Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 652: Đại ca

**Chương 652: Đại ca**
Nghe Minh Nguyệt Đại Đế nói vậy, Nghê Trường Sinh suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng: "Minh Nguyệt tiền bối, ta vẫn không thể bái ngài làm thầy, bởi vì ta sợ ngài có thể sẽ gặp phản phệ."
Nghe Nghê Trường Sinh đột nhiên nói như vậy, Minh Nguyệt Đại Đế phảng phất như nghe được một câu chuyện cười.
"Ha ha ha, ngươi a ngươi, ngươi có thể hay không đổi một lý do khác. Ngươi nói vậy căn bản chính là nghị luận, ta làm sao lại bị phản phệ. Ta đường đường là Minh Nguyệt Đại Đế, sao có thể bởi vì ngươi bái sư ta mà bị phản phệ."
Ngươi đã nói vậy, thì cứ để ta bị phản phệ đi, ta cũng muốn xem xem cái phản phệ này rốt cuộc lớn đến mức nào." Minh Nguyệt Đại Đế nói.
Nhìn thái độ này của Minh Nguyệt Đại Đế, Nghê Trường Sinh lắc đầu nói: "Thôi được, nếu tiền bối đã nói vậy, ta chỉ có thể nói. Ngài có thể đáp ứng điều kiện của ta không."
Nghe Nghê Trường Sinh nói vậy, Minh Nguyệt Đại Đế vừa cười vừa nói: "Được, ngươi nói xem, nếu điều kiện của ngươi ta có thể đáp ứng thì ta sẽ đáp ứng."
"Tốt, đã vậy, nếu ta bái tiền bối làm sư phụ, thì bất kể có thành công hay không, tiền bối đều phải nói cho ta biết những chuyện ta muốn biết, được không." Nghê Trường Sinh nói.
Nghe Nghê Trường Sinh nói vậy, Minh Nguyệt Đại Đế không chút do dự nói: "Được, có thể. Vậy thì tới đi."
Sau khi nhận được câu trả lời của Minh Nguyệt Đại Đế, Nghê Trường Sinh cười cười, sau đó trực tiếp bắt đầu bái sư với đạo phân thân này của Minh Nguyệt Đại Đế. Nghê Trường Sinh hai chân chầm chậm bắt đầu cong lại, thân thể hướng về Minh Nguyệt Đại Đế bái xuống.
Thấy Nghê Trường Sinh như vậy, khóe miệng Minh Nguyệt Đại Đế nở nụ cười, trong lòng nghĩ, tiểu tử, thiên phú này của ngươi, Chư Thiên Vạn Giới này đều là ít có, nếu như có thể trở thành đệ tử của ta, vậy thì ta đây, cũng sẽ "nước lên thì thuyền lên", có thể ở trên mặt Chư Thiên Vạn Giới này tăng thêm hào quang, coi như mấy lão già kia cũng sẽ nhìn ta với cặp mắt khác.
Ngay lúc hắn đang nghĩ như vậy, thân thể Nghê Trường Sinh đã gập xuống chín mươi độ.
"Đệ tử Nghê Trường Sinh bái kiến sư tôn." Nghê Trường Sinh lên tiếng nói.
Nhưng sau khi Nghê Trường Sinh nói xong câu đó, trên mặt Minh Nguyệt Đại Đế lúc này lộ ra vẻ kinh khủng.
Bởi vì những lời vừa rồi Nghê Trường Sinh nói, hắn một câu cũng không nghe thấy, hơn nữa theo thân thể kia của Nghê Trường Sinh cong xuống, giống như quy tắc của Chư Thiên Vạn Giới đang hướng về phía bộ phân thân này của hắn ép tới.
Trên bộ phân thân này của hắn cũng xuất hiện vết nứt, hắn thực sự không muốn từ bỏ một hạt giống tốt như vậy, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn vẫn không kiên trì nổi, nếu để Nghê Trường Sinh bái sư hoàn tất, vậy thì bộ phân thân này của mình sẽ trực tiếp hư hao, phải biết thực lực của bộ phân thân này của hắn là ở xa thần cảnh phía trên, thế mà lại bị Nghê Trường Sinh xoay người một cái liền có thể đè sập.
Lúc này trong lòng Minh Nguyệt Đại Đế tràn ngập vẻ phức tạp, hắn cảm thấy hắn không thể hiểu nổi người thanh niên này, người thanh niên trước mặt tràn ngập sự thần bí, tuyệt đối không đơn giản như hắn nghĩ.
"Thôi, sư phụ này không cần bái, coi như ta không may." Sau khi Minh Nguyệt Đại Đế nói xong câu đó, trực tiếp đỡ Nghê Trường Sinh lên. Nếu hắn không đỡ, đoán chừng đại đạo quy tắc vạn giới kia đều muốn đem hắn ép đến vỡ nát.
"Xem ra tiền bối là cảm nhận được phản phệ." Nghê Trường Sinh vừa cười vừa nói.
"Tiểu tử ngươi, còn có thể cười được, chỉ tiếc một hạt giống tốt như ngươi, ta lại chỉ có thể nhìn, trong lòng ngứa ngáy, không bằng chúng ta kết bái làm huynh đệ đi, như vậy, ta cảm thấy ta sẽ không bị phản phệ." Minh Nguyệt Đại Đế đột nhiên nói.
Mà Nghê Trường Sinh nghe được tốc độ lật mặt nhanh như ánh sáng của Minh Nguyệt Đại Đế cũng phải sửng sốt một chút.
"Cái này…… Cái này có thể sao?" Nghê Trường Sinh không xác định nói.
"Có thể a, sao lại không thể, nếu như ngươi không thể là đệ tử của ta, làm huynh đệ chắc là có thể chứ, ta coi trọng ngươi, tuy rằng cảnh giới của ngươi bây giờ có thể không được coi là quá cao, nhưng thiên phú của ngươi lại phi thường mạnh, ta tin tưởng trong tương lai một ngày nào đó ngươi khẳng định sẽ quát tháo cái vạn giới này." Minh Nguyệt Đại Đế nói.
Nhìn vẻ mặt kiên định của Minh Nguyệt Đại Đế, Nghê Trường Sinh nói tiếp: "Vậy được, vậy ta liền cùng Minh Nguyệt tiền bối làm huynh đệ, có điều việc ngài vừa đáp ứng ta phải giữ lời đó."
Nghe nói như thế, Minh Nguyệt Đại Đế vội vàng nói: "Ha ha ha, kia là nhất định, nhưng mà…… Nhưng mà ngươi phải biết có một số việc ta không thể nói cho ngươi, bởi vì cái gọi là "thiên cơ bất khả lộ", ta chỉ có thể nói cho ngươi những chuyện ta cho rằng không phải thiên cơ."
"Tốt, vậy xin tiền bối nói cho ta biết cảnh giới phía trên thần cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì, trước mắt ta chỉ biết thần cảnh, về phần cảnh giới phía trên ta một chữ cũng không biết." Nghê Trường Sinh nói.
Mà nghe Nghê Trường Sinh nói câu đó, Minh Nguyệt Đại Đế nghiêm mặt nói: "Tiểu tử đã là huynh đệ, ngươi liền gọi ta là đại ca đi, ta nhận ngươi làm đệ."
"Tốt, đại ca."
"Nhị đệ"
"Đại ca"
"Nhị đệ"
"Đại ca"
……. Minh Nguyệt Đại Đế làm ra cử chỉ điên rồ khiến người qua đây như một dạng gọi nửa ngày, điều này làm Nghê Trường Sinh cũng phải gọi theo nửa ngày.
Hai người giống như hai kẻ ngốc.
"Khụ khụ khụ, cái kia đại ca chúng ta có thể dừng được rồi." Nghê Trường Sinh lúng túng nói.
Nghê Trường Sinh có chút không tin, không biết Minh Nguyệt Đại Đế trước mặt này có còn là nhân vật thần bí cao thâm mà mình nhận biết trước đó hay không.
"Ha ha ha, được, đã nhị đệ nói như vậy, vậy ta cũng không gọi nữa. Nhị đệ ngươi có chuyện gì cứ hỏi đi."
Nghe Minh Nguyệt Đại Đế nói, Nghê Trường Sinh suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Cái kia ta muốn hỏi, cảnh giới phía trên thần cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì."
"Ân, bây giờ ngươi đã đến thần cảnh, chắc hẳn cũng nên biết một chút, cái gọi là cảnh giới phía trên thần cảnh chính là Chân Thần cảnh, Thái Thượng cảnh, Vô Thượng cảnh, Hồng Hoang cảnh, Hỗn Độn cảnh, Vĩnh Hằng cảnh. Mỗi một cái đại cảnh giới này được chia làm chín tầng tiểu cảnh giới, bây giờ ngươi biết rồi chứ." Minh Nguyệt Đại Đế nói.
"Đại ca, bây giờ ngài đang ở cảnh giới nào." Nghê Trường Sinh hỏi.
Nghe Nghê Trường Sinh hỏi, Minh Nguyệt Đại Đế cười nói: "Cảnh giới của ta tạm thời giữ bí mật, không nói cho ngươi, chờ về sau ngươi nhìn thấy chủ thân của ta thì ngươi sẽ biết. Ngươi còn vấn đề nào khác thì mau nói đi." Minh Nguyệt Đại Đế nói.
"Vậy được, ta muốn hỏi chính là ngài có biết một gia hỏa mọc ra ba cái đầu không, vật kia mọc ra Giao Long đầu." Nghê Trường Sinh đại khái miêu tả lại cho Minh Nguyệt Đại Đế nghe về con quái vật bị bốn Thần thú trấn áp trước đó.
Vừa nghe đến đó, Minh Nguyệt Đại Đế trên mặt lộ ra tiếu dung, sau đó nói ra: "Không sai ta nhận biết tên kia, thực không dám giấu giếm, cái Minh Nguyệt tháp này đi tới Nguyên Thần Giới, chủ yếu chính là vì trấn áp hắn, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, tung tích của hắn chúng ta không có cảm ứng được, cho nên một mực phải ở lại đây trông coi."
"Không đúng, tên kia vài ngày trước không phải đã ra rồi sao, ngài hẳn là có thể cảm giác được chứ." Nghê Trường Sinh nói.
Nghe Nghê Trường Sinh nói, Minh Nguyệt Đại Đế cười nhìn Nghê Trường Sinh nói: "Không phải còn có ngươi ở đó sao, lúc ấy ta liền đã nhìn ra thực lực của ngươi hoàn toàn có thể ứng phó, cho nên ta không có tham dự." Nghe đến mấy câu này, Nghê Trường Sinh có chút im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận