Quỷ Dị Xâm Lấn

Chương 664: Kiểm tra thể chất số liệu

Hàn Tinh Tinh nghe vậy, gương mặt xinh đẹp ban đầu còn đang tươi cười mong đợi, nụ cười tức khắc liền cứng đờ.
Nàng chu môi, bất mãn thả phịch đôi đũa xuống bát.
"Hừ, hắn là cố ý. Có thể nghiêm túc chút không hả?"
Giang Dược gãi đầu, nhất thời không biết mình đoán cao hay đoán thấp.
"Là ta đoán thấp sao?"
Hàn Tinh Tinh giả vờ giận dỗi:
"800 còn thấp á? Hắn sao không nói thẳng 1000 luôn đi? Lúc trước cái tên Ngô Định Siêu kia, số liệu 220 mà dám tự xưng đệ nhất Tinh Thành!"
"Chuyện hồi trước rồi mà?"
Giang Dược cười ha hả nói.
"Dù có là chuyện quá khứ, thì cũng làm gì tới mức 800 chứ! Hắn có biết 800 là khái niệm gì không?"
Giang Dược lắc đầu, hắn thực sự không biết 800% là khái niệm gì, bởi vì hiện tại hắn đã đạt tới 1800 rồi.
800 đã là chuyện xưa lắc lơ rồi.
Hàn Tinh Tinh thấy vẻ mặt kỳ quái của hắn, chợt nhớ ra gì đó, kinh ngạc nói:
"Giang Dược, hắn đoán 800, vậy có phải là, số liệu của chính hắn còn không dừng ở 800?"
Tâm tư của con gái đúng là không thể nắm bắt, đang nói chuyện của mình mà nàng đã liên tưởng sang Giang Dược, hơn nữa còn nói đúng một cách đáng sợ.
Giang Dược đối diện với ánh mắt "sắc bén" của Hàn Tinh Tinh, lời chối bỏ suýt buột ra miệng cuối cùng lại nghẹn lại.
Thái độ này, theo Hàn Tinh Tinh thấy, không thể nghi ngờ là ngầm thừa nhận.
Hai mắt Hàn Tinh Tinh tức khắc sáng lên, lại giống như con nít phấn khích nhảy dựng lên, dường như chuyện số liệu kiểm tra của Giang Dược còn khiến nàng cao hứng hơn cả chính nàng.
Nàng nhanh nhẹn lẻn đến bên cạnh chỗ Giang Dược ngồi, hai tay ôm lấy cánh tay hắn:
"Mau nói mau nói, hiện giờ số liệu của hắn là bao nhiêu? Có thật sự vượt quá 800 không?"
Giang Dược cũng không quanh co, khẽ gật đầu coi như thừa nhận.
"Tuyệt vời, ta biết ngay mà, tên này vĩnh viễn là kẻ thâm tàng bất lộ!"
Hai bàn tay trắng như phấn của Hàn Tinh Tinh đập vào vai Giang Dược, rõ ràng ngữ khí hờn dỗi, khóe miệng lại giấu không nổi ý cười.
"Hây da, vốn còn định khoe khoang trước mặt hắn một phen, không ngờ, vẫn không làm lại hắn được. Nhưng mà từ khi quen biết hắn tới giờ, ta có vẻ toàn bị hắn áp chế. Lúc đầu còn muốn so cao thấp một lần, sau thì sao hả, ta đành chịu thua. Cái loại biến thái như hắn, có lẽ trăm năm mới có một. Thậm chí, lịch sử trăm năm của trường Dương Phàm, người có thể thi như hắn, cũng chỉ có mình hắn. Ta sớm đã thuyết phục bản thân rồi, nếu có ai đó nhất định phải ưu tú hơn ta, thì đó chính là Giang Dược."
Hàn Tinh Tinh thở dài thườn thượt, rõ ràng là suốt sáu năm học trung học, sự thống trị của Giang Dược trên phương diện học tập, nàng đã sớm tâm phục khẩu phục.
Lần này kiểm tra số liệu cũng bị áp chế, dù không cam lòng cũng đành thôi.
"Tinh Tinh, nàng luyên thuyên nãy giờ, rốt cuộc số liệu kiểm tra của nàng là bao nhiêu?"
"580 đổ lại, thiếu chút nữa phá được sáu trăm. Với số liệu này, vốn tưởng rằng mình đã có tư cách leo lên hàng ngũ cao nhất Tinh Thành, giờ xem ra, vẫn còn quá lạc quan."
580%!
Con số này tuyệt đối xem như quá đỉnh, nhất là so với tên Ngô Định Siêu 220% mà đã dám xưng đệ nhất kiểm tra thể chất Tinh Thành.
"Hắn có thấy ta yếu lắm không? Chắc chỉ có mình hắn mới không phải là phế vật trong cả Đại Hạ này thôi!"
Hàn Tinh Tinh buồn bực nói.
"Tinh Tinh, số liệu này của nàng đã rất tốt rồi. Thêm điều kiện và tài nguyên của nàng, trong thời đại quỷ dị này, nhất định sẽ sống sót rất tốt."
"Ta không phủ nhận. Thế nhưng, cho dù ta sống rất tốt, nghĩ đến dị biến lần hai tới, cả thế giới có lẽ chỉ còn lại chưa tới 20% nhân loại, lại còn phải sống thoi thóp, ta chẳng có chút cảm giác tự hào nào cả. Giang Dược, hắn nói đến lúc đó, chúng ta loài người..."
"Loài người ra sao, không phải do một hai người quyết định được."
Giang Dược khuyên nhủ.
"Chuyện đó cũng chưa chắc, như hắn đó, khoảng thời gian này vẫn luôn vì tình hình Tinh Thành mà chiến đấu, phá hủy tổ chức kia, thật ra trong vô hình đã ảnh hưởng tới vận mệnh của người dân Tinh Thành rồi."
Giang Dược ngược lại không phủ nhận chuyện này, bất quá so với dị biến lần hai sắp tới, cái cảm giác thành tựu khi phá hủy tổ chức này, cũng không còn đáng tự hào nữa.
"Đúng rồi, Giang Dược, đến giờ hắn vẫn chưa nói số liệu của mình là bao nhiêu đó."
"Nhất định phải nói à?"
"Nói nhảm, hôm nay hắn mà không nói ta sẽ bám nhà hắn luôn. Không, giờ ta về nhà lấy giấy thử nghiệm luôn, ta phải tự mình kiểm hàng!"
Hàn Tinh Tinh nói xong liền muốn đứng phắt dậy định đi ra ngoài.
"Có gì đâu, nàng cứ ngồi xuống đi, làm cái gì mà nhất kinh nhất sạ. Đã bảo hắn không cần thứ đó rồi mà."
"Vậy hắn nhất định phải nói, hơn nữa phải nói thật, không được lừa ta."
Hàn Tinh Tinh ngồi phịch xuống lại đối diện Giang Dược, hai tay chống cằm, nhìn chằm chằm vào mắt Giang Dược, chờ đáp án.
"Mau nói mau nói, lề mề quá đi à, hắn cứ yên tâm nói đi, người ta dù có hơi mong manh dễ vỡ chút, nhưng đối với chuyện thua hắn, sớm đã chuẩn bị tâm lý rồi!"
Giang Dược cười khổ lắc đầu, rồi dùng ngón trỏ quẹt chút nước tương lên bàn, viết một con số.
"Bao nhiêu?"
Đôi mắt đẹp của Hàn Tinh Tinh từ chờ mong biến thành kinh ngạc, rồi lập tức lại biến thành mừng rỡ.
Sau đó, nàng lại nhảy dựng lên, nhào về phía Giang Dược, ra sức dụi mắt, cẩn thận nhìn lại một lần.
"1800%?"
"Giang Dược, hắn... hắn có thật không vậy?"
Hàn Tinh Tinh đột nhiên cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Giang Dược gật đầu:
"Ta nói thật mà, nàng lại không tin."
"Tin, ta đương nhiên tin. Ha ha ha, giỏi cho hắn Giang Dược, đúng là giả heo ăn thịt hổ mà! Giờ thì ta hiểu rõ rồi, tên Ngô Định Siêu chết toi cũng phải, hắn căn bản không biết mình đang đối mặt với loại biến thái nào mà! Cái gì mà ngoại tôn thế gia kinh thành, cũng có đáng gì, chẳng phải là nghìn dặm đưa đầu người thôi sao!"
Hàn Tinh Tinh hưng phấn ra mặt.
Nàng hùng hổ đi về phía Trữ Vật Thất, ôm một chồng bia đã ướp lạnh ra.
"Giang Dược, hôm nay không cùng ta uống một chút là không được."
Không đợi Giang Dược giải thích, Hàn Tinh Tinh đã "ba ba ba" mở hết cả loạt chai bia.
"Một ly kính trường Dương Phàm..."
"Một ly mời thanh xuân của chúng ta..."
"Một ly kính thời đại tươi đẹp đã qua..."
Tâm tình của Hàn Tinh Tinh như được Giang Dược với số liệu kiểm tra thể chất này đốt nóng lên, hưng phấn rõ ràng.
Lần trước uống cả thùng Mao Đài trong quán rượu nhỏ, Giang Dược đã biết tửu lượng của Hàn Tinh Tinh, biết rõ mấy chai bia này chẳng khác nào súc miệng, cũng không can ngăn.
Giống như những lời hắn nói trước đó, trân trọng hiện tại, có lẽ đây chính là bữa lẩu thoải mái cuối cùng trong đời.
Uống một hơi hết sáu cốc, Hàn Tinh Tinh mới đặt ly xuống, hai tay chống lên bàn, chống cằm, vui vẻ cười với Giang Dược.
"Giang Dược, từ lần đầu tiên hắn bước vào cửa lớp học, ta đã nghĩ, hắn nhất định là một nam sinh xuất chúng. Hắn có biết không? Dương Tiếu Tiếu từ ngày đầu tiên khai giảng, đã đánh cược với ta, cô ta nói Đỗ Nhất Phong nhất định sẽ là nam sinh được yêu thích nhất lớp, ta lúc đầu còn không phản bác, cho đến khi hắn bước vào cửa lớp, ta biết ngay, cô ta sai rồi, nam sinh được yêu thích nhất, nhất định là hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận