Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi
Chương 1:, toàn dân chuyển chức, hệ thống khởi động
Chương 1: Toàn dân chuyển chức, hệ thống khởi động
Vân quốc, thành phố Tây Hải, Yến Thành.
Trường trung học số một Yến Thành.
Lớp 12/3.
“Các bạn học, chúc mừng các em, sau ba năm học tập, các em cuối cùng cũng có thể chuyển chức, lần này sẽ là một lần chuyển chức quan trọng nhất trong đời các em.”
“Các em cũng biết, nghề nghiệp đại khái chia làm ba loại: cận chiến, tầm xa, và hỗ trợ, dù là loại nghề nào, cũng đừng nên từ bỏ hy vọng.”
“Một khi các em chuyển chức thành công, tương lai sẽ thuộc về các em.”
Trong lớp, chủ nhiệm Vương Mạnh siêng năng động viên học sinh.
Dưới lớp, ánh mắt học sinh ai nấy đều kích động, và ảo tưởng mình có thể chuyển chức thành một nghề mạnh mẽ.
Giang Thần cũng vậy.
Giang Thần đến đây đã ba năm, đã chấp nhận sự thật rằng thế giới này hoàn toàn khác với Lam Tinh.
Khoảng ba trăm năm trước, thế giới đột nhiên xuất hiện các vết nứt, từ trong khe nứt sinh ra vô số quái thú và ma vật, những ma vật này tùy ý tàn phá thành phố.
Dân số từ mười tỷ giảm xuống còn hai tỷ.
Nhân tộc phải đối mặt với tai họa ngập đầu.
Đến hai trăm năm trước, Nhân tộc thức tỉnh, có thể thông qua phương thức chuyển chức, thông quan phó bản, lên cấp đánh quái, thu được kinh nghiệm, tăng thực lực để bảo vệ gia viên.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, cũng sẽ tiến hành chuyển chức, nghề nghiệp đại khái chia làm ba loại: nghề chiến đấu chính, nghề phụ, nghề sinh hoạt.
Đúng như tên gọi: nghề chiến đấu chính, là các chiến sĩ tấn công tiên phong, kỵ sĩ, thánh kỵ sĩ,...
Nghề phụ: pháp sư, thích khách, mục sư, cung tiễn thủ,...
Nghề sinh hoạt: nông phu, thợ rèn, đầu bếp, thợ may...
Trong đó có một số nghề nghiệp ẩn mạnh mẽ.
Nghề nghiệp cũng chia thành nhiều loại từ tốt đến thấp: SS, S, A, B, C, D.
Nghề chiến đấu chính đương nhiên được ưa chuộng, dĩ nhiên nghề chiến đấu chính không thể tách rời nghề phụ, dù sao chiến sĩ có mục sư hỗ trợ mới là mạnh nhất, không chỉ có thể hồi máu còn có thể tăng sức chiến đấu.
Cũng có những pháp sư mạnh mẽ ở phía sau thi triển pháp thuật, có hỗ trợ mạnh mẽ là không thể thiếu.
Các nghề sinh hoạt thì tương đối kém, tuy tính an toàn cao nhưng cũng không phải là nghề hái ra tiền, người thuộc nghề sinh hoạt căn bản không cần ra chiến trường, cũng không cần vào phó bản để tăng thực lực.
Trong lòng Giang Thần thấp thỏm không yên.
Đây là một lần chuyển chức quan trọng nhất trong đời, cũng là lần chuyển chức duy nhất trong đời người, nó cũng giống như thi đại học ở Lam Tinh, quyết định vận mệnh của cả một đời.
Giang Thần không biết mình sẽ chuyển chức thành nghề gì.
Thể trạng của hắn cũng không cường tráng, vóc dáng 1m75, ở toàn bộ trường trung học mà nói, coi như là đúng chuẩn, muốn chuyển chức thành nghề chiến đấu chính có chút khó khăn.
Nghề phụ sao!
Cũng được, trở thành một mục sư hợp cách, bảo vệ đồng đội, nhưng mục sư lại không có sức tấn công, chỉ có thể dựa vào đồng đội bảo vệ, đây không phải là điều Giang Thần muốn.
Sao có thể giao tính mạng mình cho người khác được?
Nghề sinh hoạt sao!
Như vậy hoàn toàn không có nguy hiểm gì, nhưng cả đời chỉ có thể bình thường, cũng chỉ có thể trở thành người làm công, dĩ nhiên nếu thiên phú cao, cũng có thể trở thành thần cấp, cũng có thể được tôn trọng, nhưng cũng chỉ là tôn trọng mà thôi.
Ở cái thế giới mà kẻ mạnh là vua này, thực lực mới là trên hết.
Chiến đấu: tương đối nguy hiểm.
Phụ trợ: dựa vào đồng đội bảo vệ.
Sinh hoạt: người làm thuê.
“Giang Thần, ngươi muốn chuyển chức thành nghề gì?”
Người hỏi là Vương Cương, bạn cùng lớp với Giang Thần, thân hình mập mạp.
Giang Thần lắc đầu: “Cái này đâu phải chuyện chúng ta có thể quyết định.”
“Vậy cũng chưa chắc, thể trạng ngươi cũng không tệ, rất có thể sẽ trở thành chiến sĩ, ta cũng muốn chuyển chức thành chiến sĩ, đến lúc đó chúng ta cùng nhau xung phong.”
Giang Thần liếc mắt một cái, trong lòng giễu cợt một câu: Đại ca, ngươi mập như vậy, ngươi chạy nổi sao, đến lúc gặp phải quái thú, đừng có mà sợ tới tè ra quần đấy.
“Ngươi nhìn cái gì đấy, xem thường ta phải không?”
“Ta không phải là xem thường ngươi, mà là khinh bỉ ngươi.”
“Nhiều người khinh bỉ ta như vậy, cũng không thiếu một mình ngươi.”
Vương mập mạp không thèm chấp nhặt.
Giang Thần không còn gì để nói.
Cọt kẹt. . . . .
Một người chuyển chức sư cầm một quả cầu thủy tinh đi vào phòng học.
“Vương lão sư, chúng ta bắt đầu thôi!”
Vương Mạnh gật đầu: “Bây giờ tôi sẽ đọc tên, mời những bạn có tên lên đài để tiến hành khảo sát.”
“Khoa Trương.”
Một bạn học lên đài, trong lòng cực kỳ hưng phấn.
Chuyển chức sư cười nói: “Không cần khẩn trương, giữ vững bình tĩnh, dùng tay chạm vào quả cầu thủy tinh này.”
Giang Thần biết rõ, đây là chuyển chức sư.
Cầu thủy tinh có thể dựa vào điều kiện tự thân để tiến hành chuyển chức.
Ví dụ như một người có dáng người cao to, rất có khả năng sẽ chuyển chức thành chiến sĩ, kỵ sĩ, thánh kỵ sĩ, thậm chí là Long Kỵ Sĩ, đó là dựa vào điều kiện của bản thân để quyết định.
Ví dụ như nữ tử, phần lớn đều là các nghề phụ trợ: Mục sư, pháp sư, cung tiễn thủ.
Vô số bạn học mong đợi nhìn Khoa Trương.
Chủ nhiệm lớp cũng nhìn chằm chằm Khoa Trương.
Khoa Trương chạm vào cầu thủy tinh.
Một ánh sáng trắng lóe lên.
Chuyển chức sư: “Nghề sinh hoạt: thợ rèn.”
Khoa Trương thất vọng, hắn vốn muốn trở thành chiến sĩ đánh tiên phong, đáng tiếc không như mong muốn, chỉ có thể trở thành thợ rèn.
Chủ nhiệm lớp cưỡng ép an ủi: “Khoa Trương đừng nản chí, trên thế giới này chỉ có người vô dụng, không có nghề vô dụng, đợi đến khi em trở thành thợ rèn cấp thần, các bạn học đều phải dựa vào em chế tạo trang bị đấy.”
Khoa Trương gật đầu: “Cảm ơn thầy.”
Vương mập mạp nhỏ giọng nói: “Chủ nhiệm đúng là biết an ủi người, thợ rèn mà muốn thành thần cấp, là phải dựa vào vô số cuộn trang bị chất đống lên đấy, Khoa Trương coi như là bỏ rồi.”
Giang Thần biết rõ Vương mập mạp nói không sai.
Thông qua phó bản thường sẽ rơi ra cuộn trang bị, những cuộn trang bị đó nếu là vũ khí, thì phải cần thợ rèn chế tạo.
Những cuộn trang bị này thường là hàng tinh phẩm, sẽ không ai ngốc mà đưa cho một thợ rèn không có kinh nghiệm chế tạo.
Cho nên muốn trở thành thợ rèn cấp thần, phải dựa vào tiền để mua kinh nghiệm, nếu không có tiền, thì chỉ là đồ bỏ đi.
“Lý Dương.”
Lại là một học sinh lên sân.
“Lý Dương, nông phu.”
Giang Thần trong lòng hơi run lên, lại là nghề sinh hoạt, chẳng lẽ mình cũng sẽ bị chuyển thành nghề sinh hoạt sao?
Lúc này Giang Thần đặc biệt lo lắng.
“Người tiếp theo, Mộ Dung Tuyết.”
Dưới đài xôn xao náo nhiệt.
“Nữ thần lên đài.”
“Thành tích thi của cô ấy đứng nhất, rất có thể sẽ chuyển chức trở thành nghề nghiệp ẩn.”
“Vậy cũng chưa chắc, có lúc thành tích đệ nhất cũng không thể nói rõ được điều gì, cũng có thể là nghề nghiệp bình thường thôi.”
“Thường thì trong top 10 người đứng đầu, có 80% sẽ chuyển chức thành nghề top, có 1% có thể chuyển chức thành nghề ẩn, đó là xác suất.”
“Mộ Dung Tuyết muốn chuyển chức thành cung tiễn thủ nhất.”
“Bắt đầu thôi.”
Mộ Dung Tuyết nắm chặt nắm tay, cảm nhận được ánh sáng trắng lúc thì tràn vào người.
Chuyển chức sư nhìn Mộ Dung Tuyết, ánh mắt kích động: “Lại là nghề nghiệp ẩn, cung tiễn thủ Quang hệ, đánh giá: cấp độ A.”
Trong lòng Mộ Dung Tuyết mừng rỡ.
Cuối cùng cũng chuyển chức trở thành cung tiễn thủ.
Lại còn là nghề nghiệp ẩn: cung tiễn thủ Quang hệ.
Các bạn học đều phấn khích:
“Đây là cung tiễn thủ Quang hệ, là nghề nghiệp ẩn rất mạnh đấy.”
“Quá tốt rồi, lớp chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện người có nghề nghiệp ẩn.”
“Không hổ là Mộ Dung Tuyết đứng nhất lớp, nữ thần thật lợi hại, rất có thể sẽ được học viện Long Thần thu nhận làm học sinh.”
“Vậy cũng chưa chắc, điều kiện của học viện Long Thần vô cùng hà khắc, ít nhất phải đạt cấp 15 trở lên mới có thể vào làm học sinh, còn phải trải qua khảo hạch nữa, không biết Mộ Dung Tuyết có thể vào được hay không nữa.”
Mộ Dung Tuyết trở thành người có nghề nghiệp ẩn, cung tiễn thủ Quang hệ, lập tức làm các bạn học xôn xao bàn tán, vô số học sinh rối rít ném tới ánh mắt hâm mộ.
Trong nháy mắt đã trở thành ngôi sao sáng chói.
Tiền đồ vô lượng.
Vương mập mạp không thèm để ý: “Có gì đâu, chỉ là cung tiễn thủ Quang hệ thôi, có gì đáng kiêu ngạo chứ?”
Nghề nghiệp thông thường chia thành 5 đại hệ: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, trong đó lại có các nghề ẩn, ví dụ như Quang hệ, Hắc Ám hệ, Không Gian hệ, Phong hệ,...
Mà nghề ẩn còn tốt hơn so với 5 đại hệ kia.
Giang Thần liếc mắt: “Không ăn được nho thì nói nho chua thôi.”
Giang Thần tỏ vẻ hâm mộ.
“Ta mặc kệ có ăn được hay không, nho đấy chắc chắn là chua rồi.”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lại có rất nhiều học sinh lên sân.
“Người tiếp theo, Giang Thần.”
Giang Thần hít sâu một hơi, đi lên đài.
Ba năm chờ đợi, khoảnh khắc này cuối cùng cũng đến.
Keng. . . . .
[Phát hiện ký chủ sắp chuyển chức, hệ thống đang khởi động. . . . .]
(hết chương này)
Vân quốc, thành phố Tây Hải, Yến Thành.
Trường trung học số một Yến Thành.
Lớp 12/3.
“Các bạn học, chúc mừng các em, sau ba năm học tập, các em cuối cùng cũng có thể chuyển chức, lần này sẽ là một lần chuyển chức quan trọng nhất trong đời các em.”
“Các em cũng biết, nghề nghiệp đại khái chia làm ba loại: cận chiến, tầm xa, và hỗ trợ, dù là loại nghề nào, cũng đừng nên từ bỏ hy vọng.”
“Một khi các em chuyển chức thành công, tương lai sẽ thuộc về các em.”
Trong lớp, chủ nhiệm Vương Mạnh siêng năng động viên học sinh.
Dưới lớp, ánh mắt học sinh ai nấy đều kích động, và ảo tưởng mình có thể chuyển chức thành một nghề mạnh mẽ.
Giang Thần cũng vậy.
Giang Thần đến đây đã ba năm, đã chấp nhận sự thật rằng thế giới này hoàn toàn khác với Lam Tinh.
Khoảng ba trăm năm trước, thế giới đột nhiên xuất hiện các vết nứt, từ trong khe nứt sinh ra vô số quái thú và ma vật, những ma vật này tùy ý tàn phá thành phố.
Dân số từ mười tỷ giảm xuống còn hai tỷ.
Nhân tộc phải đối mặt với tai họa ngập đầu.
Đến hai trăm năm trước, Nhân tộc thức tỉnh, có thể thông qua phương thức chuyển chức, thông quan phó bản, lên cấp đánh quái, thu được kinh nghiệm, tăng thực lực để bảo vệ gia viên.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, cũng sẽ tiến hành chuyển chức, nghề nghiệp đại khái chia làm ba loại: nghề chiến đấu chính, nghề phụ, nghề sinh hoạt.
Đúng như tên gọi: nghề chiến đấu chính, là các chiến sĩ tấn công tiên phong, kỵ sĩ, thánh kỵ sĩ,...
Nghề phụ: pháp sư, thích khách, mục sư, cung tiễn thủ,...
Nghề sinh hoạt: nông phu, thợ rèn, đầu bếp, thợ may...
Trong đó có một số nghề nghiệp ẩn mạnh mẽ.
Nghề nghiệp cũng chia thành nhiều loại từ tốt đến thấp: SS, S, A, B, C, D.
Nghề chiến đấu chính đương nhiên được ưa chuộng, dĩ nhiên nghề chiến đấu chính không thể tách rời nghề phụ, dù sao chiến sĩ có mục sư hỗ trợ mới là mạnh nhất, không chỉ có thể hồi máu còn có thể tăng sức chiến đấu.
Cũng có những pháp sư mạnh mẽ ở phía sau thi triển pháp thuật, có hỗ trợ mạnh mẽ là không thể thiếu.
Các nghề sinh hoạt thì tương đối kém, tuy tính an toàn cao nhưng cũng không phải là nghề hái ra tiền, người thuộc nghề sinh hoạt căn bản không cần ra chiến trường, cũng không cần vào phó bản để tăng thực lực.
Trong lòng Giang Thần thấp thỏm không yên.
Đây là một lần chuyển chức quan trọng nhất trong đời, cũng là lần chuyển chức duy nhất trong đời người, nó cũng giống như thi đại học ở Lam Tinh, quyết định vận mệnh của cả một đời.
Giang Thần không biết mình sẽ chuyển chức thành nghề gì.
Thể trạng của hắn cũng không cường tráng, vóc dáng 1m75, ở toàn bộ trường trung học mà nói, coi như là đúng chuẩn, muốn chuyển chức thành nghề chiến đấu chính có chút khó khăn.
Nghề phụ sao!
Cũng được, trở thành một mục sư hợp cách, bảo vệ đồng đội, nhưng mục sư lại không có sức tấn công, chỉ có thể dựa vào đồng đội bảo vệ, đây không phải là điều Giang Thần muốn.
Sao có thể giao tính mạng mình cho người khác được?
Nghề sinh hoạt sao!
Như vậy hoàn toàn không có nguy hiểm gì, nhưng cả đời chỉ có thể bình thường, cũng chỉ có thể trở thành người làm công, dĩ nhiên nếu thiên phú cao, cũng có thể trở thành thần cấp, cũng có thể được tôn trọng, nhưng cũng chỉ là tôn trọng mà thôi.
Ở cái thế giới mà kẻ mạnh là vua này, thực lực mới là trên hết.
Chiến đấu: tương đối nguy hiểm.
Phụ trợ: dựa vào đồng đội bảo vệ.
Sinh hoạt: người làm thuê.
“Giang Thần, ngươi muốn chuyển chức thành nghề gì?”
Người hỏi là Vương Cương, bạn cùng lớp với Giang Thần, thân hình mập mạp.
Giang Thần lắc đầu: “Cái này đâu phải chuyện chúng ta có thể quyết định.”
“Vậy cũng chưa chắc, thể trạng ngươi cũng không tệ, rất có thể sẽ trở thành chiến sĩ, ta cũng muốn chuyển chức thành chiến sĩ, đến lúc đó chúng ta cùng nhau xung phong.”
Giang Thần liếc mắt một cái, trong lòng giễu cợt một câu: Đại ca, ngươi mập như vậy, ngươi chạy nổi sao, đến lúc gặp phải quái thú, đừng có mà sợ tới tè ra quần đấy.
“Ngươi nhìn cái gì đấy, xem thường ta phải không?”
“Ta không phải là xem thường ngươi, mà là khinh bỉ ngươi.”
“Nhiều người khinh bỉ ta như vậy, cũng không thiếu một mình ngươi.”
Vương mập mạp không thèm chấp nhặt.
Giang Thần không còn gì để nói.
Cọt kẹt. . . . .
Một người chuyển chức sư cầm một quả cầu thủy tinh đi vào phòng học.
“Vương lão sư, chúng ta bắt đầu thôi!”
Vương Mạnh gật đầu: “Bây giờ tôi sẽ đọc tên, mời những bạn có tên lên đài để tiến hành khảo sát.”
“Khoa Trương.”
Một bạn học lên đài, trong lòng cực kỳ hưng phấn.
Chuyển chức sư cười nói: “Không cần khẩn trương, giữ vững bình tĩnh, dùng tay chạm vào quả cầu thủy tinh này.”
Giang Thần biết rõ, đây là chuyển chức sư.
Cầu thủy tinh có thể dựa vào điều kiện tự thân để tiến hành chuyển chức.
Ví dụ như một người có dáng người cao to, rất có khả năng sẽ chuyển chức thành chiến sĩ, kỵ sĩ, thánh kỵ sĩ, thậm chí là Long Kỵ Sĩ, đó là dựa vào điều kiện của bản thân để quyết định.
Ví dụ như nữ tử, phần lớn đều là các nghề phụ trợ: Mục sư, pháp sư, cung tiễn thủ.
Vô số bạn học mong đợi nhìn Khoa Trương.
Chủ nhiệm lớp cũng nhìn chằm chằm Khoa Trương.
Khoa Trương chạm vào cầu thủy tinh.
Một ánh sáng trắng lóe lên.
Chuyển chức sư: “Nghề sinh hoạt: thợ rèn.”
Khoa Trương thất vọng, hắn vốn muốn trở thành chiến sĩ đánh tiên phong, đáng tiếc không như mong muốn, chỉ có thể trở thành thợ rèn.
Chủ nhiệm lớp cưỡng ép an ủi: “Khoa Trương đừng nản chí, trên thế giới này chỉ có người vô dụng, không có nghề vô dụng, đợi đến khi em trở thành thợ rèn cấp thần, các bạn học đều phải dựa vào em chế tạo trang bị đấy.”
Khoa Trương gật đầu: “Cảm ơn thầy.”
Vương mập mạp nhỏ giọng nói: “Chủ nhiệm đúng là biết an ủi người, thợ rèn mà muốn thành thần cấp, là phải dựa vào vô số cuộn trang bị chất đống lên đấy, Khoa Trương coi như là bỏ rồi.”
Giang Thần biết rõ Vương mập mạp nói không sai.
Thông qua phó bản thường sẽ rơi ra cuộn trang bị, những cuộn trang bị đó nếu là vũ khí, thì phải cần thợ rèn chế tạo.
Những cuộn trang bị này thường là hàng tinh phẩm, sẽ không ai ngốc mà đưa cho một thợ rèn không có kinh nghiệm chế tạo.
Cho nên muốn trở thành thợ rèn cấp thần, phải dựa vào tiền để mua kinh nghiệm, nếu không có tiền, thì chỉ là đồ bỏ đi.
“Lý Dương.”
Lại là một học sinh lên sân.
“Lý Dương, nông phu.”
Giang Thần trong lòng hơi run lên, lại là nghề sinh hoạt, chẳng lẽ mình cũng sẽ bị chuyển thành nghề sinh hoạt sao?
Lúc này Giang Thần đặc biệt lo lắng.
“Người tiếp theo, Mộ Dung Tuyết.”
Dưới đài xôn xao náo nhiệt.
“Nữ thần lên đài.”
“Thành tích thi của cô ấy đứng nhất, rất có thể sẽ chuyển chức trở thành nghề nghiệp ẩn.”
“Vậy cũng chưa chắc, có lúc thành tích đệ nhất cũng không thể nói rõ được điều gì, cũng có thể là nghề nghiệp bình thường thôi.”
“Thường thì trong top 10 người đứng đầu, có 80% sẽ chuyển chức thành nghề top, có 1% có thể chuyển chức thành nghề ẩn, đó là xác suất.”
“Mộ Dung Tuyết muốn chuyển chức thành cung tiễn thủ nhất.”
“Bắt đầu thôi.”
Mộ Dung Tuyết nắm chặt nắm tay, cảm nhận được ánh sáng trắng lúc thì tràn vào người.
Chuyển chức sư nhìn Mộ Dung Tuyết, ánh mắt kích động: “Lại là nghề nghiệp ẩn, cung tiễn thủ Quang hệ, đánh giá: cấp độ A.”
Trong lòng Mộ Dung Tuyết mừng rỡ.
Cuối cùng cũng chuyển chức trở thành cung tiễn thủ.
Lại còn là nghề nghiệp ẩn: cung tiễn thủ Quang hệ.
Các bạn học đều phấn khích:
“Đây là cung tiễn thủ Quang hệ, là nghề nghiệp ẩn rất mạnh đấy.”
“Quá tốt rồi, lớp chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện người có nghề nghiệp ẩn.”
“Không hổ là Mộ Dung Tuyết đứng nhất lớp, nữ thần thật lợi hại, rất có thể sẽ được học viện Long Thần thu nhận làm học sinh.”
“Vậy cũng chưa chắc, điều kiện của học viện Long Thần vô cùng hà khắc, ít nhất phải đạt cấp 15 trở lên mới có thể vào làm học sinh, còn phải trải qua khảo hạch nữa, không biết Mộ Dung Tuyết có thể vào được hay không nữa.”
Mộ Dung Tuyết trở thành người có nghề nghiệp ẩn, cung tiễn thủ Quang hệ, lập tức làm các bạn học xôn xao bàn tán, vô số học sinh rối rít ném tới ánh mắt hâm mộ.
Trong nháy mắt đã trở thành ngôi sao sáng chói.
Tiền đồ vô lượng.
Vương mập mạp không thèm để ý: “Có gì đâu, chỉ là cung tiễn thủ Quang hệ thôi, có gì đáng kiêu ngạo chứ?”
Nghề nghiệp thông thường chia thành 5 đại hệ: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, trong đó lại có các nghề ẩn, ví dụ như Quang hệ, Hắc Ám hệ, Không Gian hệ, Phong hệ,...
Mà nghề ẩn còn tốt hơn so với 5 đại hệ kia.
Giang Thần liếc mắt: “Không ăn được nho thì nói nho chua thôi.”
Giang Thần tỏ vẻ hâm mộ.
“Ta mặc kệ có ăn được hay không, nho đấy chắc chắn là chua rồi.”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lại có rất nhiều học sinh lên sân.
“Người tiếp theo, Giang Thần.”
Giang Thần hít sâu một hơi, đi lên đài.
Ba năm chờ đợi, khoảnh khắc này cuối cùng cũng đến.
Keng. . . . .
[Phát hiện ký chủ sắp chuyển chức, hệ thống đang khởi động. . . . .]
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận