nội tâm, Tần Phong vẫn như cũ coi đối phương như một cô b bị tổn thương nặng nề.
"Không. . . Không phải, kể từ một khắc kia khi các nàng chết đi, trái tim của Linh cũng đã chết. . ."
"Hết thảy đều phải hủy diệt chôn cùng cho các nàng!!!"
Vừa nhắc tới mười người tỷ muội, sắc mặt Linh đã chuyển sang cuồng nộ, nàng giơ tay lên, một đạo Vận Mệnh Pháp Tắc kinh khủng đánh ra ngoài, đánh về phía Trật Tự thành phía dưới.
"Linh, ta không cho phép ngươi hủy diệt Trật Tự thành!"
Tần Phong cũng lập tức giơ tay lên, một đạo Luân Hồi Pháp Tắc đánh ra ngoài.
“Vận Mệnh Pháp Tắc!”
“Luân Hồi Pháp Tắc!”
Oanh. . .
Hai đạo pháp tắc gặp nhau trên không trung, Vận Mệnh pháp tắc của Linh bị bắn trở về.
"Thúc thúc, không thể không thừa nhận, ngài thực sự là người thiên tài nhất mà Linh từng gặp, nếu không có năng lực phỏng chế hết thảy, sợ rằng Linh cũng không phải là đối thủ của ngài."
Sắc mặt của Linh trở nên chăm chú. Nàng đã thống trị vô số kỷ nguyên, mà thúc thúc mới chỉ là Cửu giai Bán Tổ Thần, hai người chênh lệch thần vị cự đại, nhưng thúc thúc lại có thể ngăn cản công kích của nàng một cách đơn giản, điều này thật sự là khó có thể tin! Sợ là, trong toàn bộ vũ trụ này, cũng chỉ có thúc thúc mới có thể ngăn cản công kích của nàng a!?
“Vận Mệnh Pháp Tắc!”
“Luân Hồi Pháp Tắc!”
“Vận Mệnh Pháp Tắc!”
“Luân Hồi Pháp Tắc!”
“Vận Mệnh Pháp Tắc!”
“Luân Hồi Pháp Tắc!”
Oanh. . .
Oanh. . .
Oanh. . .
Hai người không ngừng đối kích, vô số pháp tắc va chạm trên không trung, sinh ra tiếng nổ kịch liệt, toàn bộ Trật Tự thành ở dưới sóng xung kích hơi hơi rung động, không gian bốn phía bị đánh cho nứt ra vô số vệt rách.
Thế nhưng, hai người đều có Luân Hồi pháp tắc, có thể vô hạn đem trạng thái thân thể của mình trở về đến trước khi xuất thủ, cho nên mặc dù đối chiến nửa ngày, sắc mặt hai người vẫn khí định thần nhàn như cũ, không chút nào mệt mỏi rã rời.
Vô số vị thần minh ở phía dưới vây xem càng là ngây người. Thiếu chủ của bọn họ từ khi nào lại có thần lực cường đại như vậy, dĩ nhiên lại có thể đánh ngang tay với Vận Mệnh!!
"Thúc thúc, giai đoạn nhiệt thân đã xong, nếu như vậy, ngài hãy nếm thử thực học chân chính mà Linh đã lĩnh ngộ được từ ngài đi!" Linh hít một hơi dài, dường như cảm thấy vô cùng vui sướng, sau đó một tay đẩy ra, một đạo lợi nhận hàm chứa pháp tắc Nát Bấy ngưng tụ mà thành bay vụt ra ngoài.
“Nát Bấy chi nhận!”
“Pháp tắc Nát Bấy!”
Oanh!
“Nát Bấy chi nhận!”
“Pháp tắc Nát Bấy!”
Oanh!
“Nát Bấy chi nhận!”
“Pháp tắc Nát Bấy!”
Oanh!
. . .
Song phương sử xuất chiêu số giống nhau, lại một lần nữa đối kích. Pháp tắc Nát Bấy không hổ là thần công đệ nhất vũ trụ, Nát Bấy chi nhận không ngừng va chạm ở trên không trung, ngay cả không gian bốn phía cũng bắt đầu phá thành mảnh nhỏ.
Hơn nữa, cường độ sử dụng Nát Bấy chi nhận cao như vậy khiến cho lực phản phệ cũng vô cùng cường đại, khiến cho hai người đều có chút ăn không tiêu, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
Phốc. . .
Yết hầu Tần Phong ngòn ngọt, một búng máu phun ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận