Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 2117: Nghênh ngang rời đi

**Chương 2117: Nghênh ngang rời đi**
Theo Nam Cung Mộng đích thân hạ lệnh đuổi khách, tất cả tu sĩ ngoại tộc tự nhiên không dám tiếp tục lưu lại.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trên quảng trường của tòa nội thành Huyền Âm tộc này, bây giờ chỉ còn lại có ba người.
Nam Cung Mộng, Nam Cung Hoài Ngọc, cùng Khương Vân vẫn ngồi ở đó nhắm mắt chữa thương!
Mặc dù Khương Vân thắng Tiết Cảnh Dương, nhưng bản thân bị thương cũng cực kì nghiêm trọng, không ai dám tùy tiện di chuyển hắn, chỉ có thể để hắn tiếp tục ở lại đây chữa thương.
Nam Cung Hoài Ngọc không đi, tự nhiên là muốn vì hắn hộ pháp.
Mà lấy thân phận của Nam Cung Mộng, lẽ ra cũng phải ở lại đây chờ đợi.
Bất quá, bây giờ Nam Cung Hoài Ngọc đã trở thành Huyền Nữ, khiến Nam Cung Mộng buông xuống một đoạn tâm sự, đồng thời, cũng không thể không suy nghĩ kỹ càng hai chuyện khác.
Chuyện thứ nhất, dĩ nhiên chính là Khương Vân rốt cuộc đã làm như thế nào, có thể chưởng khống thậm chí đem âm sát của Huyền Âm quật, làm sao có thể dùng chính thân thể hắn hấp thu Huyền Âm chi khí.
Mà chuyện thứ hai, chính là nàng nhất định phải làm rõ, Khương Vân muốn Nam Cung Hoài Ngọc giúp đến tột cùng là việc gì.
Mặc dù Nam Cung Hoài Ngọc đã biết, nhưng nàng cũng không nói với mẫu thân mình.
Dù sao việc này thực sự quá mức trọng đại, nàng muốn đợi Khương Vân tỉnh lại, hỏi qua ý kiến của Khương Vân rồi mới nói.
Hai mẹ con này xưa nay quan hệ vốn không tốt, bây giờ lại mang tâm sự riêng, cho nên ai cũng không mở miệng nói chuyện, cứ như vậy đứng trên quảng trường, lẳng lặng chờ đợi.
Cũng may thời gian bọn họ chờ đợi không dài, mấy canh giờ sau, Khương Vân đã tỉnh lại.
Nhìn thấy hai mẹ con đứng trước mặt, trên mặt Khương Vân không hề có chút vẻ ngoài ý muốn nào, đứng dậy thi lễ với Nam Cung Mộng một cái rồi nói: "Gặp qua Nam Cung tiền bối!"
Nam Cung Mộng khoát khoát tay, trên mặt lộ ra nụ cười nói: "Thương thế của ngươi thế nào?"
Mặc dù trong lòng nàng đối với Khương Vân có không ít nghi hoặc, nhưng bất kể thế nào, Khương Vân xác thực đã giúp con gái nàng trở thành Huyền Nữ, cũng coi như có ân, cho nên thái độ của nàng đối với Khương Vân tự nhiên cũng thân hòa hơn không ít.
Khương Vân cười nói: "Đã không có gì đáng ngại!"
Nghe được câu này, Nam Cung Hoài Ngọc ở bên cạnh lập tức thở phào nhẹ nhõm, cũng thi lễ với Khương Vân một cái rồi nói: "Đa tạ Khương huynh tương trợ!"
Không đợi Khương Vân mở miệng, Nam Cung Mộng đã tiếp lời ngay: "Khương Vân, lần này thật sự muốn đa tạ ngươi, không có ngươi, Hoài Ngọc không thể trở thành Huyền Nữ."
"Ngươi cũng có thể yên tâm, hứa hẹn lúc trước của ta với ngươi vẫn có hiệu lực!"
Nam Cung Hoài Ngọc không nhịn được sững sờ, nàng căn bản không biết mẹ của mình đã hứa hẹn với Khương Vân điều gì.
Khương Vân tự nhiên hiểu rõ, Nam Cung Mộng chỉ là sẽ bảo vệ an toàn cho mình, đồng thời đưa mình bình an rời đi.
Khương Vân gật đầu nói: "Vậy đa tạ Nam Cung tiền bối, Lục Đại Tướng tộc còn chưa tới sao?"
Nam Cung Mộng lắc đầu, cố ý tỏ vẻ tức giận nói: "Thế nào, ngươi còn mong bọn họ đến hay sao?"
Khương Vân mỉm cười, không mở miệng, hắn đương nhiên biết Nam Cung Mộng hiện tại khẳng định có chút hối hận vì đã đáp ứng muốn bảo vệ chính mình.
Nam Cung Mộng lại khoát tay nói: "Không nói những thứ này, ta hỏi ngươi, vì sao ngươi có thể điều khiển âm sát?"
"Lúc trước ở trong Huyền Âm quật, người khác đều đi ra, ngươi lại ở trong đó đợi hơn một phút, làm cái gì?"
Khương Vân đã sớm biết Nam Cung Mộng sẽ hỏi những vấn đề này, cũng không mở miệng, trực tiếp giơ tay lên, trong lòng bàn tay đã tuôn ra một đoàn sương mù màu đen.
Nhìn xem đoàn sương mù này, vẻ mặt Nam Cung Mộng hơi động nói: "Ngươi lại còn có Huyền Âm chi khí?"
Nhưng Khương Vân lại lắc đầu nói: "Đây không phải Huyền Âm chi khí, đây là, quỷ khí!"
Đối với Huyền Âm chi lực của Huyền Âm tộc, Khương Vân có hiểu biết, nhưng đối với Huyền Âm chi khí và âm sát, trước khi tiến vào Huyền Âm quật thì thật sự chưa hề tiếp xúc qua.
Bởi vậy, khi hắn ở trong Huyền Âm quật, bắt lấy con rắn nhỏ chui ra từ trong hư vô, liền phát hiện ra, con rắn nhỏ này lại là do quỷ khí ngưng tụ mà thành!
Khi hắn bóp nát con rắn nhỏ, cố ý cẩn thận quan sát một lát Huyền Âm chi khí bay ra từ trong cơ thể hắn, cuối cùng xác định, mặc dù không phải quỷ khí, nhưng lại cực kì tương tự với quỷ khí.
Quỷ khí, ở Đạo vực là đến từ tử giới, thậm chí còn sản sinh ra số lượng khổng lồ Quỷ tộc!
Mà quỷ khí có uy h·i·ế·p cực lớn đối với sinh linh Đạo vực.
Năm đó Đạo Tôn diệt Cửu tộc, cũng có một phần công lao thuộc về Quỷ tộc của tử giới.
Khương Vân sở dĩ không sợ quỷ khí, là bởi vì ban đầu trong chín đại Động Thiên của hắn, có Động Thiên do quỷ khí ngưng tụ thành.
Quỷ khí không những không có chút uy h·i·ế·p nào đối với hắn, thậm chí hắn còn có thể hấp thu nó, hóa thành lực lượng.
Mặc dù theo thực lực tăng lên, hắn đã sớm không cần hấp thu quỷ khí, nhưng vì Huyền Âm chi khí và quỷ khí cực kì tương tự, như vậy âm sát đối với hắn mà nói, tự nhiên cũng không có đủ uy h·i·ế·p.
Bởi vậy, hắn có thể rõ ràng phát giác được âm sát ẩn giấu trong hư vô.
Thậm chí, một khi hắn đưa quỷ khí của mình vào trong cơ thể âm sát, lại còn có thể điều khiển chúng!
Nói thật, đối với tình hình này, Khương Vân cũng vô pháp phân tích ra nguyên nhân cụ thể.
Hắn chỉ có thể cho rằng Huyền Âm chi khí thuộc âm, quỷ khí cũng thuộc âm.
Mặc dù bởi vì hoàn cảnh của Đạo vực và Diệt vực khác biệt lớn, dẫn đến cả hai phát sinh một chút biến hóa, nhưng bản chất vẫn là giống nhau.
Bất kể thế nào, có được quỷ khí, có thể điều khiển âm sát, như vậy ở trong Huyền Âm quật, Khương Vân chính là tồn tại vô địch.
Bởi vậy, vào thời khắc cuối cùng, khi Đồ Kiếm và Tiết Cảnh Dương đồng thời xuất hiện, Khương Vân mới có thể để Nam Cung Hoài Ngọc rời đi trước, còn mình thì dẫn tới đại lượng âm sát, thành công đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
Mà sau đó, Khương Vân gặp một lão ẩu tóc trắng!
Lão ẩu kia, mặc dù cũng là âm sát, nhưng lại có thần trí, có tu vi.
Thậm chí, nếu như Khương Vân gặp lão ẩu kia ở trong Đạo vực, sẽ trực tiếp cho rằng đối phương chính là Quỷ tộc!
Những chuyện này, Khương Vân vì che giấu thân phận đến từ Đạo vực của mình, ngoại trừ việc không nói ra lai lịch chân chính của quỷ khí, còn lại đều nói chi tiết cho Nam Cung Mộng.
Mà Nam Cung Mộng sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
Mặc dù nàng cũng không biết quỷ khí, nhưng với thực lực Đạp Hư cảnh của nàng, tự nhiên hiểu rõ Diệt vực rộng lớn, không thiếu cái lạ, càng tinh tường các loại lực lượng trong Diệt vực, kỳ thật rất nhiều đều có điểm tương đồng.
Như vậy, xuất hiện một loại quỷ khí tương tự với Huyền Âm chi khí, cũng không phải chuyện gì lớn.
Nhất là vị âm sát lão ẩu kia, nàng cũng biết!
Bởi vì âm sát lão ẩu kia, chính là thủ hộ giả của Huyền Âm châu!
Âm sát lão ẩu, là âm sát đầu tiên do Huyền Âm châu dựng dục ra, thời gian tồn tại, so với tộc trưởng như nàng còn xa xưa hơn.
Thậm chí từ một loại trình độ nào đó mà nói, âm sát lão ẩu kia có thể coi là một vị lão tổ tông của Huyền Âm tộc, thực lực mạnh mẽ, so với Nam Cung Mộng, cũng chỉ có hơn chứ không kém.
Chỉ bất quá, âm sát lão ẩu kia, xưa nay chỉ có Tế Tự của Huyền Âm tộc có thể liên hệ với hắn, cho nên dù là Nam Cung Mộng, cũng không có cách nào mệnh lệnh nàng.
Hiện tại, nghi hoặc thứ nhất trong lòng Nam Cung Mộng, cuối cùng đã được giải thích, cũng hiểu rõ Tế Tự tất nhiên đã sớm biết chuyện âm sát lão ẩu và Khương Vân gặp mặt, cho nên mới để cho mình không cần lo lắng.
Bởi vậy, nàng lại hỏi ra một vấn đề khác: "Trước ngươi nói muốn mời Hoài Ngọc giúp ngươi, bây giờ có thể nói ra được chưa?"
Lời nói của Nam Cung Mộng khiến Khương Vân sửng sốt, trong mắt lóe lên một tia sáng khó phát hiện.
Theo Khương Vân nghĩ, khi mình đã nói ra chuyện gặp được vị âm sát lão ẩu kia, như vậy theo lý mà nói, Nam Cung Mộng thân là tộc trưởng Huyền Âm tộc, làm sao cũng nên hỏi thăm mình và âm sát lão ẩu kia đã nói những gì.
Thế nhưng không ngờ, Nam Cung Mộng lại không hỏi!
Khương Vân cũng không biết, liên quan tới chuyện Huyền Âm châu và âm sát, đều do Tế Tự phụ trách.
Dù Nam Cung Mộng là tộc trưởng, cũng sẽ không can thiệp, cho nên mới không hỏi thăm.
Việc này cũng giống như lúc trước Khương Vân đến Hoang tộc, tộc trưởng, tộc lão và Tế Tự, ba người tách riêng quyền lực, mỗi người quản lý chức vụ của mình, không can thiệp chuyện của nhau.
Đã Nam Cung Mộng không hỏi, Khương Vân tự nhiên cũng sẽ không chủ động nói cho đối phương biết, mình và âm sát lão ẩu kia, đã làm một cuộc giao dịch.
Hơi trầm ngâm, Khương Vân lúc này mới nói: "Vãn bối muốn mời Hoài Ngọc cô nương hỗ trợ, mời ra Dẫn Tướng cổ!"
Thoại âm rơi xuống, nụ cười trên mặt Nam Cung Mộng đột nhiên ngưng kết, ngay sau đó, càng là vung tay áo, nghênh ngang rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận