Quỷ Xá

Chương 981: 【 không tồn tại khách nhân 】 lựa chọn của mình

Chương 981: 【 không có người ngoài 】
Lựa chọn của chính mình
Vương Cửu Xuyến vẻ mặt ngơ ngác hỏi Ninh Thu Thủy: “Chẳng lẽ không phải vì ngươi bị ảo thanh mê hoặc sao?”
Ninh Thu Thủy nhắm mắt lại, nhớ lại chuyện ngày hôm qua, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
“Ta chỉ là...... Lại đưa ra một lựa chọn.”
Vương Cửu Xuyến có vẻ đã hiểu. Hắn hiểu rõ khúc mắc trước đây của Ninh Thu Thủy, sở dĩ Ninh Thu Thủy trở nên như bây giờ là vì khi đưa ra lựa chọn lúc trước, hắn đã từ bỏ vợ mình. Điều này dường như khiến hắn áy náy cả đời.
“Vậy...... lần này ngươi chọn ai?”
Vương Cửu Xuyến ngồi bên cạnh Ninh Thu Thủy.
Ninh Thu Thủy không trả lời Vương Cửu Xuyến, trong lòng người sau dần dâng lên một cảm xúc kỳ dị.
“Không, không phải chứ, Ninh Thu Thủy, đầu óc ngươi có vấn đề à!”
“Ngươi lại...... đưa ra lựa chọn giống lần trước?”
Ninh Thu Thủy vẫn trầm mặc, đáp án đã rõ ràng.
Vương Cửu Xuyến im lặng giơ ngón cái lên, nhất thời không biết nên nói gì: “Ngươi giỏi.”
“Nếu hôm qua nó lại cho ngươi một cơ hội, chắc chắn là muốn hòa giải với ngươi.”
“Nếu hôm qua ngươi chọn cứu nó, có lẽ mọi chuyện đã khác...... Ai, rốt cuộc ngươi nghĩ gì vậy?”
“Đã sai một lần rồi, sao còn phạm sai lầm nữa?”
Ninh Thu Thủy nhìn ra ngoài cửa sổ, con ngươi trống rỗng.
Thấy hắn biểu tình này, Vương Cửu Xuyến không hỏi nữa, cũng mơ hồ hiểu ra vì sao tối qua Ninh Thu Thủy lại chọn cắt cổ tay tự sát.
Hai người trầm mặc một hồi, Ninh Thu Thủy có vẻ đã hồi phục phần nào: “Còn ngươi, sao đột nhiên đến tìm ta?”
Vương Cửu Xuyến đáp qua loa: “Tìm ngươi uống rượu không được à?”
Ninh Thu Thủy nhìn chằm chằm hắn, bỗng nhiên nói: “Tâm kết của ngươi đã giải khai...... Tối qua, ngươi gặp ông ngoại ngươi rồi?”
Vương Cửu Xuyến cười hì hì: “Đương nhiên rồi.”
“Hai tên kia thật xấu tính, muốn ông ngoại của ta giúp chúng nó cản kiếp...... Bất quá chúng nó đánh giá thấp tửu lượng của ta.”
Ninh Thu Thủy hít sâu một hơi: “Bây giờ ta có thể xuất viện chưa?”
Vương Cửu Xuyến do dự một lát: “Tốt nhất là đừng.”
“Ngươi số may đấy, nhặt lại được cái mạng chó, trong bệnh viện không có nhóm máu của ngươi, hôm qua khi ngươi vào đây, đã rất nguy hiểm rồi......”
Ninh Thu Thủy đứng dậy, hỏi: “Hôm qua có mấy người chết?”
Vương Cửu Xuyến lắc đầu: “Cái này ta không rõ lắm, phải hỏi đã......”
Hắn lấy điện thoại di động ra, định hỏi trong nhóm, Ninh Thu Thủy đột nhiên nói: “Đừng để lộ chuyện ta còn sống.”
Vương Cửu Xuyến làm dấu 『Ok』.
Sau khi hỏi thăm sơ bộ, Vương Cửu Xuyến cho biết hiện tại trong nhóm còn ba người sống.
“Đương nhiên, không tính ngươi.”
“Ta, Đỗ Phó Nguyên, còn có một cô tên Dương An.”
“Cô này rất lạ, không hay nói chuyện trong nhóm, cũng không cầu cứu ai cả.”
Ninh Thu Thủy nghĩ ngợi rồi nói: “Đỗ Phó Nguyên vẫn chưa chết sao...... Vậy có nghĩa, ngoài Vu Nghiên ra, hôm qua còn có người khác chết?”
Vương Cửu Xuyến gật đầu.
“Trong nhóm có một ông anh bị treo.”
“Còn lại không rõ tung tích...... Chắc là vẫn còn.”
Ninh Thu Thủy nheo mắt, nói: “Nếu như vậy, ta có một phỏng đoán...... Mỗi ngày ảo thanh có định mức giết người cố định, 2 hoặc 3 người, xác suất cao là 2.”
“Nói cách khác, khi tất cả ảo thanh của con người đều đã lớn mạnh đến mức có thể bắt đầu đi săn giết vào ban đêm...... Bọn chúng nhiều nhất cũng chỉ có thể giết hai người.”
“Tâm nhãn của Đỗ Phó Nguyên rất sâu, hôm qua muốn lợi dụng ngoại công của ngươi để giúp chúng nó cản kiếp, nhưng về sau kế hoạch này rõ ràng không thành công.”
“Dựa vào tình hình suy đoán thì, Đỗ Phó Nguyên chắc chắn tối qua đã bị ảo thanh truy sát, chỉ là cuối cùng vì hai người khác bị ảo thanh xử lý trước nên hắn mới sống sót.”
“Hắn nhất định có thể suy ra được điểm này, nhưng những người còn lại có ảo thanh đã không đủ để làm vật thế thân cho hắn nữa, cho nên hôm nay Đỗ Phó Nguyên nhất định sẽ phát điên ở khu nhà cũ để tìm người khác có ảo thanh.”
“Một khi hắn tìm được, những người này sẽ là vật thế thân của hắn hôm nay!”
Vương Cửu Xuyến nghe vậy thì mí mắt giật liên hồi: “Mẹ nó, tên này ác độc vậy sao?!”
“Tính toán người chết thì thôi, ngay cả người sống cũng không tha?”
“Mà nếu như hắn không tìm được thì, liệu hắn có đi Thanh Đăng Tự tìm lão hòa thượng không?”
Ninh Thu Thủy vừa suy nghĩ thì mi tâm lại đau nhói, hắn xoa xoa, nói: “Hắn tuyệt đối sẽ không đi Thanh Đăng Tự...... Đừng quên phản ứng của hắn và Vu Nghiên hôm qua đã thể hiện, hai người này trước kia từng làm chuyện trái với lương tâm.”
“Tâm kết của bọn họ có thể đều là người đã khuất, hơn nữa người đó có quan hệ mật thiết với họ......”
“Suy đoán theo chiều hướng ác ý...... Là bọn họ từng giết người.”
“Ngươi nghĩ xem liệu họ có dám đối mặt với lệ quỷ do chính mình giết hay không?”
Vương Cửu Xuyến không trả lời.
Ninh Thu Thủy khó nhọc xoay người, sau đó ngồi dậy từ trên giường, hắn tự tháo kim truyền trên tay, Vương Cửu Xuyến thấy vậy, vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn, sợ hắn loạng choạng ngã xuống đất. Bây giờ mà ngã xuống thì thật có thể chết bất đắc kỳ tử!
“Ninh Thu Thủy, ngươi điên rồi?”
Ninh Thu Thủy thở hổn hển, trả lời: “Ta không điên.”
“Chúng ta mau trở lại khu nhà cũ đi, nếu không tối nay, e là sẽ có người vô tội bị hắn hại chết.”
Vương Cửu Xuyến thờ ơ: “Cái này cũng không thể gọi là vật thế thân được...... Vì mọi người đều có ảo thanh, nên bị tìm đến chỉ là sớm hay muộn, không phải hôm nay thì ngày mai.”
“Đỗ Phó Nguyên không thoát được đâu.”
“Không ai có thể tránh được.”
Đôi mắt của Ninh Thu Thủy nhìn chằm chằm Vương Cửu Xuyến qua khe hở giữa tóc, chậm rãi nói với giọng điệu khiến người ta kinh hãi: “Người có ảo thanh trong khu nhà cũ, hoàn toàn không trốn thoát được, đó là quả báo.”
“Có thể...... Còn người như ngươi thì sao?”
Vương Cửu Xuyến hơi giật mình.
Ninh Thu Thủy tiếp tục: “Ai mà biết được Đỗ Phó Nguyên để sống sót, sẽ làm ra chuyện gì chứ?”
Vương Cửu Xuyến im lặng một lúc: “Ngươi nói cũng có lý, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến ngươi chứ?”
“Ninh Thu Thủy, ngươi đúng là lo chuyện bao đồng, chuyện của ai ngươi cũng xía vào.”
“Nhưng mà......”
Hắn thở dài, sắc mặt phức tạp.
“Hôm qua vẫn phải cảm ơn tin nhắn của ngươi.”
“Mà ta cũng coi như là thông minh, sau khi xem xong liền xóa luôn, nếu không phía sau chắc chắn lộ tẩy.”
“Ta có thể cùng ngươi quay về, xem như báo đáp ngươi.”
“Nhưng mà, ngươi cũng phải hiểu một chuyện...... Năng lực của ngươi có hạn, không thể nào cứu hết được tất cả mọi người đâu.”
Khóe miệng Ninh Thu Thủy nở một nụ cười mà Vương Cửu Xuyến không thể hiểu nổi: “Ngươi không hiểu đâu, Cửu Xuyến...... Ta không có cách nào quay đầu lại.”
“Đây là 『 lựa chọn 』.”
“Từ khi ta quyết định từ bỏ nàng...... Ta nhất định phải cố gắng cứu từng người có khả năng đáng được cứu.”
“Đối với ta mà nói, mạng của những người này đều do mạng của nàng đổi lại.”
“Ta không thể có lỗi với nàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận