Trọng Sinh Làm Đại Văn Hào

Chương 477: 5000 lương tháng có sợ hay không?

Chương 477: 5000 lương tháng có sợ hay không?
Lý Khoát thực sự không nghĩ tới Tạ Ân Ninh lại còn dám gặp mặt mình, nhưng nếu hắn đã muốn gặp, Lý Khoát cũng không có gì để nói. Mặc dù hắn đúng giờ có mặt vào lúc này rõ ràng là muốn nắm giữ quyền chủ động, cũng biểu thị ta sẽ không dây dưa gì với các ngươi nữa, nhưng việc này cũng không có gì to tát, Lý Khoát cũng không phải không thể chấp nhận được.
Ngày thứ hai, Lý Khoát gặp được Tạ Ân Ninh.
Việc Tạ Ân Ninh xấu hổ như trong tưởng tượng không hề xảy ra, ngược lại, hắn ngồi chễm chệ ở đó, bên cạnh còn có một người, nhìn thân hình này, chắc hẳn là vệ sĩ của hắn.
Lý Khoát cười một tiếng: "Sợ ta? Còn dẫn theo huynh đệ tới à?"
Tuy Tạ Ân Ninh có tư thế hiên ngang, nhưng ban đầu ánh mắt vẫn có chút né tránh Lý Khoát, hắn cười gằn, nói: "Ta có gì phải sợ?"
Lý Khoát ngồi đối diện hắn: "Diễm Hỏa bồi dưỡng ngươi một thời gian rất dài, từ trong nhiều người như vậy chọn trúng ngươi, ngươi từ vô danh tiểu tốt đến bây giờ thiên hạ đều biết, trước kia có nghĩ qua một ngày như vậy không? Bây giờ lại phải ra đi như vậy, là đã nghĩ rõ ràng chưa? Tất cả mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa? Chỉ cần có một chút sơ suất, sẽ sợ, sợ sau này không được như bây giờ, sợ thẹn trong lòng."
"Đừng nói nữa." Tạ Ân Ninh cảm thấy mình không muốn nghe đến điều này, hắn nói: "Đừng nói những lời vô dụng đó, ngươi cũng biết những thứ này đối với ta không có tác dụng gì! Hơn nữa, các ngươi tuy bồi dưỡng ta, nhưng ta đã đền bù năm triệu tiền vi phạm hợp đồng, các ngươi còn muốn thế nào?"
Lý Khoát cười một tiếng, cũng không tức giận, nói tiếp: "Không muốn thế nào, ta chỉ muốn tìm ngươi trò chuyện một chút, ngươi thật sự đã nghĩ kỹ chưa? Chúng ta tiếp theo còn có «Vạn Vạn Không Nghĩ Tới» quý thứ hai, thứ ba, cũng sẽ có những tác phẩm khác, vốn dĩ ngươi sẽ trở thành một mắt xích rất trọng yếu, nhưng ngươi lại lựa chọn buông tha, ngươi có thể đảm bảo sau này nhất định sẽ nổi danh hơn, có thể kiếm được càng nhiều tiền?"
Tạ Ân Ninh rơi vào trầm mặc, bởi vì lời nói của Lý Khoát đã bắt đầu đâm trúng tim đen của hắn.
"Hắn dĩ nhiên đã muốn rõ ràng!" Ngay lúc này, một thanh âm từ bên cạnh truyền tới, Lý Khoát ngẩng đầu lên, thấy được một khuôn mặt tươi cười có chút đáng ghét.
Người này khoảng 27- 28 tuổi, mặc trên người âu phục cắt may khéo léo, không đẹp trai, nhưng toàn thân hàng hiệu toát lên một loại khí chất có thể khiến một số phụ nữ phải xiêu lòng.
Lúc này, hắn tự nhiên đi tới bên cạnh Tạ Ân Ninh ngồi xuống, nói với Lý Khoát: "Hắn ở Tinh Vũ truyền thông chúng ta, lập tức sẽ có thu nhập cao hơn, có nhiều hoạt động hơn, không cần phải lo lắng những thứ này."
"Ngươi là?" Lý Khoát cau mày nhìn hắn một cái.
"Tinh Vũ truyền thông, CEO hiện tại, Bạch Tử Thần."
"Bạch Tử Thần." Lý Khoát trong nháy mắt nhớ ra, trước đây Tiếu Khải Phàm từng nói với mình, Bạch Tử Thần của Tinh Vũ truyền thông, cùng hắn có chút quan hệ, cũng là một kẻ tai to mặt lớn, có chút thế lực, hai người trước kia cũng minh tranh ám đấu, lần này Tinh Vũ truyền thông muốn lôi kéo Tạ Ân Ninh, cũng có liên quan đến chuyện này.
Chẳng trách hôm nay Tạ Ân Ninh dám đến. Phỏng chừng chính là Bạch Tử Thần bày mưu tính kế, cố ý để hắn tới đây, dẫn mình ra để thuận lợi nói chuyện với hắn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lý Khoát bật cười.
Ngược lại mình cũng có thể nghe xem hắn muốn nói gì!
Lý Khoát nói: "Bạch tổng sao lại tới đây? Có gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo thì không dám nhận!" Bạch Tử Thần cười một tiếng: "Ta chỉ là muốn ngươi nói cho Tiếu Khải Phàm biết, Diễm Hỏa một bộ kia chúng ta cơ bản đều đã hiểu rõ, bây giờ chúng ta muốn làm tiết mục mới, hơn nữa còn mang đi linh hồn tiết mục cũ của các ngươi. Ta cảm thấy tiếp theo các ngươi hẳn là không có biện pháp làm gì nữa! Không bằng để hắn sớm đầu hàng đi. Lý Khoát, ngươi cũng coi như là một nhân tài, tới công ty chúng ta, ta cho ngươi 5000 lương tháng! Về sau tiền lương còn có thể từ từ tăng lên."
Trong lòng Lý Khoát tự hỏi, người này có phải đầu óc có bệnh không?
5000 lương tháng?
Nhưng ngẫm lại, hắn cũng biết, Bạch Tử Thần chỉ muốn sỉ nhục mình.
Lý Khoát liền nói: "Bạch tổng, ngươi đã nghĩ như vậy, vậy ngươi có thể tự mình hẹn lão Tiếu ra, là không dám hay là thế nào? Còn cần ta ở giữa truyền lời? Về phần tiết mục, thật xin lỗi, chúng ta có thể đào tạo ra một Vương Đại Chuy, thì khẳng định có thể bồi dưỡng ra càng nhiều Vương Đại Chuy! Nhưng các ngươi chưa chắc, thứ cho ta nói thẳng, các ngươi thật sự chỉ đào được người kém quan trọng nhất mà thôi."
Lời nói này của Lý Khoát khiến Tạ Ân Ninh tức giận đến mức gân xanh nổi đầy trán, Lý Khoát loại vô hình trang bức này trí mạng nhất, không chỉ vào mặt mắng hắn, nhưng những lời của Lý Khoát tựa như những mũi kiếm.
Bạch Tử Thần cũng cảm thấy Lý Khoát đang cố tình khiêu khích, liền nói: "Cái này cũng không cần ngươi quan tâm! Tiết mục mới của chúng ta, rất nhanh sẽ xuất hiện những nhân vật xuất sắc gấp trăm ngàn lần Vương Đại Chuy! Cá nhân ta tương đối thích các cuộc chiến tranh cổ đại, bất kể là thời Xuân Thu của Trung Quốc, hay là chiến tranh kỵ sĩ ở Châu Âu, cho nên ta muốn cho các ngươi biết trước những gì chúng ta chuẩn bị làm, để các ngươi chuẩn bị sẵn tinh thần, tuy nhiên các ngươi vẫn không phải đối thủ của chúng ta. Hôm nay ta chỉ muốn nói với ngươi những lời này, không liên quan tới việc có dám hay không gặp mặt Tiếu Khải Phàm. Ngược lại chúng ta sẽ có dịp gặp nhau."
Lý Khoát cười gật đầu: "Được! Tạ Ân Ninh, cho nên ngươi đã hoàn toàn quyết định, đúng không?"
Tạ Ân Ninh cắn răng, nhưng vẫn không nhìn vào mắt Lý Khoát, gật đầu một cái.
Lý Khoát cũng "ừ" một tiếng: "Ta hiểu rồi, ta còn có việc, xin phép không ở lại tiếp chuyện."
Sau khi Lý Khoát rời đi, Bạch Tử Thần và Tạ Ân Ninh vẫn ngồi ở đó.
Bạch Tử Thần nhíu mày: "Ngươi sẽ không thật sự sợ Lý Khoát chứ?"
"Nói thật, có chút sợ." Tạ Ân Ninh gật đầu thừa nhận.
"Không cần sợ! Đợi tiết mục mới ra mắt, ngươi sẽ càng nổi tiếng! Những lời hôm nay hắn nói chỉ là khoác lác. Được rồi, chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ tô vẽ thêm một chút chuyện ngươi tới đây, xem xem có thể bắt đầu từ đâu, dẫm đạp một chút «Vạn Vạn Không Nghĩ Tới» để tạo thế cho tiết mục mới của chúng ta!"
"Ừm!"
Nghe đến đó, Tạ Ân Ninh cũng cảm thấy có chút mong đợi.
Hắn mong đợi nhất đó là có thể mau chóng dùng tiết mục mới để đánh bại Diễm Hỏa công ty, chứng minh việc mình rời đi là đúng!
Thực ra hắn cũng chỉ là bị lợi ích mê hoặc mà thôi.
Một bên khác, Lý Khoát đang ở trên xe, hôm nay người đưa hắn tới là một nhân viên của Diễm Hỏa công ty, hắn tạm thời đóng vai tài xế.
Lúc này, Lý Khoát gọi điện thoại cho Tiếu Khải Phàm.
"Nhanh như vậy đã gặp xong rồi sao?" Tiếu Khải Phàm có chút kỳ quái hỏi Lý Khoát.
"Gặp xong rồi, không có gì đáng nói, ta vừa mới còn gặp Bạch Tử Thần." Lý Khoát nói: "Bây giờ có việc gấp, chút nữa ngươi có rảnh không? Càng nhanh càng tốt, ta muốn tập hợp bộ phận vận hành, PR, thị trường của công ty lại họp, ta có việc muốn thương lượng với mọi người."
"Ừm!" Mặc dù Tiếu Khải Phàm có chút ngạc nhiên vì Lý Khoát vội vã như vậy, nhưng bây giờ lựa chọn tốt nhất chính là nghe theo Lý Khoát, cho nên hắn đáp ứng: "Được, ta lập tức tìm bọn họ tới, bây giờ ngươi tới công ty sao?"
"Ừ, ta lập tức tới ngay." (còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận