Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 1304: Tứ Hành tới chơi

Chương 1304: Tứ Hành đến chơi Ánh mắt mọi người tự nhiên cũng đều đổ dồn về phía ngoài đại điện.
Mà khi bọn hắn thấy rõ năm người đang đứng ở đó, lập tức sắc mặt cùng nhau thay đổi lớn.
Khương Vân cũng đồng dạng nhìn qua, chẳng qua, hắn chỉ nhận ra một người trong đó, Tàng Nam.
Bất quá, nhớ tới Tàng Nam lúc trước từng tự nhủ, hắn muốn đi đón mấy người, cho nên Khương Vân tự nhiên hiểu rõ, bốn người khác hẳn là người mà Tàng Nam muốn đón.
Lúc này, trong bốn người, một lão giả thân hình cao lớn đã chắp tay ôm quyền với Đan Đạo Tử, cười rạng rỡ mà nói: "Đan tông chủ, chúng ta mạo muội đến chơi, nếu có chỗ quấy rầy, mong rằng rộng lòng tha thứ!"
Trong lúc lão giả nói chuyện, ánh mắt ba người còn lại đã nhìn về phía tất cả mọi người trong đại điện.
Mặc dù trong lòng Đan Đạo Tử thật có chút không vui, nhưng đối mặt với bốn người này, hắn cũng không thể không cười nói: "Thổ huynh nói quá lời, Tứ Hành trưởng lão của Ngũ Hành đạo tông cùng nhau tới, khiến cho Dược Đạo tông ta được vẻ vang!"
Ngũ Hành đạo tông!
Bốn chữ này khiến trong lòng Khương Vân chấn động một chút, nhưng tr·ê·n mặt lại không có chút biểu lộ nào, thậm chí còn cùng những người khác, đánh giá bốn người này.
Khương Vân biết rõ trong lòng, bốn người bọn họ đến Dược Đạo tông vào thời điểm này, có khả năng rất lớn chính là vì tìm kiếm mình mà tới.
Thế nhưng, cảm nhận được thần thức của bọn hắn quét qua tr·ê·n người mình, Khương Vân lại có thể xác định, bọn hắn cũng không biết thân phận chân thật của mình!
Đan Đạo Tử đã nói tiếp: "Không biết bốn vị đến Dược Đạo tông ta có việc gì?"
"Nếu như là vì tiến cử Luyện Dược sư mà đến, vậy ta chỉ có thể nói tiếng thật xin lỗi, bởi vì ta đã tìm được Luyện Dược sư thích hợp."
"A?"
Nghe xong lời này, đừng nói Thổ Môn Tòng bốn người, ngay cả Tàng Nam tr·ê·n mặt đều lộ ra vẻ giật mình, mà ánh mắt của hắn cũng không tự chủ được nhìn về phía Khương Vân.
Mặc dù hắn không tận mắt thấy toàn bộ quá trình khảo nghiệm vừa rồi, nhưng hắn lại có loại trực giác, người mà Đan Đạo Tử tìm được hẳn là Khương Vân!
Còn bốn người Thổ Môn Tòng cũng có chút giật mình.
Phải biết, chiêu hiền thư của Đan Đạo Tử p·h·át ra thời gian cũng không ngắn, trong khoảng thời gian này, có rất nhiều Luyện Dược sư chạy tới Dược Đạo tông.
Thậm chí, ngay cả Ngũ Hành đạo tông bọn hắn cùng bảy đại Đạo Tông còn lại cũng đều trong bóng tối p·h·ái ra các vị Luyện Dược sư.
Bát đại Đạo Tông để ý không phải dời vào Dược Đạo tông, bọn hắn để ý là mấy loại đan dược mà Đan Đạo Tử liệt kê làm thù lao trong chiêu hiền thư!
Chỉ tiếc, tất cả Luyện Dược sư đều không thể lọt vào pháp nhãn của Đan Đạo Tử, tất cả đều không công mà lui.
Thế nhưng không ngờ, bọn hắn vừa tới Dược Đạo tông này, Đan Đạo Tử vậy mà đã tìm được Luyện Dược sư thích hợp.
Ánh mắt của bốn người Thổ Môn Tòng cũng lần nữa nhìn về phía những người có mặt trong đại điện, nói: "Không biết là vị Luyện Dược đại sư kia, có thể hay không cho chúng ta dẫn tiến một chút."
Mặc dù bọn hắn nói là để Đan Đạo Tử dẫn tiến, nhưng ánh mắt của bọn hắn lại dừng lại tr·ê·n thân Từ Lân.
Hiển nhiên, bọn hắn nhận ra Từ Lân!
Hơn nữa, bọn hắn nghĩ, hẳn là cũng chỉ có Từ Lân mới có thể được Đan Đạo Tử coi trọng.
Chỉ là, khi bọn hắn p·h·át hiện vẻ âm trầm hiện đầy tr·ê·n mặt Từ Lân, bốn người không nhịn được ý thức được suy đoán của mình sợ rằng là sai lầm.
Mà Đan Đạo Tử cũng đã chỉ một ngón tay về Khương Vân nói: "Chính là vị Cổ Khương đạo hữu này!"
Khương Vân ôm quyền t·h·i lễ với bốn người nói: "Gặp qua bốn vị trưởng lão!"
Trong khi nói chuyện, Khương Vân có thể cảm giác rõ ràng, bốn đạo thần thức lần nữa bao phủ tr·ê·n người mình.
Sau một lát, thần thức của bốn người thu về.
Bốn người bọn hắn căn bản không nghĩ tới, Cổ Khương trước mắt chính là Khương Vân mà bọn họ muốn tìm.
Khương Vân đã có thể được Đan Đạo Tử tán thành, có thể nghĩ luyện dược tạo nghệ cao siêu, cho nên bốn người tự nhiên cũng nghĩ cùng Khương Vân tạo mối quan hệ, bởi vậy đồng dạng khách khí gật đầu với Khương Vân nói: "Hóa ra là Cổ đạo hữu, ngày sau có cơ hội, chúng ta nhất định phải thân cận nhiều hơn!"
Lúc này, Từ Lân với vẻ mặt âm trầm cũng đi ra, vẫn như cũ nói với Đan Đạo Tử: "Đan tông chủ, vấn đề vừa rồi của ta, ngươi vẫn chưa t·r·ả lời, Cổ Khương này chẳng qua chỉ kiên trì nhiều hơn ta mấy tức thời gian mà thôi, vì cái gì hắn lại thỏa mãn điều kiện của ngươi?"
Đan Đạo Tử cười nhạt một tiếng nói: "Chỉ bằng Cổ đạo hữu có thể p·h·át hiện hai loại dược hiệu dung hợp với nhau, sinh ra mười một loại dược tính mới kia!"
Nói đến đây, Đan Đạo Tử ngẩng đầu nhìn về phía tất cả Luyện Dược sư, cất cao giọng nói: "Thật không dám giấu giếm, ta đã ẩn giấu một đạo lực lượng ở trong chín loại dược liệu kia cho chư vị, bao vây lấy nhiều loại dược tính."
"Nhưng, lực lượng của ta chỉ khi tùy ý hai loại dược liệu dung hợp mới có thể bị kích hoạt, phóng xuất ra dược tính trong đó, từ đó khiến cho nổ lô."
"Muốn không nổ lô, nhất định phải tìm thấy tất cả dược tính trước khi hai loại dược liệu hoàn toàn dung hợp, đồng thời dùng linh khí ngăn cách chúng tạm thời."
"Trong hai loại dược liệu mà Cổ đạo hữu vừa mới dung hợp, chung vào một chỗ tổng cộng có mười ba loại dược tính."
"Cổ đạo hữu có thể p·h·át hiện đồng thời cô lập mười một loại trong đó, đủ để chứng minh tr·ê·n phương diện linh hồn chi lực, không ai trong các vị có thể so sánh được với hắn!"
"Mà Dược đạo tạo nghệ cùng Hỏa chi lực, hai điều kiện này, không cần ta phải nói tỉ mỉ đi!"
Nghe được lời giải thích của Đan Đạo Tử, tất cả mọi người bao gồm cả Khương Vân và Từ Lân lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Nhất là Khương Vân càng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tình huống vừa mới gặp phải khiến hắn suýt chút nữa hoài nghi con đường dược đạo của mình có phải hay không đã đi nhầm.
Thì ra là Đan Đạo Tử đã động tay động chân trong bóng tối!
Với thực lực của hắn, ẩn giấu một tia lực lượng bao vây lấy dược tính ở trong dược liệu, trừ phi thực lực hoặc là linh hồn chi lực tương đương với hắn, bằng không, đương nhiên ai cũng không p·h·át hiện được.
Mà mục đích Đan Đạo Tử làm như vậy, tự nhiên vẫn là vì muốn tìm người có linh hồn chi lực đủ cường đại!
Từ Lân cũng tốt, Luyện Dược sư khác cũng được, lúc này đều đã không còn lời nào để nói, nhưng bốn người Thổ Môn Tòng sau khi nhìn nhau một chút, Thổ Môn Tòng bỗng nhiên cười nói: "Hỏa chi lực của Cổ đại sư, hẳn là cũng rất mạnh a? Không biết có thể hay không để cho chúng ta được mở mang kiến thức một chút?"
Không đợi Khương Vân đáp lại, Đan Đạo Tử đã nhíu mày, mở miệng trước một bước nói: "Bốn vị, các ngươi đến Dược Đạo tông ta, rốt cuộc là vì chuyện gì?"
Thổ Môn Tòng khẽ nhúc nhích miệng, dùng truyền âm nói với Đan Đạo Tử: "Đan tông chủ, chúng ta lần này là phụng mệnh của tông chủ tông ta đến tìm một người."
"Người này đ·ánh c·hết hai tên trưởng lão của tông ta, hơn nữa còn cực kì giảo hoạt, không để lại dấu vết gì."
"Chúng ta chỉ biết là hắn tới quý tông, đồng thời tinh thông Hỏa chi lực, cho nên lúc này mới mạo muội tới đây."
"Đúng rồi, hắn còn là một vị Luyện Yêu sư, bên cạnh đi theo một Hỏa Yêu thực lực cường đại!"
"Không biết Đan tông chủ có từng thấy qua người như vậy hay không?"
"Nếu như không có, có thể hay không để cho đệ tử quý tông ở trong Dược Đạo Thiên, giúp chúng ta tra xét một phen."
Nghe xong lời Thổ Môn Tòng, Đan Đạo Tử kia nhíu lại lông mày lại là từ từ nới lỏng ra, giống như cười mà không phải cười nhìn Thổ Môn Tòng nói: "Thổ Môn Tòng, ngươi có phải hay không hoài nghi người của Dược Đạo tông ta, g·iết trưởng lão của các ngươi?"
Trong giọng nói của Đan Đạo Tử đã không che giấu chút nào toát ra vẻ tức giận.
Thổ Môn Tòng vội vàng cười theo nói: "Đan tông chủ, xin bớt giận, chúng ta đương nhiên không phải có ý này."
"Chúng ta hoài nghi, người này trà trộn trong số Luyện Dược sư đến vì chiêu hiền thư."
"Đan tông chủ, việc này liên quan đến thanh danh của Ngũ Hành đạo tông ta, cho nên mong rằng Đan tông chủ thành toàn, ngày sau chúng ta bốn người tất có thâm tạ!"
Cho dù có cho Thổ Môn Tòng một cái lá gan, Thổ Môn Tòng cũng tuyệt đối không dám đắc tội Đan Đạo Tử, cho nên thái độ cực kỳ thành khẩn.
Nhưng Đan Đạo Tử lại vẫn lắc đầu nói: "Các ngươi muốn thanh danh, Dược Đạo tông ta chẳng lẽ không cần danh tiếng sao? Việc này không bàn nữa!"
"Ta hiện tại có chút việc gấp cần rời đi, các ngươi nếu nguyện ý, có thể ở lại Dược Đạo tông ta mấy ngày, nếu không nguyện ý, vậy thứ cho không tiễn xa được!"
Sau khi nói xong, Đan Đạo Tử căn bản không thèm để ý tới bốn người Thổ Môn Tòng, ngược lại nhìn về phía Khương Vân, khẽ mỉm cười nói: "Cổ đạo hữu, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện đi!"
Khương Vân tự nhiên không có dị nghị, mà nhìn Đan Đạo Tử thật sự mang theo Khương Vân chuẩn bị rời đi, Thổ Môn Tòng khẽ c·ắ·n răng, lần nữa truyền âm nói: "Đan tông chủ, trong hai vị trưởng lão c·h·ế·t của chúng ta, có một vị là Hỏa Thiên Dạ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận