Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 2920: Chuyển thế một trong

Chương 2920: Chuyển thế một trong
Từ sau khi bái đường thành thân, Khương Vân mặc dù tự mình không có thời gian đi gặp Tiểu Hà, nhưng Diệp Ấu Nam và các nữ tử khác, thậm chí cả Tuyết Tình ở trong, đều đã đi thăm Tiểu Hà.
Liên quan tới chuyện của Tiểu Hà, Tuyết Tình tự nhiên cũng nghe Khương Vân nói qua, càng biết Đông Phương Bác rất yêu thích Tiểu Hà.
Bất quá, điều này cũng không làm cho Tuyết Tình có bất kỳ bất mãn hoặc ghen ghét nào với Tiểu Hà.
Thậm chí, sau khi biết được trên hôn lễ, Tiểu Hà bị Thiên Già trước mặt mọi người nhục nhã, khiến nàng đối với Tiểu Hà ngược lại còn có chút đồng tình.
Chỉ bất quá, mặc kệ ai đi, Tiểu Hà đều đóng cửa không tiếp, đối với mọi người an ủi cũng thờ ơ, tự nhốt mình trong phòng.
Khương Vân đi tới bên ngoài cửa phòng Tiểu Hà, trước phóng xuất ra thần thức, thấy rõ Tiểu Hà ngơ ngác ngồi trên ghế, hai mắt vô thần nhìn về phía trước, cả người như mất hồn, bất động.
Điều này cũng làm cho Khương Vân trong lòng thở dài.
Năm đó khi mới gặp Tiểu Hà, đối phương là một nữ tử cổ linh tinh quái.
Vậy mà mới có mấy năm trôi qua, nàng lại trở thành bộ dạng này, quả thực đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Còn về chỗ mi tâm của Tiểu Hà, bị Thiên Già đâm thủng lưu lại vết thương ngược lại đã khép lại, mặc dù sắc mặt nàng vẫn còn chút yếu ớt, nhưng ít ra tính mạng không lo.
Nghĩ đến, có lẽ vẫn là viên đan dược mà cường giả Thiên tộc để lại kia có tác dụng.
Tự nhiên, điều này cũng làm cho Khương Vân đối với thái độ của Thiên tộc, lần nữa cảm thấy không hiểu.
"Khụ khụ!" Khương Vân cố ý ho khan hai tiếng rồi mới nhẹ giọng mở miệng nói: "Tiểu Hà cô nương!"
Nghe được thanh âm của Khương Vân, thân thể Tiểu Hà lập tức khẽ run lên, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Hiển nhiên, người khác đến, nàng có thể không để ý tới, nhưng Khương Vân đến lại làm cho trong lòng nàng rung động, thậm chí là có lòng muốn đi mở cửa cho Khương Vân.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn thu hồi mục quang, nhắm mắt lại, thậm chí bịt kín lỗ tai.
Khương Vân thấy rõ sự biến hóa thần sắc của Tiểu Hà, cũng biết nàng không muốn gặp mình.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Khương Vân lần nữa mở miệng nói: "Tiểu Hà cô nương, ta không biết ngươi tại Thiên tộc đã trải qua những gì, nhưng ta chỉ muốn nói cho ngươi, hết thảy đều đã qua!"
"Từ nay về sau, ngươi có thể xem nơi này là nhà của ngươi, chỉ cần ngươi không nguyện ý quay về Thiên tộc, vậy thì không có bất kỳ ai có thể ép buộc ngươi trở về!"
Khương Vân nói từng chữ đều trực tiếp đưa vào trong đầu Tiểu Hà, cũng làm cho trong mắt nàng không nhịn được lần nữa có nước mắt tuôn ra, thậm chí hận không thể mở cửa phòng, xông vào trong ngực Khương Vân, thống khoái khóc lớn một trận!
Thế nhưng bây giờ Khương Vân đã có gia thất, nàng căn bản không thể làm như vậy, chỉ có thể liều mạng mà nhẫn nại!
Thấy Tiểu Hà không trả lời, Khương Vân thở dài nói: "Ta hi vọng, ngươi có thể biến trở về ngươi cổ linh tinh quái trước kia!"
Nói xong câu đó, Khương Vân quay người chuẩn bị rời đi, mà đúng lúc này, cánh cửa phòng đóng chặt phía sau hắn lại rốt cục ầm ầm mở ra!
Tiểu Hà đứng ở cửa ra vào, nhìn bóng lưng Khương Vân, có lòng muốn xông lên ôm lấy Khương Vân, nhưng hai tay vươn ra lại chỉ vòng quanh thân thể mình, chậm rãi ngồi xổm xuống, lệ rơi đầy mặt vừa lắc đầu, vừa thì thào nói: "Không về được nữa rồi, không trở về được nữa rồi!"
Thanh âm của Khương Vân ở bên tai nàng vang lên nói: "Có một số việc đích thật là không trở về được, nhưng đôi khi, đi về phía trước, ngươi sẽ phát hiện, phong cảnh phía trước có lẽ so với quá khứ còn tươi đẹp hơn!"
"Nói cho ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thiên Già tại sao lại đối với ngươi như vậy? Là bởi vì ta sao?"
Tiểu Hà ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Khương Vân, mà Khương Vân cũng lần nữa nhấn mạnh nói: "Không cần sợ hãi, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ngươi cũng có thể nói cho ta!"
Do dự chỉ chốc lát, Tiểu Hà rốt cục nhẹ giọng nói: "Ngày đó, lão tổ tông của Thiên tộc đem ta và Thiên Già triệu đến bên người hắn..."
Tiểu Hà rốt cục không chịu đựng được sự dày vò trong nội tâm, đem thái độ của Thiên tộc đối với Khương Vân, đem suy đoán của mình đối với Thiên tộc, một mạch toàn bộ nói ra.
"Khương Vân, ta kỳ thật cũng không muốn lưu lại bên cạnh ngươi, cũng không muốn lừa gạt ngươi, nhưng tộc nhân của ta, bọn họ tất cả đều còn ở Thiên tộc."
"Còn có, Tiểu Thú cũng bị bọn hắn cưỡng ép giữ lại!"
"Chỉ cần ta không nghe lời, Thiên tộc sẽ không g·iết ta, nhưng khẳng định sẽ diệt toàn bộ Bạch tộc của ta, g·iết Tiểu Thú!"
"Ta không thể để cho bọn họ bởi vì ta mà bị liên lụy."
"Thế nhưng, ta hiện tại thật sự không biết nên làm gì bây giờ!"
Nghe xong Tiểu Hà tự thuật, Khương Vân trong lòng không nhịn được có chút chấn kinh, không nghĩ tới Thiên tộc lại muốn cùng mình hóa thù thành bạn.
Mà nguyên nhân trong đó, Tiểu Hà không biết, Khương Vân cũng càng không thể nào suy đoán, hoàn toàn không nghĩ tới là sư phụ của mình đã để lại cảnh cáo cho Thiên Cổ hai tộc.
Trầm ngâm sau một hồi lâu, Khương Vân mở miệng nói: "Tiểu Hà, ngươi không nên gấp gáp, ngươi không phải nói Thiên tộc muốn cùng ta hóa thù thành bạn sao, vậy có lẽ ta có thể lợi dụng điểm này, để Thiên tộc đưa tộc nhân của ngươi và Tiểu Thú ra!"
Nghe xong lời này, Tiểu Hà trong lòng nhảy dựng lên, đột nhiên ngẩng đầu nói: "Thật sao?"
"Thật hay không, ta cũng không thể khẳng định!" Khương Vân cười nói: "Vậy phải xem Thiên tộc muốn cùng ta hóa thù thành bạn quyết tâm, rốt cuộc lớn bao nhiêu!"
"Bất quá, trước đó, ta nghĩ, có lẽ ta nên hiểu rõ một chút, rốt cuộc Thiên tộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể dẫn đến bọn hắn không hiểu sao lại thay đổi thái độ với ta!"
"Như vậy đi, ngươi nói cho ta tộc địa của Thiên tộc ở đâu, ta tự mình đi một chuyến!"
"Không thể đi!" Tiểu Hà lắc đầu liên tục nói: "Thiên tộc cường đại không chỉ có Thiên Già, trong tộc có quá nhiều cao thủ."
Khương Vân cười nói: "Ngươi đừng quên, bên cạnh ta cũng không ít cao thủ!"
Được Khương Vân nhắc nhở, Tiểu Hà ngược lại nghĩ tới Chiến Phủ và Mặc Thần.
Mặc dù nàng không nhìn thấy Mặc Thần ở tầng thứ nhất của Quán Thiên Cung, nhưng lại biết thực lực của hai người kia so với lão tổ tông của mình đều không thua kém bao nhiêu.
Có bọn hắn đi cùng Khương Vân, Khương Vân đến Thiên tộc, có lẽ thật sự không có nguy hiểm gì.
Bất quá, nàng cũng không biết, kỳ thật Khương Vân căn bản không thể mang theo Chiến Phủ và Mặc Thần đến Thiên tộc.
Cuối cùng, Tiểu Hà nói cho Khương Vân phương pháp đến Thiên tộc, mà Khương Vân cũng quyết định đợi thêm một thời gian nữa rồi đi.
Thứ nhất là thăm dò thái độ của Thiên tộc lần nữa, thứ hai là cứu Tiểu Thú, thứ ba, là tìm Khương Ảnh!
Năm đó Khương Ảnh nghe theo phân phó của Khương Vân, đi tới Thiên tộc, bây giờ Khương Vân cũng biết Khương Ảnh có lai lịch chân chính là Thiên Ảnh, cũng đến lúc đi tìm Khương Ảnh trở về.
Có lẽ, từ chỗ Khương Ảnh, còn có thể biết được rốt cuộc Thiên tộc đã xảy ra chuyện gì!
Sau khi được Khương Vân an ủi, tinh thần của Tiểu Hà so với trước đó đã tốt hơn nhiều, dù sao nàng ít nhất cũng đã nhìn thấy hi vọng.
Như nàng đã nói, nàng không để ý đến an nguy của mình, chỉ lo lắng cho tộc nhân.
Nếu như Thiên tộc thật sự muốn giao hảo với Khương Vân, nguyện ý đưa tộc nhân của nàng ra, vậy thì nàng sẽ không còn lo lắng gì nữa.
Cuối cùng tạm thời đã làm yên lòng Tiểu Hà, Khương Vân không ngừng vó ngựa đi đến chỗ Cơ Không Phàm!
Đối với sự xuất hiện của Khương Vân, Cơ Không Phàm có chút ngoài ý muốn mà nói: "Ngươi thân là tân lang, lúc này không ở cạnh thê tử của ngươi, chạy đến tìm ta làm cái gì!"
Khương Vân cũng không có tâm tình nói đùa với Cơ Không Phàm, trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Cơ tiền bối, ngày ta thành thân, đa tạ người ra tay tương trợ!"
"Mặt khác, ta muốn hỏi, có biện pháp nào hay không, có thể khiến cho người thả nhạc phụ và nghĩa phụ của ta ra?"
Cơ Không Phàm trầm mặc chốc lát nói: "Ngươi còn nhớ hay không, Quán Thiên Cung lần thứ nhất mở ra, khi ngươi tiến vào tòa mộ ở tầng một, có người gọi tên của ngươi không?"
Nghe Cơ Không Phàm nhắc tới chuyện này, Khương Vân có chút không hiểu, nhưng vẫn gật đầu nói: "Nhớ rõ, đó là một nam tử có dáng vẻ bình thường, nếu như không đoán sai, hắn hẳn là phân thân của ngươi đi!"
Cơ Không Phàm lắc đầu nói: "Không, hắn là một trong những chuyển thế của ta, sau đó hắn c·hết tại Quán Thiên Cung!"
Khương Vân lần nữa gật đầu nói: "Vậy chẳng phải ngươi đã thiếu đi một chuyển thế sao?"
Khương Vân nói một nửa, đột nhiên dừng lại, nhìn về phía Cơ Không Phàm trong ánh mắt, đột nhiên sáng lên hào quang chói mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận