Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 168: Bạo động

**Chương 168: Bạo Động**
Trong lúc mọi người ở đây còn đang nghi hoặc, Trường Thiên ho khan một tiếng, sau đó nói:
"Ta và vị Trường Sinh công tử này đã giảng đạo lý xong, hiện tại ta, Cực Đạo Hoàng Đình, tuyên bố nhường Lý Mộng Nhi làm thánh nữ của Cực Đạo Hoàng Đình."
Trường Thiên vừa dứt lời, mấy người trong đại điện đều ngây ngẩn cả người. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho vị chi chủ của Cực Đạo Hoàng Đình này chuyển biến thái độ lớn đến vậy.
Mà Trường Thiên sau khi tuyên bố chuyện này, trực tiếp đánh ra một đạo tin tức.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người của Cực Đạo Hoàng Đình đều biết tin tức này.
"Cái gì? Có ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không."
Trong một biệt viện của Cực Đạo Hoàng Đình, một thanh niên tuấn tú tóc đen cũng nghe thấy thanh âm này, ánh mắt lanh lợi, miệng lẩm bẩm nói:
"Thật sự không tệ a, từ đâu xuất hiện Lý Mộng Nhi này, vừa lên liền trực tiếp cướp đi địa vị thánh tử của ta, ta thấy việc này nhất định có kỳ quặc, ta phải tìm phụ hoàng phân xử mới được."
Nhưng mà, chuyện như vậy không chỉ xảy ra ở chỗ hắn, mà còn có mấy chỗ biệt viện khác cũng có ý tưởng giống như vậy, mỗi người đều hóa thành lưu quang hướng thẳng đến đại điện hoàng chủ mà đi.
Giờ phút này, tại đại điện hoàng chủ, năm tên hoàng tộc lão giả đều đã chạy đến, đứng ở hai bên điện hạ.
Một lão giả tóc hoa râm có thực lực tại Chân Tiên cảnh tiến lên một bước nói:
"Hoàng chủ, ngài vừa tuyên bố tin tức có phải là thật không? Nếu là thật, xin hãy cho chư vị hoàng thúc một lý do. Lần này không phải đã nói vị trí thánh tử sẽ được chọn trong số chín vị hoàng tử sao, việc tạm thời thay người này có phải hay không có chút không thỏa đáng.
Huống hồ, chuyện như vậy còn cần phải thương nghị với những lão già chúng ta mới tốt, cho nên mời hoàng chủ cho chúng ta một lời giải thích."
Nghe được lời nói của lão giả, Trường Thiên cũng không hề tức giận, bởi vì người trước mắt này chính là hoàng thúc có bối phận lớn nhất trong Hoàng Đình của bọn hắn.
"Hoàng thúc, xin đừng sốt ruột, ta sẽ cho ngài lý do, chỉ là chúng ta chờ thêm một lát, mấy tiểu gia hỏa kia nghe được quyết định của ta chắc hẳn lập tức sẽ đến, đến lúc đó ta sẽ giải thích một thể cho các ngươi nghe." Trường Thiên nói.
Nghe được lời nói của Trường Thiên, năm tên lão giả khẽ gật đầu, lẳng lặng chờ đợi.
Đại khái chỉ qua không đến mười cái hô hấp, từng đạo lưu quang trực tiếp chui vào trong đại điện.
"Hằng nhi, các ngươi đều đã tới rồi a." Trường Thiên nói với chín thanh niên vừa mới đến.
Thân thanh niên mặc hoàng bào tiến lên một bước, nói với Trường Thiên:
"Phụ hoàng, huynh đệ chúng con tới đây, chắc hẳn phụ hoàng cũng biết nguyên nhân, xin hãy giải thích một chút, chúng con đều đã chuẩn bị cho cuộc tranh bá hoàng tộc lần này. Không ngờ phụ hoàng lại có tuyên bố khác, thứ cho các con vô lễ, chúng con không thể chấp nhận quyết định như vậy."
Người nói chuyện chính là đại hoàng tử của Trường Thiên, Trường Hằng.
Trường Thiên nghe được lời nói của Trường Hằng, mỉm cười, hắn đương nhiên biết bọn hắn đang có tâm tình gì.
"Tốt, nếu các ngươi đã muốn biết như vậy, vậy ta sẽ kể cho các ngươi nghe một câu chuyện, một câu chuyện liên quan tới vị khai phái tổ sư của Cực Đạo Hoàng Đình chúng ta..." Sau đó, trong khoảng thời gian, Trường Thiên đem La Sát thể và công pháp tu luyện của tổ sư Cực Đạo Hoàng Đình đều nói qua một lần.
"Câu chuyện này chính là như vậy, mà Cực Đạo Hoàng Đình chúng ta mặc dù có cấm địa, nhưng đã qua vạn năm, cơ hồ không có người đi vào, không phải không muốn đi vào mà là nơi đó bị phong tỏa, chỉ có người mang La Sát thể mới có thể mở ra, đây cũng là nguyên nhân tổ sư không muốn để cho công pháp của hắn cứ như vậy lưu truyền thế gian a."
Nghe được lời nói của Trường Thiên, đám người toàn bộ đều như có điều suy nghĩ.
Lão giả trước đó lại một lần nữa nói:
"Vừa rồi hoàng chủ nói, ta cũng đã từng nghe qua một chút đồn đại, chẳng qua tính chân thực của những điều này ta không thể xác định, hiện tại hoàng chủ đã nói vậy nếu không có vấn đề."
Nghê Trường Sinh cười cười nói:
"Hoàng thúc, đây chính là bí mật mà mỗi một đời hoàng chủ của Hoàng Đình mới có thể biết, không truyền ra bên ngoài, hoàng thúc đã từng nghe qua thì cũng đã biết tầm quan trọng của La Sát thể đối với Cực Đạo Hoàng Đình chúng ta."
"Hoàng chủ, vậy chiếu theo lời ngài nói, Lý Mộng Nhi kia hẳn là chính là La Sát thể đã biến mất trên vạn năm? Cho nên ngài mới tuyên bố nàng là thánh nữ của Cực Đạo Hoàng Đình chúng ta?"
Nghe đến lời này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Trường Thiên.
Trường Thiên cười cười, giơ ngón tay lên chỉ về phía Lý Mộng Nhi trong đám người Nghê Trường Sinh nói: "Người các ngươi nói chính là nàng, nàng chính là Lý Mộng Nhi."
Dứt lời, đám người đem ánh mắt toàn bộ nhìn chằm chằm về phía vị trí của Lý Mộng Nhi.
Mọi người thấy Lý Mộng Nhi, trong nháy mắt có chút nghi hoặc, bởi vì trên mặt Lý Mộng Nhi mang theo mặt nạ quỷ, cho nên bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy đó là một nữ tử thân ảnh.
Trong đó có mấy vị hoàng tử, khi nhìn thấy Lý Mộng Nhi, ngoại trừ việc Lý Mộng Nhi mang theo mặt nạ quỷ, thì dáng người đều là tương đối nhất đẳng, trong nhận biết của bọn hắn, có thể là do Lý Mộng Nhi quá xấu xí nên mới dùng mặt nạ để che lại.
Lúc này, Trường Hằng nói với Lý Mộng Nhi: "Chắc hẳn ngươi chính là người có La Sát thể, tại sao ngươi lại dùng mặt nạ che mặt, chẳng lẽ không dám lấy chân diện mục gặp người?"
Lý Mộng Nhi nghe được vị hoàng tử này nói như vậy, cũng mở miệng nói:
"Đây là sở thích của ta, hoàng tử không cần phải dùng lời này để kích ta, mặt nạ của ta trừ khi gặp được người ta thích, ta mới có khả năng gỡ xuống, còn không thì ta sẽ không gỡ xuống."
"A, vậy à. Cô nương kia đã gặp được người mình thích hay là chưa gặp được đây. Ngươi như vậy cho dù có người thích ngươi, vạn nhất ngươi là một quái nhân, vậy thì ai còn dám muốn. Bất quá, bản hoàng tử theo thanh âm của ngươi có thể nghe ra, ngươi hẳn là sẽ không quá kém." Trường Hằng nói.
Nghe được lời nói của Trường Hằng, Lý Mộng Nhi không nói chuyện. Chỉ có điều, nàng không có chú ý tới sắc mặt của Nghê Trường Sinh ở một bên có chút cổ quái.
"Tốt, những điều nên nói ta đều đã nói, cho nên đây cũng là ý tứ của tiên tổ, mà không phải ý tứ của một mình ta, ta cũng chỉ là tuân theo di chí của tiên tổ mà thôi." Trường Thiên nói.
"Phụ hoàng, xin thứ cho hoàng nhi vô lễ, hắn mặc dù là La Sát thể gì đó, nhưng hoàng nhi không cho rằng thực lực của nàng có thể làm thánh nữ của chúng ta. Hiện tại ta là Địa Tiên sơ kỳ, ta vừa điều tra tu vi của nàng, cũng chẳng qua chỉ là Độ Kiếp mà thôi.
Nếu như phụ hoàng cứ như vậy để cho một người lai lịch không rõ làm thánh nữ của Cực Đạo Hoàng Đình chúng ta, khẳng định sẽ dẫn tới càng nhiều người bất mãn hơn." Trường Hằng nói.
Lý Mộng Nhi nghe đến lời này, trong lòng thầm đánh giá, cái gì mà bất mãn, hẳn là ngươi bất mãn mới đúng chứ.
Trường Thiên sau khi nghe được cũng hơi do dự, ngay lúc này, truyền âm của Nghê Trường Sinh trực tiếp tiến vào trong đầu Trường Thiên.
"Ngươi có thể để Lý Mộng Nhi đi mở cấm địa của Cực Đạo Hoàng Đình các ngươi, ở trong đó có truyền thừa của tiên tổ các ngươi đối với La Sát thể, đương nhiên, đến lúc đó ngươi cũng có thể nhìn thấy tổ tiên của ngươi ở cấm địa bên trong đã lưu lại những gì."
Nghe được truyền âm của Nghê Trường Sinh xong, Trường Thiên đột nhiên rung động.
"Đúng vậy a, chính mình làm sao lại không nghĩ tới việc này chứ. Nếu như Lý Mộng Nhi này tiếp nhận truyền thừa, vậy thì sau này, tình huống ai cũng không thể dự đoán được. Huống hồ, đã vạn năm rồi cấm địa chưa được mở ra, được mở ra nó trong tay mình, hắn cũng rất hiếu kỳ, bên trong rốt cuộc có cái gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận