Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi

Chương 107, tấn công Anh Hoa liên minh

Chương 107, Tấn công liên minh Anh Hoa “Ơ…” Lý Tiểu Trân hỏi: “Cái gì?” Các Quân đoàn trưởng còn lại nhao nhao lên tiếng.
“Ha ha... Hắn kéo dài thời gian mà thôi.” “Ta còn nhớ lúc ấy Giang Thần trêu đùa Quân đoàn trưởng Quang Minh Hannah, kết quả nàng không nói gì, có phải chăng Hannah là nữ nhân từng trải rồi?” “Nói không chừng đúng thật đấy!” Vương Mãnh chen vào, hưng phấn hỏi: “Lão đại, ngươi thật sự đã ở chung với Hannah sao, nữ nhân này chính là Quân đoàn trưởng Quang Minh đó!” “Ta là người rất thuần khiết nha.” Giang Thần vừa mở miệng, mọi người đều cười ồ.
Lý Tiểu Trân hung ác trừng mắt liếc một cái, tức giận bỏ đi: “Nhàm chán.” Bốn vạn người tiếp tục tiến về phía trước, đến chiến trường của liên minh Anh Hoa.
Lúc này, bên trong liên minh Anh Hoa.
Phòng họp.
Osamu Kutsunai nghe tin người đến báo, sắc mặt nghiêm túc.
“Chết tiệt, những người của liên minh Hàn khu này lại lâm trận phản bội, cùng người của liên minh Long khu làm chung một chỗ, tên Lee Hong-ik kia có phải là điên rồi không?” “Người này đúng là kẻ hai lòng, thật là đáng chết.” “Bây giờ làm sao bây giờ? Bốn mươi ngàn đại quân đang trực tiếp tiến đến.” “Sợ cái gì, bọn họ muốn công thành, nhưng đâu dễ dàng như vậy.” “Chỉ là bốn vạn người, đừng quên, chúng ta còn có chín vạn người, chưa chắc đã sợ chúng.” “Chi bằng chúng ta trực tiếp phái chín vạn người, dùng đao thật kiếm thật đọ sức với bọn chúng một trận, tiêu diệt toàn bộ bốn vạn người này.” Osamu Kutsunai trầm ngâm suy nghĩ.
Nghĩ một hồi, lắc đầu nói: “Không có dễ dàng như vậy, trong liên minh Long khu nhất định có cao thủ, người này đủ để ngăn cản bất kỳ đại quân nào, bây giờ bọn chúng còn đang trên đường, bây giờ chỉ có thể tìm kiếm Thiên Sứ, Long Kỵ Sĩ trợ giúp.” “Chỉ cần có thể ngăn cản, dù là làm hạng ba cũng dễ chấp nhận.” “Lập tức phái người đi liên minh Bắc Âu, liên minh Mỹ Khu tìm kiếm sự giúp đỡ, nói rằng chúng ta vui lòng gia nhập liên minh, hơn nữa bí mật nói cho bọn chúng biết, chờ đến thời điểm quyết chiến, có thể giúp bọn chúng bất kỳ bên nào.” Osamu Kutsunai suy tính rất rõ ràng, bốn vạn người tới công thành.
Nhất định là có phần thắng, Hắc Phượng và Lee Hong-ik đâu phải người ngốc, sao lại vô ích đưa quân lính đến chịu chết.
Osamu Kutsunai thân là tổng chỉ huy liên minh Anh Hoa, đã sớm nghĩ đến đối sách, đầu tiên chính là liên kết Hàn khu liên minh để đối phó Long khu liên minh, chỉ là không ngờ Long khu liên minh lại cường hãn đến như vậy.
Bây giờ chỉ có liên kết Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ.
Sau khi ba đại liên minh kết hợp, thừa cơ tóm thâu Long khu liên minh, liên minh Anh Hoa, đợi đến cuối cùng lúc Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ quyết chiến, thì đầu quân vào một bên, ít nhất có thể đạt được hạng nhì.
Thậm chí lúc Long Kỵ Sĩ và Thiên Sứ quyết chiến, làm chút động tác nhỏ, hạng nhất cũng có thể đạt được.
Osamu Kutsunai phái người đi liên kết, liên minh Bắc Âu và liên minh Mỹ Khu nhất định sẽ đồng ý, chỉ cần nói vào ngày quyết chiến, đứng về phía bọn chúng là được.
… Nhược Ly nhìn Giang Thần, hứng thú hỏi: “Giang Thần, nếu như ngươi là quan chỉ huy của liên minh Anh Hoa, ngươi sẽ làm gì?” “Rất đơn giản, phái người liên kết Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ.” “Chuyện này có ích gì, bọn chúng chỉ mong chúng ta giao chiến thôi!” “Có ích.” Nhược Ly nghi ngờ: “Sao ngươi khẳng định như vậy?” Giang Thần cười: “Nếu như ta gặp quan chỉ huy của liên minh Bắc Âu, sẽ âm thầm nói cho hắn biết, đợi cuối cùng quyết chiến thì đứng về phía bọn họ, cùng nhau đối phó Thiên Sứ, gặp quan chỉ huy của liên minh Mỹ Khu, cũng là đạo lý như vậy.” “Đây là thuật hợp tung liên hoành, quan chỉ huy của liên minh Anh Hoa nếu không phải là kẻ ngốc, nhất định sẽ nghĩ như vậy.” Nhược Ly kêu lên: “Ngươi đúng là có tố chất của một vị tướng soái đó, chuyện này cũng nghĩ ra được.” “Chuyện này khó lắm sao!” Chuyện này không khó, chỉ cần suy nghĩ một chút liền sẽ rõ.
Nếu liên minh Anh Hoa phái chín vạn đại quân trực tiếp xuất chiến, thì cuộc chiến đấu này sẽ kết thúc, đây cũng là điều Giang Thần muốn thấy.
Nhược Ly suy nghĩ một chút: “Nếu theo lời ngươi nói như vậy, quan chỉ huy của liên minh Anh Hoa thật sự làm như vậy, thì cuộc chiến này chỉ sợ rất khó đánh.” “Cũng không khó khăn.” “Vì sao?” “Mưu kế có mạnh đến mấy, trước thực lực chân chính thì đều là phù vân.” Nhược Ly cười nói: “Ngươi được đấy, có thể ở trước mặt tỷ tỷ mà ngưu bức, vậy ngươi đoán xem liên minh Hàn khu có đồng ý không, bọn chúng trước xông lên đi công thành?” “Biết.” “Khẳng định vậy sao?” “Bọn chúng muốn đạt được hạng nhì, chỉ có liên kết với chúng ta mới được, nếu không thì chính là người bị đào thải đầu tiên, hơn nữa hai vạn người của bọn chúng nếu không đồng ý, ta sẽ tiễn bọn chúng đi luôn.” Nhược Ly lại hít một hơi khí lạnh.
Người này, đây là chuẩn bị đối với đồng đội xuất thủ sao?
Vừa rồi còn đang liên kết kia mà!
Kết quả ngươi lại muốn giết đồng đội?
Đồng đội tế thiên, pháp lực vô biên?
Sau một tiếng… Bốn mươi ngàn đại quân cuối cùng đã đến dưới chân tường thành, nhìn tường thành cao lớn kia, một đạo bạch quang bao phủ thành phố, chỉ có phá tan lồng bảo hộ, mới có thể xông vào.
Chỉ cần phá được lồng bảo hộ, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Giang Thần có thể ngồi trên Cự Long xông vào trong thành phố.
Giang Thần nói: “Lý Tiểu Trân, bây giờ là lúc các ngươi xuất thủ, mang quân tấn công, đánh vỡ lồng bảo hộ, chúng ta liền có thể quét sạch liên minh Anh Hoa.” Lý Tiểu Trân đáp lại: “Nói là cùng nhau tấn công, tại sao lại là người của Hàn khu chúng ta?” Giang Thần lạnh lùng nói: “Ta không muốn lãng phí lời với ngươi, hoặc là tấn công, hoặc là ta tấn công ngươi, ngươi nên biết, ta có năng lực này, để cho hai vạn người của các ngươi ở lại chỗ này.” Giang Thần vừa mở miệng, hai bên lập tức rút kiếm căng thẳng.
Vừa rồi còn đang vui vẻ nói cười, đột nhiên lại rút kiếm ra rồi.
Hai bên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Chuyện này là thế nào vậy?
Lý Tiểu Trân tức giận không chịu được, quả nhiên đúng như đã dự đoán, những người này muốn lợi dụng bọn họ.
Nhưng không thể không làm.
Dù sao thực lực người này kinh khủng như vậy, rất có khả năng sẽ động thủ thật.
Lý Tiểu Trân nói: “Nghe theo hiệu lệnh của ta, kỵ sĩ giương khiên lên, tấn công, đánh vỡ lồng bảo hộ, phần còn lại giao cho liên minh Long khu, để cho bọn chúng tấn công.” “Giết...” “Xông lên a...” “Giết chết bọn người liên minh Anh Hoa.” Một đám kỵ sĩ che chắn lá chắn xông lên phía trước, điên cuồng chém vào lồng bảo hộ, lúc này lồng bảo hộ rung động dữ dội, trên tường thành, cung tiễn thủ hướng phía dưới bắn.
Vô số mũi tên bay xuống như mưa.
Người của liên minh Long khu hoàn toàn không động, đứng ở một bên xem náo nhiệt.
Osamu Kutsunai thấy cảnh tượng như vậy thì tức hộc máu.
“Đáng chết Lý Tiểu Trân, các ngươi cũng bị lợi dụng rồi.” Lý Tiểu Trân hướng về lồng bảo hộ trên tường thành oanh tạc một trận: “Osamu Kutsunai, đi ra chịu chết.” “Cút mẹ mày đi, bắn cho ta.” Chiến đấu bắt đầu.
Hai vạn người công kích lồng bảo hộ, lượng máu của lồng bảo hộ không ngừng giảm bớt, nhưng vào lúc này, trên bầu trời xuất hiện vô số bóng đen, người của liên minh Long khu không để ý tới.
Nhược Ly sợ ngây người.
“Giang Thần, đúng như ngươi nói rồi, Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ đến rồi.” Giang Thần nói: “Vương Mãnh.” “Lão đại.” “Chúng ta phải nghênh đón Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ rồi.” “Biết rồi, lão đại.” Vương Mãnh ngồi lên lưng rồng, Giang Thần cũng vậy, Giang Thần liếc nhìn Lý Tiểu Trân, lớn tiếng: “Lý Tiểu Trân, đừng quan tâm lồng bảo hộ nữa, theo ta cùng nhau giết Long Kỵ Sĩ và Thiên Sứ trước rồi nói.” Lý Tiểu Trân cũng chú ý đến tình huống này.
Điều khiển Cự Long đi theo sau lưng Giang Thần.
Ngự Long Tại Thiên mở ra, 300 đạo kiếm khí vây quanh Giang Thần xoay tròn.
Lý Tiểu Trân thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng thầm kêu lên, đây chính là kỹ năng của tên kia sao? Kỹ năng nghịch thiên như thế, nếu cho hắn một con Cự Long, chẳng phải sẽ bay lên trời luôn sao.
Chắc chắn sau đó, hắn nhất định sẽ mở ra Khế ước Ngự Thú.
Giang Thần thực ra rất hâm mộ nghề nghiệp của Lý Tiểu Trân, nghề tấn công siêu viễn cự ly, tay cầm Gatling trên chiến trường rầm rập... càn quét cả một mảng, mặc dù lực tấn công không mạnh, nhưng tần suất tấn công lại đủ nhanh, nhất là khoảng cách đủ xa, đã vượt quá 100m rồi.
Thiên Sứ và Long Kỵ Sĩ đến một nhóm đông người.
Ước chừng hơn mấy ngàn người.
Giang Thần nói: “Tiến lên.” “Biết rõ, lão đại.” Vèo...
Cự Long thuộc tính Phong lao thẳng về phía đối diện, Long Kỵ Sĩ thấy vậy, nhao nhao hướng về Cự Long thuộc tính Phong công kích, đủ loại công kích laser, cũng may tốc độ của Cự Long thuộc tính Phong khá nhanh, có thể né tránh các công kích.
Giang Thần vung động kiếm khí, kiếm khí nhanh chóng lan tràn, lấy tốc độ nhanh như chớp, đánh chết ngay những Long Kỵ Sĩ xung quanh.
Bạch quang lóe lên.
Chỉ cần một đạo kiếm khí liền có thể đánh chết hoàn toàn.
Phòng ngự ở trước mặt Giang Thần căn bản không tồn tại, chỉ trong nháy mắt, vô số Long Kỵ Sĩ thương vong, Thiên Sứ cũng như vậy, đừng thấy Thiên Sứ có thể bay lượn, nhưng tốc độ so ra vẫn kém Long Kỵ Sĩ.
“Đáng chết, là hắn.” “Người này là người của liên minh Long khu, hôm qua đã đánh úp thành trì của chúng ta.” “Nguyên lai là hắn, giết chết hắn.” “Giết…” (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận