Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 1750: Thiên Thủ nhất tộc

**Chương 1750: Thiên Thủ nhất tộc**
Ngay khi Khương Vân mang theo nam tử sắc mặt tái xanh kia vừa biến mất, một đại hán đầu trọc đã xuất hiện tại nơi bọn họ biến mất.
Xung quanh vốn còn bảy, tám danh tu sĩ đang chạy tới chuẩn bị cướp bóc Khương Vân, mắt thấy sắp đến nơi. Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy đại hán kia, sắc mặt không khỏi cùng nhau biến đổi, lập tức dừng lại, vội vàng quay đầu bỏ chạy, hiển nhiên là có chút kiêng dè đối với đại hán.
Đại hán lại căn bản không thèm để ý tới những tu sĩ đang bỏ chạy kia, mà sờ lấy cái đầu trọc lóc của mình, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc nói: "Rõ ràng đã bị trọng thương, vậy mà giờ vẫn còn có thể chạy nhanh như vậy, tiểu tử này có chút cổ quái a!"
"Bất quá, ngươi cho rằng chạy nhanh là có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta sao?"
Đại hán lộ ra một nụ cười dữ tợn. Theo nụ cười này hiện lên, trên mặt hắn vậy mà nổi lên vô số đạo văn lộ khoa đẩu, bò đầy mặt và cả cái đầu trọc, sau đó thân hình nhoáng một cái, cũng biến mất.
Tại một khe núi chật hẹp, Khương Vân mang theo nam tử sắc mặt tái xanh kia lại xuất hiện, thần thức đảo qua bốn phía, xác định phụ cận không người, lúc này mới xoay đầu lại, nhìn về phía nam tử vẫn đang bị vây trong ngọn lửa của mình, lạnh lùng nói: "Ngươi tên là gì? Thuộc tộc nào?"
Giờ phút này Khương Vân đã giảm bớt nhiệt độ của hỏa diễm, cho nên nam tử tuy bị nhốt, nhưng ít nhất tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Tự nhiên, điều này cũng khiến hắn ý thức được chính mình căn bản không phải đối thủ của nam tử trước mắt, cho nên vội vàng đáp: "Ta gọi Tiền Không, trước kia là tộc nhân của Thiên Thủ tộc!"
Trong Diệt vực, vạn tộc san sát, mặc dù Nguyệt Tôn đã nói với Khương Vân một số danh tự tộc quần, nhưng đó đều là những Tướng tộc nổi danh, còn đối với cái Thiên Thủ tộc này, Khương Vân thật đúng là chưa từng nghe nói qua.
"Các ngươi Thiên Thủ tộc am hiểu lực lượng gì?" Khương Vân quan sát Tiền Không từ trên xuống dưới, thuận miệng hỏi: "Đừng nói với ta là ngươi thật sự có một ngàn cánh tay!"
Lời của Khương Vân lại làm cho Tiền Không lập tức lộ ra một tia kinh ngạc.
Mà nhìn thấy đối phương thần sắc biến hóa, Khương Vân cũng lập tức ý thức được, cái Thiên Thủ tộc này hẳn là có chút danh tiếng, cho nên vấn đề này của mình, làm cho đối phương rõ ràng có hoài nghi, đối phương có chút kỳ quái vì sao mình lại chưa từng nghe nói qua nhất tộc của bọn hắn.
Bất quá, nếu đã hỏi ra, Khương Vân tự nhiên cũng không thể nào thu hồi, chỉ là bình tĩnh nhìn chằm chằm Tiền Không.
Tiền Không đương nhiên cũng không dám hỏi, thành thành thật thật trả lời: "Chúng ta Thiên Thủ tộc đương nhiên không có một ngàn cánh tay, chỉ là bởi vì chúng ta am hiểu thiên thủ chi lực, kỳ thật..."
Nói đến đây, Tiền Không có chút do dự, ấp a ấp úng nói: "Kỳ thật chính là một loại Thâu Đạo chi lực, giống như có một ngàn cánh tay, làm cho người ta khó lòng phòng bị, cho nên được gọi là 'thiên thủ'!"
Thâu Đạo chi lực!
Tiểu thâu!
Khương Vân không nhịn được ngây ngẩn cả người, rốt cuộc minh bạch vì sao đối phương lại kỳ quái mình chưa từng nghe nói qua cái tên Thiên Thủ tộc của bọn hắn.
Nguyên lai, Thiên Thủ tộc lại chính là một tộc đàn chuyên đi ăn trộm!
Mà dạng tộc đàn này, có lẽ thực lực không cao lắm, nhưng lại hoàn toàn chắc chắn sẽ rất nổi danh, tin tưởng bất luận kẻ nào cũng sẽ đối với tộc nhân Thiên Thủ tộc này chặt chẽ đề phòng.
Chỉ là Khương Vân thật sự không ngờ rằng, trong cái Diệt vực này lại còn có lực lượng chuyên dùng để trộm cắp.
Nói thật, giờ khắc này Khương Vân thật sự rất muốn Tiền Không thi triển một chút cái thiên thủ chi lực của hắn để cho mình được mở mang kiến thức một phen, nhưng nếu nói như vậy, sẽ chỉ càng thêm làm sâu sắc thêm sự hoài nghi của đối phương đối với mình.
Hơi trầm ngâm, Khương Vân đột nhiên đưa tay hướng về phía Tiền Không điểm tới.
Liền thấy từ đầu đến cuối, đoàn Nguyệt Linh chi hỏa bao vây lấy Tiền Không, đột nhiên có một tia bắn ra, trực tiếp chui vào trong cơ thể Tiền Không.
Tiền Không sắc mặt lập tức biến đổi, còn tưởng rằng Khương Vân muốn giết chính mình, vừa định mở miệng, nhưng tia hỏa diễm kia đã rời khỏi thân thể hắn, một lần nữa dung nhập vào Nguyệt Linh chi hỏa, cũng làm cho hắn không rõ Khương Vân rốt cuộc đã làm gì với mình, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn Khương Vân.
Giờ khắc này Khương Vân, trong lòng lại cực kỳ chấn kinh.
Tia hỏa diễm kia kỳ thật giống như thần thức của hắn, giúp hắn nhìn rõ ràng bên trong cơ thể Tiền Không.
Mà xem xét kỹ, hắn thình lình phát hiện, trong thân thể Tiền Không lại có nhiều đến bảy loại lực lượng khác biệt.
Thậm chí, trong cơ thể của hắn còn cất giấu một cái pháp khí trữ vật nhỏ hơn hạt vừng gấp mấy lần!
Phải biết, tiến vào nhà giam, trên thân mỗi người đều không thể mang theo ngoại vật.
Mặc dù trong cơ thể Khương Vân cũng có pháp khí trữ vật, nhưng đó là bởi vì hồn của Khương Vân mạnh hơn Hoàng Hình Ti rất nhiều, cho nên có thể tránh được sự lục soát của đối phương.
Thế nhưng, thực lực của Tiền Không này nhiều lắm chỉ có Đạo Tính cảnh, hồn cũng không mạnh, vậy mà vẫn có thể mang theo pháp khí trữ vật tiến vào nhà giam, đủ để chứng minh, cái Thiên Thủ tộc này quả thật danh bất hư truyền!
Còn nữa, Khương Vân cũng ý thức được, cái Thiên Thủ tộc này trộm cắp không chỉ riêng vật thật, bọn hắn thậm chí có thể trộm đi lực lượng trong cơ thể người khác!
Mặc dù những tu sĩ Diệt vực khác cũng có thể cướp đi lực lượng trong cơ thể người khác, nhưng đoạt và trộm là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Đoạt, khẳng định sẽ bị ngươi biết, ngươi cũng sẽ toàn lực phản kháng.
Nhưng trộm, chính là thần không biết quỷ không hay.
Lại thêm Thiên Thủ tộc trộm có lẽ không phải toàn bộ lực lượng, mà chỉ một phần trong đó, cho nên rất khó bị người khác phát giác.
Hiểu rõ thân phận và tác dụng của lực lượng Tiền Không, Khương Vân đối với hắn và Thiên Thủ nhất tộc quả thật có chút hứng thú.
Nếu không phải vì không muốn sinh thêm phiền phức, mình cũng định nói chuyện kỹ càng với hắn.
Lắc đầu, Khương Vân bỏ đi ý nghĩ này nói: "Tốt, bây giờ nói cho ta biết một chút tình huống của nhà giam này đi!"
Mặc dù Khương Vân có thể trực tiếp sưu hồn, nhưng đối với tu sĩ Diệt vực, hắn dù sao vẫn có quá nhiều điều không biết, cho nên vẫn là để đối phương tự mình nói ra, tương đối ổn thỏa hơn.
Tiền Không liên tục gật đầu nói: "Không vấn đề, không vấn đề..."
"Nơi này, nói là nhà giam, tuy diện tích và quy mô không bằng Đạo ngục, nhưng ở bất kỳ phương diện nào khác, đều mạnh hơn Đạo ngục rất nhiều.
Ngoại trừ việc không thể rời khỏi thế giới này, nơi đây đối với phạm nhân căn bản không có bất kỳ hạn chế nào.
Đã không trói buộc tự do của ngươi, cũng sẽ không phong ấn thực lực của ngươi, trong không khí cũng không có khí độc 'vô khổng bất nhập'.
Uy hiếp duy nhất chính là đến từ những phạm nhân khác.
Tự nhiên, nơi này cũng có phạm nhân thực lực cường đại, chiếm cứ một khu vực nhất định, tự lập làm vương, tụ tập tay chân.
Nói ngắn gọn, chỉ cần ngươi có đủ thực lực, tại trong nhà giam này, ngươi hoàn toàn có thể sống tương đối tự tại.
Chỉ bất quá, không có bất kỳ phạm nhân nào lại ở chỗ này sinh hoạt quá lâu, dài nhất bất quá mấy trăm năm, ngắn nhất chỉ có mấy năm.
Mà người như Khương Vân, cuối cùng đều bị mang đến Vực Ngoại chiến trường, ở chỗ này chỉ là quá độ một chút, thời gian khẳng định sẽ ngắn hơn.
Chỉ là cụ thể muốn ở lại bao lâu, Tiền Không cũng không rõ ràng.
Bởi vì gần đây tất cả thông đạo tiến về Đạo vực mới đóng, cho nên Khương Vân coi như là nhóm phạm nhân đầu tiên bị mang đến Vực Ngoại chiến trường sau khi thông đạo đóng.
Nghe xong Tiền Không giảng thuật, Khương Vân hơi trầm ngâm một lát, liền hỏi tiếp: "Vừa rồi ta có thấy một đại hán đầu trọc, hắn là ai?"
Sở dĩ vừa rồi Khương Vân lại đột nhiên mang theo Tiền Không rời đi, chính là vì phát hiện đại hán đầu trọc kia.
Hơn nữa thực lực của đối phương, thần thức của Khương Vân vậy mà nhìn không thấu.
Tuy Khương Vân không sợ, nhưng dù sao hắn không muốn gây chuyện, cho nên mới chủ động tránh đi.
"Đầu trọc đại hán?" Tiền Không đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó sắc mặt liền biến đổi nói: "Vậy khẳng định là Hư Phong Tử!"
"Hắn bản danh là gì, chúng ta không biết, nhưng hắn hành sự cực kỳ điên cuồng, tựa như một kẻ điên, cho nên chúng ta đều gọi hắn là Hư Phong Tử."
"Lại thêm hắn vốn là tộc nhân Hư Không tộc, thực lực cũng cực mạnh, cho nên đối với hắn, chúng ta đều kính nhi viễn chi." (kính trọng nhưng vẫn nên tránh xa)
Nói đến đây, nam tử lộ ra vẻ nghi hoặc mà nói: "Chỉ là, hắn ngày thường không ở khu vực này, sao lại chạy đến nơi đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận