Đạo Giới Thiên Hạ

Chương 1460: Sơn Hải phân tông

Chương 1460: Sơn Hải phân tông
Những vị khách quý đầu tiên đến Vấn Đạo thiên, không ai khác chính là Dược Đạo tông!
Người dẫn đầu, dĩ nhiên là tông chủ Dược Đạo tông, Đan Đạo Tử!
Mà đối với sự xuất hiện của Đan Đạo Tử, đừng nói là Đạo Thiên Vận, ngay cả rất nhiều trưởng lão của Vấn Đạo chủ tông, đều có chút giật mình.
Bởi vì Vấn Đạo tông tỷ thí mặc dù đúng là một việc trọng đại, mỗi lần Cửu Đại Đạo Tông trên cơ bản đều sẽ phái người đến đây xem lễ, nhưng tình huống tông chủ tự mình dẫn đội đến đây, thật sự là hiếm thấy.
Trăm lần cũng chưa chắc có một lần.
Nhất là, người đến lại là Đan Đạo Tử!
Địa vị đặc thù của Dược Đạo tông trong Cửu Đại Đạo Tông, thân phận của Đan Đạo Tử, càng là khiến Đạo Tôn cũng phải nể mặt vài phần.
Mà có thể làm cho hắn tự mình đến đây, đúng như Đạo Thiên Vận nói, quả thật là làm cho cả Vấn Đạo tông vẻ vang thêm bội phần.
Nhìn Đạo Thiên Vận trước mặt, Đan Đạo Tử trên mặt cũng lộ ra nụ cười, tự mình đưa hai tay ra đỡ Đạo Thiên Vận dậy nói: "Thiên Vận quá lời!"
"Nhiều năm không gặp, không ngờ ngươi đã trưởng thành đến tình trạng như thế, Vấn Đạo tông các ngươi có người kế tục, nhân tài xuất hiện lớp lớp, nói đến, ta còn thật sự có chút hâm mộ sư phụ ngươi a!"
Theo lý mà nói, Đan Đạo Tử giá lâm, hẳn là tông chủ Vấn Đạo tông hoặc là trưởng lão cùng cấp ngang hàng tới đón tiếp.
Mà thân phận Đạo Thiên Vận so với Đan Đạo Tử thấp hơn một đời, làm sao cũng không đến phiên hắn, nhưng Đan Đạo Tử đối với những chuyện này cũng là rõ như ban ngày, thậm chí Cửu Đại Đạo Tông đều là như thế.
Phàm là Đạo Tông nào muốn tổ chức thịnh hội, đều sẽ phái ra những người nổi bật trong lứa tuổi trẻ đồng trang lứa đảm nhiệm chức vụ tiếp khách.
Tự nhiên, đối với thân phận của Đạo Thiên Vận, Đan Đạo Tử cũng biết rõ ràng, cho nên những việc làm bề ngoài này tự nhiên đều phải làm đủ.
Được Đan Đạo Tử đỡ dậy, Đạo Thiên Vận vội vàng lộ ra vẻ kinh sợ nói: "Đan tiền bối quá khen, vãn bối tài sơ học thiển, chút tu vi không đáng kể này càng không đáng nhắc tới, ngày sau mong rằng Đan tiền bối có thể chiếu cố nhiều hơn!"
Đan Đạo Tử hào phóng lấy ra một viên đan dược đưa cho Đạo Thiên Vận nói: "Chỗ nào, trường giang sóng sau đè sóng trước, chúng ta đều già rồi, về sau, chính là thiên hạ của những người trẻ tuổi các ngươi, đây là một chút lòng thành của ta, ngươi thu cất đi!"
"Đa tạ Đan tiền bối hậu tặng!"
Khách khí một phen xong, Đạo Thiên Vận lúc này mới nhận viên đan dược kia, nói tiếp: "Đan tiền bối đường xa mà đến, nhất định là có chút mệt mỏi, ta tông đã sắp xếp xong xuôi chỗ ở cho tiền bối, xin tiền bối đi nghỉ ngơi trước."
"Tối nay, gia sư sẽ đích thân đến bái phỏng tiền bối."
Theo tiếng nói của Đạo Thiên Vận hạ xuống, Đan Đạo Tử lại khoát tay chặn lại nói: "Nghỉ ngơi thì không cần vội, ta còn có chút chuyện khác."
Đạo Thiên Vận cười nói: "Tiền bối có chuyện gì, cứ việc phân phó!"
Đan Đạo Tử nói: "Ta muốn gặp một chút đệ tử của quý tông."
"A?" Đạo Thiên Vận mặt lộ vẻ ngoài ý muốn nói: "Đệ tử của ta tông lại còn có thể lọt vào pháp nhãn của tiền bối, vãn bối thật sự là thay bọn hắn cảm thấy cao hứng, chỉ là không biết tiền bối cụ thể muốn gặp ai?"
"Một đệ tử phân tông của quý tông!"
"Phân tông nào?"
"Sơn Hải phân tông!"
Bởi vì cuộc đối thoại của Đan Đạo Tử và Đạo Thiên Vận, được Vấn Đạo tông dùng phương thức đặc thù, cố ý truyền vào tai mỗi người, cho nên mỗi người đều có thể nghe được rõ ràng.
Mà khi nghe được Đạo Thiên Vận trong miệng nói ra bốn chữ này, toàn bộ Vấn Đạo chủ tông phảng phất thời gian đều hơi trì trệ, không khí đều lâm vào sát na ngưng lại.
Toàn bộ bên trong Vấn Đạo chủ tông, trên tới trưởng lão, dưới đến đệ tử phân tông, bao gồm cả Hạ Trung Hưng bọn người tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Bọn hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới, Đan Đạo Tử muốn gặp, vậy mà lại là đệ tử Sơn Hải phân tông!
Đan Đạo Tử là thân phận gì!
Một trong Cửu Đại Đạo Tông, tông chủ Dược Đạo tông, người mà Đạo Tôn đều phải nể mặt.
Mà Sơn Hải Vấn Đạo phân tông lại là thân phận gì?
Toàn bộ phân tông mặc dù đệ tử đông đảo, nhưng thực lực cao nhất trong đó bất quá là Thiên Hữu cảnh, hơn nữa tuyệt đại đa số đệ tử vẫn là Yêu tộc!
Giữa Đan Đạo Tử và Sơn Hải phân tông, hẳn là "bát gậy tre đều đánh không đến" quan hệ.
Nhưng bây giờ, Đan Đạo Tử mới vừa đến Vấn Đạo chủ tông, vậy mà muốn gặp đệ tử Sơn Hải phân tông, thậm chí còn không để ý tới nghỉ ngơi, điều này làm cho tất cả mọi người vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra được nguyên nhân trong đó.
Mặc dù trước đó Khương Vân thỏa mãn điều kiện của Đan Đạo Tử, giúp Đan Đạo Tử thành công luyện dược, Vấn Đạo tông cũng có nghe thấy, nhưng lúc ấy Khương Vân dùng chính là cái tên Cổ Khương, căn bản không dùng tên thật của mình, cho nên Đạo Thiên Vận bọn hắn căn bản không biết Khương Vân chính là Cổ Khương.
Đối với sự biến hóa đột nhiên phát sinh trong toàn bộ Vấn Đạo chủ tông bởi vì câu nói này của mình, Đan Đạo Tử tự nhiên biết rõ ràng, mà điều này cũng làm cho hắn đồng dạng cảm thấy không hiểu.
Hắn nghĩ mãi mà không rõ mình nói lên cái yêu cầu không có chút quá phận này, vì sao lại gây nên phản ứng lớn như vậy.
Đan Đạo Tử nhíu mày, nhìn vẻ mặt rõ ràng có chút ngưng kết của Đạo Thiên Vận nói: "Thế nào, hẳn là đệ tử Sơn Hải phân tông của quý tông không có tới?"
Đạo Thiên Vận cũng rốt cục hoàn hồn, mặc dù hắn rất muốn hỏi Đan Đạo Tử, vì cái gì hắn lại muốn gặp đệ tử Sơn Hải phân tông, nhưng hắn lại không có gan này.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể hoài nghi có phải hay không lỗ tai của mình nghe lầm, lấy dũng khí lặp lại một lần nói: "Đan tiền bối muốn gặp đệ tử phân tông nào của ta tông?"
Câu nói này của hắn, lại làm cho trên mặt Đan Đạo Tử có một tia bất mãn.
Mặc dù nơi này là Vấn Đạo tông, nhưng với thân phận của mình, đừng nói chỉ là muốn gặp một đệ tử phân tông, cho dù là mình muốn gặp tông chủ Vấn Đạo chủ tông, đối phương cũng nhất định phải ngoan ngoãn đi ra.
Nhưng bây giờ Đạo Thiên Vận này lại lần nữa hỏi mình một lần, kết hợp với bầu không khí cổ quái đột nhiên biến hóa này, Đan Đạo Tử đã mơ hồ ý thức được điều gì.
Nụ cười trên mặt Đan Đạo Tử lập tức thu lại, thản nhiên nói: "Đan mỗ muốn gặp Sơn Hải phân tông, một phân tông của quý tông tại Sơn Hải giới!"
Nghe giọng điệu rõ ràng đã mang theo bất mãn của Đan Đạo Tử, Đạo Thiên Vận trong lòng không nhịn được thật sự có chút sợ hãi!
Tại địa bàn của Vấn Đạo tông, người khác có lẽ còn bởi vì lo lắng đắc tội Vấn Đạo tông, mà có chút thu liễm trong lời nói và hành động, nhưng Đan Đạo Tử thì không chút sợ hãi, ngược lại Vấn Đạo tông mới là bên phải lo lắng.
Giống như đắc tội Đan Đạo Tử, đắc tội Dược Đạo tông, vậy thì đồng nghĩa với việc đoạn tuyệt con đường dược đạo của tông môn mình.
Đừng nói Đạo Thiên Vận hiện tại chỉ là người ứng cử tông chủ, coi như hắn thật sự trở thành tông chủ, cho hắn lá gan lớn bằng trời, hắn cũng không dám đắc tội Đan Đạo Tử.
Bởi vậy, hắn vội vàng gật đầu nói: "Sơn Hải phân tông đương nhiên là có, ta sẽ đi ngay để bọn hắn đến bái kiến tiền bối!"
Nói chuyện đồng thời, ánh mắt Đạo Thiên Vận cũng hướng về vị trí của Sơn Hải phân tông nhìn thoáng qua, góc tây bắc!
Với thân phận của Đan Đạo Tử, một khi biết được vị trí của Sơn Hải phân tông, tất nhiên có thể nhìn ra Sơn Hải phân tông bị đối xử bất công.
Vì để tránh cho chuyện này phát sinh, Đạo Thiên Vận chỉ có thể đi đầu ổn định Đan Đạo Tử, sau đó phái người mang Sơn Hải phân tông tới, đồng thời cũng cần cảnh cáo bọn hắn một chút, không nên nói lung tung.
Sau khi nói xong, căn bản không chờ Đan Đạo Tử mở miệng, Đạo Thiên Vận đã đưa tay gọi một tên đệ tử tới nói: "Còn không mau đi đem đệ tử Sơn Hải phân tông tới bái kiến Đan tiền bối."
Đan Đạo Tử há to miệng, hắn vốn là muốn nói không cần, nhưng Đạo Thiên Vận đã lên tiếng, hắn cũng không tốt quá không cho Đạo Thiên Vận mặt mũi, cho nên khẽ gật đầu.
Đúng lúc này, trong Vấn Đạo tông, tiếng chuông thình lình vang lên lần nữa.
Mà nghe được tiếng chuông, trong lòng Đạo Thiên Vận không nhịn được âm thầm thở phào một hơi, vội vàng nói với Đan Đạo Tử: "Đan tiền bối, không có ý tứ, lại có tiền bối đến, cho nên không bằng trước bối vẫn là di giá đến phòng khách nghỉ ngơi trước, sau đó ta cũng làm người mang theo đệ tử Sơn Hải phân tông đến bái kiến tiền bối."
Mặc dù Đan Đạo Tử không muốn đi, nhưng cũng biết mình dù sao thân là khách nhân, gia chủ nhân nghênh đón khách, mình ở lại đây quả thật không thích hợp lắm, cho nên chỉ có thể chuẩn bị rời đi trước.
Nhưng mà, còn không đợi tiếng chuông vang xong, không đợi Đan Đạo Tử quay người rời đi, nơi cuối chân trời, đã có một thân ảnh tựa như tia chớp trực tiếp xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận