Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 548: Toàn bộ xuất quan

**Chương 548: Toàn bộ xuất quan**
"Ngươi tại sao lại ở chỗ này? Ngươi đã hấp thu xong Hồng Hoang chi thạch kia rồi à?"
Một thanh âm vang lên phía sau Nghê Trường Sinh.
Nghê Trường Sinh không cần quay đầu cũng biết người đến là Mã Thiên Long.
"Ta sao lại không ở đây, ta đã hấp thu xong Hồng Hoang chi thạch, ta ra ngoài hít thở không khí không được sao?" Nghê Trường Sinh mở miệng nói.
"Cũng đúng, ta cứ nghĩ ta là người đầu tiên hấp thu xong tất cả, không ngờ tới người đầu tiên vẫn là ngươi." Mã Thiên Long nói.
Mà Nghê Trường Sinh chỉ cười cười nói: "Chuyện này có gì đâu, đây không phải rất bình thường sao."
"À... Được thôi." Mã Thiên Long không phản bác được, bởi vì Nghê Trường Sinh nói không có một chút vấn đề, ai bảo thực lực của hắn cao hơn chính mình, có được lực lượng như vậy cũng là lẽ đương nhiên.
"Vậy sao ngươi lại đứng trước Hồng Hoang chi thạch của mọi người, chẳng lẽ ngươi cũng có ý đồ với nó?" Mã Thiên Long dùng một loại biểu lộ 'ngươi hiểu ta cũng hiểu' nhìn Nghê Trường Sinh nói.
Nghê Trường Sinh rất nhanh liền hiểu được Mã Thiên Long này có ý gì.
"Ta không có một chút hứng thú, ta khuyên ngươi vẫn là không nên đ·á·n·h chủ ý vào Hồng Hoang chi thạch này, chúng ta đã hấp thu đủ nhiều rồi, nếu ta không nhìn lầm, có phải thực lực của ngươi đã tăng lên một cấp độ rồi không?" Nghê Trường Sinh mở miệng nói.
Nghe Nghê Trường Sinh nói, Mã Thiên Long ngẩng cao đầu kiêu ngạo nói:
"Ha ha ha, vẫn là không gạt được ngươi, ngươi nói không sai một chút nào, thực lực của ta đã đạt tới một tầng. Hiện tại thực lực chân chính của ta đã đến Nguyên Đạo cảnh tầng hai. Cho dù là khi gặp lại đám gia hỏa U Minh Thần Tông cùng Thiên Vực Thần Tông, thì thực lực của ta ở thế hệ trẻ tuổi cũng là phi thường mạnh. Ai, chỉ bất quá có ngươi ở đây, ta dù có mạnh thế nào cũng không lợi hại bằng ngươi, có phải thực lực của ngươi cũng tăng lên rồi không?"
Nghe Mã Thiên Long hỏi mình, Nghê Trường Sinh cười cười nói: "Thực lực của ta bình thường, tăng lên không lớn lắm, ngược lại chiến lực là có tăng lên một chút xíu."
"Ngươi nói thật à, sao ta không tin, không phải chiến lực tăng lên là lẽ đương nhiên sao. Ta cảm thấy ngươi hẳn là đã tăng lên một tầng." Mã Thiên Long khẳng định nói.
"Thôi được, ngươi nói sao thì là vậy." Nghê Trường Sinh im lặng nói.
"Vậy ta muốn thử một lần với Hồng Hoang chi thạch này, lực lượng của Hồng Hoang chi thạch đánh lên cho đầu lâu kia là phi thường mạnh, ta đại khái tu luyện mấy ngày mới hoàn toàn tu luyện xong, thật là không dễ dàng. Nhưng nó cũng giúp ta tăng lên một cảnh giới, nếu như có thể hấp thu một chút Hồng Hoang chi thạch to lớn cao tới trăm trượng trước mặt này, ta tin tưởng ta tuyệt đối có thể đ·á·n·h cho tên Đế cấp Đồ Thú kia phải tè ra quần." Mã Thiên Long có chút k·í·c·h động nói.
Nghe Mã Thiên Long nói những lời này, Nghê Trường Sinh cũng cạn lời. Chính mình cũng không dám nghĩ như vậy, không ngờ Mã Thiên Long lại dám như vậy. Vậy không còn cách nào, đến lúc đó đoán chừng người chịu thiệt chính là hắn.
"Ai, nể tình ngươi không còn hư hỏng như trước kia, ta liền nói cho ngươi biết, tốt nhất đừng đ·á·n·h chủ ý vào Hồng Hoang chi thạch này, lực lượng phía trên đó không phải ngươi có thể hấp thu, cũng không phải ta có thể hấp thu, biện pháp duy nhất chính là để cho đám thủ lĩnh Mạc Tá cắt cho chúng ta một chút, bọn hắn đụng vào Hồng Hoang chi thạch này thì không có vấn đề gì, nhưng với những người tu hành như chúng ta, thì lại không như vậy." Nghê Trường Sinh nói lời thấm thía. Mà nghe Nghê Trường Sinh nói xong, Mã Thiên Long lại tỏ vẻ khinh thường.
"Vậy ngươi không cần nói nữa, không phải ta không tin ngươi, mà là ta muốn tự mình thử một lần, ta biết ngươi có thể là có ý tốt, nhưng ta thật vất vả mới gặp được một nơi có thể tăng lên thực lực mình như thế này, ta cần phải nắm chắc cơ hội." Mã Thiên Long nói.
"Ngươi nói không sai, nhưng có lúc phải có mệnh mới nắm chắc được." Nghê Trường Sinh nói.
"Được rồi, không có việc gì, ngươi yên tâm, ta chỉ đi thử một lần, đa tạ hảo ý của ngươi." Mã Thiên Long nói đồng thời, tay của hắn đã hướng về phía Hồng Hoang chi thạch sờ tới.
Kỳ thật Nghê Trường Sinh là có năng lực ngăn cản, nhưng hắn vẫn muốn để Mã Thiên Long minh bạch một đạo lý, đó chính là có những thứ mình có thể đụng, có những thứ không nên đụng, không thể chỉ dựa theo ý nghĩ của mình mà làm việc.
Ngay khi tay của Mã Thiên Long vừa chạm vào Hồng Hoang chi thạch, hắn liền nháy mắt cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại dâng lên trong thân thể hắn.
Mã Thiên Long còn chưa kịp chuẩn bị, lực lượng bàng bạc kia giống như hồng thủy mãnh thú, hướng về tứ chi bách hài của hắn mà đi.
Trong nháy mắt, một cỗ nguy cơ t·ử v·ong liền tràn ngập trong não hải Mã Thiên Long.
"Xong, ta sớm biết nên nghe lời hắn, lần này chơi lớn rồi." Mã Thiên Long tự lẩm bẩm trong nội tâm.
Hắn đã cảm nhận được uy h·iếp của t·ử v·ong, ngay khi hắn không ngừng gào thét, Nghê Trường Sinh trực tiếp một chưởng đánh tới, hất Mã Thiên Long bay ra ngoài.
Sau khi Mã Thiên Long bay ngược ra, toàn thân hắn xụi lơ trên mặt đất, miệng lớn không ngừng thở dốc.
"Thế nào, đã sớm nói với ngươi không cho ngươi đụng vào, lần này có phải cảm giác được thoải mái rồi không, có lúc cơ hội tuy ở trước mắt, nhưng ngươi phải xem rõ cơ hội này có thích hợp với mình hay không." Nghê Trường Sinh nói xong những lời này vào trong lỗ tai Mã Thiên Long.
Mã Thiên Long cũng gật đầu nói: "Ai, vừa rồi suýt chút nữa thì xong đời, đa tạ ngươi."
Nghe Mã Thiên Long cảm tạ, Nghê Trường Sinh lắc đầu nói:
"Ngươi không cần cảm ơn ta, đây là ngươi tự mình có được bài học."
Nghe Nghê Trường Sinh nói, Mã Thiên Long không ngừng thở dài, hắn chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất, đến giờ khắc này hai chân của hắn vẫn còn có chút mềm nhũn.
Hắn thật sự sợ hãi, nếu như vừa rồi mình thật sự t·ử v·ong, vậy thì thật sự chẳng còn gì, mọi thực lực đều chỉ là mây bay đối với mình.
"Chúng ta làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ như vậy ở đây chờ sao?" Mã Thiên Long mở miệng nói.
"Ân, chúng ta trước hết cứ ở chỗ này chờ đi, đợi Gia Cát Thanh Thanh mấy người bọn hắn ra rồi nói sau, thực lực của chúng ta hẳn là đều có tăng lên, đã đến lúc chúng ta trợ giúp những người ở Lam Vân Thế Giới này, Đồ Thú chính là nền tảng để củng cố, cũng như là nơi tốt để tăng cường thực lực cho chúng ta." Nghê Trường Sinh nói.
Nghe Nghê Trường Sinh nói, Mã Thiên Long khẽ gật đầu, hắn cảm thấy Nghê Trường Sinh nói không sai một chút nào.
Hai người cứ như vậy chờ đợi, một lát sau, có ba đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện trong thông đạo kia.
"Ai, các ngươi đều đi ra rồi à. Xem ra các ngươi hấp thu nhanh nhất." Sử Thiên Vân có chút mặt ủ mày chau nói. Thực lực của hắn và Mã Thiên Long không khác biệt lắm, nhưng hắn lại hấp thu chậm như vậy.
"Ha ha ha, Sử huynh hoàn toàn không cần phải nghĩ như vậy, ngươi đã làm rất tốt rồi, ta cũng chỉ ra sớm hơn mấy người các ngươi có thời gian một nén nhang mà thôi, cho nên ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình." Mã Thiên Long cười nói với Sử Thiên Vân.
Sử Thiên Vân nghe Mã Thiên Long nói, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn một chút.
Gia Cát Thanh Thanh đi tới trước mặt Nghê Trường Sinh nói: "Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Gia Cát Thanh Thanh nói đồng thời nhìn Hồng Hoang chi thạch to lớn phía sau Nghê Trường Sinh, ý tứ trong mắt đã không cần nói cũng biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận