Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi

Chương 167:, Thần Sứ khiếp sợ

Chương 167: Thần Sứ kinh sợ
Hai người đã cấp 45, cần kinh nghiệm giá trị ước chừng khoảng bảy trăm ngàn, mỗi lần tăng một cấp, lượng kinh nghiệm cần thiết lại tăng lên gấp bội, cho đến cấp 50, cần đến một triệu điểm kinh nghiệm. Mà mỗi một con quái vật cấp 45 tương đương với 500 điểm kinh nghiệm. Tính ra cần phải tiêu diệt 1400 con quái vật. Nếu một người tự luyện cấp, cũng cần đến 700 con quái vật mới có thể lên cấp, nếu chém chết Ma Vương thì đó là phương pháp tăng kinh nghiệm tốt nhất.
Hai người rất nhanh đến khe nứt sâu Gana, cũng thấy rõ chỗ khe nứt ấy, tiến vào bên trong toàn là quái vật cấp 45 và cấp 50. Những quái vật này đều đi theo bầy đàn, giống hệt như khu vực bóng tối của liên minh Anh Hoa. Xích Nguyệt Luyện Ngục.
Hai người tiến sâu vào bên trong, đây là tầng thứ nhất của Xích Nguyệt Luyện Ngục. Vừa mới vào đã thấy một đám người đang giết quái, đội này cả nam lẫn nữ, trong đó còn có người quen của Giang Thần, chính là An Tư Kỳ. Người phụ nữ này cũng ở trong đó, rõ ràng là An Tư Kỳ cùng đội của mình cũng chú ý đến Giang Thần và nàng.
Vẻ mặt An Tư Kỳ ngạc nhiên, hai người này sao lại tới đây? "Ồ… Hai người này là ai?" "Chẳng lẽ đến đây để lên cấp? Gan bọn họ thật lớn." "Một nam một nữ, nữ rõ ràng là người hỗ trợ, nam có vẻ là kiếm khách." "Kiếm khách sao? Bây giờ trong liên minh Long Khu có thể nổi danh, xuất hiện một kiếm khách lợi hại, không phải là người này đấy chứ?" "Thật có khả năng."
An Tư Kỳ hỏi: "Các ngươi sao lại đến đây?" "Chúng ta đến để lên cấp." "Nơi này không thích hợp để các ngươi lên cấp đâu, quái vật ở đây nhiều vô kể, lại còn rất đáng sợ, đây là Xích Nguyệt Luyện Ngục, tầng sáu có Xích Nguyệt Ma Vương cực mạnh." Giang Thần gật đầu: "Ta thấy nơi này rất thích hợp với ta."
Hai người đi ngang qua, Giang Thần bỗng dừng lại, quay đầu hỏi: "Ngươi tên là An Tư Kỳ, ngươi là kiếm khách chuyển chức Thần Sứ?" An Tư Kỳ cười lạnh: "Ngươi đoán đúng, nhưng ngươi đừng hòng nịnh nọt, ta sẽ không tạo điều kiện cho ngươi đâu, cứ làm gì ngươi thích đi." "Ngươi đến đây không phải để tăng cấp, chắc là tìm món đồ nào đó, vậy đi, ta giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ này, đến khi nhận nhiệm vụ cấp địa ngục thì đừng quá xa, tùy tiện chọn một Ma Vương là được." An Tư Kỳ không thể tưởng tượng nổi. Cái gì mà tùy tiện chọn một Ma Vương là được? Ngươi coi Ma Vương là cái gì chứ? "Ngươi có tư cách đó sao?" "Đương nhiên."
Giang Thần mở kỹ năng Ngự Long Tại Thiên, 300 đạo kiếm khí bay ra, nhanh chóng đánh chết đám quái thú Xích Nguyệt xung quanh, trong vòng trăm thước, mỗi kiếm giết một tên tiểu đệ đệ. Những quái vật kia trong mắt Giang Thần chẳng khác gì điểm kinh nghiệm đang đi bộ.
An Tư Kỳ nhìn đến trợn mắt há mồm. Đây thật là kiếm khách? An Tư Kỳ thân là Thần Sứ kiếm khách, chưa bao giờ thấy chiêu thức này, kiếm khách có kỹ năng kiểu này sao? Sao ta không hề hay biết? Những người bên cạnh An Tư Kỳ cũng chấn động. Trời ạ...... Đây chính là kiếm khách kia sao? Cái người kiếm khách trong truyền thuyết, trong cuộc so tài của liên minh đánh bại hai trăm ngàn cao thủ, lợi hại quá đi.
Trong vòng trăm thước, tất cả quái vật đều bị tiêu diệt hết. Giang Thần cười nói: "Ta có thực lực này không?" An Tư Kỳ gật đầu: "Ngươi rất mạnh, ta là kiếm khách chuyển chức Thần Sứ, đối với các kỹ năng của kiếm khách vô cùng am hiểu, chưa từng gặp qua kỹ năng lợi hại như vậy, kỹ năng này của ngươi tên gì?" "Không thể trả lời." "Ngươi…" An Tư Kỳ tức giận, nàng là Thần Sứ, các dũng sĩ nghề kiếm khách khi thấy nàng, đều phải khom lưng quỳ gối, còn Giang Thần thì khác, chẳng coi nàng ra gì. Giang Thần sẽ không để ý đối phương là Thần Sứ. Cho dù là cấp trên của mình thì thế nào, vẫn sẽ không quan tâm. "Thần Sứ đại nhân, người này chắc chắn là Giang Thần, người được xưng là kiếm khách đệ nhất." "Chính là hắn, thảo nào có thực lực cường hãn đến vậy." "Thần Sứ đại nhân, có hắn ở đây, có lẽ thật sự có thể xông qua tầng sáu, đoạt được Xích Nguyệt Thần Châu, hoàn thành Nhị Chuyển." "Thần Sứ đại nhân, cơ hội khó gặp, hợp tác với hắn, chẳng phải hắn muốn nhận nhiệm vụ chuyển chức sao? Cứ cho hắn một nhiệm vụ đơn giản là được." Mọi người thấy thực lực của Giang Thần, ngoài khiếp sợ, càng muốn hợp tác. Hợp tác cùng Giang Thần, rất dễ dàng vượt qua tầng sáu, giết được Xích Nguyệt Ma Vương.
An Tư Kỳ sớm đã mắc kẹt ở cấp 99 rất nhiều năm. Vẫn chưa có cơ hội vào được tầng sáu, giết Ma Vương. Nhiệm vụ Nhị Chuyển của An Tư Kỳ là phải giết Xích Nguyệt Ma Vương, tiến hành Nhị Chuyển, đây là cơ hội duy nhất của nàng. Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, lấy được Xích Nguyệt Thần Châu mới có thể hoàn thành Nhị Chuyển. An Tư Kỳ gật đầu: "Chỉ cần ngươi giúp ta đoạt được Xích Nguyệt Thần Châu, ta sẽ sắp xếp cho ngươi nhiệm vụ chuyển chức, cho ngươi một nhiệm vụ địa ngục, coi như là một nhiệm vụ đơn giản." "Không sao, Ma Vương nào cũng được, nhiệm vụ đừng quá xa là được, ta không muốn phải đi quá xa giết Ma Vương, dù gì đi bộ cũng rất mệt mỏi." An Tư Kỳ nói: "Chúng ta hợp thành đội." "Không cần, các ngươi cứ đi theo sau lưng ta là được, nói nhiệm vụ của ngươi đi, ta giúp ngươi hoàn thành."
An Tư Kỳ kể nhiệm vụ của mình cho nàng nghe. Giang Thần kinh ngạc: "Đã năm năm rồi, mà ngươi vẫn chưa hoàn thành sao?" "Có gì kỳ lạ sao?" Sắc mặt An Tư Kỳ trầm xuống. "Chẳng nhẽ không kỳ lạ sao? Chẳng qua là một Ma Vương Nhị Chuyển thôi mà? Giết hắn chẳng dễ như trở bàn tay sao?" An Tư Kỳ: (╯﹏╰)b Cô ~ Những người đứng sau An Tư Kỳ đều trợn tròn mắt. Anh bạn trẻ này. Ngươi dám giả bộ trước mặt Thần Sứ, dám vênh mặt trước Thần Sứ sao, ai cho ngươi lá gan vậy? An Tư Kỳ tức đến mức không biết nói gì cho phải. Còn bị thuộc hạ của mình khinh bỉ nhìn, đây không phải chỉ là chuyển chức thôi sao, nếu không phải An Tư Kỳ cần Giang Thần giúp đỡ, đã hận không thể rút kiếm chém Giang Thần làm hai nửa rồi. "Xích Nguyệt Ma Vương không dễ giết như ngươi nghĩ đâu."
Giang Thần mở kỹ năng Ngự Long Tại Thiên. Xích Nguyệt Ma Quật là một hang động, tuy không lớn, nhưng dọc đường đi toàn là quái thú Xích Nguyệt đi theo bầy đàn, kỹ năng Ngự Long Tại Thiên của Giang Thần lại phát huy công hiệu vừa vặn. Dọc đường đi, kỹ năng Ngự Long Tại Thiên mở đường, mọi người cứ đi theo sau lưng Giang Thần. Bọn họ cũng được chứng kiến thế nào là khủng bố. Không một con quái thú Xích Nguyệt nào đỡ nổi một kiếm của Giang Thần, một kiếm xuyên thủng tim quái thú, chưa kể còn 300 đạo kiếm khí, nơi nào hắn đi qua đều toàn là thi thể. Mọi người như thể đang đi dạo trong Xích Nguyệt Ma Quật. "Nghe ngươi nói Xích Nguyệt Ma Quật này có sáu tầng?" Đúng, mỗi một tầng quái vật đều không giống nhau, ban đầu là cấp 40, tầng hai là 43, tầng ba là 46, tầng bốn là 48. "Tầng năm, tầng sáu đều là quái vật cấp 50." "Xích Nguyệt Ma Vương ẩn náu ở tầng sáu." "Vậy ngươi đã vượt qua được mấy tầng rồi?" "Tầng ba."
Giang Thần cạn lời, một Thần Sứ như ngươi chỉ mới vượt qua tầng ba, chẳng phải ngay cả mặt Xích Nguyệt Ma Vương ngươi còn chưa nhìn thấy sao? Giang Thần chỉ muốn nói một câu, Thần Sứ như ngươi thật vô dụng!
Mọi người một đường đi về phía trước. Trước mặt là ba ngã rẽ. "Đi hướng nào?" "Đi lối đi ở giữa, hai cái còn lại là đường cụt, hai cái còn lại thông đến một cái quảng trường, một khi đi vào đó sẽ mắc kẹt trong quảng trường, cái quảng trường đó không lớn, có khoảng 200 mét, nhưng bên trong lại có 300 con quái vật… Uy, ngươi đi bên trái làm gì thế?" "Lên cấp thôi!"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận