Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi

Chương 271:, chuẩn bị ám toán Thần Nữ

Chương 271: Chuẩn bị ám toán Thần Nữ
Giang Thần vừa mới về đến biệt thự, Arnold đã tới.
Giang Thần cười nói: "Tiểu Na, pha trà..."
Angelina tiến vào phòng bếp, chuẩn bị pha trà.
Hai người ngồi trên ghế salon, rất nhanh Angelina pha xong trà, ngồi ở bên cạnh Giang Thần, Arnold liếc nhìn, cũng không nói gì.
"Tiểu Na, về phòng nghỉ ngơi đi."
"Dạ."
Arnold lúc này mới lên tiếng nói: "Ngươi vừa đi khỏi, Eleanor đã về gia tộc, gây áp lực lên gia tộc."
Giang Thần cầm ly trà lên, nghe Arnold nói.
Nói cô ta ngốc, thật ra không hề ngốc, biết rõ lợi dụng ưu thế gia tộc, đáng tiếc Giang Thần cũng không phải người của gia tộc Gregory, hắn không quan tâm đến chuyện này.
Đi theo người phụ nữ này sớm muộn gì cũng xong đời.
Giang Thần cười nói: "Mấy người đi theo cô ta chiến đấu, sớm muộn gì cũng chết, các người chỉ trở thành vật hi sinh cho cô ta, mau chóng rời khỏi người phụ nữ này đi."
"Có một số việc không phải cứ muốn rời khỏi là được, trong đó liên quan đến lợi ích phức tạp, đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm chính là việc Eleanor nhắc tới người nhà của ngươi."
Giang Thần im lặng, trong ánh mắt lộ ra sát cơ.
Phải nghĩ xem làm thế nào để giết chết người phụ nữ này.
Ở thế giới Sillero động thủ căn bản không thể, thứ nhất là không chắc có giết được Eleanor không, thứ hai là người phụ nữ này tuy ngu xuẩn, nhưng thân phận lại không hề bình thường, đó là Thần Nữ, Thần Nữ cao cao tại thượng.
Trên người có sinh lại quyển tụ, coi như có giết được, cũng sẽ sống lại, như vậy Giang Thần đừng hòng trà trộn được nữa.
Giết chết Thần Nữ, đây là trọng tội.
Trừ khi bỏ thân phận dũng sĩ, nếu không tuyệt đối không thể làm vậy.
Giang Thần biết rõ Arnold nói cho hắn biết điều này là để hắn đề phòng.
"Ta nhớ khu chợ đen chỗ đó không tệ, là vùng không ai quản lý, cho dù có chết, cũng sẽ không bị người phát hiện."
Giang Thần biết, Arnold cũng muốn động thủ, nhưng lại khổ nỗi thân phận không cho phép.
Giang Thần hỏi: "Cô ta đi như thế nào?"
"Ta sẽ tìm cách để cô ta đến chợ đen một lần, về sau thế nào thì ta không rõ, dĩ nhiên là phải nhanh hơn."
Giang Thần như có điều suy nghĩ.
Đến chợ đen, vậy thì dễ làm hơn nhiều.
Giết chết người phụ nữ này, nhưng tốt nhất là người khác ra tay.
Ai đó!
Kẻ trụy lạc.
Người bị kẻ trụy lạc đánh chết, bất kể có hay không sinh lại quyển tụ cũng sẽ không sống lại được.
Giang Thần nói: "Ta sẽ nghĩ cách."
Arnold đứng dậy, xoay người rời đi.
Giang Thần cũng đứng dậy, đã đến lúc phải đi chợ đen rồi, không biết người mù kia còn ở đó không, Eleanor là cao thủ Tứ Chuyển, không biết người mù có đối phó được không.
Chợ đen.
Khách sạn Mây.
Kim Vân Khê thấy Giang Thần tới: "Lão già mù kia là cao thủ đấy."
"Ông ta sẽ không đi đâu!"
"Đi ư? Ngươi nuôi ông ta mười năm rồi, ông ta làm sao nỡ đi, hiện tại có thể thảnh thơi, mỗi ngày ăn ngon uống tốt, thỉnh thoảng còn đi thanh lâu dạo một vòng."
Hả...
Lão già này sống được đấy chứ!
"Ông ta ở đâu?"
"Sòng bạc."
Rất nhanh, Giang Thần liền thấy một lão già chống ba toong trở lại.
Lão già: "Đến rồi."
"Ngươi không nhìn thấy ta, cũng biết ta đến sao?"
"Các ngươi dùng mắt để nhìn, còn ta thì dùng tâm để nhìn."
Hả... Câu này nghe quen quen, hình như đã nghe ở đâu đó rồi, cao thủ không phải đều nói vậy sao!
Giang Thần nói: "Lần này tới tìm ông giúp một việc."
Hai người đi vào bên trong.
"Giết người?"
"Sao ông đoán được?"
"Ta cảm nhận được sát khí trên người ngươi, ngươi muốn ta giúp ngươi giết người, nhưng chính ngươi lại không thể động thủ, cho thấy hắn là người phe dũng sĩ của các ngươi."
Giang Thần gật đầu: "Ông nói không sai."
"Có thể, bất quá..."
"Bất quá làm sao?"
"Ngươi phải nuôi ta thêm mười năm."
Giang Thần cười, chuyện gì mà giải quyết được bằng tiền thì không phải là chuyện, đừng nói mười năm, cho dù hai mươi năm cũng được.
Giang Thần gật đầu nói: "Được thôi, bất quá thân phận đối phương hơi đặc biệt."
"【 trật tự 】hàng ngũ?"
"Thần Nữ."
Lão già mù: (⊙o⊙) ...
Không nói võ đức, lần đầu tiên sẽ để ta đi giết Thần Nữ.
"Vậy phải thêm 10 năm nữa."
Giang Thần: ...
... ... ... ...
Bên trong tửu điếm.
"Đại nhân, đã điều tra rõ, đây là người nhà Giang Thần, đây là hành tung gần đây của hắn, hình như hắn có quan hệ với kẻ trụy lạc."
Eleanor nhìn tin tức, nghe thuộc hạ nói: "Có quan hệ với kẻ trụy lạc?"
"Đúng vậy, hắn thường xuyên vào chợ đen, ở chợ đen quan hệ rất tốt với nhiều kẻ trụy lạc, bọn chúng cũng không đầu quân cho liên minh của chúng ta, người này rất có thể là gian tế mà kẻ trụy lạc phái tới."
"Sao ngươi lại khẳng định như vậy?"
"Thuộc hạ đã từng đi hỏi người bên dưới, họ nói rằng hắn thường xuyên lui tới chợ đen."
Eleanor suy tư.
"Đại nhân, người này chắc chắn có bí mật ở chợ đen, chỉ cần nắm được bí mật, không sợ hắn không thần phục."
"Chợ đen ở đâu?"
"Không rõ, chỉ có lệnh bài chợ đen mới có thể vào được, chắc chắn gia tộc Gregory có."
"Không thể tìm gia tộc Gregory, gia tộc Gregory rõ ràng đang bênh vực kẻ khách, đi tìm các gia tộc khác, tìm cách vào chợ đen, ngược lại ta muốn xem một chút, mục đích người này vào chợ đen là gì!"
... ...
Giang Thần hỏi: "Ông là người của phái cổ xưa?"
"Ý ngươi nói là người tu luyện cổ võ thuật sao?"
Giang Thần nói: "Ta thấy người khác chiến đấu rồi, cách họ công kích rất đơn giản, chính là dùng kiếm khí, nhanh, ác, chuẩn, lợi dụng kiếm khí phát ra công kích cường đại."
"Kiếm khí? Đó chỉ là kiếm pháp cơ bản thôi, không có gì ghê gớm, rất nhiều người mới học đều biết, bọn họ chỉ ngưng tụ chân khí của mình lại một chỗ, tăng cường ngưng tụ lực, từ đó tăng lực sát thương."
"Tuy cách này có thể tăng lên trong thời gian ngắn, nhưng nó lại là một sai lầm, rất nhiều cao thủ không cải cách theo tân phái, mà vẫn theo cổ võ thuật."
"Vậy cũng chưa chắc, ta thấy bọn họ cũng rất mạnh."
"Đó là do ngươi chưa từng gặp cổ võ thuật, mới nói vậy, chân khí mạnh mới thật sự là mạnh, chân khí tương đương với trang bị mà các ngươi nói đấy."
Giang Thần hứng thú: "Hay là ông nhận ta làm đồ đệ đi?"
"Ngươi không phải là người tự do, không thể học được, hơn nữa cho dù có bỏ thân phận dũng sĩ cũng không học được, ngược lại ta từng nghe nói trên mây trắng có một loại đồ vật, có thể giúp ngươi trở thành người tự do, đáng tiếc ta cũng không biết nó là gì."
"Có phải là có thứ gì ăn vào là có thể học không?"
Lão già mù lắc đầu: "Không biết, chỉ có hắn mới biết, sau này nếu ta gặp hắn, ta sẽ hỏi cho ngươi."
"Thật ư?"
Đối với ta tốt vậy sao?
Ta nghi ngờ ông là cha ruột của ta đó.
"Thật ra ngươi nói không sai, chúng ta là kẻ trụy lạc, chúng ta đã sa ngã, rất nhiều người không phải gia nhập vào liên minh các vị thần, thì cũng là gia nhập trận doanh Tà Thần, chỉ có rất ít người kiên trì lý tưởng của mình, mà ta lại cần một đồ đệ, đáng tiếc, ngươi không phải người tự do."
"Nếu ông muốn tìm đồ đệ, chắc chắn có rất nhiều người bái sư."
"Không giống nhau, những người khác hoặc không hợp với ta, hoặc là tính cách có khuyết điểm, hơn nữa ta còn cần người nuôi mình."
Mẹ nó...
Chẳng qua là tìm một người để dưỡng già thôi mà.
"Hay là ông thử dạy ta khẩu quyết xem, thử xem ta có học được không, hoặc là ta khác biệt thì sao!" Giang Thần không cam lòng hỏi.
"Được, ta dạy cho ngươi."
"Ông nói đi."
Giang Thần lập tức có hứng thú, nếu có thể học được chân khí của kẻ trụy lạc, thì sướng quá rồi, sau này muốn giết ai thì giết.
Lão già mù: "Ngươi hãy nghe kỹ đây."
Giang Thần lắng nghe.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận