Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 3805: Phá pháp ngũ trọng

**Chương 3805: Phá Pháp ngũ trọng**
"Đại Đế chi chiến!"
Chỉ nghĩ đến bốn chữ này thôi cũng đủ để Khương Vân có cảm giác không rét mà run.
Đại Đế, Khương Vân gần như đã có thể khẳng định, đó là cường giả siêu việt Đại Thiên Tôn, là tồn tại cùng cấp bậc với Yểm Thú, kẻ chúa tể toàn bộ Chư Thiên tập vực.
Một đám cường giả như thế giao thủ, tạo thành lực phá hoại, không phải là chuyện thiên băng địa liệt đơn giản như vậy.
Chỉ sợ diệt đi toàn bộ Chư Thiên tập vực cũng không phải là việc khó.
Bởi vậy, hắn thật sự rất muốn biết, tại Đế Vẫn chi giới này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà có thể khiến một đám Đại Đế ra tay đánh nhau!
"Hơn nữa, những Đại Đế kia sau đại chiến, không biết có ai còn sống sót hay không."
"Có lẽ vẫn còn, không đến mức tất cả Đại Đế đều đồng quy vu tận, toàn quân bị diệt!"
"Chỉ là, nếu như còn có Đại Đế còn sống, bọn họ bây giờ đang ở đâu, có phải vẫn còn ở lại trong tòa Tứ Loạn giới này không?"
"Hạo Đế kia, dù cho là Ngụy Đế, nhưng không chừng chính là người sống sót sau trận đại chiến năm đó."
Khương Vân sau khi thần du nửa ngày mới thu hồi suy nghĩ.
Những chuyện này cách hắn thực sự quá xa xưa, chỉ sợ đã không có mấy người biết.
Lắc đầu, Khương Vân lại nhìn về phía ba khối Huyết Phong thạch.
"Trong ba khối Huyết Phong thạch này, không biết có Hạo Đế hay không."
Khương Vân cầm lên khối Huyết Phong thạch thứ nhất, ánh mắt vòng qua chuôi trường đao, trong đó thấy được một đoàn phong ấn.
Nhìn một cái, Khương Vân càng thêm có thể xác định, phỏng đoán của mình về sự hình thành của Huyết Phong thạch là chính xác.
Bởi vì phong ấn này, cũng có hình dạng giống như một thanh trường đao, chính là do tiên huyết của Đại Đế tự phát hình thành.
Bất quá, hình dạng phong ấn này cực kỳ mơ hồ, nếu không phải Khương Vân trước đó đã thấy được trường đao, thì chỉ sợ cũng không thể liên hệ nó với trường đao.
Sau khi nhìn phong ấn vài lần, Khương Vân đã biết làm thế nào để phá giải.
"Huyết Phong thạch này, kỳ thật phòng hộ chân chính, vẫn là tiên huyết của Đại Đế, còn phong ấn, tương đối mà nói, đơn giản hơn nhiều."
"Nhiều nhất chỉ có Ngũ phẩm hoặc Lục phẩm, phần lớn Phong Ấn sư hẳn là đều có thể giải khai."
"Mà ta mặc dù có thể giải khai, nhưng một khi giải khai, chẳng phải là chẳng khác nào làm Huyết Phong thạch bị phá hư, làm sao còn có thể giao ra ngoài."
"Có biện pháp nào, có thể không phá phong ấn, ví dụ như vòng qua phong ấn, từ đó biết được bên trong Huyết Phong thạch rốt cuộc có cái gì?"
Nếu như là trước khi tiến vào Đế quật, Khương Vân thật sự không có cách nào, nhưng bên trong Đế quật, một tia hồn của Hạo Đế tiến vào trong cơ thể hắn, vậy mà dùng hồn lực kết xuất một đạo phong ấn, phong bế hồn hắn, khiến cho Khương Vân lúc này nảy sinh cảm giác.
"Ta cũng có thể thử xem, dùng hồn lực đi giải phong, phá phong, lách qua phong ấn."
"Mặc kệ Hạo Đế rốt cuộc có phải là Đại Đế chân chính hay không, nhưng ít ra đối phương có tạo nghệ cực cao về phong ấn và trận pháp."
Có Hạo Đế truyền thừa, Khương Vân lúc này bắt đầu tìm kiếm trong đầu phương pháp bố trí phong ấn bằng hồn lực.
Đồng thời, hắn cũng đúng lúc cần thời gian, ổn định tu vi của mình.
Một giọt tiên huyết kia của phụ thân, không chỉ là cứu được mạng hắn, mà còn kích phát một thành huyết dịch chi lực của hắn, khiến cho tu vi của hắn lại tăng trưởng.
Cho tới bây giờ, tiên huyết chi lực vẫn chưa được hắn hoàn toàn hấp thu, mà cảnh giới của hắn đã liên tiếp vượt qua hai cấp, đạt đến Phá Pháp tam trọng cảnh, cho nên vừa vặn thừa dịp cơ hội này, coi như bế quan một trận.
Hạo Đế truyền thừa, dù không thể nói là hạo như yên hải, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu, khiến Khương Vân hoa cả mắt.
Cứ như vậy, Khương Vân trọn vẹn bỏ ra bảy ngày thời gian, mới tìm được loại phương pháp dùng hồn lực kết thành phong ấn này.
Mặc dù phương thức này tương đối rườm rà, nhưng bây giờ Khương Vân có tạo nghệ ngày càng cao về phong ấn.
Thêm vào đó hồn hắn cũng vô cùng cường đại, cho nên lại tốn bảy ngày thời gian, cũng đã có thể làm được!
Mà một thành tiên huyết chi lực kia, cuối cùng cũng bị hắn hoàn toàn hấp thu, tu vi dừng lại ở Phá Pháp ngũ trọng cảnh.
Khương Vân lại cầm Huyết Phong thạch, mà lần này, Khương Vân thậm chí không cần dùng tới Huyết Mạch Chi Đồng.
Dù sao, Huyết Mạch Chi Đồng quá mức dễ thấy, nếu có người khác trông thấy, rất có thể sẽ gây ra nghi ngờ.
Khương Vân chỉ dựa theo cảm ứng chi lực, đầu tiên là cảm ứng được sự tồn tại của chuôi trường đao, sau đó lại cảm ứng được sự tồn tại của phong ấn.
Sau một khắc, hồn lực của hắn liền chui vào trong phong ấn dựa theo quỹ tích phá giải phong ấn, cấp tốc lượn quanh một vòng.
"Oanh!"
Mặc dù trong mắt Khương Vân, hắn không thấy gì cả, nhưng bên tai lại nghe được một đạo âm thanh nổ vang.
"Nhìn thấy!"
Ngay sau đó, Khương Vân thấy rõ bên trong Huyết Phong thạch, lại có một viên đan dược không trọn vẹn màu vàng!
Sau khi nhìn đan dược một lát, Khương Vân không nhịn được thở dài ra một hơi, trên mặt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Từ giờ khắc này trở đi, hắn đã trở thành người duy nhất trong toàn bộ Tứ Loạn giới có thể nhìn thấu Huyết Phong thạch!
Khương Vân lại dùng phương thức giống nhau, xem hai khối Huyết Phong thạch còn lại.
Mà kết quả, lại khiến hắn có chút thất vọng.
Hai khối Huyết Phong thạch này lại trống không, không có gì cả.
"Huyết Phong thạch, quả nhiên là đánh bạc."
"Nếu như ta đem hai khối Huyết Phong thạch này bán ra với giá rất lớn, tin tưởng khẳng định sẽ có người tới mua."
"Trả giá cao, kết quả không thu được gì."
Nói đến đây, mắt Khương Vân đột nhiên sáng lên nói: "Không biết, nơi này có cửa hàng chuyên bán Huyết Phong thạch hay không, ví dụ như Càn Khôn phòng đấu giá chẳng hạn."
"Nếu như có, vậy lần này ta có thể làm một Thải Bảo Nhân danh xứng với thực!"
Mặc dù Khương Vân không có hứng thú quá lớn với vật ngoài thân, nhưng lại biết tầm quan trọng của chúng.
Nhất là nơi này là Tứ Loạn giới, trình độ tu hành ở đây, cao hơn Chư Thiên tập vực rất nhiều.
Như vậy đan dược, Vực khí, vật liệu các loại ở đây, khẳng định cũng tốt hơn Chư Thiên tập vực.
Nếu như có thể mang chút ít trở về Chư Thiên tập vực, cho bằng hữu của mình, đối với bọn hắn tất nhiên sẽ có trợ giúp.
Đem ba khối Huyết Phong thạch cất kỹ, Khương Vân đứng lên nói: "Việc cấp bách trước mắt, là tranh thủ thời gian làm rõ ta đang ở đâu, lại đi chuyến Lữ Phong tông, đem Huyết Phong thạch cho Lữ cô nương."
"Sau đó, ta liền muốn đi chuyến phủ thành chủ, xem xem có thể tìm được phụ thân và mẫu thân hay không!"
Khương Vân thân hình bay lên không trung, xông về bầu trời, phóng thích thần thức ra, tìm kiếm khí tức của sinh linh.
Nguyên bản hắn nghĩ rằng, hẳn là rất nhanh có thể tìm được tu sĩ hoặc là thành trì.
Dù sao số lượng tông môn trong Vô Thượng thành rất nhiều, mà lại phân bố vị trí có chút gần nhau, sẽ rất ít xuất hiện khu vực trống trải quá lớn.
Thế nhưng chờ hắn bay ra gần ngàn vạn dặm, chẳng những không thấy bất luận thành trì và sinh linh nào, mà hắn còn phát hiện một chuyện cực kỳ quỷ dị.
Ở phía đông hắn, dường như tồn tại một cỗ lực lượng cường đại, thần thức của hắn một khi bao trùm về phía đông hơi lâu, chẳng mấy chốc sẽ biến mất không còn tăm tích, giống như là bị thứ gì nuốt lấy.
Mặc dù Khương Vân cũng có lòng muốn đi về phía đông xem xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhưng hắn hiện tại không muốn phức tạp thêm, vẫn quyết định tìm được tu sĩ khác rồi nói.
Sau khi bay thêm chừng ức vạn dặm, trong thần thức của Khương Vân, rốt cục thấy được một tòa thành trì!
Chỉ là, trong tòa thành trì này, lại hội tụ khí tức của tộc nhân tứ tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận