Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 828: Thiên vũ đối ma

**Chương 828: Thiên Vũ đối Ma**
Thực lực đạt tới Vạn Kiếp Cảnh, người áo đen tùy ý liếc qua ngọn núi lớn nguy nga hùng vĩ, xuyên thẳng vân tiêu trước mặt, khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười lạnh băng.
"Hừ, Cự Phong Trận? Không gì hơn cái này. Nếu là mười vạn năm trước, có lẽ còn có thể làm chúng ta chùn bước, nhưng bây giờ... Trải qua nhiều năm ẩn núp và ma luyện trong nhân tộc, loại trận pháp này đối với chúng ta mà nói đã sớm không còn xa lạ!" Thanh âm của hắn trầm thấp mà tràn đầy tự tin, phảng phất đang cười nhạo tòa trận pháp từng được coi là lạch trời này.
Người áo đen phất tay, ra hiệu cho đám người phía sau đuổi theo: "Đi thôi, theo ta cùng phá trận!"
Dứt lời, thân hình hắn lóe lên, như quỷ mị lao nhanh về phía sơn phong. Những người còn lại thấy thế, cũng nhao nhao theo sát phía sau, trong chớp mắt đã tiến vào màn sương mù lượn lờ của sơn phong.
Bọn hắn một đường lao vùn vụt, xuyên qua rừng rậm rạp, vách núi dựng đứng cùng hẻm núi sâu không thấy đáy. Gió rít gào bên tai, phảng phất thúc giục bọn hắn tiến lên. Cuối cùng, bọn hắn đi tới một cửa sơn khẩu to lớn, nơi đó sừng sững hai ngọn núi nguy nga —— sinh môn và tử môn.
Trước tử môn, một người áo đen có thực lực đạt tới Hỗn Độn Cảnh tầng năm, mang theo ba cường giả Hỗn Độn Cảnh đỉnh phong, không chút do dự bước vào tử phong. Thân ảnh của bọn hắn nhanh chóng biến mất trong cửa sơn khẩu hắc ám, phảng phất bị nuốt chửng.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đám người lặng lẽ chờ đợi. Đột nhiên, ngọc bài trong tay một người không hề có dấu hiệu vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi lả tả trên mặt đất.
"Hộ pháp, bọn hắn hình như đều đã gặp bất trắc..." Có người hoảng sợ nói.
Nghe vậy, vị Ma Tôn hộ pháp có thực lực mạnh nhất cười lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên một tia khinh thường: "Sớm biết Thiên Võ Đại Đế không dễ đối phó như vậy. Nếu không phải di tích viễn cổ này có thiên địa quy tắc hạn chế, với bản thể chi lực của ta, đã sớm tùy tiện tiến vào nơi đây. Bất quá không sao, chúng ta vẫn còn cơ hội. Chỉ cần cứu được Ma Tôn đại nhân, tất cả hy sinh của chúng ta đều đáng giá!"
Nói xong, hắn quay người nhìn về phía đám người phía sau, nghiêm nghị nói: "Tiếp tục tiến lên! Chúng ta không thể để cố gắng trước đó uổng phí!"
Trong lòng mọi người run lên, nhao nhao gật đầu xác nhận. Bọn hắn biết rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, cũng hiểu rõ phía trước có thể tràn ngập vô tận nguy hiểm, nhưng bọn hắn không có đường lui. Dưới sự dẫn dắt của Ma Tôn hộ pháp, những người còn lại hướng về phía sinh môn, trực tiếp bước vào.
Khi bọn hắn tiến vào sinh môn, cảnh tượng trước mắt khiến bọn hắn giật nảy mình. Nơi này vậy mà lại là nơi Nghê Trường Sinh từng ở! Trước mặt bọn hắn, sừng sững hai pho tượng to lớn, trong đó một pho tượng tay cầm bảo kiếm, uy phong lẫm liệt, rõ ràng là Thiên Võ Đại Đế. Mà pho tượng còn lại tản ra vô tận ma uy, không thể nghi ngờ, nó đại biểu chính là Ma Tôn năm đó.
"Hộ pháp, đây chính là Ma Tôn đại nhân sao?" Một tên đệ tử sợ hãi than nói, ánh mắt tràn ngập lòng kính sợ. "Ta đã cảm nhận được khí tức cường đại của Ma Tôn đại nhân từ pho tượng."
"Chúng ta cũng vậy." Đệ tử khác nhao nhao phụ họa, tỏ vẻ mình cũng có thể cảm nhận được sự cường đại của Ma Tôn.
Nghe được những lời này, Ma Tôn hộ pháp mỉm cười, tự hào nói: "Các ngươi nói không sai, Ma Tôn năm đó thế nhưng là tồn tại nửa chân đạp đến Vĩnh Kỷ Cảnh! Thực lực của hắn thâm bất khả trắc, nếu không phải gặp bất hạnh, chỉ sợ sớm đã đột phá đến cảnh giới cao hơn."
Mọi người đều xôn xao, đối với Vĩnh Kỷ Cảnh - cảnh giới trong truyền thuyết này tràn ngập ngưỡng mộ cùng kính sợ. Bọn hắn biết rõ, những người có thể bước vào Vĩnh Kỷ Cảnh đều là cường giả tuyệt thế, sở hữu lực lượng hủy thiên diệt địa.
Ngay khi bọn hắn còn đang sợ hãi thán phục, trong không gian này đột nhiên nổi lên một tia gợn sóng kỳ dị, như mặt hồ tĩnh lặng bị ném vào một hòn đá, gây nên từng trận chấn động. Theo gợn sóng không ngừng khuếch tán, từng chuôi trường mâu lóe ra hàn quang, tản ra khí tức khủng bố dần dần nổi lên, chúng uyển chuyển như u linh, lặng yên xuất hiện xung quanh bốn phía Ma tộc hộ pháp.
Những trường mâu này toàn thân đen nhánh, phía trên khắc rõ những phù văn cổ xưa thần bí, phảng phất ẩn chứa lực lượng vô tận. Mỗi một chuôi trường mâu đều tản mát ra uy áp đáng sợ, khiến người không rét mà run.
"Hừ, ngươi rốt cục cũng ra rồi... Thiên Võ Đại Đế." Ma tộc hộ pháp chăm chú nhìn vào một chỗ hư không, lạnh lùng mở miệng. Trong thanh âm của hắn lộ ra một tia khinh thường cùng trào phúng, tựa hồ đối với vị Thiên Võ Đại Đế trong truyền thuyết này cũng không e ngại.
Mà vào lúc này, phía sau những trường mâu khủng bố kia, một đạo hồn thể nam tử trung niên xuất hiện.
"Ta còn tưởng thần thánh phương nào giáng lâm nơi đây? Không ngờ lại là Ma tộc! Các ngươi lần này đến đây không phải tự tìm đường c·h·ế·t sao?" Thanh âm hồng chung của Thiên Võ Đại Đế vang vọng đất trời, đinh tai nhức óc. Cùng với thanh âm đàm thoại vang lên, một cỗ khí thế cường đại vô cùng từ trên người hắn phun ra, như bài sơn đảo hải cuốn tới, khiến người ta ngạt thở.
Lúc này, Thiên Võ Đại Đế tựa như một tòa núi cao nguy nga sừng sững, tản mát ra khí tức đáng sợ. Tu vi cảnh giới của hắn đã đạt tới Vạn Kiếp Cảnh tầng hai, thực lực kinh khủng như thế khiến người ta không khỏi líu lưỡi.
Ma Tôn hộ pháp cảm nhận được bàng bạc lực lượng mà Thiên Võ Đại Đế phóng ra, chân mày hơi nhíu lại. Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc, không ngờ tàn hồn của Thiên Võ Đại Đế lại có thực lực cao thâm khó lường như vậy, thậm chí so với phân thân này của hắn còn cao hơn một tầng cảnh giới! Tuy nhiên, đối mặt với uy thế mạnh mẽ mà Thiên Võ Đại Đế thể hiện, Ma Tôn hộ pháp vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, thần sắc vẫn trầm ổn, tỉnh táo.
Giờ phút này, toàn bộ không gian phảng phất bị một luồng áp lực vô hình bao phủ, bầu không khí ngưng trọng và kiềm chế tràn ngập xung quanh. Một trận chiến kinh thiên động địa, rung động hoàn vũ, tuyệt thế đại chiến hết sức căng thẳng!
"Ha ha ha ha, Thiên Võ Đại Đế quả nhiên danh bất hư truyền! Ai có thể ngờ lực lượng thần hồn mà ngươi lưu lại thế mà còn có thực lực Vạn Kiếp Cảnh tầng hai! Chỉ tiếc, tu vi Vạn Kiếp Cảnh này của ngươi rốt cuộc có thể phát huy được mấy thành uy lực? Mặc dù thực lực của ta bây giờ không bằng ngươi, nhưng đừng quên, đây chỉ là một phân thân của ta. Nếu bản thể của ta có thể giáng lâm nơi đây, nào còn có đất dung thân cho Thiên Võ Đại Đế ngươi?" Khóe miệng Ma Tôn hộ pháp nhếch lên một nụ cười trêu tức, phảng phất đã nắm chắc phần thắng trong tay.
"Ồ? Thật sao? Ha ha ha ha! Tốt, vậy chúng ta hãy so tài xem! Hôm nay ta sẽ lãnh giáo một chút, xem rốt cuộc là ngươi cùng đám lính tôm tướng cua trong tay ngươi lợi hại hơn, hay là tàn hồn này của ta thực lực càng hơn một bậc!" Thiên Võ Đại Đế phát ra một trận cười lạnh khinh miệt, thanh âm của hắn tựa như sấm sét, vang vọng trong toàn bộ không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận