Trọng Sinh Sau Khi Bị Cướp Đoạt Vận May

Chương 441: Cố Vĩ Lương Tìm Tới


Diệp Minh nén giận bắt đầu tìm con đường tiêu thụ mới, có điều chưa đợi cậu ta tìm thấy, Tô Nhuyễn đã kiếm được một đơn hàng siêu lớn.
Là công ty con của nhà họ Cố tên “Thịnh Triều”, chuyên gia công đồ trang sức.
Đúng, Cố Vĩ Lương đã tìm tới.
Ông ấy không tới trường học, mà dựa theo địa chỉ trên báo chí, tìm tới cửa hàng.
Khi Tô Nhuyễn nhận được điện thoại của Triệu Lôi, gấp gáp chạy tới, phát hiện ra ông ấy đã bị mời qua cửa hàng thời trang Thanh Dương rồi.
Triệu Lôi nói: “Nhìn thấy vị khách kia, bà chủ thời trang Thanh Dương ôm bụng bầu kích động muốn khóc, khả năng ngài ấy không đành lòng, nên theo đối phương rồi.”
Nói tới đây, người ngày thường không thích bát quái như anh ta cũng không nhịn được lắm miệng một câu: “Cuối cùng bà chủ kia lại có thể vênh mặt trước mẹ chồng và em cô rồi.”
Tô Nhuyễn bật cười.
Nói ra thì, Tô Thanh Thanh và người nhà Hoắc đúng là tuyệt phối, đều là người sĩ diện, thích khoe khoang, có thứ gì tốt đều hận không thể tuyên dương cho cả thế giới biết.
Bởi vậy hàng xóm trên con phố đều biết không ít chuyện nhà bọn họ.
Vì người nhà bọn họ có địch ý rõ ràng với Thế Ngoại Tiên, tất nhiên Triệu Lôi để ý rồi, Tô Nhuyễn cũng nghe được hoặc ít hoặc nhiều.
Ví dụ như năm nay, cổ phiếu của Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương cuối cùng chỉ bán được hơn bốn vạn, sau khi trả tiền vay số tiền còn lại chỉ miễn cưỡng đủ vốn lưu động duy trì cửa hàng.
Thật ra theo lý thuyết, phí tổn ban đầu của bọn họ chỉ ba ngàn Tô Thanh Thanh bỏ ra và tiền vay giữa năm, nghe nói dùng một vạn rưỡi mở cửa hàng, một vạn rưỡi còn lại đầu tư cổ phiếu, như vậy cộng lại phí tổn một vạn tám bán được hơn bốn vạn, cũng coi như lãi gấp đôi rồi.
Có điều hiển nhiên người nhà họ Hoắc không tính như vậy, khi ăn tết bọn họ xem báo tính nhẩm tiền lời lên đến chín vạn, khi giá cao nhất tiền lời lên đến mười một vạn, bây giờ chỉ mang về được hơn bốn vạn, chính là lỗ sáu bảy vạn.
Lỗ một khoản tiền lớn như vậy, khiến mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ đều tức điên, bọn họ đã lên kế hoạch dùng sáu bảy vạn ấy mua một căn nhà nhỏ ở thành phố Yến rồi, đặc biệt Hoắc Hướng Mỹ, xe máy đã chọn xong, kết quả một lần sảy chân tất cả đều tan biến.
Mẹ Hoắc không cách nào tiếp tục duy trì hình tượng mẹ chồng thông tình đạt lý, nghe nói ban đầu định bỏ lại Tô Thanh Thanh một mình ở huyện Khai Vân, cho cô ta tự sinh con tự chăm con.
Nhưng mà Tô Thanh Thanh đâu phải kẻ ngu, dù sao cũng sống hơn một đời, sau khi biết chuyện người nhà họ Hoắc nhân lúc cô ta ngủ say trực tiếp rời đi, cô ta đã tự mình ôm bụng bầu đi mua vé tàu hỏa, đuổi tới thành phố Yến.
Mẹ Hoắc không có cách nào khác, chỉ có thể mặt nặng mày nhẹ với cô ta.
Mà mẹ Hoắc đóng kịch giỏi hơn Tô Thanh Thanh nhiều, trong mắt mọi người bà ta là mẹ chồng hiền lành tốt không thể tốt hơn, so với dáng vẻ làm trời làm đất của Tô Thanh Thanh, tất nhiên mọi người đều nghiêng về phía mẹ Hoắc.
Cho nên năm nay sau khi mở lại cửa hàng, mẹ Hoặc giữ tất cả tiền thu vào, không chia cho Tô Thanh Thanh một phân tiền nào, mọi người còn sôi nổi tán đồng, nói nên làm như vậy từ lâu rồi, cô con dâu này quá phá của.
Mà Hoắc Hướng Dương cũng vì chuyện cổ phiếu và cứu quý nhân nảy sinh khúc mắc với Tô Thanh Thanh, thái độ lạnh nhạt không ít.
Tô Thanh Thanh không có bất kỳ chỗ dựa vào, ôm bụng to khổ không nói nên lời, đành phải nén giận thu liễm tính tình.
Với tính cách của Tô Thanh Thanh, có thể chịu đựng như vậy, tất nhiên vì cho rằng mình vẫn còn cơ hội khắc phục khó khăn, kết hợp với chuyện phát sinh gần đây, cơ hội ấychỉ có thể là Cố Vĩ Lương.
Hiện giờ Cố Vĩ Lương tìm tới, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Triệu Lôi nói: “Bọn họ thật sự cứu vị tiên sinh kia à? Sao tôi cảm thấy bọn họ giống như định ăn vạ hơn?”
Tô Nhuyễn cười rộ lên: “Vậy phải xem bọn họ có ăn vạ được không.”
Cố Vĩ Lương là người vô cùng cẩn thận, thậm chí có thể nói là người đa nghi, nếu không đời này Tô Nhuyễn muốn quen biết đối phương, không đến mức phải trực tiếp rời khỏi thành phố Thân, đợi đối phương tự mình tìm tới cửa.
Hơn nữa ông ấy ghét nhất là người khác mở miệng đòi hỏi, nếu tự ông ấy chủ động cho, chắc chắn cực kỳ hào phóng, nhưng nếu duỗi tay xin xỏ đòi hỏi, ông ấy sẽ rất bủn xỉn.
Cho nên sợ là đám người Tô Thanh Thanh lại thất bại thêm lần nữa rồi.
Sự thật đúng như những gì Tô Nhuyễn nghĩ, đối mặt với người nhà họ Hoắc nhiệt tình khác thường, Cố Vĩ Lương cực lực che giấu không kiên nhẫn trong lòng.
Đương nhiên ông ấy nhớ rõ Tô Thanh Thanh là ai rồi, hành động cứu người như tiếp ứng cho bọn cướp không khiến người khác ghi nhớ mới là lạ. Cuối cùng sau khi tra rõ hai người không vấn đề gì, thật sự muốn cứu ông ấy, Cố Vĩ Lương còn áy náy một hồi.
Nên khi Tô Thanh Thanh qua mời ông ấy, ông ấy vẫn đi theo. Tuy rằng hai người này cứu giúp gần như không có tác dụng, nhưng Tô Thanh Thanh lớn bụng vẫn muốn giúp ông ta, Hoắc Hướng Dương cũng bởi vậy ăn một trận đòn là sự thật.
Ông ấy cũng định báo đáp bọn họ.
Nhưng mà ông ấy muốn báo đáp và đối phương muốn báo đáp hình như không phải một chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận