Quỷ Xá

Chương 830: 【 chạy thoát 】 Hải Ca tự thuật

Chương 830: 【 chạy thoát 】 Hải Ca tự xưng là nam nhân nhìn chằm chằm Ninh Thu Thủy một lúc, liền hiểu ý của hắn. “Các ngươi là giúp người khác đến báo thù?” “Ừ.” “Giúp ai?” “Người ở dưới tầng.” Người đàn ông im lặng rất lâu. Ninh Thu Thủy ở ngay trước mặt hắn lấy cái 『máy ảnh』 đặt vào trong tay xem xét. “Hải Ca, ta nhớ là trước đó chúng ta chưa từng gặp nhau, vì sao ngươi biết chúng ta đến tầng này?” 『Hải Ca』 cũng không để ý máy ảnh bị Ninh Thu Thủy nắm trong tay, giọng điệu không chút gợn sóng nào. “Ta luôn rất giỏi quan sát và ghi chép tất cả.” “Đó là bản lĩnh của ta.” Ninh Thu Thủy liếc hắn một cái: “Bản sự lợi hại thật, trách không được ngươi có thể lên được đến đây.” “Nghe nói, cái máy ảnh này là chân thân của ngươi?” 『Hải Ca』 đáp: “Đúng.” “Vì sao lại nói cho Kim Huân?” “Ta không phải đang nói cho Kim Huân, mà là đang nói cho các ngươi biết.” Ninh Thu Thủy thở dài: “Nói cho chúng ta biết à...... Thật ngại quá Hải Ca, ngươi quá thẳng thắn, thẳng thắn đến mức chúng ta rất khó tin ngươi.” 『Hải Ca』 bình tĩnh nói: “Các ngươi không cần phải tin ta.” “Lát nữa các ngươi sẽ biết cái này có phải 『chân thân』 của ta hay không, ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy...... Nhưng trước đó, ta muốn biết, động cơ của các ngươi giúp người phía dưới báo thù là gì?” Ninh Thu Thủy rất thành thật: “Chuyện này ngươi nghe được sao?” 『Hải Ca』 ngẩng đầu: “Bật lửa trong tay ngươi, không có cách nào làm tổn thương chân thân của ta.” “Nói cho ta biết, có lẽ ta có thể giúp các ngươi, đây là cơ hội duy nhất của các ngươi.” Ninh Thu Thủy quay đầu nhìn thoáng qua, giọng điệu kinh ngạc: “Ngươi đặt camera theo dõi người ta trong phòng sao?” “Vô đạo đức thật đó, Hải Ca.” 『Hải Ca』 không để ý đến lời trêu chọc của Ninh Thu Thủy, cảm xúc của hắn vẫn luôn rất ổn định. “Ta không phải là cừu nhân của Vương Văn Tâm, nàng không có oán khí gì với ta cả.” “Cho nên, bật lửa không đốt được chân thân của ta.” Trong miệng hắn, hai câu ngắn ngủi để lộ ra lượng lớn thông tin, Ninh Thu Thủy cùng Đồ Thúy Dung phát hiện, người tên là 『Hải Ca』 trước mặt, dường như thật sự không giống với hai 『người phát ngôn』 khác. Ninh Thu Thủy cũng không tiếp tục dây dưa với hắn nữa, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Năm đó hãm hại Vương Văn Tâm ...... Không có ngươi?” 『Hải Ca』 lắc đầu. “Có ta.” “Lúc bọn chúng lăng nhục Vương Văn Tâm trong phòng, ta ở ngay bên cạnh xem, còn quay lại hết tất cả.” Nghe hắn trả lời như thế, hai người trong lòng càng thêm kỳ quái. “Đã như vậy, vì sao ngươi lại nói Vương Văn Tâm không hận ngươi?” Hắn không giống như đang nói dối, bởi vì khi nói chuyện với hắn, Ninh Thu Thủy cảm giác được chiếc bật lửa của Vương Văn Tâm quả thực không có phát nhiệt. Trong trận đánh với tên mập âu phục và Kim Huân trước đó, bật lửa đều có phản ứng rõ ràng. Đối diện với câu hỏi của hai người, 『Hải Ca』 im lặng một lát, hắn cau mày, giống như đang cố gắng sắp xếp ngôn từ của mình. “Bởi vì nàng biết ta muốn làm gì, từ một mức độ nào đó mà nói, cũng là nàng đã đưa ta đến vị trí hiện tại.” “Chỉ là, ta đã phụ nàng, cũng phụ rất nhiều người.” Ninh Thu Thủy nhướn mày, trong mơ hồ hiểu ra tình cảnh của đối phương. “Ngươi sa đọa?” 『Hải Ca』 đáp: “Ta thất bại.” “Thất bại chuyện gì?” “Ta đến đây, cũng là vì giết một người.” “...... Vị ở 804?” “Ừ.” Hai người giật mình đứng yên tại chỗ, kinh ngạc vì đáp án bất ngờ này. Người đàn ông này trước mắt là một trong ba 『người phát ngôn』 do người áo đỏ phòng 804 chỉ định, mà hắn lại muốn giết người áo đỏ kia? “Chờ đã...... Ta nghe không hiểu, để ta từ từ đã......” Đồ Thúy Dung nghe đến đầu óc choáng váng, xoa huyệt thái dương, tư tưởng có chút mông lung. Sao làm một hồi, người đàn ông trước mặt này ...... Giống như là đồng minh vậy? “Tại sao ngươi lại muốn giết người ở 804?” 『Hải Ca』: “Báo thù.” “Ta và các ngươi giống nhau, là 『bằng hữu ở dưới』 dùng 『thời gian』 chồng chất lên.” “Bọn họ vì đẩy ta lên vị trí này, đã bỏ ra cái giá rất lớn.” “Lưng ta gánh sứ mệnh, đến nơi này ẩn núp, muốn thanh trừ tội ác.” “Nhưng...... Ta đã thất bại.” Giọng của hắn khàn khàn, ngũ quan vẫn luôn mơ hồ như thế, không biết có phải do thời gian ẩn núp quá lâu mà thành, hay là...... Hắn cố ý không để người khác nhìn rõ mặt mình. “Gã 804 kia, đáng sợ hơn ngươi nghĩ rất nhiều.” “Với cái bật lửa trong tay, cho dù ngươi tìm được chân thân của hắn cũng chưa chắc có thể đối phó được.” “Hơn nữa, tên kia giấu chân thân của mình quá kỹ rồi, ta tìm lâu như vậy cũng không tìm được, hiện tại...... 『Thời gian』 của ta sắp hết.” Ninh Thu Thủy nhíu mày: “Ở trên tầng này, không phải ngươi liên tục không ngừng hấp thu 『thời gian』 từ 『tầng dưới』 sao, sao lại dùng hết được?” 『Hải Ca』 lấy ra từ trên người một cái đồng hồ cát tàn phá, cát bên trong tuy chảy rất chậm, nhưng đã còn lại không bao nhiêu. “Ta mang trong lòng áy náy, từ đầu đến cuối không thể quên được những người bạn đã từng đưa ta lên đây, không dám quá độ hấp thu 『thời gian』 từ phía dưới, chỉ có thể tìm cơ hội để 『thời gian』 trào ra ngoài, nhưng số 『thời gian』 cuối cùng chảy về tay những người bạn đó bao nhiêu, ta cũng không biết.” Hắn nói, giọng điệu mang theo vẻ mệt mỏi gần như tuyệt vọng: “Hắn thật sự đáng sợ, có lúc ta còn hoài nghi tên kia rốt cuộc có chân thân hay không, chân thân rốt cuộc có ở trong tầng này hay không......” Đồ Thúy Dung lạnh lùng nói: “Còn hai người kia thì sao?” “Ngươi hẳn phải biết chân thân của bọn chúng là cái gì chứ?” “Nếu ngươi thật sự muốn trừ hại thì sao không tiêu diệt chúng đi, mà lại dung túng bọn chúng như vậy?” “Lùi một bước mà nói, lúc chúng ta xuất hiện, vì sao ngươi không tìm đến chúng ta, nói cho chúng ta tin tức về chúng...... Ngươi biết trước đó chúng ta đã hao tổn bao nhiêu 『thời gian』 vào bọn chúng không hả?” “Nhưng đó còn chưa tính, một ý nghĩ sai lầm thôi cũng có thể lấy mạng chúng ta.” Giọng Đồ Thúy Dung mang theo sự nghi ngờ đậm đặc, rõ ràng nàng không hoàn toàn tin người đàn ông này. Trải qua chuyện tên mập âu phục và Kim Huân, hiện tại Đồ Thúy Dung đã đề phòng hết thảy người ở tầng này. 『Hải Ca』 thở hắt ra một hơi, chỉ nói: “......Vô dụng thôi.” “Các ngươi có biết, những kẻ điên như mập âu phục và Kim Huân, phía dưới còn có bao nhiêu người nữa không?” “Gần như không giết hết được......” “Nguồn gốc vấn đề không nằm ở bọn chúng, giết bọn chúng cũng chỉ chữa ngọn không chữa gốc.” “Chỉ cần trong vực sâu còn có 『thứ gì đó』 liên tục mê hoặc người bên ngoài, thì sẽ mãi có người quên mình lao về phía vực sâu, cuồn cuộn không dứt......” p/s: Chào các lão... tình hình là nay ta up được có năm chương thôi, nay bận nên không có thời gian up được. Mai nghỉ nên có thể, khoảng 90% làm một vụ nổ ngày thứ 6, chính là ta sẽ up kịch raw luôn, chắc trong sáng mai là bùng nổ hết... Thứ 5 vui vẻ các vị... Thông cảm cho ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận