Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 846: Thiên Vân Tông trưởng lão lửa giận

**Chương 846: Trưởng lão Thiên Vân Tông nổi giận**
Không lâu sau, trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của hắn dần dần hiện ra một tầng uy áp khó mà ngăn chặn, tựa như một dòng lũ vô hình, chầm chậm quét ngang.
"Ngọc Phong, nói cho ta, rốt cuộc là ai đ·á·n·h Ngô Thông thành bộ dạng này!" Thanh âm trưởng lão mang theo sự tức giận rõ rệt, phảng phất muốn xé toạc toàn bộ không gian.
Nghe trưởng lão n·ổi giận, Ngọc Phong trong lòng thầm nghĩ: "Tiểu t·ử, lần này ngươi xong đời rồi, đợi lát nữa xem chọc giận Thiên Vân Tông chúng ta sẽ có kết cục như thế nào."
Ngọc Phong khẽ ho vài tiếng, hắng giọng, sau đó cúi đầu, dùng thanh âm nhỏ hơn cả muỗi đáp: "Đệ t·ử... Đệ t·ử không dám nói."
"Có gì mà không dám nói!" Trưởng lão Thiên Vân Tông trầm giọng nói, "Nói ra, lão phu làm chủ cho ngươi, ngươi không cần lo lắng."
Nghe vậy, Ngọc Phong lúc này mới hơi ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía vị trí của Hồng Nguyệt Tông nhìn lại, do dự một chút rồi nói: "Là Đường Cừu của Hồng Nguyệt Tông đ·á·n·h Ngô sư huynh thành bộ dạng như vậy." Thanh âm của hắn tuy không lớn, nhưng lại truyền vào tai của mỗi người rõ mồn một.
Theo lời Ngọc Phong vừa dứt, hiện trường rơi vào tĩnh mịch hoàn toàn. Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Hồng Nguyệt Tông, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc và p·h·ẫ·n nộ. Mà người của Hồng Nguyệt Tông thì mặt mày ngơ ngác, hiển nhiên không nghĩ tới sự tình lại p·h·át triển đến mức này.
"Hả?" Trưởng lão Hồng Nguyệt Tông nhíu mày, thanh âm cũng trở nên nghiêm nghị, "Vừa rồi có đệ t·ử đã nói rõ, Đường Cừu không còn là đệ t·ử của Hồng Nguyệt Tông ta! Chuyện này ngươi hẳn phải biết chứ!"
Ngọc Phong trong lòng căng thẳng, hắn đương nhiên biết Đường Cừu đã bị trục xuất khỏi tông môn, nhưng giờ phút này đối mặt với sự chất vấn của trưởng lão Hồng Nguyệt Tông, hắn vẫn không khỏi có chút sợ hãi. Hắn nuốt nước bọt, cố gắng để thanh âm của mình không r·u·n rẩy: "Trưởng lão nói không sai, nhưng Đường Cừu dù sao đã từng là người của Hồng Nguyệt Tông, mà lại chuyện hắn đả thương Ngô sư huynh, x·á·c thực có quan hệ với quý tông..."
Hắn vừa nói, vừa vụng t·r·ộ·m quan s·á·t phản ứng của trưởng lão Hồng Nguyệt Tông. Chỉ thấy vị trưởng lão kia sắc mặt càng thêm âm trầm, trong ánh mắt lộ ra một tia bất mãn và p·h·ẫ·n nộ. Ngọc Phong bỗng cảm giác áp lực tăng gấp bội, toàn thân đều không được tự nhiên. Hắn thầm kêu khổ, nghĩ thầm lần này phiền phức lớn rồi.
Ngọc Phong hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói: "Đường Cừu dù đã rời khỏi Hồng Nguyệt Tông, nhưng hắn dù sao từng là người của quý tông. Bây giờ hắn đả thương Ngô sư huynh của p·h·ái ta, chúng ta tự nhiên hy vọng có thể từ quý tông tìm hiểu một chút tình hình, xem có hiểu lầm gì hay nguyên nhân khác dẫn đến xung đột hay không. Như vậy không chỉ giúp giải quyết vấn đề, mà còn tránh được những chuyện tương tự xảy ra. Mong trưởng lão có thể lý giải lập trường của chúng ta..."
Nhưng mà, hắn còn chưa nói hết, liền bị trưởng lão Hồng Nguyệt Tông ngắt lời: "Các ngươi muốn tìm Đường Cừu, sao không đi nơi khác tìm k·i·ế·m, lại đến chất vấn Hồng Nguyệt Tông ta? Chẳng lẽ cảm thấy Hồng Nguyệt Tông ta dễ ức h·iếp sao!"
Tuy nhiên, hắn không hề lùi bước, tiếp tục nói: "Mặc dù Đường Cừu đã không phải đệ t·ử của quý tông, nhưng những gì hắn làm vẫn ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai p·h·ái chúng ta. Hy vọng trưởng lão có thể đối với chuyện này có lời giải thích, cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng." Nói xong, Ngọc Phong yên lặng cúi đầu, chờ đợi trưởng lão Hồng Nguyệt Tông đáp lại.
Trưởng lão Hồng Nguyệt Tông lại vừa cười vừa nói: "Việc này đã quá rõ ràng. Đường Cừu đã nói qua không phải đệ t·ử của tông môn chúng ta, cho nên hắn làm gì đều không liên quan tới Hồng Nguyệt Tông, hơn nữa đối với cái c·hết của Tống Minh của Hồng Nguyệt Tông, chúng ta vẫn còn không rõ đã xảy ra chuyện gì, vì thế chỉ có chờ sự tình sáng tỏ mới đưa ra p·h·án đoán. Ngươi có đồng ý không?"
Trưởng lão Hồng Nguyệt Tông nói với trưởng lão Thiên Vân Tông, sau đó đưa mắt nhìn sang Ngọc Phong, mà Ngọc Phong lúc này đã không nói thêm lời nào.
Nghe trưởng lão Hồng Nguyệt Tông nói vậy, trưởng lão Thiên Vân Tông hừ lạnh một tiếng nói: "Cho dù việc này không liên quan đến Hồng Nguyệt Tông các ngươi, nhưng Đường Cừu kia dù sao cũng là đệ t·ử của tông môn các ngươi đi ra, các ngươi nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích, nếu không cừu oán giữa hai tông môn chúng ta xem như đã kết."
Trưởng lão Hồng Nguyệt Tông trầm mặc không nói.
Hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng chỉ hy vọng các đệ t·ử khác của Hồng Nguyệt Tông tr·u·ng thực, t·ử tế, hắn thực sự không hiểu vì sao Đường Cừu lại p·h·ả·n ·b·ộ·i sư môn, trong đó rốt cuộc có bí m·ậ·t gì, chỉ sợ cũng chỉ những đệ t·ử may mắn sống sót mới biết được.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Chu Hải của Chiến Thiên Tông cũng đã đi ra.
Vừa ra, Chu Hải liền nghe nói chuyện đã xảy ra ở đây, bèn bí m·ậ·t truyền âm để trưởng lão Chiến Thiên Tông mang người của tông môn nhanh chóng rời đi.
Đối với việc rời đi của Chiến Thiên Tông, bốn đại tông môn còn lại cũng có chút mờ mịt, bọn hắn không biết tại sao Chiến Thiên Tông lại rời đi ngay lập tức như vậy, chẳng lẽ là bởi vì ở trong di tích viễn cổ này nhận được lợi lộc gì đó?
Dù bọn hắn có suy đoán như vậy nhưng cũng không thể hỏi nhiều, bởi lẽ trong năm đại tông môn đi vào di tích viễn cổ lần này, thực lực của Chiến Thiên Tông là mạnh nhất, bọn hắn không muốn gây sự.
Tiếp tục chờ đợi thêm một lát, mấy người của Hồng Nguyệt Tông cuối cùng cũng đã ra.
Sau khi bọn hắn đi ra, trưởng lão Hồng Nguyệt Tông lập tức đi tới trước mặt bọn hắn.
Nhìn thấy trưởng lão của tông môn mình, mấy người đều có chút không biết nói gì, lần này Hồng Nguyệt Tông tổn thất nặng nề, không chỉ đại sư huynh c·hết, mà nhị sư huynh cũng rời khỏi tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận