Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi
Chương 149:, ngoài ra thế giới Thần tộc
Chương 149: Thế giới Thần tộc.
Giang Thần đi theo Long Chiến Thiên phía sau, hỏi: "Những người vừa rồi rốt cuộc là nghề gì?"
"Ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết bọn họ là Thần tộc, bọn họ có sức mạnh thần kỳ, vô cùng lợi hại. Cách ăn mặc của bọn họ giống ngươi, cũng đều là kiếm khách, kiếm mảnh, chiến bào, kiếm khí, đó chính là điểm đặc biệt của bọn họ."
"Vậy cũng không hẳn, Ma Vương Berkeley, còn có Ma kiếm sĩ cũng biết dùng kiếm khí mà."
"Khác nhau, phương thức sử dụng sức mạnh không giống nhau."
Giang Thần đi theo sau lưng Long Chiến Thiên, tiến vào một khu vực. Nhìn trước mặt hai người, một nam một nữ. Hai người này đều vô cùng trẻ tuổi, trông cũng bằng tuổi Giang Thần.
Hai người kia nhìn Giang Thần, Giang Thần cũng chú ý tới bọn họ. Bọn họ hoàn toàn khác với Nhân tộc, đôi mắt màu lam lạnh nhạt, mái tóc xanh nhạt, mặc giáp nặng. Đây là lần đầu tiên Giang Thần gặp người đến từ thế giới khác.
Đôi mắt màu lam thì Giang Thần đã từng thấy, nhưng tóc màu lam thì chưa, chắc chắn không phải do nhuộm mà là do tự nhiên. Đúng lúc này, nam tử trẻ tuổi kia ra tay trước, đưa tay trái ra, một đạo Hỏa Diễm Phún Xạ tới, ngọn lửa kia hóa thành một cột lửa hình trụ, lao về phía Giang Thần.
Giang Thần lóe người, dùng Thuấn Gian Di Động, xuất hiện sau lưng nam tử trẻ tuổi, chém một kiếm về phía hắn. Một đạo kiếm quang nhằm về phía nam tử trẻ tuổi.
Nam tử trẻ tuổi không thèm để ý, nhận trọn kiếm của Giang Thần, quay đầu về phía Giang Thần thi triển một đạo lôi điện, thử dò xét.
Giang Thần lần nữa lóe người, mở Ngự Long Tại Thiên kiểu. 300 đạo kiếm khí lao về phía đối phương. Nam tử trẻ tuổi nhìn 300 đạo kiếm khí, một đạo hào quang bao phủ lấy hắn, kiếm khí đánh lên bạch quang, phát ra âm thanh yếu ớt. Nam tử trẻ tuổi bình thản nói: "Dừng tay đi!"
Vèo. . . . . .
Rất nhanh, Giang Thần thu hồi kiếm khí, 300 đạo kiếm khí vẫn xoay quanh bên cạnh Giang Thần. Nam tử trẻ tuổi cười một tiếng: "Giới thiệu chính thức một chút, ta tên là Gregory. Arnold, vừa rồi chỉ là dò xét xem ngươi có phải là người đến từ thế giới khác không thôi."
"Vậy kết quả thế nào!"
"Ngươi không phải, ngươi là dũng sĩ, thiên phú của ngươi rất tốt, bất kể là công kích, hay kiếm khí, hay Lăng Không Nhất Thiểm, đều là kỹ năng của dũng sĩ, ngươi không có sức mạnh của người đến từ thế giới khác."
Long Chiến Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Giang Thần vẫn không buông phòng bị, nam nữ này cho hắn cảm giác rất mạnh, vượt xa Ma Vương, Ma Vương căn bản không chịu nổi công kích của người này. Cường giả Tam Chuyển, không phải Giang Thần có thể đối đầu. Nữ tử nói: "Nhóc con, còn không mau thu chiêu lại? Anh trai ta mà ra tay thật thì ngươi không chống đỡ được đâu."
Lúc này Giang Thần mới thu chiêu.
Gregory Arnold nói: "Đây là em gái ta, Gregory Carring."
"Long khu liên minh, Giang Thần."
Gregory Arnold đưa tay trái ra: "Chào ngươi, Giang Thần."
Giang Thần đưa tay trái ra.
Hai người coi như chính thức quen biết.
Gregory Arnold tiếp tục nói: "Vừa rồi Long Thần Sứ đã nói với ta rồi, sẽ cho ngươi tham gia thế chiến, vừa rồi chỉ là thăm dò năng lực của ngươi thôi, quả thật ngươi có tư cách tham gia."
"Hắn còn chưa chuyển chức mà!"
"Chuyển chức sớm hay muộn thôi, ta tin là rất nhanh hắn có thể làm được."
Giang Thần nói: "Nếu không có chuyện gì, ta đi trước đây."
Long Chiến Thiên gật đầu: "Thần Sứ đại nhân, chúng ta xin phép đi trước."
Long Chiến Thiên nói: "Giang Thần ngươi đã bỏ lỡ một cơ hội, một cơ hội thăng cấp, bọn họ là người nhà Gregory đấy."
"Nhà Gregory mạnh lắm sao?"
"Đương nhiên, còn mạnh hơn bất cứ quân đoàn nào ở thế giới chúng ta, bọn họ đến từ thế giới khác, nếu đi theo họ và có quan hệ tốt, ngươi sẽ thăng cấp rất nhanh đấy."
"Trở thành thuộc hạ của họ sao?"
"Ừm."
"Ta sẽ không làm dưới tay của ai cả, dù bọn họ có là Thần tộc đi nữa cũng vậy."
Long Chiến Thiên nghi ngờ: "Tại sao?"
Giang Thần im lặng, đây là dòng máu chảy trong xương, không vì cái gì cả.
Giang Thần nói: "Chúng ta theo bọn họ là ngang hàng, trong mắt ta không có gì gọi là huyết mạch cao quý, cũng không có chủng tộc cao quý gì, chẳng lẽ Thần tộc thì cao quý sao?"
Long Chiến Thiên lấy ra một điếu thuốc, đưa cho Giang Thần, rồi im lặng tự châm thuốc. Long Chiến Thiên nhìn Giang Thần cười: "Ngươi có tố chất trở thành nhân vật lớn đấy."
Giang Thần cũng cười.
Thần tộc chó má gì chứ, ta không quan tâm. . . .
Người trẻ tuổi bây giờ đều ngạo khí vậy sao?
Sau khi Giang Thần đi, Gregory Carring hừ lạnh một tiếng: "Làm bộ cái gì chứ, đến một lần chuyển chức cũng chưa, anh trai, lúc nãy anh không nên nương tay, nên dạy dỗ hắn một chút mới phải."
"Anh có nương tay, người ta cũng có nương tay mà, người này mạnh đấy."
"Mạnh thì mạnh thế nào? Nhân tộc chỉ là một giống loài yếu kém thôi mà."
Gregory Arnold xòe bàn tay ra, trên bàn tay có vài vết thương, những vết thương này có thể nhìn rõ, tuy không sâu, nhưng lại hết sức rõ ràng. Gregory Carring kêu lên: "Anh trai, anh bị thương à?"
"Ừ, trong nháy mắt giao đấu vừa rồi, kiếm khí của hắn đã làm anh bị thương, không chỉ có vậy, cả người anh cũng có vết thương, người này thật lợi hại."
"Vậy mà anh bảo hắn không phải là người đến từ thế giới khác, đó chẳng phải là dấu hiệu của người đến từ thế giới khác sao?"
Gregory Arnold lắc đầu: "Không phải, đó là kỹ năng, huy chương của hắn đã kích hoạt kỹ năng, kiếm khí của hắn có kỹ năng xuyên qua, có thể bỏ qua bất kỳ phòng ngự giáp nào, có tỷ lệ xuyên thủng ma pháp che chắn, mà tỷ lệ lại rất cao."
"Đương nhiên, điều đó không phải là quan trọng nhất, mà điều quan trọng nhất là hắn chưa chuyển chức mà có thể làm tổn thương đến ta, điều này chứng tỏ công kích của hắn rất lợi hại, tương đương với Nhị Chuyển."
"Cho dù là có kỹ năng xuyên qua cũng không cách nào gây thương tổn cho anh, chỉ có lực công kích đạt đến mức nhất định mới được, và hắn đã đạt đến mức đó."
Gregory Carring kinh ngạc không nói nên lời. Sao có thể như thế? Anh trai của cô ta là cao thủ Tam Chuyển mà lại bị người chưa chuyển chức đánh bị thương, nói ra ai tin được chứ!
Gregory Arnold cười nói: "Cho nên đừng xem thường bất kỳ Nhân tộc nào, cũng đừng xem thường bất kỳ nghề nghiệp nào."
"Người này mạnh vậy, chi bằng chúng ta mời chào hắn luôn đi."
"Không biết."
"Sao anh lại khẳng định thế?"
Gregory Arnold cười nói: "Hắn xoay người rời đi, căn bản không coi chúng ta ra gì, trong mắt hắn, anh thấy rõ sự khinh thường nồng đậm."
"Ý hắn là rất rõ, không phải bây giờ cấp bậc của hắn còn thấp, nếu không anh không phải là đối thủ của hắn, dù là Thần tộc thì hắn cũng không quan tâm."
Gregory Carring cười nói: "Giống như ngựa hoang vậy, không dễ gì bị thuần phục."
"Không, hắn là rồng."
"Nếu hắn là rồng, thì em chính là Long Kỵ Sĩ, em sớm muộn gì cũng chinh phục hắn, bắt hắn làm thuộc hạ của em, em đã nhớ hắn rồi đấy."
Gregory Carring nghe anh trai nói vậy thì càng thêm hứng thú với Giang Thần.
Chinh phục người mạnh mới thú vị chứ.
Gregory Arnold lắc đầu: "Anh khuyên em tốt nhất đừng làm như vậy."
"Em đây không sợ, đừng quên, chúng ta là Thần tộc, lẽ nào lại sợ Nhân tộc sao?"
"Haiz... đã nói với em bao nhiêu lần rồi? Đừng có luôn mồm Thần tộc."
"Đây là tư bản mà."
"Không, đây là kiêu ngạo."
"Tùy anh nói sao cũng được, dù sao người này em nhất định phải chinh phục, nhất định phải mời về làm thuộc hạ."
Gregory Arnold không nói gì. Em gái anh đúng là không quản được. . . . . . (hết chương này)
Giang Thần đi theo Long Chiến Thiên phía sau, hỏi: "Những người vừa rồi rốt cuộc là nghề gì?"
"Ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết bọn họ là Thần tộc, bọn họ có sức mạnh thần kỳ, vô cùng lợi hại. Cách ăn mặc của bọn họ giống ngươi, cũng đều là kiếm khách, kiếm mảnh, chiến bào, kiếm khí, đó chính là điểm đặc biệt của bọn họ."
"Vậy cũng không hẳn, Ma Vương Berkeley, còn có Ma kiếm sĩ cũng biết dùng kiếm khí mà."
"Khác nhau, phương thức sử dụng sức mạnh không giống nhau."
Giang Thần đi theo sau lưng Long Chiến Thiên, tiến vào một khu vực. Nhìn trước mặt hai người, một nam một nữ. Hai người này đều vô cùng trẻ tuổi, trông cũng bằng tuổi Giang Thần.
Hai người kia nhìn Giang Thần, Giang Thần cũng chú ý tới bọn họ. Bọn họ hoàn toàn khác với Nhân tộc, đôi mắt màu lam lạnh nhạt, mái tóc xanh nhạt, mặc giáp nặng. Đây là lần đầu tiên Giang Thần gặp người đến từ thế giới khác.
Đôi mắt màu lam thì Giang Thần đã từng thấy, nhưng tóc màu lam thì chưa, chắc chắn không phải do nhuộm mà là do tự nhiên. Đúng lúc này, nam tử trẻ tuổi kia ra tay trước, đưa tay trái ra, một đạo Hỏa Diễm Phún Xạ tới, ngọn lửa kia hóa thành một cột lửa hình trụ, lao về phía Giang Thần.
Giang Thần lóe người, dùng Thuấn Gian Di Động, xuất hiện sau lưng nam tử trẻ tuổi, chém một kiếm về phía hắn. Một đạo kiếm quang nhằm về phía nam tử trẻ tuổi.
Nam tử trẻ tuổi không thèm để ý, nhận trọn kiếm của Giang Thần, quay đầu về phía Giang Thần thi triển một đạo lôi điện, thử dò xét.
Giang Thần lần nữa lóe người, mở Ngự Long Tại Thiên kiểu. 300 đạo kiếm khí lao về phía đối phương. Nam tử trẻ tuổi nhìn 300 đạo kiếm khí, một đạo hào quang bao phủ lấy hắn, kiếm khí đánh lên bạch quang, phát ra âm thanh yếu ớt. Nam tử trẻ tuổi bình thản nói: "Dừng tay đi!"
Vèo. . . . . .
Rất nhanh, Giang Thần thu hồi kiếm khí, 300 đạo kiếm khí vẫn xoay quanh bên cạnh Giang Thần. Nam tử trẻ tuổi cười một tiếng: "Giới thiệu chính thức một chút, ta tên là Gregory. Arnold, vừa rồi chỉ là dò xét xem ngươi có phải là người đến từ thế giới khác không thôi."
"Vậy kết quả thế nào!"
"Ngươi không phải, ngươi là dũng sĩ, thiên phú của ngươi rất tốt, bất kể là công kích, hay kiếm khí, hay Lăng Không Nhất Thiểm, đều là kỹ năng của dũng sĩ, ngươi không có sức mạnh của người đến từ thế giới khác."
Long Chiến Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Giang Thần vẫn không buông phòng bị, nam nữ này cho hắn cảm giác rất mạnh, vượt xa Ma Vương, Ma Vương căn bản không chịu nổi công kích của người này. Cường giả Tam Chuyển, không phải Giang Thần có thể đối đầu. Nữ tử nói: "Nhóc con, còn không mau thu chiêu lại? Anh trai ta mà ra tay thật thì ngươi không chống đỡ được đâu."
Lúc này Giang Thần mới thu chiêu.
Gregory Arnold nói: "Đây là em gái ta, Gregory Carring."
"Long khu liên minh, Giang Thần."
Gregory Arnold đưa tay trái ra: "Chào ngươi, Giang Thần."
Giang Thần đưa tay trái ra.
Hai người coi như chính thức quen biết.
Gregory Arnold tiếp tục nói: "Vừa rồi Long Thần Sứ đã nói với ta rồi, sẽ cho ngươi tham gia thế chiến, vừa rồi chỉ là thăm dò năng lực của ngươi thôi, quả thật ngươi có tư cách tham gia."
"Hắn còn chưa chuyển chức mà!"
"Chuyển chức sớm hay muộn thôi, ta tin là rất nhanh hắn có thể làm được."
Giang Thần nói: "Nếu không có chuyện gì, ta đi trước đây."
Long Chiến Thiên gật đầu: "Thần Sứ đại nhân, chúng ta xin phép đi trước."
Long Chiến Thiên nói: "Giang Thần ngươi đã bỏ lỡ một cơ hội, một cơ hội thăng cấp, bọn họ là người nhà Gregory đấy."
"Nhà Gregory mạnh lắm sao?"
"Đương nhiên, còn mạnh hơn bất cứ quân đoàn nào ở thế giới chúng ta, bọn họ đến từ thế giới khác, nếu đi theo họ và có quan hệ tốt, ngươi sẽ thăng cấp rất nhanh đấy."
"Trở thành thuộc hạ của họ sao?"
"Ừm."
"Ta sẽ không làm dưới tay của ai cả, dù bọn họ có là Thần tộc đi nữa cũng vậy."
Long Chiến Thiên nghi ngờ: "Tại sao?"
Giang Thần im lặng, đây là dòng máu chảy trong xương, không vì cái gì cả.
Giang Thần nói: "Chúng ta theo bọn họ là ngang hàng, trong mắt ta không có gì gọi là huyết mạch cao quý, cũng không có chủng tộc cao quý gì, chẳng lẽ Thần tộc thì cao quý sao?"
Long Chiến Thiên lấy ra một điếu thuốc, đưa cho Giang Thần, rồi im lặng tự châm thuốc. Long Chiến Thiên nhìn Giang Thần cười: "Ngươi có tố chất trở thành nhân vật lớn đấy."
Giang Thần cũng cười.
Thần tộc chó má gì chứ, ta không quan tâm. . . .
Người trẻ tuổi bây giờ đều ngạo khí vậy sao?
Sau khi Giang Thần đi, Gregory Carring hừ lạnh một tiếng: "Làm bộ cái gì chứ, đến một lần chuyển chức cũng chưa, anh trai, lúc nãy anh không nên nương tay, nên dạy dỗ hắn một chút mới phải."
"Anh có nương tay, người ta cũng có nương tay mà, người này mạnh đấy."
"Mạnh thì mạnh thế nào? Nhân tộc chỉ là một giống loài yếu kém thôi mà."
Gregory Arnold xòe bàn tay ra, trên bàn tay có vài vết thương, những vết thương này có thể nhìn rõ, tuy không sâu, nhưng lại hết sức rõ ràng. Gregory Carring kêu lên: "Anh trai, anh bị thương à?"
"Ừ, trong nháy mắt giao đấu vừa rồi, kiếm khí của hắn đã làm anh bị thương, không chỉ có vậy, cả người anh cũng có vết thương, người này thật lợi hại."
"Vậy mà anh bảo hắn không phải là người đến từ thế giới khác, đó chẳng phải là dấu hiệu của người đến từ thế giới khác sao?"
Gregory Arnold lắc đầu: "Không phải, đó là kỹ năng, huy chương của hắn đã kích hoạt kỹ năng, kiếm khí của hắn có kỹ năng xuyên qua, có thể bỏ qua bất kỳ phòng ngự giáp nào, có tỷ lệ xuyên thủng ma pháp che chắn, mà tỷ lệ lại rất cao."
"Đương nhiên, điều đó không phải là quan trọng nhất, mà điều quan trọng nhất là hắn chưa chuyển chức mà có thể làm tổn thương đến ta, điều này chứng tỏ công kích của hắn rất lợi hại, tương đương với Nhị Chuyển."
"Cho dù là có kỹ năng xuyên qua cũng không cách nào gây thương tổn cho anh, chỉ có lực công kích đạt đến mức nhất định mới được, và hắn đã đạt đến mức đó."
Gregory Carring kinh ngạc không nói nên lời. Sao có thể như thế? Anh trai của cô ta là cao thủ Tam Chuyển mà lại bị người chưa chuyển chức đánh bị thương, nói ra ai tin được chứ!
Gregory Arnold cười nói: "Cho nên đừng xem thường bất kỳ Nhân tộc nào, cũng đừng xem thường bất kỳ nghề nghiệp nào."
"Người này mạnh vậy, chi bằng chúng ta mời chào hắn luôn đi."
"Không biết."
"Sao anh lại khẳng định thế?"
Gregory Arnold cười nói: "Hắn xoay người rời đi, căn bản không coi chúng ta ra gì, trong mắt hắn, anh thấy rõ sự khinh thường nồng đậm."
"Ý hắn là rất rõ, không phải bây giờ cấp bậc của hắn còn thấp, nếu không anh không phải là đối thủ của hắn, dù là Thần tộc thì hắn cũng không quan tâm."
Gregory Carring cười nói: "Giống như ngựa hoang vậy, không dễ gì bị thuần phục."
"Không, hắn là rồng."
"Nếu hắn là rồng, thì em chính là Long Kỵ Sĩ, em sớm muộn gì cũng chinh phục hắn, bắt hắn làm thuộc hạ của em, em đã nhớ hắn rồi đấy."
Gregory Carring nghe anh trai nói vậy thì càng thêm hứng thú với Giang Thần.
Chinh phục người mạnh mới thú vị chứ.
Gregory Arnold lắc đầu: "Anh khuyên em tốt nhất đừng làm như vậy."
"Em đây không sợ, đừng quên, chúng ta là Thần tộc, lẽ nào lại sợ Nhân tộc sao?"
"Haiz... đã nói với em bao nhiêu lần rồi? Đừng có luôn mồm Thần tộc."
"Đây là tư bản mà."
"Không, đây là kiêu ngạo."
"Tùy anh nói sao cũng được, dù sao người này em nhất định phải chinh phục, nhất định phải mời về làm thuộc hạ."
Gregory Arnold không nói gì. Em gái anh đúng là không quản được. . . . . . (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận