Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 708: Tiến vào trước kế hoạch

**Chương 708: Kế hoạch trước khi tiến vào**
"Chu sư huynh, gặp được chân truyền các sư huynh đương nhiên là chuyện tốt, việc này có gì phải hỏi." Bá Thiên Tông Trịnh Hồng Trần mở miệng nói.
Chu Hải nhìn Trịnh Hồng Trần nói: "Ta biết, nhưng các ngươi chẳng lẽ không nghĩ tới sau khi tiến vào, những sư huynh bị vây khốn kia có còn là dáng vẻ trước kia hay không, tử vong chi khí trong này có khi nào sớm đã ảnh hưởng tâm trí của bọn hắn, nếu lát nữa bọn hắn ra tay với các ngươi, các ngươi sẽ làm thế nào, phải biết số người không tới không ít, ít nhất có vài trăm người. Mười năm nay, trừ những đệ tử mạnh nhất trên Tam vực của chúng ta rời khỏi nơi này, những người khác đều bị vây ở đây."
Nghe Chu Hải nói, tất cả mọi người bắt đầu trầm mặc.
Đúng như Chu Hải nói, các sư huynh trong này có còn giữ được dáng vẻ ban đầu hay không.
"Không phải Chu sư huynh, đã ngươi nói Tam vực đệ tử có người từ nơi này ra, vậy tình huống bên trong hẳn là có người biết chứ, bọn hắn đến cùng có bị tử khí ăn mòn hay không, chẳng phải chúng ta sẽ biết." Đứng trong đám người, Tiêu Long mở miệng nói.
Hắn ở đây nhìn hồi lâu cũng không thấy Nghê Trường Sinh và Lục Tĩnh, mà bốn người Tinh Kiếm Tông Triệu Lễ cũng ở gần hắn.
Lời của Tiêu Long, khiến đám người khẽ gật đầu, bọn hắn cũng đã hiểu ngay lập tức, người này nói rất có lý.
Mà Chu Hải nhìn Tiêu Long vị trí, vừa cười vừa nói: "Vị sư đệ này nói không sai, mà người của tông môn chúng ta tiến vào nơi này, sau khi ra ngoài đối với những chuyện p·h·át sinh ở trong đó đã quên hết, ký ức của bọn hắn chỉ dừng lại ở bên ngoài. Cho nên, để tránh ký ức của chúng ta sau khi ra ngoài bị tổn hại, chúng ta lần này lấy ra lưu ảnh thạch của tông môn, coi như chúng ta quên đi, nhưng tất cả những chuyện p·h·át sinh bên trong đều sẽ được ghi lại."
Nghe Chu Hải nói như vậy, tất cả mọi người gật đầu.
Yến Linh giờ phút này mở miệng nói: "Chúng ta bây giờ muốn đi vào, trước hết nói một câu, nếu có người muốn tiến vào, vậy lát nữa nghe theo chúng ta. Nếu không nghe, vậy thì ở lại bên ngoài đi, lần này tiến vào, chúng ta sẽ cố gắng mang theo mọi người ra ngoài."
Nghe Yến Linh nói vậy, tất cả mọi người khẽ gật đầu, có đệ tử tông môn hô lớn: "Được, đã sư tỷ Trường Hà Tông nguyện ý mang bọn ta ra, vậy chúng ta còn sợ hãi cái gì, trực tiếp tiến vào là được."
"Không phải là các ngươi nghĩ vậy, các ngươi đi vào sau nghe lời của chúng ta, chúng ta mới nguyện ý giúp các ngươi, nếu các ngươi không nghe lời của chúng ta, khi tiến vào mà gặp nguy hiểm gì, vậy hậu quả các ngươi tự gánh chịu." Chu Hải giờ phút này nói bổ sung.
Tất cả mọi người khẽ gật đầu.
Chu Hải và Yến Linh nhìn nhau, cuối cùng Yến Linh mở miệng nói: "Tốt, nếu các ngươi đều đã hoàn toàn đồng ý, vậy chúng ta liền mở cánh cửa này ra."
Yến Linh sau khi nói xong, trực tiếp xoay người lại, nhìn cánh cửa lớn màu đen, trên cửa lớn có hai cái đầu quỷ k·h·ủ·n·g· ·b·ố, nhe răng trợn mắt. Khiến người lần đầu tiên nhìn thấy đều cảm thấy tê cả da đầu, tu vi của bọn hắn dù đã là Chân Thần cảnh, nhưng đối với sự sợ hãi, mỗi người đều có.
Mọi người thấy Yến Linh và Chu Hải đi đến trước cánh cửa lớn màu đen kia, trực tiếp đẩy một chưởng tới.
Một chưởng này đẩy qua, cánh cửa lớn màu đen không có chút động tĩnh. Mà Yến Linh giống như cảm thấy có chút mất mặt, trực tiếp bắt đầu t·h·i triển toàn lực, một chưởng vỗ ra.
Cánh cửa lớn màu đen cũng bị một cỗ lực đạo cường đại mở ra. Sau khi cánh cửa lớn màu đen mở, đám người nghe thấy có tiếng bước chân.
Mà Yến Linh giơ tay lên ra hiệu tất cả mọi người yên tĩnh, đám người lần lượt tiến vào trong cửa lớn, Nghê Trường Sinh ẩn nấp phía sau cũng vào ngay lập tức khi đại môn vừa mở.
Chỉ bất quá sau khi tiến vào, Nghê Trường Sinh cũng nghe thấy những âm thanh này, hắn cũng có chút hiếu kỳ, nhưng khi Nghê Trường Sinh nhìn thấy nơi p·h·át ra âm thanh thì cảm thấy nơi này quả thật không đơn giản, bởi vì hắn nhìn thấy tiếng bước chân kia là từ một đám người truyền đến, mà Nghê Trường Sinh không nghĩ sai thì đó chính là những chân truyền đệ tử đã biến mất, chỉ bất quá không nhiều lắm, chỉ có hơn một trăm người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận