Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi

Chương 304:, U Minh tộc không gian chiến sĩ

Chương 304: Chiến binh không gian tộc U Minh, Jima tiếp tục nói: "Hắn vốn cho rằng sau chuyện đó, sẽ không còn ham muốn, nhưng hắn đã thất bại, vì vậy ngươi có thể tưởng tượng, Mị Ma mạnh mẽ đến mức nào." "Trừ phi tự mình có thể kiềm chế, nhưng căn bản không ai có thể kiểm soát được chính mình, dục vọng của bản thân bị khuếch đại vô hạn, ngươi căn bản không nắm bắt được loại cảm giác đó." "Nói khó nghe một chút, chính là một dục vọng khác của bản thân, chiếm vị trí chủ đạo." Giang Thần đã hiểu. Cái gọi là Mị Ma chính là tâm ma, lợi dụng kỹ năng khiến dục vọng được khuếch đại vô hạn, tinh trùng không còn ở trong đầu mà bay thẳng lên trời, hoàn toàn để dục vọng chiếm cứ thân thể. Từ đó dẫn đến cái chết. Chuyện này có gì lạ, 120G phim không phải đã xem vô ích sao? Cái gì dục vọng với không dục vọng, ta đây không có. Hai người tiếp tục tiến lên, rất nhanh lại phát hiện ba dũng sĩ, ba dũng sĩ này cũng như vậy, trên người không có thương tích, mặt lộ vẻ nụ cười quỷ dị. Hả… Xem ra lại là do Mị Ma làm. "Phía trước có một cô gái, chắc cũng bị Mị Ma làm." Hai người tiến lên phía trước, nhìn thi thể trên đất. Cô gái này dáng dấp rất đẹp, da thịt trắng nõn, dung mạo quả thực tinh xảo xinh đẹp, đẹp đến không thể miêu tả được, quần áo không đủ che thân, Giang Thần liếc một cái liền cảm thấy mình không kiềm chế được. Trời ạ… Thật là biến thái, đến cả thi thể cũng không tha. Giang Thần lại liếc nhìn, có một loại thôi thúc muốn lột y phục ra. Lúc này, Giang Thần như rơi vào một ảo cảnh, trong ảo cảnh, cô gái trước mặt nằm trên giường, nửa kín nửa hở, Giang Thần đưa ma chưởng ra… Sau đó, "bốp" một tiếng tỉnh lại. Jima tát vào mặt Giang Thần một cái, Giang Thần giật mình tỉnh. Jima mang Giang Thần thuấn di một cái, xuất hiện ở bên ngoài 80 thước. Giang Thần hiểu ra. Ta lại bị trúng chiêu sao? Cái này... Jima cau mày: "Mị Ma." Giang Thần: "Cô ta sao?" Jima cười hắc hắc: "Xem ra ngươi trúng chiêu rồi!""Chẳng phải còn chưa mở mắt ra sao?""Nói nhảm, khoảng cách quá gần, dù không mở mắt cũng bị." Giang Thần liếc xéo. Lúc này cô gái kia xoay người đứng lên, nhìn hai người, cười nói: "Ta chờ các ngươi đã lâu." Lại là một ảo cảnh... Cô gái nằm trên giường, nửa kín nửa hở. Giang Thần nhắm chặt hai mắt. Vô ngã tướng, vô nhân tướng, vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng, hồng phấn khô lâu, xương trắng da thịt. Phàm nhân sở hữu tướng, tất cả đều là hư vọng, hết thảy các pháp hữu vi đều như ảo ảnh, mộng huyễn... Ảo ảnh biến mất, trước mặt Giang Thần chỉ còn bộ xương khô. Haizzz... May mà biết hai câu này, nếu không nguy rồi. Giang Thần nhìn Jima, lúc này hai chân Jima đang run rẩy. Ngươi không phải nói, ngươi có thể ngăn được sao! Vừa nói một câu, ngươi đã không chịu nổi rồi hả? Giang Thần đá một cước, đá Jima bay xa mười mấy mét... Lúc này Jima mới tỉnh táo lại. Mị Ma liếc nhìn Giang Thần: "Ngươi lại có thể ngăn cản?""A di đà Phật, thí chủ, ta nhìn một cái đã thấy ngươi không phải người rồi." Đại uy kiếm khí... Vèo... Mấy chục đạo kiếm khí xông về Mộng Ma, trong chớp mắt Mộng Ma phiêu tán, hóa thành một làn khói xanh chui xuống đất, biến mất không thấy tăm hơi... Chạy mất? Jima kinh ngạc nhìn Giang Thần: "Sao ngươi có thể thoát khỏi công kích Mị thuật của Mộng Ma?""Ta không có dục vọng.""Vậy vừa rồi ngươi bị trúng chiêu?""Vừa rồi ta chỉ đang dò xét mà thôi, ta nói ngươi một nữ nhân run rẩy cái gì!" Mặt Jima hơi ửng đỏ, ngươi nghĩ xem vì sao! Jima hoàn toàn không nghĩ tới, mị thuật này lại đáng sợ đến vậy... Mị Ma xuất hiện ở một nơi rất xa. Trong lòng thầm suy tư, dũng sĩ kia là ai? Làm sao có thể ngăn cản Mị thuật công kích của ta, trong nháy mắt liền tỉnh lại, chẳng lẽ không có dục vọng? Không thể nào. Mới đầu rõ ràng trúng chiêu, nhưng sau đó lại hồi phục như cũ. Đây là năng lực gì? Người này có thể áp chế dục vọng của bản thân. Mị Ma nghĩ mãi không ra. Mị thuật là một trong những kỹ năng mạnh nhất của nàng, nếu Mị thuật vô hiệu hóa, vậy khi chiến đấu với hắn nàng căn bản không có tác dụng gì... Jima tự thi triển một ma pháp lên mình, trong nháy mắt trở nên tinh khiết. Jima nhìn Giang Thần, sau đó vung một đạo ma pháp, thân thể sạch sẽ, là một ma pháp sư, có thể sử dụng thuật dọn dẹp đơn giản. Giang Thần trong lòng cũng thầm than, Mị Ma này quả thực rất mạnh, chưa đến ba giây đã lên một lần... Hơn nữa còn là liên tục không ngừng rời khỏi thân thể của mình. Cứ như có thứ gì đó làm xuân mộng vậy. Khác nhau duy nhất là, gặp người chết. Giang Thần hỏi: "Ngoài Mị Ma ra, phe tà ác còn có những nghề nghiệp đáng sợ nào?" Jima: "Còn có vong linh quân chủ, tương đương với vong linh pháp sư, nghề nghiệp này cũng rất đáng sợ, hắn có thể triệu hồi người chết trở thành thuộc hạ, mà người chết đó nắm giữ 80% thực lực của lúc còn sống." "Còn có câu hồn ma pháp sư, thuộc loại tế tự ma pháp sư, có thể tách rời linh hồn khỏi nhục thể, để linh hồn chiến đấu." "Còn những nghề nghiệp khác thì ngươi biết rồi." Jima giải thích. Giang Thần gật đầu: "Cũng giống như các ngươi, thuộc loại nghề nghiệp đặc biệt." "Ừ." "Chúng ta một khi thức tỉnh nghề của mình, ở trong đại lục đều có trang bị đặc thù, sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, ví dụ như tộc Medusa của chúng ta có khả năng hóa đá, có thể biến địch nhân thành đá rồi nghiền nát." "Còn Mị Ma là một loại nghề nghiệp đặc biệt, Mộng Ma cũng giống vậy." Năng lực của Mộng Ma, Giang Thần đã biết. Khống chế mộng cảnh, trong giấc mộng là nhân vật vô địch, nhân loại căn bản không thể thức tỉnh nghề nghiệp loại hình Mộng Ma này. Theo thời gian trôi đi, hai người tiến vào giai đoạn tiếp theo. Hai người đi tới kết giới tiếp theo. Dọc theo đường đi cũng gặp phải không ít dũng giả tà ác, còn có chiến binh tộc U Minh, những chiến binh này không phải là đối thủ của Giang Thần, Vạn Kiếm Quy Tông trong nháy mắt đã đánh chết luôn địch nhân. Jima cũng nhận thấy sự lợi hại của Giang Thần. Kiếm khí như vậy rất giống kiếm khí của kiếm khách tự do. Lúc này năm chiến binh tộc U Minh xuất hiện trong tầm mắt của Giang Thần, người dẫn đầu chính là Arbuckle, hoàng tử của tộc U Minh. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Vạn Kiếm Quy Tông của Giang Thần đều đã mở. 【Lăng Không Nhất Thiểm】【Thiên Cương Kiếm Thể】. Arbuckle nhìn Giang Thần, lạnh lùng nói: "Kiếm khách, cuối cùng ta cũng gặp được ngươi." "Kết quả gặp ta, chỉ có một chữ." Vèo... Mấy trăm đạo kiếm khí lao về phía tộc U Minh, những kiếm khí này từ trên người Arbuckle xuyên ngực mà qua, dường như tộc U Minh này không hề tồn tại. Giang Thần cau mày. Chiến binh loại hình không gian, cho dù mắt có thể thấy được tộc U Minh, nhưng thân thể bọn họ lại thuộc về một không gian khác, kiếm khí của Giang Thần công kích xong toàn bộ không có bất kỳ tác dụng nào. Mặt Jima đầy nghi ngờ: "Xảy ra chuyện gì? Sao công kích của ngươi không có tác dụng?" "Cẩn thận, năm người này chắc là cường giả trong tộc U Minh. Bọn họ thuộc loại nghề không gian, thân thể thuộc một không gian khác, không gian đó thuộc về không gian độc lập của bọn họ.""Nếu như vậy, vậy làm sao công kích?""Điểm này ngươi cứ yên tâm, thân thể bọn họ thuộc về một không gian khác, nhưng muốn phát động công kích thì thân thể sẽ xuất hiện ở thế giới hiện thực, chính là lúc bọn chúng công kích thì chính là lúc chúng ta công kích." Ma pháp sư và chiến binh loại hình không gian Giang Thần cũng đã thấy không ít. Mà dạng người làm nghề không gian này thuộc loại siêu thần. Năng lực đương nhiên vô cùng mạnh mẽ. Jima gật đầu, hiểu cái gọi là nghề không gian. Arbuckle: "Xem ra ngươi cũng hiểu khá rõ về nghề không gian, nhưng dù ngươi có biết thì đã sao? Cứ chờ xem ngươi đối phó với cục diện tiếp theo thế nào." Arbuckle dẫn người xông về phía Giang Thần. Đủ loại ma pháp nhắm vào Giang Thần mà lao tới, năng lực cảm ứng của Giang Thần vô cùng mạnh mẽ, hắn cảm giác những công kích này không có tính thực chất, không gây ra dao động không gian. Jima nhìn thấy công kích ma pháp, nhanh chóng né tránh. Giang Thần vẫn đứng ở chỗ đó. Giang Thần nói: "Jima, đừng tin vào mắt mình, có lúc ngươi thấy công kích chưa chắc đã là thật, hãy tin vào năng lực cảm nhận của chính mình." Arbuckle như có điều suy nghĩ, năng lực cảm nhận của người này quả nhiên rất mạnh, có thể phân biệt được đâu là công kích hư, đâu là công kích thật. "Thưa hoàng tử, người này rất hiểu về pháp sư không gian.""Phải làm sao bây giờ? Năng lực cảm nhận của người này thật sự quá mạnh.""Bây giờ chỉ có phối hợp công kích lẫn nhau mới có thể giết chết được người này.""Chỉ cần ở trong không gian thế giới của mình, nó không cách nào tấn công đến chúng ta được." Arbuckle cười lạnh nói: "Cảm giác của hắn rất mạnh, nhưng ta vẫn có nắm chắc giết được hắn." Arbuckle dẫn đầu phát động công kích. Arbuckle tay nắm một thanh chiến đao bổ về phía Giang Thần, Giang Thần nhanh chóng tránh né, hắn cảm thấy có dao động không gian, nhưng kiếm khí của Giang Thần lại theo dao động không gian ám sát ngay lúc đó, trực tiếp xuyên qua. (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận