Quỷ Xá

Chương 845: 【 chạy thoát 】 ba cái đồng hồ cát

Chương 845: 【 chạy thoát 】 ba cái đồng hồ cát Không có 『 kinh nghiệm 』 trợ giúp, lúc này Ninh Thu Thủy lộ ra do dự rất nhiều, việc phán đoán rất nhiều vấn đề trở nên không rõ ràng và nhanh chóng như trước. Đúng như Điền Huân nói, trong phiến Huyết Môn này hắn cố ý tách riêng 『 bản năng 』 của Ninh Thu Thủy ra, đồng thời rèn luyện nó. Trong phần lớn trường hợp, tác dụng của 『 bản năng 』 là 『 cảm giác 』, còn khi mọi người đưa ra 『 quyết đoán 』 thường sẽ ưa thích dùng 『 kinh nghiệm 』 hơn. Bởi vì với phần lớn người trên đời, phán đoán của 『 bản năng 』 là không ổn định, không chính xác và cũng rất khó rèn luyện. So với thế thì, 『 kinh nghiệm 』 được đổi mới nhanh hơn và chuẩn xác hơn. Tuy vậy, Điền Huân biết Ninh Thu Thủy không giống người thường. Hắn căn bản không có nhiều 『 kinh nghiệm 』 liên quan đến bên trong huyết môn, khó có thể nhanh chóng thích ứng cái thế giới đáng sợ đó. Ninh Thu Thủy chắc chắn sở hữu 『 bản năng 』 vượt mức bình thường. Việc tạo cơ hội để 『 bản năng 』 đưa ra lựa chọn, chính là rèn luyện năng lực phán đoán môi trường của 『 bản năng 』 Ninh Thu Thủy. Khi năng lực này mạnh lên, thì trong quá trình 『 bản năng 』 đối đầu với 『 kinh nghiệm 』 sau này, nó mới có thể chiến thắng. Dựa vào 『 bản năng 』 cường đại này, khả năng sống sót của Ninh Thu Thủy trong ba mảnh ghép cuối cùng của câu chuyện mới có thể cao hơn. Lúc này, đối mặt với lựa chọn sống còn, những lo nghĩ trong lòng Ninh Thu Thủy ngược lại dần dần lắng xuống, hắn dường như tin chắc rằng mình có thể tìm được đường rời khỏi nơi này. “Chìa khóa...... Chìa khóa......” Ninh Thu Thủy lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại từ này, không nhìn tiểu nam hài đang giơ chân phía xa, ánh mắt tập trung vào chiếc 『 đồng hồ cát 』 rực rỡ trong tay. Hắn thấy những hạt cát trong đồng hồ cát đang chồng chất ở nửa phần trên và đáy, không hề nhúc nhích. “『 Thời gian 』 ngưng trệ, là vì không có 『 khóa 』 sao?” Liên hệ với những gì đã xảy ra ở nửa sau tòa đại lâu, Ninh Thu Thủy mơ hồ hiểu ra điều gì, hắn nhìn về phía thanh niên gầy gò đang giằng co với lão nhân, và cả tiểu nam hài, rồi nói: “Này, ta muốn làm một 『 giao dịch 』.” Thanh niên và lão nhân ngừng giằng co, cùng nhìn về phía Ninh Thu Thủy, còn tiểu nam hài thì vội vàng lớn tiếng nói: “Đáng lẽ phải vậy mới phải chứ! Đáng lẽ phải vậy mới phải chứ!!” “Hợp tác với chúng ta là phương hướng duy nhất chính xác của ngươi!” Thanh niên gầy gò thờ ơ nhìn Ninh Thu Thủy, không nói gì, lão nhân thì đã cười híp mắt giơ 『 quải trượng 』 ra. “Cậu còn trẻ, đi đường vòng một chút cũng bình thường thôi.” “Nhưng ‘mất bò mới lo làm chuồng’, còn kịp.” “Tới đi người trẻ tuổi, đến chỗ ta, ta sẽ giúp ngươi tìm ra 『 lối thoát 』.” Ninh Thu Thủy bước về phía lão nhân, nhưng khi đến trước ba người, hắn đã không hợp tác với tiểu nam hài, cũng không nhận lấy 『 quải trượng 』 từ lão nhân. Hắn giơ chiếc 『 đồng hồ cát 』 trong tay mình lên với cả ba người và nói: “Các ngươi cũng có cái này phải không?” “Cho ta xem 『 thời gian 』 của các ngươi.” “Đây là điều kiện hợp tác đầu tiên.” Đây không phải yêu cầu quá đáng, cả ba đều lấy 『 đồng hồ cát 』 của mình ra, Ninh Thu Thủy nhìn lướt qua rồi so sánh một chút, quả nhiên phát hiện ra manh mối. Đồng hồ cát của tiểu nam hài gần như không có hạt cát, hơn nữa các hạt cát hầu hết đều dồn lại ở vị trí gần giữa đồng hồ cát. Sau khi hạt cát lướt qua điểm trung tâm, thì gần như đều dồn lại ở phần trên của nửa dưới đồng hồ cát, chỉ còn vài hạt cát thưa thớt rơi xuống tận đáy. Màu sắc các hạt cát trong đồng hồ cát của cậu rất nhạt, so với 『 màu sắc rực rỡ 』 trong đồng hồ cát của Ninh Thu Thủy, tiểu nam hài giống như một kẻ ăn mày nhặt ve chai. Rõ ràng, 『 thời gian 』 của tiểu nam hài không còn nhiều. Đúng như cậu ta đã nói với Ninh Thu Thủy ngay từ đầu, cậu ta cần 『 thời gian 』 để giúp mình 『 lớn lên 』. Ngoài ra, đồng hồ cát của tiểu nam hài trông rất cũ nát, một vài hạt cát thậm chí còn trực tiếp rơi ra ngoài. Còn đồng hồ cát của lão nhân thì có vẻ tốt hơn nhiều. Bên trong đồng hồ cát của lão nhân gần như giống của tiểu nam hài, rất nhiều hạt cát chiếm vị trí gần trung tâm, cùng có màu sắc rực rỡ như hạt cát trong đồng hồ cát của Ninh Thu Thủy, thậm chí còn rực rỡ hơn cả màu trong đồng hồ cát của Ninh Thu Thủy, còn phần trên và dưới thì gần như không có hạt cát nào, thưa thớt phân tán khắp nơi. Bên ngoài đồng hồ cát của lão nhân tóc trắng có nhiều vết máu, những hạt cát trong đồng hồ cát của lão không chảy từ trên xuống mà từ những vết máu trên viền đồng hồ cát mà ra. Rất nhiều hạt cát từ đó xuất hiện, và chảy về phía trung tâm đồng hồ cát. Lão nhân tóc trắng tươi cười hiền từ, cầm đồng hồ cát trong tay lắc lư với Ninh Thu Thủy, dường như là đang khoe sự mạnh mẽ của mình, lại như đang uy hiếp Ninh Thu Thủy. Người sau đứng bên cạnh thanh niên, không để ý tới sự uy hiếp của lão nhân, ánh mắt dán chặt vào chiếc đồng hồ cát trong tay thanh niên. Chiếc đồng hồ cát này toàn thân màu đỏ cam, các hạt cát bên trong chảy từ trên xuống dưới, cũng tập trung về phía trung tâm đồng hồ cát. Nhưng khác với đồng hồ cát của lão nhân và tiểu hài tử, vẫn có không ít hạt cát trong đồng hồ cát của thanh niên gầy gò sau khi rơi xuống giữa, đến tận đáy đồng hồ cát cũng chất đống ở đó một phần. Ngoài ra, phần vỏ đồng hồ cát màu đen, trông rất kiên cố. Vẻ mặt thanh niên gầy gò rất kỳ quái, hắn nhìn chằm chằm đồng hồ cát trong tay mình, cau mày, dường như đang gặp phải khó khăn nào đó. Nhìn đồng hồ cát của cả ba, Ninh Thu Thủy đột nhiên nói với lão nhân tóc trắng: “Ông thật sự không cần 『 thời gian 』?” Lão nhân cười nói: “Nếu cần, ta sẽ tự do và hợp pháp tiến hành giao dịch với ngươi, còn bây giờ, ngươi chỉ cần một chút 『 giúp đỡ 』 tiện tay thôi, cũng giống như những người kia, 『 quải trượng 』 này chỉ là minh chứng cho việc chúng ta làm bạn, ta sẽ không thu bất kỳ chi phí nào của ngươi.” Trong giọng nói của lão nhân tràn đầy yêu thương và hòa bình. Nhưng những vệt máu đỏ tươi đọng lại trên đồng hồ cát của lão thì lại chói mắt đến như vậy! “Có đúng không? Vậy những vết máu này từ đâu mà ra vậy?” Ninh Thu Thủy chỉ vào vết máu trên đồng hồ cát của lão mà hỏi. Lão nhân vui vẻ chỉ vào những cái bóng đen ở cửa cầu thang và trả lời: “Ta đã sớm nói với cậu rồi người trẻ tuổi, có người vẫn luôn tìm đủ mọi cách để cướp đoạt 『 thời gian 』 của chúng ta. Tuy rằng ta luôn đề xướng mọi người phải sống hòa hợp, xây dựng một thế giới tự do, công bằng cho tất cả mọi người, nhưng nếu có người muốn đến cướp đoạt 『 thời gian 』 của ta, chẳng lẽ ta không nên phản kháng sao?” “Bất cứ ai muốn cướp đoạt 『 thời gian 』 của ta một cách phi pháp đều sẽ phải trả một cái giá đắt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận