Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 751: Biết được

**Chương 751: Biết được**
"Vị Đại Đế này lợi hại như vậy, vậy chẳng phải Thiên Võ Đại Đế càng thêm lợi hại sao?" Nghê Trường Sinh nói.
Thiên Trúc Đại Đế gật đầu nói: "Ngươi nói không sai, Thiên Võ Đại Đế đã từng chống lại Ma tộc Đại Tôn trong vòng trăm chiêu. Các Đại Đế còn lại tối đa cũng chỉ năm mươi chiêu. Đương nhiên trong số này không tính ta, bởi vì ta ngay cả nửa chiêu của Ma tộc Đại Tôn cũng không đỡ nổi."
Nghê Trường Sinh nhìn qua áo bào đen phía dưới của Thiên Trúc Đại Đế, hắn còn phải nói thực lực của Thiên Võ Đại Đế chẳng qua chỉ là Vạn Kiếp Cảnh tầng một, so với Vĩnh Kỷ Cảnh có thể nói là khác biệt một trời một vực.
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, một mảnh Lôi Hải kia bắt đầu bạo động, vô số tia điện to như thùng nước từ đầu nguồn không rõ nào đó sinh ra, hướng thẳng về phía sâu trong Lôi Hải mà đi.
Nghê Trường Sinh nhìn tư thế này, bản thân hắn đừng nói đến việc tiến vào để nhận được chút cơ duyên, chỉ e là còn chưa kịp đi vào đã bị lôi điện này hủy diệt.
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, hỗn Độn Chung Khí Linh truyền âm tới trong đầu hắn.
"Yên tâm đi, có ta ở đây, lôi điện kia không làm gì được ngươi." Khí Linh nói.
"Ngươi có thể ngăn cản được lôi điện của Đại Đế này sao?" Nghê Trường Sinh nghi ngờ hỏi.
"Còn cần phải nói sao, thật là, lôi điện này đối với ta mà nói hoàn toàn không là vấn đề, ta dễ như trở bàn tay liền có thể hóa giải. Chỉ bất quá lôi điện này dường như có một cỗ ma khí cường đại." Khí Linh nói.
"Ngươi có thể cảm nhận được ma khí bên trong Lôi Hải này sao?" Nghê Trường Sinh kinh ngạc hỏi.
"Ta đương nhiên biết, ngươi cũng không suy nghĩ một chút, ta chính là bảo vật sinh ra từ thời hỗn độn sơ khai, chỉ cần lực lượng của ngươi đủ mạnh, không có gì là ta không thể ngăn cản." Khí Linh có chút tự hào nói.
Ngay lúc Nghê Trường Sinh cùng hỗn Độn Chung Khí Linh giao lưu, hắn nghe thấy âm thanh của Thiên Trúc Đại Đế.
"Công tử, ta trước dùng lực lượng của ta thăm dò một chút xem tàn hồn của Nguyên Ngộ Đại Đế có còn ở đây hay không." Thiên Trúc Đại Đế sau khi nói xong liền bắt đầu kết ấn.
Theo ấn pháp trong tay không ngừng biến hóa, một cỗ năng lượng ba động trực tiếp xuyên qua Lôi Hải.
Đại khái chờ đợi khoảng nửa canh giờ, Nghê Trường Sinh cảm nhận rất rõ ràng có một cỗ lực lượng từ trong Lôi Hải này truyền ra, mà cỗ lực lượng này so với Thiên Trúc Đại Đế trước mắt còn mạnh hơn, vậy mà lại là lực lượng hỗn độn cảnh.
Ngay lúc Nghê Trường Sinh đang suy tư, một thanh âm từ xa truyền tới.
"Là vị lão bằng hữu nào đến vậy? Cỗ lực lượng này làm ta cảm thấy rất quen thuộc."
Nghe nói như thế, Thiên Trúc Đại Đế khom người nói: "Nguyên Ngộ Đại Đế, ta là Thiên Trúc."
"Thiên Trúc... Thiên Trúc, tại sao ngươi lại ở chỗ này, chẳng lẽ ngươi còn sống?" Câu nói kia vừa dứt, một thân ảnh từ trong Lôi Hải đi ra.
Nghê Trường Sinh nhìn từ xa, chỉ thấy người kia là một nam tử trung niên, khoác trên mình ngân sắc giáp trụ, trên thân thể bị vô số tia lôi điện quấn quanh.
Khi Nghê Trường Sinh nhìn về phía Nguyên Ngộ Đại Đế, ánh mắt của Nguyên Ngộ Đại Đế cũng nhìn về phía Nghê Trường Sinh.
Dưới cái nhìn này, Nghê Trường Sinh chỉ cảm thấy cả người như đang tắm mình trong Lôi Hải. Thần hồn của hắn giống như bị lôi quang kia làm cho no căng, ngay lúc này, trong đầu Nghê Trường Sinh vang lên một tiếng chuông, tất cả cảm giác khó chịu trong nháy mắt biến mất không còn tung tích.
"Nguyên Ngộ Đại Đế này thật đáng sợ." Nghê Trường Sinh trong lòng thầm kinh ngạc nói.
Mà nhìn thấy Nghê Trường Sinh tùy tiện liền có thể đem một tia uy áp mình thi triển ra dễ dàng hóa giải, trong mắt Nguyên Ngộ Đại Đế cũng hiện lên một tia sáng kỳ dị.
"Kẻ này có chút môn đạo." Nguyên Ngộ Đại Đế nội tâm nói.
Lập tức hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Trúc Đại Đế.
"Ta nói Thiên Trúc, sao ngươi lại dùng một chiếc áo bào đen che khuất mình như vậy, có phải sợ hãi gặp người khác không?" Nguyên Ngộ Đại Đế vừa cười vừa nói.
"Nguyên Ngộ lão ca, ngươi nói đùa rồi, ta hiện tại tình trạng giống như ngươi, nếu ta cứ như vậy đi ra ngoài chẳng phải sẽ bị người khác luyện hóa sao, ở trạng thái tàn hồn ta chỉ có vô thượng cảnh mà thôi, không giống như ngươi còn có hỗn độn cảnh." Thiên Trúc Đại Đế bất đắc dĩ nói. Lập tức đem tầng áo bào đen trên thân thể trực tiếp cởi ra.
Khi nhìn thấy thân ảnh, Nguyên Ngộ Đại Đế trên mặt cũng lộ ra nụ cười. Chẳng qua trong tươi cười kia có nhiều loại cảm xúc phức tạp, bất lực, có cô độc, có tang thương, có thở dài, có bi thương, có không hiểu, lại có chút sát ý. Khi Nghê Trường Sinh nhìn thấy Nguyên Ngộ Đại Đế ở trạng thái này, hắn cũng biết Nguyên Ngộ Đại Đế đã phát giác được điều gì đó.
Ngay khi hắn vừa định truyền âm cho Thiên Trúc Đại Đế.
Thanh âm Nguyên Ngộ Đại Đế truyền đến, chỉ bất quá lần này trong thanh âm, Nghê Trường Sinh có thể nghe thấy một chút hàn ý.
Mà đương nhiên Thiên Trúc Đại Đế cũng cảm giác được điều gì đó, nhưng hắn không có bất kỳ động tác gì, chẳng qua chỉ ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Nguyên Ngộ Đại Đế trong Lôi Hải.
"Thiên Trúc, ngươi có biết mình có tội không?"
Nghe nói như thế, trong lòng Nghê Trường Sinh hơi hồi hộp một chút, quả nhiên Nguyên Ngộ Đại Đế bắt đầu chuẩn bị hỏi tội Thiên Trúc Đại Đế.
Với trạng thái của Thiên Trúc Đại Đế, đoán chừng không kéo dài được bao lâu, có thể bị Nguyên Ngộ Đại Đế một chiêu đánh cho hồn phi phách tán.
Thiên Trúc Đại Đế hít sâu một hơi rồi nói ra: "Nguyên Ngộ lão ca, ngươi đang nói gì vậy, ta vừa mới tới thăm ngươi, ngươi đã chất vấn ta như vậy có chút không tốt đâu."
Sau khi Thiên Trúc Đại Đế nói xong câu đó, Nghê Trường Sinh biết đầu óc của Thiên Trúc Đại Đế có vấn đề rồi, người ta đã biết mà ngươi còn ở đó giả vờ cái gì.
Ngay sau đó một khắc, một cỗ lực lượng cường đại khó có thể chống lại trực tiếp tác dụng lên trên thân thể Thiên Trúc Đại Đế.
Xung quanh thân thể Thiên Trúc Đại Đế hình thành một lồng giam lôi điện.
Áo bào đen trên người Thiên Trúc Đại Đế lúc này toàn bộ hóa thành tro bụi.
"Nếu ngươi không thừa nhận, hoặc có lẽ không biết chuyện gì, vậy ta chỉ có thể cho ngươi dùng đại ký ức khôi phục thuật, sau đó lại nói chuyện." Nguyên Ngộ Đại Đế nói xong câu đó, một cỗ lôi điện cường đại trực tiếp từ trong thân thể Thiên Trúc Đại Đế xuyên qua.
Sau khi cỗ lực lượng này đi qua, hồn thể của Thiên Trúc Đại Đế bắt đầu trở nên suy yếu.
"A." Thiên Trúc Đại Đế gào thét một tiếng.
Mà tiếng gào thét này của hắn còn chưa kết thúc, một tia lôi điện khác cũng tiến vào trong thân thể hắn. Chỉ bất quá tia chớp này không làm cho khí tức của Thiên Trúc Đại Đế trở nên suy yếu. Chẳng qua chỉ khiến hắn cảm thấy đau đớn thấu tận tâm can.
"Ta nói... Ta nói, ngươi đừng tra tấn ta như vậy." Thiên Trúc Đại Đế mở miệng nói.
Mà ở cách đó không xa, Nghê Trường Sinh không có bất kỳ phản ứng gì. Hắn biết những nguyên nhân này đều do Thiên Trúc Đại Đế tự mình gieo xuống, vậy thì để chính hắn gánh chịu, mình chỉ cần đảm bảo hắn cuối cùng không chết là được.
Thiên Trúc Đại Đế đã bị mình thu phục, sau này nếu như có thể khôi phục nhục thân, vậy thì sẽ có một người hầu cường đại, nhưng mà lúc đó rất có thể bản thân mình đã càng thêm cường đại, thế nhưng hắn cũng không cảm thấy dư thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận