Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 1611: Vô sỉ Đạo Tông

**Chương 1611: Đạo Tông Vô Sỉ**
Theo tiếng nói của tên đệ tử Yêu Đạo tông này vang lên, tất cả Yêu tộc ở đây lập tức xôn xao!
Nhân tộc và Yêu tộc, từ xưa đến nay vốn là thế bất lưỡng lập. Mặc dù có một số Yêu tộc hoặc là Nhân tộc, quan hệ qua lại rất thân thiết, thậm chí là sinh tử chi giao, nhưng so với hai đại tộc đàn mà nói, đây chẳng qua chỉ là một phần cực nhỏ.
Mà dưới mệnh lệnh chuẩn bị chiến đấu của Đạo Tôn bây giờ, mâu thuẫn giữa Nhân tộc và Yêu tộc lại càng thêm gay gắt. Nhất là trong bát đại Đạo Tông, có bảy tông là Nhân tộc Đạo Tông, chỉ có một Yêu tộc Đạo Tông.
Điều này khiến cho Tả Khâu Tử không thể không dùng phương thức chiêu tế, để kết minh cùng Thái Cổ Yêu tộc hoặc là Thánh tộc, từ đó mới có khả năng đối kháng với các Đạo Tông khác.
Đương nhiên, lần chiêu tế này, Tả Khâu Tử căn bản cũng không có mời bất kỳ thế lực Nhân tộc nào.
Thế nhưng, tam đại Đạo Tông này lại không mời mà đến, mục đích của nó, cũng không cần nói cũng biết. Đơn giản chính là vì phá hư liên minh của Yêu tộc!
Cho nên, tiếng chuông vừa rồi mà Yêu Đạo tông gióng lên không phải là nghênh đón, mà là cảnh báo, biểu thị đối phương là kẻ đến không thiện!
Tả Khâu Tử vừa nghe thấy đệ tử bẩm báo, cũng không nhịn được sửng sốt, nhưng hắn dù sao cũng là tông chủ một tông, nơi đây lại là địa bàn của Yêu Đạo tông, cho nên hắn rất nhanh liền lấy lại tinh thần, cười lạnh nói: "Khách đến đều là khách, mở rộng sơn môn, nghênh đón tam đại Đạo Tông!"
Không thể không nói, phản ứng cùng thái độ của Tả Khâu Tử, khiến cho không ít Yêu tộc ở đây đều âm thầm gật đầu, thậm chí ngay cả mấy vị Đạo Yêu như Ô Dương cũng thế.
Phải biết, tu vi cảnh giới chân chính của Tả Khâu Tử, vẻn vẹn chỉ là Thiên Nhân ngũ kiếp cảnh mà thôi! Lúc trước hắn trở thành tông chủ Yêu Đạo tông, rất nhiều cường giả Yêu tộc đều không phục, cho rằng thực lực của hắn quá thấp, căn bản không xứng đảm nhiệm vị trí tông chủ.
Lại thêm, phía sau Yêu Đạo tông có thân ảnh của vị Nhân tộc cường giả đỉnh cấp là Đạo Tôn, từ đó cũng khiến cho không ít Yêu tộc cho rằng, Tả Khâu Tử vì vị trí tông chủ, không tiếc khúm núm trước Nhân tộc, trở thành chó săn của Đạo Tôn, cho nên, thanh danh của Tả Khâu Tử trong Yêu tộc cũng không tốt.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Tả Khâu Tử muốn dùng phương thức chiêu tế để liên minh cùng Thái Cổ Yêu tộc hoặc là Thánh tộc. Bằng không, Yêu tộc vốn luôn đoàn kết, dưới tình thế hỗn loạn hiện nay, há có thể không quan tâm đến sống chết của Yêu Đạo tông.
Bất quá, thái độ của Tả Khâu Tử đối mặt với tam đại Nhân tộc đạo tông hiện tại, lại khiến cho không ít Yêu tộc thay đổi quan điểm về hắn.
"Ngũ Hành đạo tông, Cầu Đạo tông và Trận Đạo tông, ba cái Đạo Tông vô sỉ này đến thật đúng lúc, đỡ cho lão tử phải đi tìm bọn chúng!"
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một thanh âm mang theo sự lạnh lùng vô tận vang lên, mà người nói chuyện, rõ ràng là Hỏa Vân!
Gã này từ khi xuất hiện, trên mặt luôn mang theo vẻ cuồng vọng, giờ này khắc này, trên gương mặt kia chẳng những không còn cuồng vọng, mà lại tràn đầy sát khí. Thậm chí, có một số Yêu tộc có thần thức cường đại, mơ hồ có thể nhìn thấy, phía trên đỉnh đầu hắn, dường như bốc lên một đoàn hỏa diễm, cũng khiến cho khí tức phát ra từ trên thân thể hắn, tăng thêm mấy phần áp bách.
Vẻn vẹn điểm này, đã khiến cho những Yêu tộc này thay đổi thái độ đối với Hỏa Vân.
Nguyên bản bọn hắn cho rằng Hỏa Vân chẳng qua là ỷ vào thân phận Thánh tộc, ỷ vào sự bảo vệ của đám người Ô Dương mới lớn lối như thế, mà bây giờ xem ra, Hỏa Vân này cũng có thực tài.
Chỉ là, bọn hắn không nghĩ ra, vì sao Hỏa Vân lại oán hận tam đại Đạo Tông này như thế, giống như là có thâm cừu đại hận.
Chỉ có Khương Vân trong lòng có dòng nước ấm chảy qua, là hiểu rõ. Bởi vì trong đại hội tỷ thí của Vấn Đạo tông, tam đại Đạo Tông này đã đứng ở mặt đối lập với mình và Sơn Hải phân tông!
Khương Vân nghĩ một chút cũng không sai.
Trong đại hội tỷ thí của Vấn Đạo tông, Hỏa Điểu bởi vì muốn thoát thai hoán cốt trong Thánh Hồ nên không thể rời đi, nhưng hắn không yên lòng về Khương Vân, cho rằng khẳng định sẽ có người thừa cơ đối phó Khương Vân, cho nên đã để Thánh Sứ phái năm người Ô Dương đến tương trợ Khương Vân.
Nhưng mà những chuyện phát sinh sau đó ở trong Vấn Đạo Thiên, nhất là thực lực tăng vọt đột ngột của Đạo Vô Danh, đã gần như vượt ra khỏi phạm vi mà bất luận kẻ nào có thể khống chế. Cho dù là năm vị Đạo Yêu như Ô Dương cũng là hữu tâm vô lực, từ đó chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Vân cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
Khi đó bọn hắn, còn không biết Khương Vân chưa chết, sau khi trở về cũng đã nói ra tình hình thực tế.
Có thể nghĩ, sau khi nghe xong Hỏa Điểu, lập tức lâm vào trạng thái điên cuồng!
Cũng chính trong sự kích thích của trạng thái này, lại khiến cho hắn thành công hoàn thành việc thoát thai hoán cốt, thực lực tăng nhiều, lập tức muốn đi báo thù cho Khương Vân.
Cũng may mệnh lệnh của Đạo Tôn cũng được phát bố vào lúc này, khiến cho bọn hắn biết rõ Khương Vân có thể chưa chết, cho nên Thánh Sứ mới cưỡng ép đè xuống Hỏa Điểu, đồng thời phát động tất cả Yêu tộc cùng đi tìm tung tích của Khương Vân.
Chỉ tiếc, nhiều năm trôi qua, Khương Vân vẫn bặt vô âm tín, cũng khiến cho Hỏa Vân trong lòng từ đầu đến cuối nhớ đến hắn. Bởi vậy, giờ phút này hắn nghe được tam đại Đạo Tông này lại cùng nhau chạy tới Yêu Đạo tông, tự nhiên trong lòng hắn dâng lên ý nghĩ muốn báo thù cho Khương Vân.
Dùng quan hệ của hắn và Khương Vân, địch nhân của Khương Vân, đó chính là địch nhân của hắn!
Bất quá, Ô Dương lại truyền âm cho hắn nói: "Ngươi bình tĩnh một chút, chúng ta đến đây là có chuyện quan trọng khác, còn chưa phải lúc cùng đám người Đạo Tôn vạch mặt."
"Bình tĩnh cái rắm!" Hỏa Vân lạnh lùng nói: "Không giết mấy con chó của Đạo Tôn, không đòi lại chút lợi tức cho Khương Vân, ta không bình tĩnh được!"
"Ngươi!" Câu trả lời của Hỏa Vân khiến Ô Dương lần nữa hít sâu một hơi mới nói tiếp: "Nếu ngươi dám làm loạn, đến lúc đó xui xẻo không phải là ngươi, mà là Yêu Đạo tông, mà là tất cả Yêu tộc!"
Câu nói này cuối cùng đã khiến sát khí trong mắt Hỏa Vân bớt phóng túng đi một chút, trầm mặc một lát sau mới nói: "Vậy thì chờ đến sau khi bọn chúng rời khỏi Yêu Đạo tông rồi động thủ!"
Bọn người Ô Dương liếc nhìn nhau, đều thở dài ra một hơi. Kỳ thật bọn hắn cũng biết, đừng nhìn Hỏa Vân cả ngày tỏ ra bộ dáng lão tử đệ nhất thiên hạ, nhưng trên thực tế, bản tính của hắn cũng không xấu. Bằng không, Thánh Sứ sao dám định hắn làm người thừa kế của Phượng Tổ, lại sao dám để hắn đến Yêu Đạo tông này.
Chỉ bất quá, quan hệ của Hỏa Vân cùng Khương Vân thực sự quá mức thâm hậu, cho nên một khi chuyện gì có liên quan đến Khương Vân, thì hắn liền không quan tâm.
"Ha ha ha, ở đây thật náo nhiệt a!"
Đúng lúc này, một trận tiếng cười to đã từ xa truyền đến, trên bầu trời, xuất hiện mười lăm thân ảnh, chính là người của tam đại Đạo Tông!
Mười lăm tu sĩ Nhân tộc, xuất hiện ở trên địa bàn của Yêu tộc, chẳng những không có chút khẩn trương nào, mà lại trấn định tự nhiên, thần thái tự nhiên, rõ ràng là không coi chúng nhiều Yêu tộc ra gì.
Bất quá, bọn hắn cũng thật sự có thực lực như vậy. Đừng thấy bọn hắn chỉ có mười lăm người, nhưng mỗi người trong mười lăm người này đều không hề tiết lộ ra chút khí tức nào, khiến cho tất cả mọi người đều không thể nhìn thấu tu vi của bọn hắn.
Hơn nữa, trong Yêu tộc càng có một số cường giả, tỉ như bọn người Ô Dương, đã nhận ra thân phận của mười lăm người này. Ngoại trừ một người trẻ tuổi, những người còn lại đều là trưởng lão, thậm chí là Thái Thượng trưởng lão của tam đại đạo tông.
Nhất là Ngũ Hành đạo tông, càng là do tông chủ Ngũ Hành Tử tự mình đến. Người vừa mới nói chuyện chính là hắn, hiển nhiên, hắn cũng là người cầm đầu của tam đại đạo tông lần này.
Chỉ bằng vào mười lăm người này, mặc dù không đến mức nói có thể diệt đi Yêu Đạo tông cùng tất cả Yêu tộc ở đây, nhưng nếu song phương thật sự động thủ, Yêu tộc thật đúng là không có mấy phần chắc chắn có thể giữ bọn hắn lại.
Khương Vân cũng đang nhìn chăm chú Ngũ Hành Tử, trên mặt không có chút biểu lộ nào. Mặc dù Khương Vân hoàn toàn chính xác có thù với Ngũ Hành Tử, nhưng lần này hắn không phải đến để trả thù, càng sẽ không vì sự xuất hiện của Ngũ Hành Tử mà bại lộ thân phận thật của mình.
Đương nhiên, nếu như Hỏa Điểu thật sự vì hắn, mà đánh nhau với Ngũ Hành Tử, vậy thì hắn cũng không quản được nhiều.
Ngũ Hành Tử cũng căn bản không nghĩ tới Khương Vân lại ở chỗ này, cho nên ánh mắt của hắn đảo qua chúng yêu, vẻn vẹn chỉ dừng lại mấy tức trên người Hỏa Vân và bọn người Ô Dương. Bất quá, rất nhanh hắn liền thu hồi ánh mắt, khẽ mỉm cười với Tả Khâu Tử nói: "Tả huynh, ngươi chiêu tế cho con gái, đại sự bực này sao lại không báo cho chúng ta biết một tiếng, không phải là xem thường chúng ta chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận