Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi
Chương 199:, bạch kiểm một cái nữ nhi
Chương 199: Trông gà hóa cuốc có ngay con gái
Thời gian trôi qua, đợt tấn công kết thúc. Trên bầu trời, Cự Long phát hiện một cảnh tượng khó tin, trong vòng trăm thước quanh Giang Thành, trên mặt đất la liệt vô số Cự Long, chúng đều nằm trên đất gào thét thảm thiết, không thể nhúc nhích. Olive cũng sợ ngây người.
"Giang Thần, ngươi lợi hại thật đó! Vậy là xong rồi sao?"
"Nếu không thì sao nữa? Ta đã hứa với mẹ ngươi sẽ không giết hết bọn chúng, ta chỉ làm chân bọn chúng bị thương, không thể cử động thôi."
"Ồ, vậy thì tốt quá."
"Nhưng ta lại không biết chữa bệnh."
"Cái này ngươi cứ yên tâm, có thúc thúc ở đây, một lát nữa hắn sẽ bay xuống, thi triển Ma pháp Sinh mệnh cho bọn họ, để bọn họ hồi phục thân thể."
Giang Thần gật đầu: "Vậy thì tốt."
Rất nhanh, một con Cự Long từ trên trời đáp xuống, nhìn quanh những con Cự Long nằm la liệt, liếc nhìn Giang Thần, không nói gì, rồi phun ra một đạo ma pháp màu lục, về phía những con Cự Long đang nằm dưới đất.
Cảm nhận được Ma pháp Sinh mệnh, bọn địa long nhanh chóng hồi phục, lần lượt đứng lên, rời khỏi nơi này.
"Cảm ơn ngươi đã hạ thủ lưu tình."
"Không cần khách sáo vậy đâu, chắc tộc trưởng phái các ngươi đến đúng không."
"Nhãi ranh, ngươi ngông cuồng quá đấy, đây chỉ là một lần thăm dò thôi, còn có lần thứ hai đó!"
Giang Thần cười nhạt, không nói gì. Bất kể là gì cũng được.
Olive cười nói: "Chú Olli, chú có muốn nếm thử không, thơm thật đó nha!"
Olli nhìn Olive, thở dài một tiếng: "Điện hạ, lần này người làm hơi quá rồi đó, người không biết mẹ người đang tức giận cỡ nào đâu, người quá nghịch ngợm rồi."
"Hắn rất mạnh."
"Đến ma pháp cũng không biết, mạnh đến đâu chứ, ta đi đây, nhân loại, ngươi cẩn thận đó, lần sau là lúc ta trị thương cho ngươi."
Xoẹt một tiếng, Cự Long bay vào không trung.
Trở lại cung điện.
"Sao rồi? Tên nhân loại kia có bị thương nặng không?"
Olli hóa thành hình người, lắc đầu nói: "Hắn không bị thương, thậm chí một chút vết thương cũng không có, lần tấn công thứ nhất thất bại rồi."
Tina cười một tiếng: "Nói vậy, tên nhân loại này mạnh thật."
"Đúng là vậy nhưng vẫn có một chút vấn đề."
"Có vấn đề gì?"
"Phương thức tấn công của tên dũng sĩ này có chút giống kiếm khí của kẻ rơi xuống."
Tina giật mình: "Cái gì?"
"Ngươi chắc chắn chứ?"
"Chắc chắn, nhưng ta dám khẳng định hắn là dũng sĩ, trên người hắn không có khí tức của kẻ rơi xuống, hơn nữa trên trán hắn cũng không có phù hiệu của kẻ rơi xuống."
Tina có chút suy nghĩ: "Gần đây ở thế giới Sillero phát hiện một nhóm kẻ rơi xuống, liệu hắn có phải là từ đó trốn ra, rồi tiện thể xóa dấu vết trên trán hay không?"
Tina lắc đầu: "Điều này không đúng, hắn rõ ràng có huy chương dũng sĩ, chắc chắn hắn là dũng sĩ được liên minh các thần phái xuống."
"Nếu như kẻ rơi xuống cố ý che giấu thân phận của mình, chúng ta cũng không cách nào biết được."
"Chuyện này không thể nào, hắn là dũng sĩ, hẳn không phải kẻ rơi xuống, nếu không thế giới Sillero đã sớm phát hiện thân phận của hắn rồi."
"Điều này cũng đúng."
"Thật ra nghề kiếm khách chính là dựa theo nghề thanh toán của kẻ rơi xuống mà ra, muốn đánh bại kẻ rơi xuống, thì nhất định phải hiểu bọn chúng, đó là ý của các thần."
Olli: "Vậy bây giờ phải làm sao?"
"Tiếp tục đợt tấn công thứ hai."
"Được, thưa Nữ Vương."
Tina vung tay lên, thi triển ma pháp, một chiếc gương xuất hiện trước mặt Tina, trên gương là hình bóng của Giang Thần và Olive. "Ta muốn xem xem, ngươi lợi hại tới cỡ nào."
. . . . .
Lúc này Olive ngáp: "Giang Thần, ta muốn ngủ rồi."
"Ngươi ngủ đi!"
"Ta muốn ngươi ôm ta ngủ."
Giang Thần: ? ? ? ? ?
"Lúc ngủ đều là mẹ ôm ta ngủ, bây giờ ta và ngươi là quan hệ khế ước, nên ngươi ôm ta ngủ, rồi dỗ ta ngủ." Nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tư của Olive.
Giang Thần hỏi: "Vậy cha ngươi đâu?"
"Ta không có cha, toàn mẹ ôm ta ngủ thôi."
Thì ra là mẹ đơn thân nuôi con.
Olive giọng ngây thơ: "Vậy dứt khoát ngươi làm ba ta luôn đi."
Giang Thần cười hắc hắc.
Cũng được đấy chứ! Hình như không tệ. Trông gà hóa cuốc có ngay con gái....
Tina tức run người, con nha đầu thối này, đây là chuyện con nên nói sao? Tina không chỉ tức vì Olive nói chuyện như vậy, mà còn vì nụ cười của Giang Thần, tên này lại còn cười, hơn nữa còn cười đểu như vậy.
Giang Thần lắc đầu: "Thôi đi, mẹ ngươi sẽ không đồng ý đâu, mà ta cũng sẽ không đồng ý."
Olive trợn mắt, không thể tin nổi: "Tại sao?"
Giang Thần hắng giọng: "Ngươi còn nhỏ, không biết việc ta làm ba của ngươi là có ý nghĩa gì?"
"Chuyện đó không có ý nghĩa gì mà, buổi tối ôm ta ngủ là được rồi."
"Được rồi, ôm ngươi ngủ thì có thể, nhưng lần sau không được nói những lời như vậy nữa đâu."
Olive gãi đầu, nghi ngờ không hiểu.
Thật may mẹ nàng không biết, nếu không thì chắc chắn xé xác ta mất, nhưng dáng người của nàng thực sự đẹp nha! Chẳng lẽ Mẫu Long sau khi hóa hình đều xinh đẹp như vậy sao! Chẳng lẽ lại thành dị tộc luyến ái sao? Vụ này có hơi lớn à! Tại sao trong lòng lại có chút mong chờ nhỉ.
Giang Thần đi tới, nằm dưới gốc cây lớn, Olive vội vàng chạy tới, dựa vào ngực Giang Thần, Giang Thần nhìn lên trời, bầu trời thật là đẹp. Tina chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Giang Thần, chỉ cần Giang Thần có bất kỳ động tác thô tục nào, nàng chắc chắn sẽ đích thân ra tay.
Nhưng Tina đã lầm, Giang Thần không có bất kỳ hành động nào, mà chỉ ngẩn người nhìn lên trời.
Trong lòng hắn đang nghĩ tới một chuyện, đó chính là mẹ của Olive. Có lẽ có thể thành công ấy chứ! Tự dưng có được một cô con gái. Mấu chốt là ta lại chưa có kinh nghiệm làm cha. Đột nhiên cảm thấy hạnh phúc khiến Giang Thần không biết phải làm sao.
Tina: (╰_╯)# Thật là ảo tưởng. . . . . .
Buổi chiều, Giang Thần còn nghĩ tới chuyện gọi mẹ vợ đại nhân, giờ phỏng chừng phải đổi thành gọi bà xã đại nhân mất thôi. Ai . . . . Đời người thay đổi nhanh thật!
Bốp . . . Giang Thần bỗng tát vào mặt mình một cái.
Tina ngớ người. Tên nhân loại này bị làm sao vậy, tự dưng tát vào mặt mình?
Tina ra lệnh dừng tấn công, nàng không muốn đánh thức con gái đang ngủ say.
Cảm nhận được toàn bộ Long Đô rút lui trong phạm vi ngàn mét, Giang Thần lúc này mới lấy lại tinh thần, nhưng Giang Thần cũng không ngủ, mà vẫn ở đó cảm nhận. Ai biết đêm nay có bị tập kích hay không.
Sáng sớm hôm sau.
Hai người vừa tỉnh dậy, đợt tấn công thứ hai bắt đầu.
Trong cảm nhận của Giang Thần, đợt tấn công này khác biệt, toàn bộ đều là Thủy Tinh Long, Thủy Tinh Long to lớn, phòng ngự cao, lại có thể thủy tinh hóa thân thể. Không chỉ có thể bắn ngược ma pháp, còn có thể bắn ngược tấn công, trên người Thủy Tinh Long giống như một chiếc gương, công kích vào người chúng sẽ bị bắn ngược lại ngay lập tức.
Mấy trăm con Thủy Tinh Long hợp thành một vòng, chậm rãi tiến lại gần Giang Thần.
Giang Thần vẫn không có ý định rời đi, mà lấy đồ ăn ra đưa cho Olive.
Olive tò mò nhìn chiếc bánh mì: "Cái này là cái gì vậy?"
"Đây là bánh mì, ngươi chưa từng ăn sao?"
"Chưa, mẹ ta chưa bao giờ cho ta ăn đồ như thế này."
"Vậy mỗi ngày ngươi ăn gì?"
"Long Tinh, đó là đồ giúp lớn lên, có thể giúp chúng ta lớn nhanh hơn, nhưng ta không thích Long Tinh, ta thích những đồ ăn ngon, mẹ nói nếu ăn đồ ăn thì sẽ lớn chậm."
"Không sao, sau này ngươi muốn ăn gì thì ăn."
Olive gật đầu, phấn khởi nói: "Vậy thì tốt quá!"
Olive cắn một miếng: "Ừm, bánh mì này ngon quá, ngươi cũng ăn một miếng đi."
"Ta vẫn còn mà!"
Giang Thần lấy bánh mì ra, cắn một miếng, rồi tiện thể uống một ngụm rượu, đây là đồ vật nhất định phải có.
(hết chương này)
Thời gian trôi qua, đợt tấn công kết thúc. Trên bầu trời, Cự Long phát hiện một cảnh tượng khó tin, trong vòng trăm thước quanh Giang Thành, trên mặt đất la liệt vô số Cự Long, chúng đều nằm trên đất gào thét thảm thiết, không thể nhúc nhích. Olive cũng sợ ngây người.
"Giang Thần, ngươi lợi hại thật đó! Vậy là xong rồi sao?"
"Nếu không thì sao nữa? Ta đã hứa với mẹ ngươi sẽ không giết hết bọn chúng, ta chỉ làm chân bọn chúng bị thương, không thể cử động thôi."
"Ồ, vậy thì tốt quá."
"Nhưng ta lại không biết chữa bệnh."
"Cái này ngươi cứ yên tâm, có thúc thúc ở đây, một lát nữa hắn sẽ bay xuống, thi triển Ma pháp Sinh mệnh cho bọn họ, để bọn họ hồi phục thân thể."
Giang Thần gật đầu: "Vậy thì tốt."
Rất nhanh, một con Cự Long từ trên trời đáp xuống, nhìn quanh những con Cự Long nằm la liệt, liếc nhìn Giang Thần, không nói gì, rồi phun ra một đạo ma pháp màu lục, về phía những con Cự Long đang nằm dưới đất.
Cảm nhận được Ma pháp Sinh mệnh, bọn địa long nhanh chóng hồi phục, lần lượt đứng lên, rời khỏi nơi này.
"Cảm ơn ngươi đã hạ thủ lưu tình."
"Không cần khách sáo vậy đâu, chắc tộc trưởng phái các ngươi đến đúng không."
"Nhãi ranh, ngươi ngông cuồng quá đấy, đây chỉ là một lần thăm dò thôi, còn có lần thứ hai đó!"
Giang Thần cười nhạt, không nói gì. Bất kể là gì cũng được.
Olive cười nói: "Chú Olli, chú có muốn nếm thử không, thơm thật đó nha!"
Olli nhìn Olive, thở dài một tiếng: "Điện hạ, lần này người làm hơi quá rồi đó, người không biết mẹ người đang tức giận cỡ nào đâu, người quá nghịch ngợm rồi."
"Hắn rất mạnh."
"Đến ma pháp cũng không biết, mạnh đến đâu chứ, ta đi đây, nhân loại, ngươi cẩn thận đó, lần sau là lúc ta trị thương cho ngươi."
Xoẹt một tiếng, Cự Long bay vào không trung.
Trở lại cung điện.
"Sao rồi? Tên nhân loại kia có bị thương nặng không?"
Olli hóa thành hình người, lắc đầu nói: "Hắn không bị thương, thậm chí một chút vết thương cũng không có, lần tấn công thứ nhất thất bại rồi."
Tina cười một tiếng: "Nói vậy, tên nhân loại này mạnh thật."
"Đúng là vậy nhưng vẫn có một chút vấn đề."
"Có vấn đề gì?"
"Phương thức tấn công của tên dũng sĩ này có chút giống kiếm khí của kẻ rơi xuống."
Tina giật mình: "Cái gì?"
"Ngươi chắc chắn chứ?"
"Chắc chắn, nhưng ta dám khẳng định hắn là dũng sĩ, trên người hắn không có khí tức của kẻ rơi xuống, hơn nữa trên trán hắn cũng không có phù hiệu của kẻ rơi xuống."
Tina có chút suy nghĩ: "Gần đây ở thế giới Sillero phát hiện một nhóm kẻ rơi xuống, liệu hắn có phải là từ đó trốn ra, rồi tiện thể xóa dấu vết trên trán hay không?"
Tina lắc đầu: "Điều này không đúng, hắn rõ ràng có huy chương dũng sĩ, chắc chắn hắn là dũng sĩ được liên minh các thần phái xuống."
"Nếu như kẻ rơi xuống cố ý che giấu thân phận của mình, chúng ta cũng không cách nào biết được."
"Chuyện này không thể nào, hắn là dũng sĩ, hẳn không phải kẻ rơi xuống, nếu không thế giới Sillero đã sớm phát hiện thân phận của hắn rồi."
"Điều này cũng đúng."
"Thật ra nghề kiếm khách chính là dựa theo nghề thanh toán của kẻ rơi xuống mà ra, muốn đánh bại kẻ rơi xuống, thì nhất định phải hiểu bọn chúng, đó là ý của các thần."
Olli: "Vậy bây giờ phải làm sao?"
"Tiếp tục đợt tấn công thứ hai."
"Được, thưa Nữ Vương."
Tina vung tay lên, thi triển ma pháp, một chiếc gương xuất hiện trước mặt Tina, trên gương là hình bóng của Giang Thần và Olive. "Ta muốn xem xem, ngươi lợi hại tới cỡ nào."
. . . . .
Lúc này Olive ngáp: "Giang Thần, ta muốn ngủ rồi."
"Ngươi ngủ đi!"
"Ta muốn ngươi ôm ta ngủ."
Giang Thần: ? ? ? ? ?
"Lúc ngủ đều là mẹ ôm ta ngủ, bây giờ ta và ngươi là quan hệ khế ước, nên ngươi ôm ta ngủ, rồi dỗ ta ngủ." Nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tư của Olive.
Giang Thần hỏi: "Vậy cha ngươi đâu?"
"Ta không có cha, toàn mẹ ôm ta ngủ thôi."
Thì ra là mẹ đơn thân nuôi con.
Olive giọng ngây thơ: "Vậy dứt khoát ngươi làm ba ta luôn đi."
Giang Thần cười hắc hắc.
Cũng được đấy chứ! Hình như không tệ. Trông gà hóa cuốc có ngay con gái....
Tina tức run người, con nha đầu thối này, đây là chuyện con nên nói sao? Tina không chỉ tức vì Olive nói chuyện như vậy, mà còn vì nụ cười của Giang Thần, tên này lại còn cười, hơn nữa còn cười đểu như vậy.
Giang Thần lắc đầu: "Thôi đi, mẹ ngươi sẽ không đồng ý đâu, mà ta cũng sẽ không đồng ý."
Olive trợn mắt, không thể tin nổi: "Tại sao?"
Giang Thần hắng giọng: "Ngươi còn nhỏ, không biết việc ta làm ba của ngươi là có ý nghĩa gì?"
"Chuyện đó không có ý nghĩa gì mà, buổi tối ôm ta ngủ là được rồi."
"Được rồi, ôm ngươi ngủ thì có thể, nhưng lần sau không được nói những lời như vậy nữa đâu."
Olive gãi đầu, nghi ngờ không hiểu.
Thật may mẹ nàng không biết, nếu không thì chắc chắn xé xác ta mất, nhưng dáng người của nàng thực sự đẹp nha! Chẳng lẽ Mẫu Long sau khi hóa hình đều xinh đẹp như vậy sao! Chẳng lẽ lại thành dị tộc luyến ái sao? Vụ này có hơi lớn à! Tại sao trong lòng lại có chút mong chờ nhỉ.
Giang Thần đi tới, nằm dưới gốc cây lớn, Olive vội vàng chạy tới, dựa vào ngực Giang Thần, Giang Thần nhìn lên trời, bầu trời thật là đẹp. Tina chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Giang Thần, chỉ cần Giang Thần có bất kỳ động tác thô tục nào, nàng chắc chắn sẽ đích thân ra tay.
Nhưng Tina đã lầm, Giang Thần không có bất kỳ hành động nào, mà chỉ ngẩn người nhìn lên trời.
Trong lòng hắn đang nghĩ tới một chuyện, đó chính là mẹ của Olive. Có lẽ có thể thành công ấy chứ! Tự dưng có được một cô con gái. Mấu chốt là ta lại chưa có kinh nghiệm làm cha. Đột nhiên cảm thấy hạnh phúc khiến Giang Thần không biết phải làm sao.
Tina: (╰_╯)# Thật là ảo tưởng. . . . . .
Buổi chiều, Giang Thần còn nghĩ tới chuyện gọi mẹ vợ đại nhân, giờ phỏng chừng phải đổi thành gọi bà xã đại nhân mất thôi. Ai . . . . Đời người thay đổi nhanh thật!
Bốp . . . Giang Thần bỗng tát vào mặt mình một cái.
Tina ngớ người. Tên nhân loại này bị làm sao vậy, tự dưng tát vào mặt mình?
Tina ra lệnh dừng tấn công, nàng không muốn đánh thức con gái đang ngủ say.
Cảm nhận được toàn bộ Long Đô rút lui trong phạm vi ngàn mét, Giang Thần lúc này mới lấy lại tinh thần, nhưng Giang Thần cũng không ngủ, mà vẫn ở đó cảm nhận. Ai biết đêm nay có bị tập kích hay không.
Sáng sớm hôm sau.
Hai người vừa tỉnh dậy, đợt tấn công thứ hai bắt đầu.
Trong cảm nhận của Giang Thần, đợt tấn công này khác biệt, toàn bộ đều là Thủy Tinh Long, Thủy Tinh Long to lớn, phòng ngự cao, lại có thể thủy tinh hóa thân thể. Không chỉ có thể bắn ngược ma pháp, còn có thể bắn ngược tấn công, trên người Thủy Tinh Long giống như một chiếc gương, công kích vào người chúng sẽ bị bắn ngược lại ngay lập tức.
Mấy trăm con Thủy Tinh Long hợp thành một vòng, chậm rãi tiến lại gần Giang Thần.
Giang Thần vẫn không có ý định rời đi, mà lấy đồ ăn ra đưa cho Olive.
Olive tò mò nhìn chiếc bánh mì: "Cái này là cái gì vậy?"
"Đây là bánh mì, ngươi chưa từng ăn sao?"
"Chưa, mẹ ta chưa bao giờ cho ta ăn đồ như thế này."
"Vậy mỗi ngày ngươi ăn gì?"
"Long Tinh, đó là đồ giúp lớn lên, có thể giúp chúng ta lớn nhanh hơn, nhưng ta không thích Long Tinh, ta thích những đồ ăn ngon, mẹ nói nếu ăn đồ ăn thì sẽ lớn chậm."
"Không sao, sau này ngươi muốn ăn gì thì ăn."
Olive gật đầu, phấn khởi nói: "Vậy thì tốt quá!"
Olive cắn một miếng: "Ừm, bánh mì này ngon quá, ngươi cũng ăn một miếng đi."
"Ta vẫn còn mà!"
Giang Thần lấy bánh mì ra, cắn một miếng, rồi tiện thể uống một ngụm rượu, đây là đồ vật nhất định phải có.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận