Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi
Chương 241:, Thiên Địa Hội xuất hiện
Chương 241: Thiên Địa Hội xuất hiện
Angelina kêu lên: "Sao ngươi lại thành ra thế này?"
Giang Thần lắc đầu: "Ta làm sao mà biết được, chắc là trùng hợp thôi, nếu không nàng chọn lại lần nữa xem sao?"
Tiên tri cười nói: "Tuy vẫn là 5 lá bài đó, nhưng kết quả lại khác nhau một trời một vực, lão hủ sẽ giải thích cho các ngươi."
"Không cần ngươi giải thích, đi thôi!"
Giang Thần dẫn theo Angelina xoay người rời đi, Angelina lưu luyến không rời quay đầu lại.
Tiên tri lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc… . . . ."
Tiên tri lặng lẽ thu dọn sạp hàng.
Về nhà thôi!
Từ nay về sau, vị tiên tri này không còn xuất hiện nữa, mãi đến mấy năm sau… . . . . . .
Ba người thông qua trận truyền tống, rời khỏi chợ đen.
Mấy lần chuyển hướng, Giang Thần ba người xuất hiện ở thế giới Sillero, lúc này ba người vẫn đeo mặt nạ, ngay khi Arnold muốn cởi mặt nạ xuống thì.
Giang Thần nói: "Chờ một chút đã, đừng vội cởi mặt nạ."
"Tại sao?"
Giang Thần quay đầu, nhìn một người thanh niên, thân hình chợt lóe, kề kiếm vào cổ người thanh niên kia, mặt người trẻ tuổi kia liền biến sắc, không ngờ lại bị phát hiện.
Nam tử trẻ tuổi ngưng tụ chân khí.
Giang Thần lạnh lùng nói: "Xem chân khí của ngươi nhanh hơn, hay kiếm của ta nhanh hơn, trước khi ngươi kịp phóng chân khí, ta sẽ cắt đứt cổ họng của ngươi."
Người trẻ tuổi buông thõng tay trái xuống.
Giang Thần hỏi: "Bây giờ ta hỏi ngươi đáp, rõ chưa? Nếu như ngươi không trả lời, ngươi sẽ biết hậu quả."
Người trẻ tuổi gật đầu.
"Tại sao theo dõi ta?"
"Chủ nhân của chúng ta muốn biết rõ ngươi là ai?"
"Chủ nhân của các ngươi chính là bà chủ quán rượu tự do, người kia?"
Người trẻ tuổi gật đầu: "Ừ."
"Hắn có mục đích gì?"
"Ta không rõ chủ nhân có mục đích gì, hắn chỉ bảo ta đi theo ngươi, hắn muốn biết thân phận của ngươi, có quan hệ gì với Tứ Nguyên?"
"Ngươi biết Tứ Nguyên?"
"Không biết."
"Vậy chủ nhân của ngươi biết Tứ Nguyên?"
"Không rõ."
"Các ngươi thuộc về hội nào?"
Người trẻ tuổi im lặng hồi lâu, Giang Thần thúc kiếm vào một phần, một giọt máu từ trên thân kiếm rơi xuống, người trẻ tuổi sắc mặt đại biến: "Thiên Địa Hội."
"Tổng đà chủ Thiên Địa Hội của các ngươi có phải là Trần Cận Nam không?"
"Không phải."
Giang Thần thu kiếm vào vỏ, lạnh lùng nói: "Cút đi, đừng theo dõi ta nữa, nếu không ta không ngại giết ngươi."
Người trẻ tuổi nhìn Giang Thần rời đi.
Chỉ có thể quay trở lại.
Arnold hỏi: "Trần Cận Nam là ai?"
"Ta chỉ tùy tiện hỏi thôi."
Arnold lẩm bẩm trong lòng, Trần Cận Nam là ai?
Chẳng lẽ là một vị cường giả?
Phải tìm cơ hội, hỏi thăm người này rốt cuộc là ai mới được.
Lúc sắp đi, Arnold đưa một khối lệnh bài chợ đen cho Giang Thần, Giang Thần tiện tay bỏ vào bên trong không gian, tấm lệnh bài này đúng là rất cần.
Sau này tiến vào chợ đen sẽ dễ dàng hơn nhiều, vào chợ đen còn có thể hỏi thăm rất nhiều bí mật.
. . . . . .
Quán rượu Sa Đọa.
Kim Vân Khê hỏi: "Theo dõi thế nào rồi? Có biết đối phương là thân phận gì không?"
"Thất bại rồi."
"Bị phát hiện?"
"Ừ, người này cảm giác rất mạnh, phảng phất sớm đã biết ta theo dõi ở phía sau, người này tuyệt đối không phải người của chúng ta, trên người hắn không có chân khí, là dũng sĩ Đại Lục Chúng Thần."
Kim Vân Khê: "Ta biết chứ, có phát hiện gì không?"
"Một nam một nữ kia ta không biết là ai, nhưng trong đó có một người ta biết, hắn là Gregory. Arnold, là người của gia tộc Gregory, người này thường xuyên đến chỗ chúng ta ăn thịt nướng."
"Không nên xem thường người này, hắn tuyệt không chỉ đến đây để ăn thịt nướng đơn giản vậy đâu, ngươi lui xuống đi, ta sẽ phái người điều tra."
Sứ giả rời đi, dừng bước lại.
"Còn có việc gì?"
"Người kia hỏi ta, hội trưởng Thiên Địa Hội có phải là Trần Cận Nam không, rất có thể nhận biết Trần Cận Nam."
Kim Vân Khê gật đầu, Trần Cận Nam?
Người này là ai?
Chẳng nhẽ Thiên Địa Hội lại xuất hiện một tên cường giả?
"Ta sẽ điều tra."
Kim Vân Khê xoay người đi ra ngoài, đi đến đối diện Minh Ám Sát Thủ Đoàn Oak, vừa bước vào trong, sứ giả thấy Kim Vân Khê đi vào, cười nói: "Bà chủ, sao hôm nay rảnh rỗi đến chỗ ta vậy?"
"Ta muốn biết tình hình gần đây của gia tộc Gregory? Có người nào tay cầm mảnh kiếm hay không?"
"Ngươi nên biết rõ quy củ."
Kim Vân Khê lấy một tấm Card đưa lên.
Rất nhanh, sứ giả liền tra được tin tức.
"Đúng là có một người tay cầm mảnh kiếm, người này tên là Giang Thần, là một kiếm khách, đến từ thế giới loài người, bây giờ đang ở trong quân đoàn Bí Kiếm, quân đoàn trưởng chính là Gregory Carring, ồ, người này có mức độ nguy hiểm rất cao."
"Người này đã từng tham gia hành động vây quét người tự do, biến mất hai ngày, đánh chết một tên người tự do."
"Gần đây tham gia chiến đấu với doanh trại tà ác, đánh chết 13 vạn Tà Ác Dũng Giả, bằng vào sức một mình, chống cự triệu quân tà ác."
"Ngay cả Thần Chi Tử của doanh trại tà ác cũng không cách nào đánh chết người này, nếu muốn đánh chết hắn cần phải phái ra thích khách có thực lực từ Tứ Chuyển trở lên đánh úp bất ngờ, đây là tình báo mà chúng ta có được."
Kim Vân Khê như có điều suy nghĩ, cao thủ Tứ Chuyển.
Quả nhiên là cường giả.
"Ngươi muốn phát hành nhiệm vụ sao?"
"Không, ta chỉ đến hỏi thăm tin tức thôi, cũng không phải đến phát hành nhiệm vụ."
Kim Vân Khê xoay người rời đi.
Hắn là một kiếm khách, chẳng lẽ là gián điệp nằm vùng của Tứ Nguyên?
Kim Vân Khê biết rõ kiếm khách có ý nghĩa như thế nào, có nghĩa là cùng nguồn gốc với bọn họ, tổ tiên đồng dạng là người tự do, chỉ là một bộ phận đầu phục Liên Minh Chúng Thần, một bộ phận lưu lạc trở thành kẻ sa đọa bây giờ.
Mà nghề nghiệp kiếm khách này chính là căn cứ hình thái công kích của kẻ sa đọa, diễn hóa thành một loại nghề.
Lúc này Kim Vân Khê vô cùng kinh ngạc.
Từ số liệu có được thì nghề kiếm khách này đã vượt qua kiếm khí của những người tự do.
Là loại kiếm khách gì mà có thể chém chết mấy trăm ngàn Tà Ác Dũng Giả, là loại kiếm khách gì mà có thể ngăn cản được hàng triệu quân địch?
Kim Vân Khê từ trước đến nay không nghĩ tới sẽ có kiếm khách cường đại như vậy.
Cho dù là nàng cũng không thể đánh chết mấy trăm ngàn Tà Ác Dũng Giả.
Cho dù là đứng để cho nàng chém, phỏng chừng cũng phải chém mất nửa năm mới xong.
Phải mau chóng báo cáo việc này lên trên, còn cả tên Trần Cận Nam kia, người này chắc chắn là có quen biết hắn, tiện thể điều tra luôn bối cảnh của người này.
Ngay sau khi Kim Vân Khê rời đi.
Một tên dũng sĩ bước vào Minh Ám Sát Thủ Đoàn Oak.
Tiện tay lấy ra túi tiền.
"Tra một người."
"Ai?"
"Trần Cận Nam. . . . . Người này là người tự do, rất có thể là hội trưởng Thiên Địa Hội."
Lại một dũng sĩ khác bước vào bên trong.
"Giết người."
"Ai?"
"Quân đoàn Bí Kiếm, Giang Thần. . . . ."
"Giá 30 ức."
. . . . . .
Giang Thần, Angelina trở lại liên minh quân đoàn.
Lúc này đã là ban đêm.
Angelina hỏi: "Giang Thần, tại sao tương lai của chúng ta lại như thế?"
Giang Thần hoàn toàn cạn lời: "Sao lại cứ nghĩ đến chuyện này vậy?"
Rốt cuộc nữ nhân này bị sao thế, từ sau khi ra khỏi chợ đen thì sắc mặt chưa khi nào tốt hơn, đi dọc đường cũng toàn là vẻ mặt buồn buồn không vui.
"Ta chỉ là muốn biết câu trả lời chính xác, tại sao lá bài tarot của chúng ta lại như thế, ta cảm thấy đây không phải trùng hợp, chẳng lẽ ta và ngươi cứ như vậy là sẽ chết sao?"
Hai tay Giang Thần đặt lên vai Angelina, nghiêm túc nói: "Đừng bao giờ tin vào những cái gọi là dự đoán tương lai, đó đều là quỷ kế lừa gạt, Angelina, nàng phải tin rằng vận mệnh mãi mãi là nắm trong tay mình, mà không phải cái gọi là vận mệnh hư vô phiêu diểu."
Angelina gật đầu: "Ồ."
"Vậy lần sau khi chúng ta lại đi chợ đen, sẽ hỏi lại vị Dự Ngôn Sư đó xem sao."
Giang Thần hoàn toàn không nói được lời nào, vì sao nữ nhân này cứ nhắc đến chuyện này?
Chẳng nhẽ không thể nói chuyện gì khác sao?
(hết chương này)
Angelina kêu lên: "Sao ngươi lại thành ra thế này?"
Giang Thần lắc đầu: "Ta làm sao mà biết được, chắc là trùng hợp thôi, nếu không nàng chọn lại lần nữa xem sao?"
Tiên tri cười nói: "Tuy vẫn là 5 lá bài đó, nhưng kết quả lại khác nhau một trời một vực, lão hủ sẽ giải thích cho các ngươi."
"Không cần ngươi giải thích, đi thôi!"
Giang Thần dẫn theo Angelina xoay người rời đi, Angelina lưu luyến không rời quay đầu lại.
Tiên tri lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc… . . . ."
Tiên tri lặng lẽ thu dọn sạp hàng.
Về nhà thôi!
Từ nay về sau, vị tiên tri này không còn xuất hiện nữa, mãi đến mấy năm sau… . . . . . .
Ba người thông qua trận truyền tống, rời khỏi chợ đen.
Mấy lần chuyển hướng, Giang Thần ba người xuất hiện ở thế giới Sillero, lúc này ba người vẫn đeo mặt nạ, ngay khi Arnold muốn cởi mặt nạ xuống thì.
Giang Thần nói: "Chờ một chút đã, đừng vội cởi mặt nạ."
"Tại sao?"
Giang Thần quay đầu, nhìn một người thanh niên, thân hình chợt lóe, kề kiếm vào cổ người thanh niên kia, mặt người trẻ tuổi kia liền biến sắc, không ngờ lại bị phát hiện.
Nam tử trẻ tuổi ngưng tụ chân khí.
Giang Thần lạnh lùng nói: "Xem chân khí của ngươi nhanh hơn, hay kiếm của ta nhanh hơn, trước khi ngươi kịp phóng chân khí, ta sẽ cắt đứt cổ họng của ngươi."
Người trẻ tuổi buông thõng tay trái xuống.
Giang Thần hỏi: "Bây giờ ta hỏi ngươi đáp, rõ chưa? Nếu như ngươi không trả lời, ngươi sẽ biết hậu quả."
Người trẻ tuổi gật đầu.
"Tại sao theo dõi ta?"
"Chủ nhân của chúng ta muốn biết rõ ngươi là ai?"
"Chủ nhân của các ngươi chính là bà chủ quán rượu tự do, người kia?"
Người trẻ tuổi gật đầu: "Ừ."
"Hắn có mục đích gì?"
"Ta không rõ chủ nhân có mục đích gì, hắn chỉ bảo ta đi theo ngươi, hắn muốn biết thân phận của ngươi, có quan hệ gì với Tứ Nguyên?"
"Ngươi biết Tứ Nguyên?"
"Không biết."
"Vậy chủ nhân của ngươi biết Tứ Nguyên?"
"Không rõ."
"Các ngươi thuộc về hội nào?"
Người trẻ tuổi im lặng hồi lâu, Giang Thần thúc kiếm vào một phần, một giọt máu từ trên thân kiếm rơi xuống, người trẻ tuổi sắc mặt đại biến: "Thiên Địa Hội."
"Tổng đà chủ Thiên Địa Hội của các ngươi có phải là Trần Cận Nam không?"
"Không phải."
Giang Thần thu kiếm vào vỏ, lạnh lùng nói: "Cút đi, đừng theo dõi ta nữa, nếu không ta không ngại giết ngươi."
Người trẻ tuổi nhìn Giang Thần rời đi.
Chỉ có thể quay trở lại.
Arnold hỏi: "Trần Cận Nam là ai?"
"Ta chỉ tùy tiện hỏi thôi."
Arnold lẩm bẩm trong lòng, Trần Cận Nam là ai?
Chẳng lẽ là một vị cường giả?
Phải tìm cơ hội, hỏi thăm người này rốt cuộc là ai mới được.
Lúc sắp đi, Arnold đưa một khối lệnh bài chợ đen cho Giang Thần, Giang Thần tiện tay bỏ vào bên trong không gian, tấm lệnh bài này đúng là rất cần.
Sau này tiến vào chợ đen sẽ dễ dàng hơn nhiều, vào chợ đen còn có thể hỏi thăm rất nhiều bí mật.
. . . . . .
Quán rượu Sa Đọa.
Kim Vân Khê hỏi: "Theo dõi thế nào rồi? Có biết đối phương là thân phận gì không?"
"Thất bại rồi."
"Bị phát hiện?"
"Ừ, người này cảm giác rất mạnh, phảng phất sớm đã biết ta theo dõi ở phía sau, người này tuyệt đối không phải người của chúng ta, trên người hắn không có chân khí, là dũng sĩ Đại Lục Chúng Thần."
Kim Vân Khê: "Ta biết chứ, có phát hiện gì không?"
"Một nam một nữ kia ta không biết là ai, nhưng trong đó có một người ta biết, hắn là Gregory. Arnold, là người của gia tộc Gregory, người này thường xuyên đến chỗ chúng ta ăn thịt nướng."
"Không nên xem thường người này, hắn tuyệt không chỉ đến đây để ăn thịt nướng đơn giản vậy đâu, ngươi lui xuống đi, ta sẽ phái người điều tra."
Sứ giả rời đi, dừng bước lại.
"Còn có việc gì?"
"Người kia hỏi ta, hội trưởng Thiên Địa Hội có phải là Trần Cận Nam không, rất có thể nhận biết Trần Cận Nam."
Kim Vân Khê gật đầu, Trần Cận Nam?
Người này là ai?
Chẳng nhẽ Thiên Địa Hội lại xuất hiện một tên cường giả?
"Ta sẽ điều tra."
Kim Vân Khê xoay người đi ra ngoài, đi đến đối diện Minh Ám Sát Thủ Đoàn Oak, vừa bước vào trong, sứ giả thấy Kim Vân Khê đi vào, cười nói: "Bà chủ, sao hôm nay rảnh rỗi đến chỗ ta vậy?"
"Ta muốn biết tình hình gần đây của gia tộc Gregory? Có người nào tay cầm mảnh kiếm hay không?"
"Ngươi nên biết rõ quy củ."
Kim Vân Khê lấy một tấm Card đưa lên.
Rất nhanh, sứ giả liền tra được tin tức.
"Đúng là có một người tay cầm mảnh kiếm, người này tên là Giang Thần, là một kiếm khách, đến từ thế giới loài người, bây giờ đang ở trong quân đoàn Bí Kiếm, quân đoàn trưởng chính là Gregory Carring, ồ, người này có mức độ nguy hiểm rất cao."
"Người này đã từng tham gia hành động vây quét người tự do, biến mất hai ngày, đánh chết một tên người tự do."
"Gần đây tham gia chiến đấu với doanh trại tà ác, đánh chết 13 vạn Tà Ác Dũng Giả, bằng vào sức một mình, chống cự triệu quân tà ác."
"Ngay cả Thần Chi Tử của doanh trại tà ác cũng không cách nào đánh chết người này, nếu muốn đánh chết hắn cần phải phái ra thích khách có thực lực từ Tứ Chuyển trở lên đánh úp bất ngờ, đây là tình báo mà chúng ta có được."
Kim Vân Khê như có điều suy nghĩ, cao thủ Tứ Chuyển.
Quả nhiên là cường giả.
"Ngươi muốn phát hành nhiệm vụ sao?"
"Không, ta chỉ đến hỏi thăm tin tức thôi, cũng không phải đến phát hành nhiệm vụ."
Kim Vân Khê xoay người rời đi.
Hắn là một kiếm khách, chẳng lẽ là gián điệp nằm vùng của Tứ Nguyên?
Kim Vân Khê biết rõ kiếm khách có ý nghĩa như thế nào, có nghĩa là cùng nguồn gốc với bọn họ, tổ tiên đồng dạng là người tự do, chỉ là một bộ phận đầu phục Liên Minh Chúng Thần, một bộ phận lưu lạc trở thành kẻ sa đọa bây giờ.
Mà nghề nghiệp kiếm khách này chính là căn cứ hình thái công kích của kẻ sa đọa, diễn hóa thành một loại nghề.
Lúc này Kim Vân Khê vô cùng kinh ngạc.
Từ số liệu có được thì nghề kiếm khách này đã vượt qua kiếm khí của những người tự do.
Là loại kiếm khách gì mà có thể chém chết mấy trăm ngàn Tà Ác Dũng Giả, là loại kiếm khách gì mà có thể ngăn cản được hàng triệu quân địch?
Kim Vân Khê từ trước đến nay không nghĩ tới sẽ có kiếm khách cường đại như vậy.
Cho dù là nàng cũng không thể đánh chết mấy trăm ngàn Tà Ác Dũng Giả.
Cho dù là đứng để cho nàng chém, phỏng chừng cũng phải chém mất nửa năm mới xong.
Phải mau chóng báo cáo việc này lên trên, còn cả tên Trần Cận Nam kia, người này chắc chắn là có quen biết hắn, tiện thể điều tra luôn bối cảnh của người này.
Ngay sau khi Kim Vân Khê rời đi.
Một tên dũng sĩ bước vào Minh Ám Sát Thủ Đoàn Oak.
Tiện tay lấy ra túi tiền.
"Tra một người."
"Ai?"
"Trần Cận Nam. . . . . Người này là người tự do, rất có thể là hội trưởng Thiên Địa Hội."
Lại một dũng sĩ khác bước vào bên trong.
"Giết người."
"Ai?"
"Quân đoàn Bí Kiếm, Giang Thần. . . . ."
"Giá 30 ức."
. . . . . .
Giang Thần, Angelina trở lại liên minh quân đoàn.
Lúc này đã là ban đêm.
Angelina hỏi: "Giang Thần, tại sao tương lai của chúng ta lại như thế?"
Giang Thần hoàn toàn cạn lời: "Sao lại cứ nghĩ đến chuyện này vậy?"
Rốt cuộc nữ nhân này bị sao thế, từ sau khi ra khỏi chợ đen thì sắc mặt chưa khi nào tốt hơn, đi dọc đường cũng toàn là vẻ mặt buồn buồn không vui.
"Ta chỉ là muốn biết câu trả lời chính xác, tại sao lá bài tarot của chúng ta lại như thế, ta cảm thấy đây không phải trùng hợp, chẳng lẽ ta và ngươi cứ như vậy là sẽ chết sao?"
Hai tay Giang Thần đặt lên vai Angelina, nghiêm túc nói: "Đừng bao giờ tin vào những cái gọi là dự đoán tương lai, đó đều là quỷ kế lừa gạt, Angelina, nàng phải tin rằng vận mệnh mãi mãi là nắm trong tay mình, mà không phải cái gọi là vận mệnh hư vô phiêu diểu."
Angelina gật đầu: "Ồ."
"Vậy lần sau khi chúng ta lại đi chợ đen, sẽ hỏi lại vị Dự Ngôn Sư đó xem sao."
Giang Thần hoàn toàn không nói được lời nào, vì sao nữ nhân này cứ nhắc đến chuyện này?
Chẳng nhẽ không thể nói chuyện gì khác sao?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận