Quỷ Xá

Chương 987: 【 không tồn tại khách nhân 】 ngoài ý muốn

Chương 987: 【Khách nhân không tồn tại】 Ngoài ý muốn
Nếu sự tình đúng như nàng tưởng tượng, vậy thì phiền phức lớn rồi! Nếu tâm ma liên quan đến 'kinh nghiệm' qua lại của bọn hắn, vậy e là ít quỷ khách sống sót! Có thể đi đến bước này, trong hoàn cảnh kiềm chế tuyệt vọng như thế, có mấy người tay không dính máu? Theo ý của lão hòa thượng, nếu trước kia từng làm chuyện thương thiên hại lý, thì trong lần 'thanh toán' này, đối diện tâm ma sẽ rất khủng bố…... “Việc này phải... Phá giải thế nào?”
Tô Chiêu Nhi xoa xoa mi tâm. Tuyệt đối không thể đến gian sám hối, mức độ đáng sợ của tâm ma nàng rất rõ, oán khí đó tuyệt đối không phải xin lỗi là hóa giải được. Vào gian sám hối, nàng chắc chắn phải chết. “Kinh nghiệm, ký ức... Tâm ma......”“Làm sao để tâm ma biến mất?”
Trong lúc Tô Chiêu Nhi suy tư, ngoài cửa bỗng lóe lên một bóng đen, ánh đèn hành lang lấp loáng cho thấy lệ quỷ đáng sợ đã đến gõ cửa! Không thể chậm trễ nữa! Tô Chiêu Nhi rất quyết đoán, xoay người chạy thẳng về phía cửa sổ, không hề dừng lại. Nàng vừa tới gần cửa sổ, bên ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa lanh lảnh! Thùng thùng——thùng thùng——Cùng lúc đó, một giọng nữ âm lãnh đến cực điểm vang lên: “Chiêu à, đừng chạy mà......”“Ngươi quên lời hứa của chúng ta rồi sao?”“Không phải muốn làm bạn khuê mật cả đời sao?”“Sao ngươi lại... Làm ra chuyện như vậy?”“Vì sao ngươi lại bỏ lại ta một mình?”“Ta lạnh quá, đến bầu bạn với ta có được không......”
Mỗi một câu nữ nhân nói, trong phòng lại kết một tầng sương, nhanh chóng lan về phía Tô Chiêu Nhi! Tô Chiêu Nhi kéo cửa sổ, xoay người nhảy ra ngoài, hai tay nắm chặt sợi dây thừng đã được gia cố, nhanh chóng tuột xuống. Cuối cùng, nàng vẫn kịp xuống đất trước khi dây thừng bị đóng băng hoàn toàn và nứt vỡ. Nhưng Tô Chiêu Nhi không trốn khỏi khu nhà cũ, nàng hiểu rõ hậu quả nếu rời khỏi đây. Trong sổ tay của nàng, lựa chọn trốn khỏi khu nhà cũ đã sớm bị gạch bỏ. Việc Tô Chiêu Nhi cần làm bây giờ, là cố gắng lợi dụng địa hình cùng đối phương vòng vo, cho đến khi hai kẻ kia bị tâm ma tóm gọn, mang đi hết. Đến lúc đó, mặt trăng sẽ xuất hiện. Đúng vậy, Tô Chiêu Nhi để ý thấy mặt trăng không có thời gian cố định. Nhất định phải chờ hai người bị tâm ma công kích mới xuất hiện. Trong khoảng thời gian này, ai cũng có thể trở thành con mồi của tâm ma, nên nàng phải cố gắng hết sức dây dưa với chúng!
Nhìn về hướng bãi đỗ xe cũ nát của khu nhà, Tô Chiêu Nhi hít sâu, lẩn vào bóng tối đáng sợ.........
519. Ninh Thu Thủy và Vương Cửu Xuyến đang ngồi nói chuyện trong phòng, đến khi có tiếng gõ cửa, Vương Cửu Xuyến mới hơi khẩn trương đứng dậy. Hắn nhìn ra cửa sổ, thấy nửa bóng đen nghiêng, dù không rõ ràng, nhưng vẫn nhận ra là phụ nữ qua mái tóc dài và dáng người yểu điệu. Hay nói đúng hơn...... Là nữ quỷ. Nhưng trên người nữ quỷ này không có oán khí, áp lực cho Vương Cửu Xuyến không nặng nề như vậy. Ít nhất...... Tốt hơn nhiều so với hai con quỷ trẻ con gặp tối qua.
Ninh Thu Thủy nhìn chằm chằm vào cửa, hai người duy trì im lặng quỷ dị. Sau ba tiếng gõ cửa, nữ quỷ đi vào. Ngũ quan của nàng mờ nhạt, nhìn không rõ, đi thẳng đến trước mặt Ninh Thu Thủy ngồi xuống, đối diện với hắn. Ninh Thu Thủy không né tránh, hai người nhìn nhau, mặt Ninh Thu Thủy như bị hút đi, không ngừng dung hợp vào khuôn mặt nữ quỷ, dường như muốn hòa làm một thể. Nhưng trong quá trình này, cơ thể cả hai đều không di chuyển.
Vương Cửu Xuyến đi tới lấy một bình rượu, thoải mái uống, đợi khoảng nửa tiếng sau, bên ngoài bỗng có tiếng bước chân dồn dập! Cộc cộc cộc đát——Vương Cửu Xuyến cảm thấy không ổn, định đi đóng cửa, nhưng không ngờ cái bóng đen ngoài cửa lại tới quá nhanh, bất thình lình phá tan cánh cửa đang khép hờ, rồi ngã nhào vào trước mặt Vương Cửu Xuyến! Nhờ ánh đèn trong phòng tập trung vào, kẻ nhào tới trước mặt không phải Đỗ Phó Nguyên thì là ai? Giờ phút này, Đỗ Phó Nguyên vô cùng chật vật, toàn thân đầy máu, quần áo rách rưới, vết thương chằng chịt, có chỗ sâu thấy cả xương, không biết đã gặp phải chuyện gì…... “Là ngươi?!”
Vương Cửu Xuyến nhìn thấy Đỗ Phó Nguyên, thầm nghĩ không ổn. Đỗ Phó Nguyên ngẩng đầu, đôi mắt như sói như ưng lóe lên sau mái tóc cắt ngang trán, hắn nhếch miệng cười điên cuồng: “Vương Cửu Xuyến!”“Ta tìm được ngươi...... Tìm được ngươi rồi!”“Quả nhiên ngươi ở trong phòng Ninh Thu Thủy!”
Tư tư——Trên hành lang, ánh đèn bỗng nhấp nháy, một bóng đen thấp bé, tản ra oán khí nồng nặc xuất hiện ở cửa, nhìn đám người trong phòng cười gằn: “Bạn hiền của ta, ngươi muốn trốn đi đâu?”“Nợ của chúng ta... Không bằng thanh toán một thể đêm nay đi?”
Két——Vừa nói, cổ nó cứng nhắc xoay, như một cái máy móc cũ kỹ thiếu tu sửa, phát ra âm thanh ma sát khó nghe. “Còn có các ngươi...... Hắc hắc......”“Nếu đều ở đây, vậy thì...... Cùng nhau......”
(*)cvter chú: Hết chương, không cần lướt...Từ nay về sau chắc chắc là ta sẽ tốn thời gian vào mấy thứ khác nhiều hơn rồi nên thời gian để cv sẽ siêu ngắn. Do đó, lịch đăng chương ở cmt...Chương có thể không đăng trong thời gian gộp được nhưng ta vẫn sẽ check xem có báo lỗi trong truyện không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận