Trường Sinh Vạn Vạn Năm, Ta Cuối Cùng Đã Vô Địch

Chương 426: Ảnh điện thiếu chủ

**Chương 426: Ảnh Điện Thiếu Chủ**
Trong lúc mọi người đang nghi hoặc, một tràng cười lớn ha hả vang vọng truyền vào tai tất cả mọi người.
Đám người quay về phía phát ra âm thanh nhìn tới. Ngay cả những người vừa rồi còn đang cảm thấy hưng phấn bởi vì Thượng Quan Uyển Nhi xông lên tầng thứ bảy mươi lăm, cũng bị tiếng cười kia hấp dẫn.
"Bọn hắn là người của Ảnh Điện." Có người lên tiếng nói.
Không cần hắn nói thì đám người cũng đã nhận ra, âm thanh phát ra chính là từ phía những người của Ảnh Điện.
Nhìn vẻ mặt cười lớn của Phùng Niên, tất cả mọi người đều rất hoang mang.
Mà lúc này, Trịnh Thuật của Thiên Vực Thần Tông lên tiếng nói: "Phùng Niên, ngươi ở đó cười cái gì."
Nghe Trịnh Thuật nói, Phùng Niên tiếp tục cười, một lát sau mới dừng lại.
Sau đó liền mở miệng nói: "Trịnh Thuật, sao nào, không cho ta cười." Phùng Niên sau khi nói xong, ánh mắt quét qua Thượng Quan Uyển Nhi đang đứng cạnh Trịnh Thuật, tiếp tục mở miệng:
"Không tệ, không tệ, chưa đến hai mươi tuổi, đã có tu vi Nguyên Cực cảnh tầng tám, hơn nữa còn xông vào Minh Nguyệt tháp này đến tầng bảy mươi lăm, nhưng mà..."
Trịnh Thuật nghe Phùng Niên nói vậy, sắc mặt hơi thay đổi, trong lòng hắn có chút cảm giác bất ổn, ngay lúc hắn còn đang nghi hoặc, Phùng Niên tiếp tục lên tiếng:
"Nhưng mà, thiếu chủ Ảnh Điện của ta lại muốn so với thiếu chủ Thiên Vực Thần Tông các ngươi còn cao hơn a."
Trịnh Thuật nghe xong, liền hỏi: "Rốt cuộc ngươi có ý gì, chẳng lẽ thiếu chủ Ảnh Điện của ngươi còn có thể so với thiếu chủ Thiên Vực Thần Tông của ta cao hơn sao?"
"Trịnh Thuật, ta cảm thấy ngươi có phải hay không sống đến hồ đồ rồi, ta đã nói rõ ràng như vậy, ngươi còn muốn hỏi, ta cảm thấy là người thì hẳn đều sẽ biết đi." Phùng Niên lên tiếng.
Nghe Phùng Niên nói, sắc mặt Trịnh Thuật nhất thời đen lại, trước mặt nhiều người như vậy mà lại nói như thế về mình, Phùng Niên của Ảnh Điện này không hề nể mặt hắn, quả thực là muốn c·hết, phải biết bốn đại siêu cấp tông môn của Nguyên Thần Giới này còn chưa có vị trí của Ảnh Điện.
"Phùng Niên, ta thấy ngươi là muốn tìm c·hết, đừng tưởng rằng ngươi là trưởng lão Ảnh Điện thì ta không dám động đến ngươi. Ảnh Điện các ngươi tính là thứ gì, còn dám ở trước mặt ta khoa tay múa chân, ta thấy ngươi là sống chán rồi." Trịnh Thuật sau khi nói xong, trực tiếp đánh ra một quyền vào hư không, một quyền này làm cho toàn bộ không gian đều rung chuyển.
Mà khi nhìn thấy công kích của Trịnh Thuật sắp rơi vào người Phùng Niên, một đạo bình chướng khó hiểu liền xuất hiện phía trên Ảnh Điện.
"Oanh" một tiếng. Công kích của Trịnh Thuật rơi vào đạo bình chướng vô hình kia, chỉ tạo nên một gợn sóng mà thôi.
"Nguyên lai là ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?" Trịnh Thuật chất vấn lão giả áo bào đen trẻ tuổi đang đứng sau lưng Phùng Niên. Bởi vì toàn thân lão giả áo bào đen đều bị áo đen che phủ, tất cả mọi người đều không thể thấy rõ, dưới áo đen này rốt cuộc là ai.
"Hừ, nho nhỏ một trưởng lão mà thôi, lại còn dám nói chuyện với ta như vậy." Lão giả áo bào đen lên tiếng.
Sau khi lão giả áo bào đen nói xong, một cỗ khí tức cường đại trực tiếp dâng lên, hướng thẳng về phía Trịnh Thuật oanh kích tới.
Trịnh Thuật nhìn thấy lão giả áo bào đen vậy mà lại hướng về phía mình công kích, lập tức đem Thượng Quan Uyển Nhi và những người trước chân đẩy ra. Đem toàn bộ tu vi của mình thi triển ra, chuẩn bị ngăn cản công kích của lão giả áo bào đen.
Nhưng chỉ có Trịnh Thuật biết công kích của mình căn bản không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì thực lực của lão giả áo bào đen trước mặt đã đạt tới Nguyên Vực cảnh đỉnh phong, mà thực lực của bản thân hắn lại thấp hơn rất nhiều.
Không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ trong chốc lát, hắn đã trực tiếp bị lão giả áo bào đen của Ảnh Điện đánh bay ra ngoài.
Trịnh Thuật rơi xuống cách đó không xa, lập tức từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhìn khóe miệng mình đang chảy máu, Trịnh Thuật biết chiến lực mạnh nhất của Thiên Vực Thần Tông bên này chính là hắn, Thái Thượng trưởng lão của bọn hắn trước mắt còn chưa có ở đây, chỉ có thể chờ tới khi họ có mặt mới có thể báo thù, bản thân chỉ có thể nhẫn nhịn như vậy.
Nhìn Trịnh Thuật bị đánh bay ra ngoài, các trưởng lão và đệ tử khác của Thiên Vực Thần Tông lập tức chạy tới, đỡ Trịnh Thuật dậy.
"Trịnh trưởng lão, không sao chứ." Thượng Quan Uyển Nhi lên tiếng.
Nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi vậy mà cũng tới hỏi thăm mình, tâm tình Trịnh Thuật trở nên tốt hơn một chút, phải biết Thượng Quan Uyển Nhi ở trong Thiên Vực Thần Tông này ai cũng không để ý, là một nữ tử cao lãnh. Mỗi ngày đều mang theo mũ rộng vành, cho dù là những nhân vật cấp bậc trưởng lão như bọn họ, cũng chưa từng nhìn thấy hình dáng của nàng.
"Thiếu chủ, ta không sao, chỉ là người của Ảnh Điện quá mức bá đạo, mà Thái Thượng trưởng lão của chúng ta lại không có ở đây, thật đáng ghét a." Trịnh Thuật có chút phẫn hận nói.
Nghe Trịnh Thuật nói, Thượng Quan Uyển Nhi hơi gật đầu nói: "Không có việc gì, Trịnh trưởng lão, để ta nói. Ta tin bọn hắn không dám làm gì ta."
Trịnh Thuật hơi sửng sốt một chút, sau đó nhìn những người của Ảnh Điện đối diện.
"Ta đoán không sai, ngươi là Thái Thượng trưởng lão của Ảnh Điện đi." Thượng Quan Uyển Nhi mở miệng nói.
Nghe Thượng Quan Uyển Nhi nói, lão giả áo bào đen của Ảnh Điện nhìn Thượng Quan Uyển Nhi nói:
"Ngươi chính là con gái của Thượng Quan Tu?"
Sau khi câu nói kia được nói ra, đệ tử Thiên Vực Thần Tông lập tức lớn tiếng quát:
"Lớn mật, dám gọi thẳng tính danh của Nguyên Tổ đại nhân."
Nghe được câu này, lão giả áo bào đen của Ảnh Điện cười ha hả nói: "A, ta nói tên thì có thể thế nào? Nếu như dựa theo tuổi tác, Thượng Quan Tu đại nhân của các ngươi, à không, hẳn là Dương Tu đại nhân, so với tuổi của ta còn nhỏ hơn rất nhiều. Ta nói tên hắn thì đã làm sao?"
Nghe lão giả của Ảnh Điện nói vậy, trên mặt các đệ tử Thiên Vực Thần Tông đều lộ ra vẻ tức giận.
"Thôi, không nói với ngươi nữa, ta cũng không ức h·iếp ngươi. Phùng Niên, mau nói thành tích của thiếu chủ Ảnh Điện ta ra một chút đi. Miễn cho người của Thiên Vực Thần Tông này cảm thấy Ảnh Điện chúng ta không ra gì." Sau khi lão giả áo bào đen nói xong, Phùng Niên lập tức cung kính nói:
"Tuân mệnh, Thái Thượng trưởng lão."
"Các vị, vừa rồi các ngươi cảm thấy Thượng Quan Uyển Nhi của Thiên Vực Thần Tông xông vào Minh Nguyệt Bảo Tháp này đến tầng thứ bảy mươi lăm, liền cho rằng thiên phú và năng lực của nàng rất mạnh đi. Nói cho các ngươi biết, thành tích của thiếu chủ Ảnh Điện ta là đến tầng bảy mươi tám."
Một câu nói kia của Phùng Niên vừa dứt, tất cả mọi người thất kinh, ánh mắt đều đổ dồn về phía thanh niên có sắc mặt hơi trắng bệch bên trái Phùng Niên.
"Chẳng lẽ người này chính là thiếu chủ Ảnh Điện?"
"Hẳn là vậy, ta cảm giác được thực lực của thanh niên này rất cường đại, không phải người bình thường có thể so sánh."
Trong lúc mọi người đang nghị luận, ánh mắt Thượng Quan Uyển Nhi cũng hướng về phía thanh niên của Ảnh Điện.
Mà thiếu chủ Ảnh Điện cũng dùng ánh mắt cao ngạo nhìn Thượng Quan Uyển Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận