Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 4068: Xa vời hi vọng

Chương 4068: Hy vọng xa vời
Nghe lão giả và Mộc Mệnh đối thoại, Khương Vân tuy ngoài mặt không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn.
Thiên Ngoại Thiên!
Hắn có thể suy đoán, khu dược viên này hẳn là do Trấn Cổ Thương tùy ý chọn một nơi tràn đầy Mộc chi lực.
Vậy mà, hắn vạn lần không ngờ, chủ nhân của dược viên này, Mộc gia không rõ lai lịch này, vậy mà lại có quan hệ với Thiên Ngoại Thiên!
Tuy rằng Tứ Cảnh Tàng bên trong có khả năng có mấy cái Thiên Ngoại Thiên, nhưng lão giả quát lớn Mộc Mệnh, lại khiến Khương Vân gần như có thể khẳng định, Thiên Ngoại Thiên trong miệng Mộc Mệnh, chính là Thiên Ngoại Thiên mà mình muốn đến, cũng chính là nơi giam giữ cha mẹ mình!
"Gia gia." Mộc Mệnh lộ ra vẻ mặt ủy khuất, nhưng hiển nhiên cũng biết mình lỡ lời, cúi đầu đứng đó, có chút chân tay luống cuống.
"Khụ khụ!" Lão giả bỗng nhiên ho khan hai tiếng, lần nữa khôi phục vẻ hiền lành nói: "Mệnh nhi, gia gia rất lâu không uống rượu, có chút thèm rượu."
"Hôm nay, vừa vặn thừa dịp vị tiểu ca này ở đây, hay là con đi mua rượu, gia gia cùng vị tiểu ca này, uống một chén!"
Câu nói này, làm cho Khương Vân và Mộc Mệnh đều lộ ra một tia kinh ngạc.
Mộc Mệnh nhớ rõ, từ khi mình cùng gia gia tới dược viên này, gia gia liền không còn uống rượu nữa.
Không ngờ bây giờ gia gia lại chủ động bảo mình đi mua rượu.
Bất quá, hắn nghĩ rằng, gia gia hẳn là rất cao hứng.
Dù sao mình lần đầu tiên cứu được một người!
Mà Khương Vân cũng cảm thấy có chút kỳ quái, ba tháng trước, lão gia tử này từng dặn dò mình, bảo mình mau chóng rời đi, không muốn bị cuốn vào chuyện của mình.
Nhưng là bây giờ, mình muốn đi, hắn lại muốn giữ mình lại.
Bất quá, Khương Vân thật sự muốn ở lại.
Bởi vì hắn muốn báo đáp ân cứu mạng của Mộc Mệnh, đồng thời cũng muốn xem có thể từ Mộc gia, hiểu rõ hơn một chút chuyện liên quan đến Thiên Ngoại Thiên hay không!
Mộc Mệnh hưng phấn gật đầu nói: "Được, gia gia, vậy con đi ngay đây."
Lão giả cười híp mắt nói: "Trên đường cẩn thận, đi sớm về sớm!"
Mộc Mệnh hướng về phía Khương Vân nói: "Đại ca chờ ta về nha!"
Khương Vân cũng chỉ có thể cười gật đầu.
Liền thấy Mộc Mệnh bay lên không trung, hướng về phía nam bay thẳng mà đi, chỉ chốc lát đã biến mất không còn tăm tích.
Khương Vân và lão giả cũng đồng thời thu hồi ánh mắt, lão giả nhìn chằm chằm Khương Vân, một lát sau nói: "Ta gọi Mộc Chính Quân!"
Khương Vân ôm quyền nói: "Gặp qua Mộc lão trượng."
Mộc Chính Quân nói tiếp: "Tuy tên thật của ngươi không thể nói, nhưng ít ra cũng nên nói cho ta một cái tên giả, để ta tiện xưng hô ngươi!"
Khương Vân suy nghĩ một chút nói: "Mộc lão trượng cứ gọi ta là Đông Phương đi!"
"Tốt!" Mộc Chính Quân nói: "Đông Phương tiểu hữu, có phải có chút kỳ quái, vì sao ta muốn đổi ý, giữ ngươi lại?"
Khương Vân trầm ngâm nói: "Lão trượng hẳn là muốn nói với ta chuyện của Mộc Mệnh huynh đệ đi!"
Mộc Chính Quân hơi ngẩn ra một chút nói: "Ngươi biết?"
Khương Vân do dự một chút nói: "Mộc Mệnh huynh đệ, có phải bị bệnh hay không?"
Mộc Chính Quân sắc mặt lập tức đại biến, nhưng trong hai mắt lại có tinh quang tăng vọt, nhìn chòng chọc vào Khương Vân nói: "Ngươi đã nhìn ra?"
"Không dối gạt lão trượng, ta đối với Dược đạo cũng có chút tinh thông, vừa rồi ta dùng thần thức kiểm tra qua Mộc Mệnh, phát hiện trong cơ thể hắn, chỉ có hai loại lực lượng, Thổ chi lực và Mộc chi lực."
"Trong đó Mộc chi lực cực kì dồi dào."
"Chỉ là," Khương Vân đồng dạng nhìn xem Mộc Chính Quân nói: "Mộc chi lực này, dường như không phải Mộc Mệnh tự mình hấp thu, mà giống như có người cưỡng ép truyền cho hắn."
"Vì sao, là để cho hắn có sinh cơ!"
"Bởi vì thời gian quá ngắn, cho nên ta chỉ có thể thấy được những thứ này, cũng không biết nói có đúng hay không, nếu có chỗ mạo phạm, mong rằng lão trượng thứ lỗi."
Khương Vân nói xong, Mộc Chính Quân không có trả lời, sau một hồi trầm mặc, bỗng nhiên chỉ một ngón tay vào những dược liệu trên mặt đất nói: "Tiểu hữu có nhận biết được những dược liệu này không?"
Khương Vân hiểu rõ, đây là đối phương đang khảo nghiệm mình, vẫy tay, trong số mười mấy loại dược liệu kia, lập tức có một cây bay đến trước mặt hắn.
"Sơn Ngân Hoa, Tính Hỉ Hàn, Thanh Can Giải Úc, Hoạt Huyết Hóa Ứ."
Tiếp đó, Khương Vân lại chỉ vào một loại dược liệu khác nói: "Bất Điêu Thảo, Tân Cam, Vi Ôn, Vô Độc."
Cứ như vậy, Khương Vân lần lượt đem tên gọi, dược tính của mười mấy cây dược liệu này, đều nói rõ ràng.
Tuy rằng Tứ Cảnh Tàng và Sơn Hải giới không phải cùng một thế giới, nhưng dược liệu sinh trưởng bên trong lại có không ít điểm giống nhau.
Nhất là lúc trước Khương Vạn Lý dạy Khương Vân nhận biết dược liệu, dường như bao gồm cả dược liệu của Tứ Cảnh Tàng, cho nên Khương Vân bây giờ phân biệt, căn bản không có chút khó khăn nào.
Nghe xong Khương Vân nói, Mộc Chính Quân bỗng nhiên chỉ một ngón tay về phía tảng băng sau lưng nói: "Đông Phương tiểu hữu, chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi!"
Không khó nhận ra, thái độ của Mộc Chính Quân đối với Khương Vân, rõ ràng đã có chút biến hóa.
Khương Vân theo lời ngồi xuống nói: "Mộc lão trượng, Mộc Mệnh huynh đệ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Hắn đối với ta có ân cứu mạng, nếu như ta có thể giúp đỡ, xin lão trượng cứ nói, ta chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực."
Khương Vân từ trước đến nay trọng tình trọng nghĩa, Mộc Mệnh này đối với hắn thực sự có ân cứu mạng, hơn nữa nhìn thấy Mộc Mệnh, cũng làm cho Khương Vân nhớ tới chính mình khi còn bé.
Bởi vậy, hắn là thật tâm thật ý hy vọng mình có thể giúp đỡ Mộc Mệnh một chút.
Mộc Chính Quân lại trầm mặc hồi lâu, rốt cục mở miệng nói: "Ngươi xem không sai."
"Mệnh nhi khi còn bé, có một lần lén lút chạy ra ngoài chơi đùa, lại gặp một chút ngoài ý muốn, suýt chút nữa mất mạng."
"Ta không biết ngươi có hiểu rõ về Mộc gia ta hay không, nhưng ngươi hẳn là đã nhìn ra, Mộc gia ta tinh thông thuật kỳ hoàng, am hiểu luyện dược."
"Nhưng đáng tiếc, lúc ấy tình huống của Mệnh nhi, Mộc gia ta trên dưới đều bó tay không có cách nào, cuối cùng bất đắc dĩ, vì có thể cứu hắn, chúng ta liền cho hắn dùng một vật."
"Mộc chi lực trong cơ thể Mệnh nhi, chính là bắt nguồn từ vật ấy, bảo vệ sinh cơ của hắn."
"Có thể Mộc chi lực quá mức dồi dào, thân thể của hắn lại không cách nào tiếp nhận, cho nên ta để hắn tu hành Thổ hệ công pháp, dùng Thổ chi lực để trung hòa Mộc chi lực của hắn."
"Hắn có thể không ngủ không nghỉ ngồi dưới lòng đất, vì ngươi liên tục rót vào hơn ba tháng Mộc chi lực, cũng chính bởi vì Mộc chi lực của hắn cực kì dồi dào."
Đối với việc có vật gì có thể cung cấp Mộc chi lực, Khương Vân cũng không lạ lẫm, nhưng không ngờ, thứ này lại có thể làm cho người sắp chết tiếp tục sống!
Bất quá, Khương Vân cũng biết, trên đời này vật ly kỳ cổ quái có rất nhiều, mình chưa từng nghe qua, cũng không có nghĩa là không tồn tại.
Mà vật như vậy, chắc chắn cũng cực kỳ trân quý, cho nên Mộc Chính Quân cũng không nói tên vật ấy.
Khương Vân cuối cùng cũng hiểu rõ chân tướng sự việc, tiếp tục hỏi: "Đã như vậy, vậy Mộc Mệnh huynh đệ bây giờ vẫn hoạt bát, hẳn là không có gì đáng ngại chứ?"
"Không!" Mộc Chính Quân lắc đầu nói: "Tình huống của Mệnh nhi, kỳ thật rất giống với ngươi nửa năm trước."
"Nếu như chúng ta không phát hiện ra ngươi, hoặc là không quan tâm đến ngươi, cuối cùng ngươi sẽ biến thành một bức tượng đất."
"Mệnh nhi nhìn qua rất bình thường, nhưng bởi vì Mộc chi lực thực sự quá mức dồi dào, dẫn đến nếu như hắn tiếp tục tu hành, cuối cùng hắn cũng sẽ toàn thân mộc hóa, biến thành một Mộc Nhân."
"Nhưng nếu như hắn không tu hành, hắn cũng sẽ không sống được lâu."
Khương Vân là Luyện Dược sư, tuy rằng tình huống của Mộc Mệnh cực kỳ quỷ dị, nhưng hắn chỉ cần tưởng tượng một chút là có thể hiểu được.
"Mộc lão trượng, ngài đột nhiên đổi ý, từ hy vọng ta mau chóng rời đi, đến giữ ta lại, hẳn là ở trên người ta, nhìn thấy hy vọng có thể giúp đỡ Mộc Mệnh."
"Bởi vậy, ta vẫn là câu nói kia, có chỗ nào ta có thể giúp đỡ, lão trượng cứ nói thẳng, ta tuyệt không từ chối."
Mộc Chính Quân lại lộ vẻ do dự nói: "Ngươi rất thông minh, ta đích xác ở trên người ngươi nhìn thấy hy vọng, nghĩ ra một biện pháp có thể cứu Mệnh nhi."
"Chỉ là, hy vọng này thật sự là quá mức xa vời."
"Hơn nữa biện pháp này của ta, đối với ngươi mà nói, vừa là tạo hóa, cũng là kiếp nạn."
Khương Vân nhíu mày, không hiểu nói: "Mộc lão trượng, rốt cuộc ngài có ý gì?"
"Ta muốn cho ngươi cũng ăn vào đồ vật mà Mệnh nhi đã ăn."
"Nếu như ngươi không thể luyện hóa vật kia, vậy ngươi sẽ biến thành giống như Mệnh nhi."
"Nhưng nếu như ngươi có thể luyện hóa, vậy Đại đế chi lộ của ngươi, liền có thể có thêm một loại nữa, Mộc Chi Ý Cảnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận