Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 131: Thất Mang Tinh Trận đồ

**Chương 131: Thất Mang Tinh Trận Đồ**
Nghe vậy, Ma Tôn ngẩn người, sau đó lập tức nói:
"Nhân loại, ngươi muốn làm gì? Đây chính là Thánh Thú của tộc ta, ngươi dám làm tổn thương nó, bản tôn dám đảm bảo, ngươi chắc chắn phải nhận sự trừng trị nghiêm khắc từ ma tộc chúng ta."
Mà ma h·ố·n·g thú nhìn Nghê Trường Sinh từng bước đi tới, hiện tại nó chỉ to bằng con chó, toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy.
Những lời Nghê Trường Sinh vừa nói, nó đều nghe rõ, thật sự là nó hiện tại không thể động đậy.
Nghê Trường Sinh vừa đi vừa nói:
"Vật nhỏ, không cần phải sợ, ta sẽ đối xử tốt với ngươi." Nghê Trường Sinh nói xong còn liếm liếm đầu lưỡi.
Ngay lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng ầm ầm.
Nghê Trường Sinh cười cười, miệng lẩm bẩm nói: "Rốt cuộc đã đến."
Chỉ thấy trên bầu trời, hư không bị một móng vuốt xé toạc, một người có hai cánh sau lưng, đầu có hai sừng xuất hiện, toàn thân phủ kín lớp vảy màu đen. Ma đạo uy áp tỏa ra từ người này khiến cho hắc vụ trong thiên địa này phải nhường đường.
Ma Tôn thấy cảnh này, ngạc nhiên hô to:
"Địa Ma xi nói, bái kiến Thiên Ma Hoàng đại nhân."
Sau khi Ma Tôn nói xong, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Nghê Trường Sinh. Trong lòng Ma Tôn có chút đắc ý, hắn tại cùng thiên k·i·ế·m Tông đại chiến lúc, thả ra Hắc Nha, khi đó hắn đã để lại một đường lui. Thiên Hằng Giới này có chút cổ quái, hắn liền kịp thời đem tin tức truyền cho Thiên Ma Hoàng, không ngờ thật sự có đất dụng võ.
Nếu sự việc không diễn ra như hắn nghĩ, sau khi trở về hắn cũng chỉ phải chịu Thiên Ma Hoàng phê bình.
"Xem ra ngươi rất đắc ý." Nghê Trường Sinh nhìn Ma Tôn nói.
Ma Tôn lạnh lùng nói: "Ngươi, nhân loại này, và cả vị diện này của các ngươi lập tức đều phải biến mất, ngươi nên thấy cao hứng, bởi vì hủy diệt các ngươi chính là Ma Hoàng đại nhân của ma tộc ta."
Ma Tôn nói xong, ánh mắt nhìn về phía Thiên Ma Hoàng đang trôi nổi trên hư không.
Mà Thiên Ma Hoàng thì đang nhìn Long Phượng Sơn bị bao bọc bởi một bức bình phong vô hình, ma vụ thậm chí còn quanh quẩn cách bình phong này hơn mười mét, không thể tiếp tục tới gần. Thiên Ma Hoàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, không ngờ nhân loại ở vị diện cấp thấp này lại có thể thi triển ra thủ đoạn như vậy.
Thiên Ma Hoàng nghĩ đến đó, một tay trực tiếp chộp tới bình chướng do Nghê Trường Sinh bố trí.
Thế nhưng ngay khi tay Thiên Ma Hoàng vừa chạm vào, một cỗ run rẩy từ linh hồn trực tiếp khiến hắn rùng mình.
Thiên Ma Hoàng lập tức thu tay về, hai mắt to như chuông đồng nhìn Nghê Trường Sinh. Thiên Ma Hoàng vẫn không cam tâm, hắn thân là Hoàng giả của ma tộc, sao có thể bị dọa sợ, nhìn bức bình chướng to lớn này.
Hắn lại một lần nữa vươn tay thăm dò về phía bình chướng, chỉ có điều lần này trên tay hắn xuất hiện một tấm lụa mỏng, tấm lụa mỏng này chính là một trong những v·ũ k·hí bí mật của hắn, có thể bài trừ cấm địa trận pháp khi gặp phải, đây chính là chiến lợi phẩm hắn vơ vét được từ trên thân tu sĩ nhân loại năm đó, không ngờ bây giờ lại dùng đến.
Thấy cảnh này, Nghê Trường Sinh cười cười, lớp bình phong hắn bố trí này ngay cả Ma Đế của bọn hắn cũng chưa chắc có thể phá vỡ, ngược lại hắn cũng đang chờ Thiên Ma Hoàng này, trực tiếp một mẻ hốt gọn ma tộc ở giới này cũng không tệ, dù sao chính mình cũng phải lập tức rời khỏi nơi này.
Ma Tôn bị trói, trong mắt tràn ngập cuồng nhiệt nhìn Thiên Ma Hoàng trên cao, hắn đã đặt hy vọng được cứu vớt lên Thiên Ma Hoàng.
Mà giờ khắc này Thiên Ma Hoàng, đã đưa tay vào trong bình chướng do Nghê Trường Sinh bố trí, phát hiện không có chuyện đáng sợ nào xảy ra như hắn tưởng tượng, Thiên Ma Hoàng càng thêm có lực lượng.
Sau khi xé mở khe hở của bình chướng, hắn liền lắc mình biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc liền trực tiếp xuất hiện tại tiểu viện của Nghê Trường Sinh, trên không trung nhìn chăm chú tất cả, Thiên Ma Hoàng căn bản không biết, đây hết thảy đều là Nghê Trường Sinh cố ý.
Nghê Trường Sinh vừa cười vừa nói:
"Tới rồi à, rất tốt."
Thiên Ma Hoàng nghe được lời nói của Nghê Trường Sinh, sửng sốt một chút, ngay cả Ma Tôn bên cạnh cũng cảm giác có chút quái dị, hắn thừa nhận nhân loại này rất mạnh, nhưng chắc chắn không phải đối thủ của Thiên Ma Hoàng.
"Nhân loại, ngươi không cảm thấy sợ hãi? Còn ở nơi này trấn định tự nhiên?" Ma âm của Thiên Ma Hoàng tràn ngập trong Long Phượng Sơn. Hắn giờ phút này thân hình cao lớn hơn mười trượng, lộ ra vẻ hạc giữa bầy gà.
Nghe được Thiên Ma Hoàng nói, Nghê Trường Sinh cũng theo Y Tử Thượng bước xuống, đứng trên mặt đất.
Chỉ đơn giản hành vi này, trong mắt Thiên Ma Hoàng lại là một cảnh tượng khác. Hắn giống như thấy được một tồn tại kinh khủng dần dần thức tỉnh, khi Nghê Trường Sinh hai chân đạp lên mặt đất, Thiên Ma Hoàng cảm giác tim mình cũng bắt đầu nhảy loạn.
Hiện tượng này khiến hắn, một Ma Hoàng lăn lộn ở Ma Giới vạn năm, đều cảm thấy kinh ngạc, sao có thể như vậy? Cho dù là tứ đại Ma Đế trước mặt bọn hắn đều không có cảm nhận được k·h·ủ·n·g· ·b·ố như vậy, còn về Ma Tổ, đến giờ vẫn là bí mật cốt lõi, chỉ có tứ đại Ma Đế biết, còn lại ma tộc hoàn toàn không hay.
Hắn hiện tại đã bắt đầu nhìn thẳng vào Nghê Trường Sinh trước mặt, trong lòng Thiên Ma Hoàng có chút bất an, hắn luôn cảm thấy trước khi đến nên phái phân thân của mình tới, mà lần này lại là bản tôn đích thân tới, vạn nhất xuất hiện ngoài ý muốn. Vậy mình cũng sẽ vẫn lạc tại đây.
Ngay khi hắn đang suy nghĩ, Nghê Trường Sinh mở miệng.
"Tốt, những kẻ nên đến đều đã đến, vậy các ngươi nên lên đường, ta sẽ không nói nhiều."
Nghe được lời nói của Nghê Trường Sinh, Ma Tôn và Thiên Ma Hoàng đều ngây ngẩn cả người, nhân loại này có ý gì.
Chỉ thấy, Nghê Trường Sinh vươn tay về phía Ma Tôn, một đạo tinh huyết màu đen trực tiếp từ mi tâm của Ma Tôn bắn ra.
Thiên Ma Hoàng cùng Ma Tôn đang hư nhược nhìn tinh huyết màu đen lơ lửng trên tay Nghê Trường Sinh, một cảm giác bất ổn dâng lên trong đầu bọn họ.
"Nhân loại ngươi muốn làm gì, dừng tay!" Thiên Ma Hoàng quát. Theo đó hai cánh sau lưng Thiên Ma Hoàng bắt đầu chuyển động, một cơn phong bạo không gian trực tiếp cuốn về phía Nghê Trường Sinh.
Thiên Ma Hoàng cho rằng đạo công kích này sẽ nghiền ép nhân loại trước mặt, không ngờ, Nghê Trường Sinh chỉ ngẩng đầu lên, trong hai mắt bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, trực tiếp thôn phệ toàn bộ công kích của Thiên Ma Hoàng, không để lại một tia.
"Cái gì? Sao có thể như vậy!" Thiên Ma Hoàng không thể tin nổi, tự nhủ.
Sau khi Nghê Trường Sinh hóa giải công kích của Thiên Ma Hoàng, tinh huyết của Ma Tôn lơ lửng giữa ngón tay hắn, Nghê Trường Sinh dùng tay còn lại bấm ấn quyết, chỉ thấy một đạo Thất Mang Tinh Trận đồ xuất hiện, bao phủ lấy giọt tinh huyết màu đen kia.
Thất Mang Tinh Trận đồ xuất hiện, từng đạo quang huy như ngàn vạn sợi tơ nhện lít nha lít nhít bao bọc lấy tinh huyết màu đen.
Ngay lúc đó, Ma Tôn ở cách đó không xa cảm giác trên thân như có biến hóa, một đạo Thất Mang Tinh Trận đồ xuất hiện, vờn quanh quanh thân hắn.
Giống như giọt tinh huyết kia, trên Thất Mang Tinh Trận đồ quanh thân Ma Tôn cũng xuất hiện lít nha lít nhít những sợi tơ năng lượng, trực tiếp tiến vào các bộ phận trên cơ thể hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận